"Anh làm sao vậy?" Kỷ Toa ngạc nhiên.
"Nếu tôi diệt cả vạn nhà, rồi dùng tiền cướp đoạt đó đi kháng Nhật, các ngươi vẫn có thể xem tôi bằng hữu hay không?" Tả Đăng Phong nhướng mày.
"Kháng Nhật là chuyện quan trọng nhất, những chuyện khác đều phải xoay quanh nó, tồn vong quốc gia, là trọng yếu nhất." Kỷ Toa bình tĩnh nói.
"Trước kia tôi cho rằng quỷ tử Nhật Bản đáng giận, bây giờ nhìn ra các người còn đáng giận hơn chúng." Tả Đăng Phong hừ lạnh bước nhanh.
"Chính sách không phải tôi chế định, anh đừng nổi giận với tôi." Kỷ Toa đuổi theo kêu oan.
"Lưu manh có tiền liền trở thành người yêu nước, các người phán định một người có yêu nước hay không không phải nhìn vào việc hắn làm, nhìn xem hắn có tiền hay không!" Tả Đăng Phong đi thẳng trước.
"Đừng tức giận, tôi tìm chỗ ở cho anh." Kỷ Toa vội vàng chuyển đề mới.
Tả Đăng Phong lắc đầu thở dài, chỉ trong một buổi tối hắn đã kiến thức được rất nhiều sắc thái của Thượng Hải, Thượng Hải quả thực rất phồn vinh, nhưng loại phồn vinh này phồn vinh bệnh hoạn, người ở nơi này chỉ biết tới tiền, vì tiền gì đều làm được.
Kỷ Toa thấy hắn không phản đối, bèn tìm một khách sạn xa hoa để hắn nghỉ ngơi, khách sạn xa hoa khiến Tả Đăng Phong rất hiều kỳ, nhưng thầm nhíu mày, năm đồng tiền một đêm.
" Hiện giờ hành tung của Uông Tinh Vệ chúng tôi chưa nắm được, anh giúp chúng tôi diệt Phó Tiểu Am đi." Kỷ Toa nhìn Tả Đăng Phong đang ở trong phòng ngó trái ngó phải.
"Tìm Đỗ Nguyệt Sanh giết trước." Tả Đăng Phong lắc đầu đáp, gian phòng rất lớn, giường rất lớn, trên mặt đất trải thảm, trong nhà vệ sinh bồn cầu tự hoại, trước giờ Tả Đăng Phong mới chỉ nhìn thấy vật này trên báo.
"Anh cực đoan quá." Kỷ Toa đưa một ly rượu đỏ cho Tả Đăng Phong.
"Phải nói tôi quá tỉnh táo." Tả Đăng Phong không nhận ly rượu, mà tới tủ rượu tìm chai rượu đế, vặn mở uống mấy ngụm.
"Giết hắn đối với anh chỉ tiện tay mà thôi." Kỷ Toa ngồi vào sô pha bên giường.
"Đồng Giáp ở bên cạnh hắn, quá phiền toái." Tả Đăng Phong cầm chai rượu vào phòng tắm, nghiên cứu bồn tắm lớn trước mắt.
"Nhưng so với chúng tôi vẫn dễ hơn nhiều, tôi biết anh có thành kiến với tôi, nhưng Phó Tiểu Am quả thật hán gian, giết hắn chính tiêu diệt một tên ác bá." Tiếng Kỷ Toa từ bên ngoài vọng vào.
"Tìm du côn lưu manh giết, tôi không phải người yêu nước." Tả Đăng Phong tìm được chốt mở, bắt đầu vặn nước ấm vào trong bồn tắm.
"Anh muốn thứ gì, chúng tôi sẽ chuẩn bị tốt cho anh." Kỷ Toa cố thuyết phục.
"Mấy thứ đó tự tôi tìm được, chẳng qua kêu các người làm vì tôi không muốn lãng phí thời gian, cô muốn tôi giết thị trưởng kia, so với việc đi tìm vũ khí trang bị còn phiền toái hơn, không đi." Tả Đăng Phong kiên quyết cự tuyệt.
"Tiền nhất định anh không cần, anh còn cần gì, tôi đều có thể đưa cho anh." Kỷ Toa khẩn cầu.
