Tân Lang Ái

Chương 3: Chương 3: Ái – Phần 3




3.

Cảm giác thân thể đang bị một vật gì đó rất nặng đè lên, Hà Cạnh Liệu không được tự nhiên tỉnh lại, cậu đang muốn đẩy cái vật nặng trên người ra, đột nhiên cả người cậu cứng đờ, hậu huyệt đã bị trừu sáp!

Hà Cạnh Liệu đã gần tỉnh rượu, đầu óc tuy còn có chút đau nhức, nhưng mà ý thức của cậu bây giờ rất rõ ràng, rõ ràng đến nỗi những việc Tiếu Dương làm với mình đều nhớ hết thảy! Cho dù ngay từ lúc đầu Tiếu Dương lợi dụng lúc cậu đang say, nhưng sau đó…… Sau đó….. Nhớ đến hành động phóng đãng của mình, cậu xấu hổ vô cùng, đêm tân hôn của mình cư nhiên lại bị một tên nam nhân thượng, cậu đã làm cho cô dâu của mình thất vọng! Tên Tiếu Dương chết tiệt! Hắn mỗi lần đều là như vậy! Làm cho cuộc sống của mình hỏng bét mới chịu nổi, hiện tại hắn nhất định rất đắc ý, chính mình bị hắn biến thành một người *** đãng như vậy!

Đột nhiên nhớ đến cái gì đó, sắc mặt của cậu lập tức tái xanh, tên nam nhân chết tiệt này, lại đem dịch thể bắn vào trong cơ thể mình nữa rồi! Hắn thì không có việc gì, đứng dậy vỗ mông là xong, còn chính mình nếu vạn nhất…….. làm sao đây!

Cậu vặn vẹo thân thể muốn đem phần thân của Tiếu Dương đang trong cơ thể của mình ra, nhưng mà cậu vừa hít một hơi, chợt nghe Tiếu Dương khàn khàn giọng nói: “Đừng nhúc nhích……” Phần thân đang chôn trong cơ thể cậu lấy tốc độ giống như gió cuốn hết lá vàng nhanh chóng trướng lớn lên, đại lực mở rộng tiểu huyệt đang sưng đỏ, cậu gắt gao siết lấy cái mầm mống tai họa không ngừng chảy ra chất lỏng kia.

“Ân…..” Phần thân của Tiếu Dương bị siết chặt cực kỳ thoải mái, khoái cảm cuồn cuộn không ngừng phát ra tứ chi, hắn xoay người một cái đem Hà Cạnh Liệu đặt dưới thân, nửa quỳ nửa ngồi dậy, ôm lấy cái mông của Hà Cạnh Liệu không tự chủ trừu sáp, mỗi một lần như vậy đều dùng sức, không ngừng va chạm vào chỗ yếu ớt nhất trong cơ thể cậu.

“Hỗn…. Hỗn đản….. Đừng làm nữa….. A….. Không cần…” Hà Cạnh Liệu miệng thì kêu không cần, nhưng thân thể lại đưa ra câu trả lời rất chân thật, nhớ tới tư vị tốt đẹp sảng khoái của ngày hôm qua, mật huyệt không ngừng mút vào phần thân của Tiếu Dương, nước bọt cùng với dịch thể vừa tràn ra bên ngoài cơ thể, làm cho phần thịt xung quanh huyệt khẩu càng thêm láng bóng, kích thích thị giác tăng thêm ham muốn, Tiếu Dương không tự giác tốc độ càng nhanh hơn.

“A……….. A a……..” Hà Cạnh Liệu nhanh chóng quên mất giãy dụa, trầm mê trong bể dục vọng, cùng Tiếu Dương cùng nhau chìm vào……

“A,a……… không được……..” hà Cạnh Liệu hét lên vài tiếng, toàn bộ thân thể run lên, không ngừng phóng thích dục vọng của chính mình, tiểu huyệt của cậu theo đó mà kịch liệt phập phòng, không ngừng cắn nuốt dục hỏa của Tiếu Dương, Tiếu Dương cũng vô pháp chịu đựng được liền bắn ra.

Cảm giác Tiếu Dương đã bắn tinh vào cơ thể mình, Hà Cạnh Liệu đột nhiên trở nên kích động, la lớn lên, “Không được! Không được bắn ở bên trong!”

“Ngươi ── các ngươi!” Cậu vừa kêu lên, chợt nghe thấy một giọng nói của nữ nhân, hai người giật mình ngẩng đầu, nhìn về phía cửa phòng ngủ, thấy cô dâu trợn mắt há hốc mồm, hai mắt mở to trừng trừng.

