Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Chương 62: Chương 62




Edit: Rabbit

“Cái gì? Cậu có ý gì?” Khi nghe thấy Chung Minh Hiên nói ra ba chữ Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ đã có phản ứng. Khi rống lên với Đan Sâm Duệ câu ‘Có thể người phụ nữ của cậu sẽ chết ’, Đan Sâm Duệ đã từ trên sô pha nhanh chóng đứng lên, bước về phía Chung Minh Hiên túm quần áo hắn hỏi.

Ánh mắt hơi hồng, mắt đầy tơ máu, hai mắt phù thũng, cả người Đan Sâm Duệ giống như tóc gáy bị dựng đứng lên, giận dữ hét với Chung Minh Hiên.

“Thối muốn chết, trước tiên cậu tắm rửa sạch sẽ một chút rồi tới tìm tớ.” Nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

Nửa tháng rồi mới nghe được tin tức của Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ không thể bỏ qua. Hắn hiểu biết bạn tốt, sau khi đã lừa hắn một lần, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai . Lúc này hắn tin bạn tốt thật sự điều tra được tin tức của Ưu nhi.

Con sói kia là tự tay hắn tạo ra , nay thực lực của hắn lại ngang hàng với mình, nghĩ đến điều này ánh mắt Đan Sâm Duệ bắt đầu trở lên thâm trầm.

Nhanh chóng chạy vào phòng tắm trong văn phòng, tắm một lần, rồi từ một phòng khác lấy ra một bộ quần áo để thay, mở cửa đi đến văn phòng Chung Minh Hiên. Chỉ dùng mấy chục giây đã hoàn thành mọi việc.

“Rốt cuộc sao lại thế này?” Lúc này đã không còn nhìn thấy bóng dáng nửa tháng sa sút đâu nữa. hai mắt Đan Sâm Duệ sắc bén quét qua quét lại ở trên người Chung Minh Hiên.

“Người phụ nữ của cậu, tớ đã cử người đi điều tra, tra được hiện tại cô ấy đang ở trong tay Lí Hạo Nhiên, hiện tại đang ở trong bệnh viện nhà họ Mỗ. Thuộc hạ của chúng ta đã dùng hết tất cả các biện pháp, cũng không dám đột nhập vào vì sợ bị phát hiện, cho nên chỉ có thể để máy nghe lén trong bệnh viện.Hai tháng trước, hành tung của Lí Hạo Nhiên cũng bắt đầu trở lên trở nên bí hiểm, dường như người biết chỗ ở của hắn chỉ có thuộc hạ đắc lực mà hắn tín nhiệm nhất là Tát Tư biết, còn những người khác đều là tử sĩ, tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức của chủ tử bọn họ.”

“Nói như vậy, Ưu nhi không phải cố ý trốn tránh tớ, mà là bởi vì cô ấy đang trong tay Lí Hạo Nhiên…… Nhưng tại sao cô ấy lại ở bệnh viện? Cô ấy ốm sao?” Hoàn toàn quên mất Nhan Nặc Ưu và Lí Hạo Nhiên từng yêu nhau, Đan Sâm Duệ ngây ngốc nói.

“Sâm Duệ, tớ không nghĩ như vậy. Nhan Nặc Ưu từng yêu Lí Hạo Nhiên, ở A Đại hai người bọn họ là một đôi rất nổi tiếng, tình yêu của bọn họ luôn là truyền kì ở A Đại.” Thực sự không muốn phá vỡ ảo tưởng của bạn tốt, nhưng Chung Minh Hiên không thể không nói ra sự thật. Bây giờ là thời khắc mấu chốt, bản thân không thể bởi vì một người phụ nữ mà khiến anh em mất đi tính mạng.

“Điều này tớ cũng biết, cậu không thể câm miệng, để cho tớ suy nghĩ sao?” Như một con sư tử phẫn nộ phát điên, tuyệt vọng gào thét.

“Tớ không có ý gì, sinh mệnh của một người là vô giá. Nhưng Sâm Duệ cậu phải biết rằng, ở dưới chúng ta, còn có biết bao anh em. Nếu chúng ta đi sai một bước, những người anh em kia vốn sùng bái chúng ta, sẽ chết không có chỗ chôn.” Một câu giống như gáo nước hoàn toàn khiến Đan Sâm Duệ lạnh đến thấu xương, toàn thân Đan Sâm Duệ đều ướt đẫm làm cho Đan Sâm Duệ hoàn toàn tỉnh táo lại.

Đúng vậy, ở bên cạnh Lí Hạo Nhiên, làm sao cô ấy có thể chịu khổ, làm sao có thể bị tổn thương? Lí Hạo Nhiên yêu cô ấy như vậy, cô ấy ở bên cạnh hắn hai năm mà chưa từng quên Lí Hạo Nhiên, nay cô ấy ở bên cạnh hắn có lẽ là đang vô cùng hạnh phúc.

Nhìn bạn tốt im lặng, Chung Minh Hiên biết, người đàn ông từng nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt đã trở lại. Con người lãnh khốc vô tình, quyết đoán giỏi giang kia rốt cục lại đã trở lại.