Tả Đăng Phong không trả lời ngay, hắn hiểu ý Kỷ Toa, thò tay thử thử nước ấm.
"Mau vào trong tắm đi." Tả Đăng Phong đi ra phòng tắm vẫy vẫy Thập Tam.
Thập Tam đang nằm lỳ trên giường ngủ gà ngủ gật, nghe Tả Đăng Phong gọi vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, nó không thích tắm rửa.
Thập Tam không qua, Kỷ Toa lại qua, nét mặt vui vẻ mê người, cô lầm tưởng Tả Đăng Phong gọi cô, vì trong phòng chỉ có hai người bọn họ.
"Tôi gọi nó, không phải gọi cô." Tả Đăng Phong chỉ chỉ Thập Tam.
Kỷ Toa đỏ mặt, vốn tưởng Tả Đăng Phong chuyển tính, không ngờ mình hiểu nhầm, vô và xấu hổ.
"Giúp tôi một chút." Mắt Tả Đăng Phong đảo tròn.
"Làm gì?" Kỷ Toa nghi ngờ.
"Tắm!" Tả Đăng Phong cười xấu xa.
"Được." Kỷ Toa gật đầu cười, cô không dám từ chối, sợ Tả Đăng Phong đổi ý.
Một lát sau, Kỷ Toa mắng Tả Đăng Phong ầm ĩ trong lòng, đúng không biết nhìn người, mình nữ đặc vụ xinh đẹp dụ người ta không thành đã một việc cực kỳ dọa người, bị hắn trêu ghẹo lại càng thêm dọa người, phải tắm cho một con mèo thì càng mất mặt, nhất con mèo to này còn không nghe lời.
Tả Đăng Phong đóng nắp chai rượu đứng bên ngoài phòng tắm cười không ngừng, đối với loại phụ nữ luôn tự cho mình khả năng đàn ông không ai thoát được này, phải để cho cô nàng hiểu ra cô ta không lợi hại tới như vậy.
"Anh có phải thái giám hay không hả?" Kỷ Toa tức giận quay đầu lại nhìn Tả Đăng Phong, cô đã nhận ra vài tính cách của Tả Đăng Phong, biết hắn có lòng tự trọng cao, càng không phải loại người dễ giận.
"Tôi không nói cho cô." Tả Đăng Phong cười ha ha.
"Như vậy, chúng ta chơi một trò chơi đi, anh trả lời tôi ba câu hỏi, tôi trả lời anh ba câu hỏi, không được phép nói dối." Kỷ Toa xoa xà bông lên người Thập Tam.
"được." Tả Đăng Phong gật đầu đáp ứng, Kỷ Toa nói những lời này có chỗ hở, cô chỉ nói không được nói dối, không nói không thể từ chối trả lời.
"Năm nay anh bao nhiêu tuổi?" Kỷ Toa hỏi câu đầu tiên.
"Hai mươi tám, cô quan hệ với bao nhiêu đàn ông rồi?" Tả Đăng Phong cười ha hả.
Kỷ Toa trợn tròn mắt, không bao giờ ngờ Tả Đăng Phong lại hỏi vấn đề này, hơn nữa lại còn vừa cười vừa hỏi, thô lỗ hạ lưu như vậy.
"Bảy người, anh quan hệ với bao nhiêu phụ nữ? " Kỷ Toa nghiến răng nghiến lợi trả lời, lập tức trả thù.
"Một, các người dùng tư thế nào?" Tả Đăng Phong cười tới ngất ngư, trêu chọc một cô nàng thường xuyên trêu chọc đàn ông khiến Tả Đăng Phong cảm thấy rất vui vẻ.
"Tôi rốt cuộc đã hiểu rõ, anh quả thật điên rồi, thuần túy bị nghẹn tới điên." Kỷ Toa hổn hển đứng bật dậy.
"Tắm đi, tắm đi, câu hỏi này tôi cho phép cô không trả lời." Tả Đăng Phong chỉ vào Thập Tam đang cố gắng trèo ra khỏi bồn tắm, Kỷ Toa như được đại xá bèn ngồi trở lại tiếp tục tắm cho Thập Tam, ai vậy, có thể tạo ra xì căng đan nhưng lại không thể nói, lúc làm có thể không xấu hổ, nhưng nói không thể không muối mặt.