Sắc mặt Hà Cạnh Liệu hoàn toàn trở nên tái nhợt, run rẩy nói: “Vận…… Vận Tâm…. Anh………”

Lâm Vận Tâm vốn đang mơ màng chưa tỉnh hẳn rượu, nghe được ở phòng bên tiếng hét ho ‘không cần’, nàng mới hoang mang chạy đến, thật không ngờ chú rể kiện mỹ của mình cư nhiên đang quỳ rạp trên mặt đất, giống như nữ nhân bị một tên nam nhân từ đằng sau trừu sáp, cái này làm sao nàng có thể tiếp thu nổi! “Các người thật sự rất ghê tởm!” Nàng không thể đối mặt, vội vã chạy ra ngoài, hoàn toàn không để ý chính mình mặc bộ váy ngày hôm qua.

“Vận Tâm! Em hãy nghe anh nói!” Hà Cạnh Liệu cuống quít muốn đứng dậy, nhưng vì trong thân thể còn hàm chứa phần thân của Tiếu Dương, cậu căn bản không thể đứng lên, phẫn nỗ hướng Tiếu Dương rống to: “Anh cút ra ngoài cho tôi!”

Tiếu Dương lặng yên rời khỏi cơ thể của cậu, đến phòng vệ sinh cầm lấy khăn lông ướt, nhẹ nhàng lau hạ thân của Hà Cạnh Liệu, Hà Cạnh Liệu không hề cảm kích hung tợn đẩy hắn ra, gầm nhẹ : “Anh vừa lòng chưa? Hiện tại đã vừa lòng chưa?”

“Thực xin lỗi…..” Tiếu Dương vươn muốn an ủi, thấy thân thể Hà Cạnh Liệu cuộn lại, cuối cùng vẫn không thể làm được.

“Anh cút cho tôi! Cút đi!” Một tiếng ‘xin lỗi’ của hắn càng làm cho cậu tăng thêm phẫn nộ, cậu giống như một con thú bị thương điên cuồng hét lên.

Tiếu Dương đau lòng nhìn Hà Cạnh Liệu, chính mình lại một lần nữa tổn thương cậu, đều là lỗi của mính! Rõ ràng muốn chúc phúc cho cậu, lại thủy chung phá vỡ hạnh phúc đó, Hà Cạnh Liệu nhất định hận chết mình! Ha ha, không phải hắn đã nghĩ cậu hận hắn cũng được hay sao? Nhưng mà thời điểm bị cậu oán hận như vậy, cảm giác giống như rớt xuống nước, bị nghẹn không thể hít thở, cái loại này còn thống khổ hơn tự sát!

Nếu hắn chết, cậu có thương tâm không? Không! Cậu nhất định rất cao hứng, có lẽ bây giờ biện pháp duy nhất làm cho cậu không còn oán hận nữa chính là chấm dứt sinh mệnh của hắn. Một ý niệm trong đầu Tiếu Dương chợt lóe lên, hắn thâm tình nhìn Hà Cạnh Liệu, ôn nhu hỏi: “Liệu, nếu anh chết, em có vui vẻ không?”

“Được! Anh chết phức cho rồi! Tôi còn ước gì anh nhanh chóng chết đi!” Hà Cạnh Liệu bi phẫn rống lên, tên hỗn đản này chết đi cho rồi! Mỗi lần đều như vậy, có phải muốn đem chính mình bức đến điên loạn hắn mới cảm thấy vui vẻ hay không!

“Được.” Tiếu Dương mỉm cười đáp ứng, đứng dậy đi đến nhà bếp, một tiếng ‘được’ của hắn làm cho đầu óc của Hà Cạnh Liệu nhất thời lo lắng, tên hỗn đản này lại phát điên cái gì nữa đây! Không chú ý đến tâm tình khác thường của Tiếu dương, cậu vẫn đang trong cơn phẫn nội, đột nhiên nghe thấy từ nhà bếp truyền đến một tiếng ‘xoẻng”, như là kim loại va chạm với mặt đất, một dự cảm bất hảo xẹt qua trong đầu cậu, tên hổn đản Tiếu Dương này sẽ không cần tiếp tục làm cái chuyện gì ngu ngốc nữa đi……………………..

Cậu kích động vơ lấy cái quần vứt ở một bên mặc lung tung vào rồi bỏ chạy đến nhà bếp, liền nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của Tiếu Dương ngã ngồi trên mặt đất, dòng máu đỏ tươi từ cổ tay hắn như nước chảy xiết tràn ra mặt đất.

” không ──”

[cont]

Labels: Đam Mỹ – Tân lang | 0 comments

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.