CHƯƠNG 50 PN1
Cảnh tượng thứ nhất: khiêu chiến cực hạn Tần Bích Sương.“Ngọc. .” Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu: “Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc nghe vậy đỏ mặt. Nhìn Liễu Tàn Nguyệt vô cùng chân thật, ôm cổ Liễu Tàn Nguyệt nhỏ giọng nói: “Nguyệt. . Ta cũng yêu ngươi. .” Nhẹ nhàng hôn lên môi Liễu Tàn Nguyệt.
Đúng lúc này. . Cửa bị mở ra: “Trang chủ. . Dược đã được, có thể uống ngay. .” Tần Bích Sương vừa vào cửa mở miệng hét lớn. Sau đó nhìn đến tình cảnh này. . Ngốc lăng. . Lập tức cảm nhận tầm mắt lạnh như băng của hai người. . Xoay người. . Xuất môn. . Nhanh chóng mang bàn cùng ghế đến, cẩn thận ngồi xuống: “Các ngươi có thể xem như ta không ở đây. .” Mặt không đỏ tâm không khiêu nói.Lập tức nhận một chưởng của Liễu Tàn Nguyệt.
Tần Bích Sương bại. .
Tần Bích Sương: Khóc. . Hai người này ngay cả diễn cũng không cho ta xem sao. . A a. . Chẳng lẽ là thẹn thùng . .Mỗ chỉ: Tiểu Sương còn hiểu rõ tình huống a. .
Cảnh tượng thứ hai: Khiêu chiến cực hạn Độc Cô Phong. .
Độc Cô Phong: Đã lâu, sao không cho ta ra . .
Mỗ chỉ: Ngượng ngùng. . Chỉ quan tâm đến tiểu Sương. . Đã quên ngươi. .
Độc Cô Phong: Ngươi. .
“Ngọc. .” Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu: “Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc không nói lời nào nhưng đỏ mặt ý bảo Liễu Tàn Nguyệt đây là chấp nhận. Hôn lên cái miệng nhỏ nhắn làm cho mình lưu luyến.
Lúc này cửa được mở ra: “Trang chủ. . Lễ tang phu nhân. .” Còn chưa nói xong liền nhìn đến tình hình. . Ngốc lăng. .
Liễu Tàn Ngọc nhìn Độc Cô Phong tà mị cười rộ lên: “Tiểu Phong. . Có biết quấy rầy người khác thật sự rất thất lễ hay không. .” [ Ngạch? Thất lễ? ]
Độc Cô Phong cảm giác chính mình tới nơi cực lãnh. Chẳng lẽ là bắc cực trong truyền thuyết? Nhưng thời gian không để cho hắn nghĩ nhiều. Cúi chín mươi độ: “Quấy rầy các ngươi. .” Lập tức chạy vội ra ngoài. .
Liễu Tàn Ngọc cười cười nói: “Kỳ thật ta chỉ muốn nói với hắn khi ra nhớ đóng cửa.”
Độc Cô Phong: Khóc. . Ta còn chưa nói các ngươi không thể như vậy. . Tàn Ngọc quả nhiên đáng sợ a a a. .Độc Cô Phong bại
Lãnh Bắc Hi: Hừ. . Đến ta. .
Mỗ chỉ: Tiểu Hi phát biểu . .
Cảnh tượng thứ ba: Khiêu chiến cực hạn Lãnh Bắc Hi.
“Ngọc. .” Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu: “Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc nghe vậy đỏ mặt. Nhìn Liễu Tàn Nguyệt vô cùng chân thật, ôm cổ Liễu Tàn Nguyệt nhỏ giọng nói: “Nguyệt. . Ta cũng yêu ngươi. .” Nhẹ nhàng hôn lên môi Liễu Tàn Nguyệt.
Lãnh Bắc Hi thong dong đẩy cửa ra, chân thật nói: “Các ngươi không thể như vậy. .”
Liễu Tàn Ngọc nhìn nhìn Lãnh Bắc Hi. Cười hỏi: “Vì sao? . .”