"Câu hỏi cuối, anh thật sự không hứng thú gì với tôi thật à?" Kỷ Toa vẫn không quên đặt câu hỏi, câu hỏi này cô cần phải hỏi, làm đặc vụ có thể không tự tôn, nhưng không thể không tự tin.
"Cô rất đẹp, dáng người xuất sắc, lại còn nhiệt tình hầu hạ như vậy, làm sao tôi không hứng thú được." Tả Đăng Phong nhìn vào dáng vẻ bực bội của Thập Tam trong bồn tắm, bật cười.
"Nếu tôi không nhờ anh làm gì cả, anh sẽ không cự tuyệt tôi đúng không?" Kỷ Toa hỏi lại.
"Không không không, tôi không đụng vào cô không phải sợ cô lợi dụng tôi làm chuyện gì cả, mà đơn giản tôi không thể đụng vào thôi." Tả Đăng Phong đáp.
"Tại sao không thể?" Kỷ Toa đã qua vô số người, tự cho rất hiểu đàn ông, nhưng Tả Đăng Phong cô không thể nào hiểu nổi, không biết rốt cuộc hắn loại người gì, và trong lòng hắn nghĩ gì.
"Có hai nguyên nhân, thứ nhất, tôi không thể có lỗi với vợ tôi, thứ hai, nếu tôi phạm sai lầm với cô, sẽ có cảm giác phải có trách nhiệm với cô, một khi có cảm nghĩ này, sẽ phải giết sạch tất cả những người trước đây đã từng chạm qua cô, nhưng sẽ trừng phạt cô vì đã làm chuyện đó, cho tới khi tôi cho rằng cô đã trả giá đủ, tôi mới có thể chấp nhận cô được, cô hiểu không?" Tả Đăng Phong đang vui vẻ, nên giải thích.
"Tôi hiểu, anh không phải người trốn tránh trách nhiệm, đối với anh, gọi bắt đầu lại không nghĩa giấu diếm chuyện cũ, triệt để xử lý nó." Kỷ Toa gật đầu, Tả Đăng Phong nói điều đàn ông đều muốn nói mà không dám nói, loại suy nghĩ nhìn như có vẻ hẹp hòi này mới thực sự thái độ dám chịu trách nhiệm, chăm chú, tích cực và triệt để.
"Rất tốt, tuy cô luôn muốn lợi dụng tôi, nhưng đầu óc không tới nỗi nào, nói với cô những lời này, có nghĩa chúng ta có thể làm người bằng hữu." Tả Đăng Phong giơ ngón tay cái.
"Tôi còn tưởng anh sẽ chấp nhận tôi chứ." Kỷ Toa bĩu môi, cô hiểu câu này của Tả Đăng Phong mang ý muốn lập ra cự ly nhất định với cô.
"Đừng có vờ vịt như vậy, tôi nhìn ra đấy, cứ nói thật ra còn hay hơn." Tả Đăng Phong ngăn câu nói tiếp theo của Kỷ Toa, hắn biết Kỷ Toa không hề có cảm tình gì với mình, cô chỉ đang cố gắng kiếm cho mình một người có giá trị cao mà thôi.
"Được, anh còn cơ hội hỏi một câu nữa, anh hỏi đi." Kỷ Toa gật đầu.
"Xem ra cô rất tỉnh táo, không hề hồ đồ chút nào, vậy tôi đây hỏi, trong mắt cô tôi loại người như thế nào?" Tả Đăng Phong khẽ nhướng mày.
"Tôi biết rất ít về anh, nhưng tôi có thể xác định anh có hai đặc điểm, một chuyên chú, hai tỉnh táo." Kỷ Toa nghĩ nghĩ rồi đáp.
"Tốt lắm, trò chơi chấm dứt, mau lau người cho nó ." Tả Đăng Phong ném khăn mặt cho Kỷ Toa, trong lúc hai người nói chuyện Thập Tam vẫn ở trong bồn tắm.
Kỷ Toa nhận khăn mặt lau khô cho Thập Tam, xả hết nước trong bồn tắm, mở nước mới.
"Chơi một trò nữa, anh có dám không?" Kỷ Toa ra vẻ khiêu chiến nhìn Tả Đăng Phong.
"Nói nghe thử." Tả Đăng Phong cười.
