Tân Giới Danh Viện, Tổng Giám Đốc Yêu Vợ Bậc Nhất

Chương 4: Chương 4: Lần này anh ta chuẩn bị ly hôn hả?




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Vào phòng.

Dư Vi để Cố Tử Toàn ngồi xuống sofa.

Cố Tử Toàn nhìn người bạn tốt ở gần nhà, quen nhau khi học đàn piano lúc 5 tuổi, cô mím môi.

Dư Vi không định buông tha cho cô.

Hai tay chống lên sofa thu hẹp phạm vi không gian, cô nhìn chằm chằm Cố Tử Toàn.

“Rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Nói đi!”

...

Cố Tử Toàn run lên, biết không có chuyện gì có thể lừa gạt cô ấy.

Chỉ là chuyện ngày hôm nay…

Cười chua xót, cô lại không biết nên nói như thế nào…

Sự im lặng của cô khiến cho Dư Vi mất hết kiên nhẫn, cô ấy móc di động ra chuẩn bị gọi điện cho Hách Khải Mặc thì Cố Tử Toàn lại cất tiếng.

“Anh ta khiến người đàn bà khác mang thai, hơn nữa còn mua đối người đó siêu xe cả trăm vạn…”

Một câu nói đơn giản công thêm giọng điệu yếu ớt.

Đủ cho cánh tay đang cầm di động của Dư Vi cũng hóa đá…

Kinh ngạc nhìn Cố Tử Toàn, chờ đến khi nhìn thấy cô mím môi cười khổ.

Lúc này Dư Vi mới xác định là mình không nghe nhầm.

Nhướn mày, cô ấy không tin nói: “Lần này anh ta thật sự muốn ly hôn với cậu à?”

Ly hôn sao?

Trong lòng Cố Tử Toàn đau xót, cười: “Mình không biết.”

Dư Vi hoàn toàn nổi giận: “*** nó, anh ta dựa vào đâu chứ? Lúc trước anh ta nghèo chỉ có hai bàn tay trắng, đi du học cũng là người nhà cho tiền, cậu không chê anh ta, tất cả sinh hoạt phí đều giúp anh ta để anh ta gây dựng sự nghiệp, về nước lại được ba cậu dành cho biết bao công trình, nếu không sao anh ta có thể có được như ngày hôm nay?”

“Hiện giờ thì khen ngược, thành công sau liền không có lòng trả lơn, thậm chí bao vệ nữa người dưới cho cậu cũng không làm được. Mấy năm nay cậu chịu khổ vì anh ta còn chưa đu sao? Trăm vạn… cậu lái chiếc xe 50 vạn 6 năm cũng chưa đổi, anh ta dựa vào đâu mà mua xe mới cho người khác.”

“Quan trọng là hiện tại lúc này chuyện của ba cậu đang cần tiền, anh ta không thèm nghĩ cách khơi thông quan hệ để nhanh chóng cứu ba cậu, hiện tại còn làm mấy cái chuyện rách nát đó. Anh ta định bo đá xuống giếng không ai quan lý chuân bị làm Hoàng Thế Nhân sao?”

Dư Vi gào lên, Cố Tử Toàn mím môi nhưng không có biểu tình gì.

Dư Vi tức giận gào xong, một tay chống hông một tay che trán tức giận đi tới đi lui trong phòng.

Cuối cùng cầm dụng cụ mở rượu mở một chai rượu rót ra lay.

Sau đó tự mình ngửa đầu uống cạn.

Bộ dạng hào sảng này không một tiếng động biểu đạt toàn bộ sự phẫn nộ trong lòng cô, cô uống, uống cạn ly lại đặt cộp chiếc ly xuống sàn.

Đỏ mắt mắng chửi một câu.

“*** nó, hiện tại mình đi tìm cho cậu mười tên thiếu gia, đêm nay không khiến tên kia bị đội nón xanh mình *** nó phải họ Dư.”

Sau đó đá cửa nhấc chân ra ngoài.

...

Dư Vi đi rồi, tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc ở trong Pub vang lên ồn ào khiến cho lỗ tai người ta tê dại.

Nhưng Cố Tử Toàn vẫn rất bình tĩnh.

Cô yên lặng uống rượu, cảm xúc cũng không hề dao động.

Bởi vì cô biết Dư Vi sẽ không đi tìm người mà trốn vào toilet khóc một trận…

Cả thành phố lớn thế này nhưng lúc này chỉ mỗi mình Dư Vi mới khổ sở thay cô.

Trái tim yếu ớt của cô cũng vì ly rượu mạnh rót vào cổ họng khiến thần chí ngày càng mệt mỏi mà ầm ầm vỡ nát…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.