Vì sao? . . Vì sao? . . Lãnh Bắc Hi cố gắng nghĩ. . Có..: “Nếu các ngươi như vậy. . Liễu gia liền vô hậu . .”
Liễu Tàn Ngọc có chút buồn bực. Xin hỏi Liễu gia vô hậu cùng ngươi có quan hệ gì, lập tức liền tiến sát người Liễu Tàn Nguyệt, cười nói: “Tiểu Hi. . Chẳng lẽ ta chưa nói qua với ngươi sao. . Kỳ thật ta có thể chất đặc biệt. Có thể nam nam sinh tử nga. .”
Lãnh Bắc Hi nghe vậy. . Nháy mắt hóa đá. . Hôn mê. Tiểu Phong, tiểu Sương hảo tâm đem hắn kéo ra ngoài. .
Sau khi người ra ngoài Liễu Tàn Nguyệt vô cùng trấn định hỏi: “Ngọc. . Có thật không. .”
Liễu Tàn Ngọc lười nhác nằm trên mặt đất. Cười thực ôn nhu: “Đương nhiên là lừa hắn. .”
Mỗ chỉ: Chiêu này của tiểu Ngọc thật sự có lực sát thương rất lớn a. .
Tiểu Phong: bất quá hắn nói còn có tiểu Mặc lưu hậu duệ không được sao. .
Tiểu Sương: Nói tiểu Mặc. . Bắc Hi còn lấy cớ khác. Nhưng câu nói kia. . Trực tiếp gạt bỏ mọi … khả năng có thể, huống hồ tiểu Mặc hắn cũng. . Ha hả. .
Tiểu phong: ? ? . .
Lãnh Bắc Hi bại
Mộ Dung Vân: Nói lầm bầm. . Ngay cả Bắc Hi đều thua? Nói cách khác ta thắng ta chính là người mạnh nhất tứ đại ảnh vệ.Cảnh tượng thứ tư: Khiêu chiến cực hạn Mộ Dung Vân.
“Ngọc. .”Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu. .”Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc nghe vậy đỏ mặt. Nhìn Liễu Tàn Nguyệt vô cùng chân thật, ôm cổ Liễu Tàn Nguyệt nhỏ giọng nói: “Nguyệt. . Ta cũng yêu ngươi. .” Nhẹ nhàng hôn lên môi Liễu Tàn Nguyệt.
Mộ Dung Vân đẩy cửa vào nói còn chưa nói đã bị Liễu Tàn Ngọc ngắt lời: “Tiểu vân. . Kỳ thật ta vẫn cảm thấy ngươi mới là người mạnh nhất tứ ảnh . . . (tỉnh lược ba mươi từ khích lệ).”
Mộ Dung Vân nghe vậy trong lòng thoải mái a. Rốt cục có người cảm thấy ta mạnh. Xem ra Tàn Ngọc thiếu chủ thật đúng là một người tinh mắt.Liễu Tàn Ngọc nhìn vô hạn ảo tưởng của Mộ Dung Vân, cười nói: “Vậy ngươi có thể đi ra ngoài không . . .”
“Ân. .” Chờ Mộ Dung Vân rời khỏi. Nhìn đến đôi mắt châm chọc của Lãnh Bắc Hi. . Lăng. . Lăng. . Ôm đầu kêu to: “Bị đùa giỡn . .”
Mỗ chỉ: Là ngươi rất ngu xuẩn . .
Mộ Dung Vân bại
Liễu Thi Mặc: Ngọc, ta đến bảo hộ. .Cảnh tượng thứ năm: Khiêu chiến cực hạn Liễu Thi Mặc.
“Ngọc. .” Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu: “Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc nghe vậy đỏ mặt. Nhìn Liễu Tàn Nguyệt vô cùng chân thật, ôm cổ Liễu Tàn Nguyệt nhỏ giọng nói: “Nguyệt. . Ta cũng yêu ngươi. .” Nhẹ nhàng hôn lên môi Liễu Tàn Nguyệt.
