Ba nữ nhân cùng một
cái nha hoàn thế như hổ bổ bước vào phòng Dương Phi Tuyết.Dương Phi
Tuyết là người mới, hoàn toàn không rõ những nữ nhân này là ai. Nhưng cô cũng không quản bọ họ là ai, chỉ cần cô không đụng họ mà họ vẫn muốn
tìm cô gây phiền toái vậy thì cô cũng không khách khí. Lục Vân cũng đã
bị đánh thành dạng gì rồi, còn khách khí hóa ra cô đúng ngốc tử rồi.
Cô tin tưởng với sự nhanh nhẹn và hiểu biết của Lục Vân ắt hẳn là không tự tìm phiền phức rồi bị đánh đi, vậy chỉ còn một cách lí giải, đám nữ
nhân này cố ý nhằm vào người của cô, nghĩ đến đó trong lòng Dương Phi
Tuyết dâng lên một cỗ tức giận không nhỏ.
Quét mắt lạnh nhìn đám người đã vào tới, Dương Phi Tuyết vẫn thần sắc bình thản.
Nữ nhân đi đầu không ai khác chính là đại tỷ của cô Dương Phi Liên, nàng
ta nhìn thấy Dương Phi Tuyết vẫn lạnh nhạt khi nhìn thấy nàng ta thì có
chút kinh ngạc trong lòng.
Dương Phi Tuyết từ khi nào thì có thần thái kia? Hết ngốc rồi sao? Không phải nói ba ngày trước còn sắp đi gặp diêm vương báo danh?
Nhiều nghi vấn tầng tầng trong đầu Dương
Phi Liên, nhưng nàng ta không thể đáp án! Nàng ta chỉ có thể bạo phát nó bằng cách nhắm vào chủ nô hai người trước mắt.