Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 436: Chương 436




“Ông Lý, bà Lý, xin chào.” Hiệu trưởng nhà trẻ vội vàng đi ra, khom người chào hỏi, đứa trẻ nhà này cũng là một đại nhân vật, không thể đắc tội.

“Vâng.” Mẹ Lý nâng cằm, trong mắt đương nhiên chính là dáng vẻ không cần chú ý đến người khác, bọn họ chỉ cần chú ý tới bà là được rồi, chồng bà là tổng giám đốc một tập đoàn, con gái lại là phu nhân của tập đoàn Sở thị, bà không để ai vào trong mắt cũng có thể hiểu được.

“Hai vị mời vào, bọn trẻ đều đang chờ ở bên trong.” Hiệu trưởng nhà trẻ cảm giác hông mình sắp bị bẻ cong đến nơi, đám người có tiền này quả nhiên khó hầu hạ, rốt cuộc bọn họ mới chịu rời bước vào bên trong nhà trẻ.

Bọn họ ngồi phía trên, đố diện với bọn trẻ đang ngoan ngoãn ngồi phía dưới.

Mẹ Lý thỉnh thoảng quan sát đám trẻ con bên dưới, thân phận của bà hiện tại vô cùng tôn quý, nhưng bà cũng có chuyện vô cùng nuối tiếc, không thể trông cậy vào cháu trai, bà vẫn chưa tìm được một người phụ nữ có thể xứng đôi với con trai bà, giờ chỉ có thể dồn hết tâm trí cho cháu ngoại, nhưng tới giờ vẫn không có, bà và thông gia nhà họ Sở cũng rất mong chờ, hận không thể làm cho con gái có mang, sinh ra cháu ngoại, sau này liền có thể vô tư không lo rồi.

Cứ nghĩ tới việc không có duyên với cháu ngoại bà liền cảm thấy khó chịu, rõ ràng có cháu trai mà cứ như không có, thật sự không cam lòng, cho nên mới tài trở cho nhà trẻ này, bà thường tới đây nhìn ngắm bọn trẻ con, dù chúng là đứa trẻ của nhà người khác.

“Đứa trẻ kia thật đáng yêu.” Mẹ Lý tròn mắt nhìn, dồn sự chú ý tới một đứa trẻ có dáng vẻ vô cùng thuần khiết, mắt to, cằm nhọn, gương mặt phúng phính bụ bẫm, vô cùng xinh đẹp, có thể nhìn ra được dáng dấp như thiên tiên.

“Ồ, bà đang nói tới đứa bé tóc ngắn đó?” Hiệu trưởng nhà trẻ vội vàng hỏi.

“Đúng, chính là cô bé đó.” Mẹ Lý nhìn chằm chằm vào đứa bé kia, thật xinh đẹp, so với con gái bà ngày còn bé còn đẹp hơn.

“Vâng, cô bé là đứa trẻ xinh xắn nhất trong trường của chúng tôi.” hiệu trưởng vừa nói với ra hiệu cho cô giáo, cô giáo lập tức hiểu ý, đi tới trước mặt đứa trẻ, ngồi xổm xuống.

“Tiểu Vũ Điểm, vị phu nhân kia thích con, nhớ phải thật lễ phép với bà nhé.” Cô xoa đầu Tiểu Vũ Điểm, vô cùng yên tâm với đứa trẻ này, bởi cô bé không những đáng yêu nhất, mà còn là đứa trẻ ngoan nhất, chưa bao giờ có xích mích, lại rất hiểu chuyện.

“Vâng.” Tiểu Vũ Điểm gật đầu, để cô giáo dắt đi tới phía trước.

Cô bé tròn mắt nhìn bà Lý, không hề chớp mắt, mới chỉ là một đứa nhỏ bé bỏng như vậy, mà lại có ánh nhìn khiến bà Lý có chút không thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.