Liễu Thi Mặc nhấc chân đá cánh cửa mà vào, hét lớn: “Ngọc, ta đến bảo hộ ngươi. .”Liễu Tàn Nguyệt đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống hắn: “Bằng ngươi. .”
Liễu Thi Mặc phải ngẩng đầu nhưng khí thế không chút nào giảm đi: “Theo ta. .”
Liễu Tàn Nguyệt chọn mi cười nói: “Ngươi thỏa mãn không được Ngọc. .”. .
Liễu Thi Mặc mặt đầy hắc tuyến: “Chờ ngươi lão . . . Tinh lực của ngươi không thỏa mãn được hắn. .”Hai người lập tức không để ý hình tượng tranh cãi. .
Liễu Tàn Ngọc kêu mấy người đưa thảm đến. Nằm ở mặt trên ngủ, không nhìn hai người khắc khẩu.
Một lúc lâu sau Liễu Thi Mặc bị Liễu Tàn Nguyệt dùng sức mạnh “Thỉnh” ra ngoài. Quả nhiên võ công cao mới là mạnh.
Liễu Thi Mặc: Ta không cam lòng. . Ta không cam lòng. Rõ ràng huynh đệ cũng là vương đạo. . Vì sao. .
Tiểu Sương: Thông suốt đi. . Ai kêu gần đây mỗ dực thích phụ tử. .
Mỗ chỉ: Đừng đổ lên người của ta. .
Tiểu phong: Chẳng lẽ không cảm thấy thị vệ cùng chủ tử cũng có yêu sao. .
Mỗ chỉ: Nếu ngươi muốn bị áp ta không ngại. .
Mộ Dung Vân: Phong là vật sở hữu của ta.
Mỗ chỉ: Từ khi nào. .
Mộ Dung vân: Vừa mới. .
Mỗ chỉ: Hảo. .
Liễu Thi Mặc bại
Tiêu Kình: A ha ha. . Rốt cục đến phiên ta lên sân khấu . .
Mỗ chỉ: kỳ thật không ai hy vọng ngươi lên sân khấu. . Thật sự. .
Tiêu Kình: Không hy vọng ta lên sân khấu? Ha hả. . Ta hạ độc khiến ngươi chết thống khổ.
Mỗ chỉ: không hổ là Tiêu BT. .Cảnh tượng thứ sáu: Khiêu chiến cực hạn Tiêu Kình.
“Ngọc. .”Liễu Tàn Nguyệt thấp giọng kêu. .”Ta yêu ngươi. .”
Liễu Tàn Ngọc nghe vậy đỏ mặt. Nhìn Liễu Tàn Nguyệt vô cùng chân thật, ôm cổ Liễu Tàn Nguyệt nhỏ giọng nói: “Nguyệt. . Ta cũng yêu ngươi. .” Nhẹ nhàng hôn lên môi Liễu Tàn Nguyệt.
Tiêu Kình đẩy cửa vào: “Ngọc của ta. . Ta tới đón ngươi . .”Liễu Tàn Nguyệt không ngẩng đầu lên. Một chưởng, sau đó Tiêu Kình còn vô tội nói: “Tựa hồ có cái gì đánh tới. .”
Liễu Tàn Ngọc cười nói: “Có sao? . . Ngươi đa tâm rồi . . .”
Tiêu Kình: A a a a a. . . . . .Tiêu Kình bại
Điệp môn. . Lê Chiêu uống trà từ từ nói: “Ngọc vẫn chưa trở lại mà. .”
Hàn Quang: “Ân. .”
Lê Chiêu: Mỗ dực. . Sao ngươi không cho ta cùng Quang qua cửa chứ. .
Mỗ chỉ: Ta . . Nên buông tha các ngươi. .
Lê Chiêu: Nga? Ha hả. . Như vậy a. .
Mỗ chỉ: Ngạch. . Bình tĩnh. .