Suy nghĩ dần dần phiêu xa, Đan Sâm Duệ ngẩng đầu nhìn ra trời xanh rộng lớn, yên lặng nói: Thân ái , Duệ vĩnh viễn chỉ yêu một mình em, cho dù em không ở bên cạnh anh, không là người phụ nữ của anh, anh vẫn yêu em như cũ, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, sông cạn đá mòn.

—————————————————————-

“Hừ, với khuôn mặt này, dáng người nữa, cô cho rằng tôi vẫn còn yêu cô sao? Mà cô cũng đừng nghĩ rằng tôi đang khen cô, người phụ nữu nhưu cô chỉ đáng làm tình nhân của tôi, chỉ là tôi cảm thấy cô vẫn còn có thể làm một bình hoa.Ít nhất mỗi buổi tối, có thể thay đổi biện pháp tra tấn cô, nhìn bộ dáng cô khó chịu và thống khổ, tôi sẽ cảm thấy vui vẻ. Lại càng không muốn đêm khuya yên tĩnh nhìn thấy khuôn mặt này của cô nghĩ đến gặp quỷ.” Giọng nói vô cùng mập mờ, Nhan Nặc Ưu biết, trong mắt người đàn ông này không có một chút tình dục gì. Bởi vì trong đôi mắt đen sâu thẳm, cùng với vẻ mặt tĩnh lặng làm cho cô sợ. Người đàn ông này thật đáng sợ…….

Cúi đầu hạ mắt, Nhan Nặc Ưu không nói gì nữa. Tay đột nhiên chạm đến bụng, dường nhưu đang sờ một thứ gì đó rất đáng sợ, tay nhanh chóng bỏ ra. Giờ khắc này, cô cảm thấy cô giống như một quái vật, lại giống như một công cụ sinh sản, đứa trẻ mai sau sinh ra, sớm đã trở thành công cụ uy hiếp cha của mình. Nếu như vậy cô tình nguyện chết.

“Tốt nhất ngừng ngay những suy nghĩ của cô lại, cô đã tỉnh, như vậy tôi nói cho cô một chút, hiện tại đứa trẻ trong bụng cô không thể giữ lại, yên tâm, chờ thêm một thời gian, tôi sẽ làm cho cô có đứa trẻ của tôi, còn kế hoạch trước kia, tôi tự nhiên sẽ có biện pháp khác.” Áp chế đáy lòng rung động, vẻ mặt Lí Hạo Nhiên lạnh lùng nói.

“Đừng, ta không cần xoá sạch đứa trẻ.” Trời ạ, xoá sạch đứa trẻ của Duệ, tuy rằng cô trong lòng cũng rất muốn làm như vậy, nhưng sau khi sức khỏe cô khá lên, sớm hay muộn còn bị hắn bắt buộc mang thai . Nếu như vậy, chẳng bằng cô sinh đứa trẻ của Duệ còn hơn, tuy rằng thời gian địa điểm không thích hợp, nhưng nếu trong bụng cô có con, như vậy cũng chứng tỏ rằng cô và con có duyên phận với nhau.

“Hừ, chuyện này cũng không do cô quyết định.” Lạnh lùng liếc mắt một cái với Nhan Nặc Ưu, Lí Hạo Nhiên kiên quyết.

“Đừng, dù chết tôi cũng hải giữ lại đứa trẻ, nếu anh thật sự muốn giết đứa trẻ trong bụng tôi , như vậy để cho tôi cùng chết đi. Nếu không còn đứa trẻ, tôi sống cũng không có ý nghĩa gì.” Quật cường ngẩng đầu, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm hai người quen biết, Nhan Nặc Ưu phản đối lời của Lí Hạo Nhiên, hơn nữa lời nói này vô cùng kiên quyết và quật cường.

“Cô uy hiếp tôi?”Lại gần, nhẹ nhàng ngậm vành tai Nhan Nặc Ưu, dùng sức cắn một cái.

“A……” Kêu một tiếng, thân thể Nhan Nặc Ưu sợ run.

“Tôi nói cho cô biết, Lí Hạo Nhiên trước kia đã chết rồi, Lí Hạo Nhiên bây giờ không còn là người nuông chiều che chở cô trước kia, hiện tại tôi không thể giữ lại đứa trẻ trong bụng cô là tuyệt đối không thể giữ lại.” Ánh mắt nguy hiểm nhìn Nhan Nặc Ưu, người con gái này, hình như thay đổi rất nhiều, ít nhất tính tình thay đổi, không giống như cô gái đáng yêu trước kia.

“……” Nghe lời nói của Lí Hạo Nhiên, trái tim Nhan Nặc Ưu lập tức trở nên lạnh lẽo. Không biết nói gì, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.Con à, mẹ dường như không có năng lực bảo vệ các con , xin lỗi, là mẹ vô dụng. Nếu như có kiếp sau, mẹ sẽ không bao giờ làm Nhan Nặc Ưu yếu đuối vô dụng nữa, nếu như có kiếp sau, hy vọng các con vẫn là con của mẹ. Đời này mẹ không thể bảo vệ các con, nhưng mẹ tuyệt đối sẽ không bỏ rơi các con, các con ở đâu, mẹ sẽ ở đó……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.