"Anh có dũng khí xem quý phi đi tắm không?" Kỷ Toa tạo dáng cao ngạo.
"Tôi chỉ nghe nói quý phi ra tắm (ra tắm: vừa tắm xong bước ra khỏi bồn), cô cao hơn Dương quý phi, lại không tròn trịa bằng bà ấy, cô không bị hôi nách, không giả làm Dương quý phi được." Tả Đăng Phong bĩu môi, theo chính sử ghi lại, Dương quý phi cao một khoảng mét sáu lăm, nặng khoảng một trăm bốn mươi cân, trông như hình trụ, trong khi dáng người Kỷ Toa khá khẩm hơn nhiều.
"Đừng có nói nhảm, có dám hay không?" Kỷ Toa nghiêm nghị, qua một thời gian tiếp xúc với Tả Đăng Phong, cô nhận ra hắn có một đặc điểm rất lớn, chính rất thích nhận khiêu chiến.
"Tới đi." Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát, mỉm cười gật đầu, hắn chấp nhận khiêu chiến không phải vì muốn phóng túng, tàn nhẫn đối với sự tự tin của bản thân, hắn biết mình nhất định sẽ rất khó chịu, nhưng nhất định hắn phải nhịn được.
Kỷ Toa thấy hắn đồng ý, rất hứng khởi, bắt đầu cởi áo nới dây lưng, động tác rất thong thả, từng từng cởi sạch từng món trên người, mất cả phút đồng hồ mới cởi xong, sự thong thả có thể khiến đàn ông sinh lòng hiếu kỳ, vô và thong thả lại tạo ra sự hấp dẫn, cô tính toán thời gian vô và chính xác.
Nhưng Tả Đăng Phong lại chẳng có chút dục vọng nào, hắn nghĩ động tác của Kỷ Toa thành thạo như vậy, rất có thể từng được huấn luyện về việc này, xem ra đặc công nữ không phải người sạch sẽ.
Kỷ Toa dáng người cao ráo thon thả, cởi đồ lộ ra đường cong rất rõ ràng, tuổi tác xêm xêm Tả Đăng Phong, không thể coi con nít nữa, nên chẳng buồn vẻ ngượng ngùng, mà lớn mật làm ra rất nhiều động tác phóng đãng, quỳ gối lắc mông dụ dỗ, cô chính cố ý làm như vậy, cô biết đối với loại người như Tả Đăng Phong không thể sử dụng chiêu số tầm thường, nhất định phải làm cho hắn sinh lòng tức giận, muốn trừng phạt cô.
"Cô bảo làm quý phi đi tắm cơ mà, cô ở bên ngoài múa may mãi làm gì?" Tả Đăng Phong cười nói.
Kỷ Toa không chút tức giận, quăng cho hắn ánh mắt đầy dụ dỗ, cất bước đi vào bồn tắm, chỗ riêng tư ẩn hiện, Tả Đăng Phong khẽ nhíu lông mày.
Kỷ Toa đương nhiên không phải thật muốn tắm rửa, điều cô muốn câu dẫn Tả Đăng Phong, nên sau khi vào trong bồn, liền ve vuốt khắp người, ánh mắt vũ mị, phóng đãng âm tà.
"Khóe mắt có ghèn, rửa đi." Tả Đăng Phong cười.
Kỷ Toa mỉm cười, cô biết Tả Đăng Phong cố ý nói như vậy, chứng tỏ hắn đã dao động, nên cử chỉ càng thêm phóng đãng, nét mặt vô và dụ dỗ.
"Mau mặc quần áo, có người tới." Tả Đăng Phong đột nhiên nghe thấy tiếng cao thủ lăng không xé gió từ xa xa truyền tới, theo thanh âm này, đối phương chính đang xông thẳng tới khách sạn này.
Kỷ Toa càng thêm đắc ý, cô tưởng Tả Đăng Phong không chống nổi nữa mới cố ý nói như vậy, nên chẳng những không mặc quần áo, động tác càng thêm khoa trương phóng đãng, Tả Đăng Phong bước nhanh tới chỗ bồn tắm, thò tay phải vào nước, phun linh khí ra.
Chỉ mấy giây, Kỷ Toa thét chói tai, nhảy ra khỏi bồn tắm đầy băng...