Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 107: Chương 107




Edit: Điềm Điềm.

Beta:

**********************

Từ trên xe đi xuống, Tiêu Chiến liền chú ý tới ánh mắt bốn phía hướng về nơi này, hai má giấu dưới khăn quàng cổ có chút nóng lên, đôi mắt đen chợt lóe liếc Vương Nhất Bác một cái, tiến lại gần nhỏ giọng nói: “ Em đến có phải không đúng lúc hay không? “

Vương Nhất Bác một tay dắt cậu, một tay xách túi đựng cơm, ánh mắt thản nhiên đảo qua mọi người bốn phía cố ý chậm lại: “ Không cần để ý tới bọn họ.”

Thôi ngượng ngùng, Tiêu Chiến cười, lại dựa vào bên cạnh hắn, ánh mắt tràn đầy ỷ lại thân mật.

Đám người bốn phía chỉ cảm thấy một làn sóng cơm chó lớn đập vào mặt.

Tin Tứ điện hạ tự mình đến đưa cơm trưa cho Nguyên soái, dùng tốc độ cực nhanh quét qua quân khu.

Có người đem hình ảnh Tứ điện hạ xuống xe ghi lại, gửi lên quang võng.

Mà hai nhân vật chính lúc này đang ngồi trong văn phòng, Vương Nhất Bác một khắc bước vào liền đem đóng cửa lại, thế giới hoàn toàn yên tĩnh lại.

Trong phòng làm việc to lớn như vậy, chỉ có hai người bọn họ, Tiêu Chiến thả lỏng câu nệ, cười nói: “ Hôm nay em làm chút đồ ăn ngon, liền muốn đưa tới cho anh. “

Vương Nhất Bác đặt túi đựng cơm lên bàn, đưa tay giúp cậu cởi mũ trên đầu xuống: “ Sưởi ấm một chút. “

“ Em không lạnh.” Tiêu Chiến nắm lấy tay đối phương, muốn cho đối phương biết cậu thật sự không lạnh.

Vương Nhất Bác trực tiếp thuận thế ôm cậu vào lòng: “ Em ăn chưa?”

“ Em chưa ăn, muốn ăn với anh.” Tiêu Chiến không chút che dấu đem suy nghĩ trong lòng mình nói ra.

Vương Nhất Bác bị cậu nói trực tiếp liền sung sướng, “ Buổi tối cùng nhau về nhà?”

Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng ý nghĩa là hy vọng cậu có thể ở lại.

Tiêu Chiến cười gật đầu: “ Được, vậy em chờ anh tan tầm.”

“ Ừm.”

Khi hai người đang thưởng thức bữa trưa tình nhân. Toàn bộ quân khu thậm chí cả quang võng đều bởi vì chuyện Tứ điện hạ tự mình đưa cơm trưa cho Nguyên soái sôi trào lên————

[ Tự mình tặng bữa trưa yêu thương gì đó, cũng quá tú ân ái đi!!!!!! ]

[ Tứ điện hạ rất tốt, thật ngọt ngào nha, thật muốn thét chói tai!!!!! ]

[ Chỉ có tôi cảm thấy, tình cảm của Nguyên soái cùng Tứ điện hạ là thật sao???? ]

[ Tứ điện hạ nhất định rất yêu Nguyên soái chúng ta, đầu tiên là hẹn hò, sau đó là đưa cơm, không biết hai người bình thường ở chung sẽ ngọt ngào thành cái dạng gì, a a, tôi không được rồi, não tôi bổ đến căn bản không dừng lại được!!!!!! ]

[ Awsl, tình yêu ngọt ngào, khi nào tôi mới có thể có!!!!!!!! ]

[ Tứ điện hạ thật sự là đủ tâm cơ, biết mình không xứng với Nguyên soái đại nhân gien cao cấp, lo lắng sợ Nguyên soái gặp phải Omega phù hợp, quản cũng quá nghiêm!!!!! ]

[ Ah ah, tôi quả thực không biết nên hâm mộ ai trong hai người mới tốt, Tứ điện hạ mặt thật nhỏ, lại trắng như vậy, xinh đẹp như vậy, a a a, trái tim tôi, tuy rằng tôi là Omega, nhưng tôi muốn bảo hộ hắn!!!! ]

[ Phía trên là thứ gì kỳ quái trà trộn vào, đừng đem tâm ghen tị xấu xí của ngươi bại lộ ra được hay không!!!!!! ]

[ Tứ điện hạ thật sự rất xinh đẹp, hắn đứng ở nơi đó, ánh mắt nhìn lên Nguyên soái này, đôi mắt đen vừa to vừa sáng, phảng phất nhìn thấy ngôi sao, Nguyên soái nhất định là ngôi sao của hắn, ai, trái tim của tôi, Nguyên soái đại nhân cũng rất yêu thương nha, tuy rằng trên mặt không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt hoàn toàn bán đứng hắn, tất cả đều là ý cười, tất cả đều là ý cười, tràn đầy ý cười, a a, tôi chết, hai người này làm sao có thể ngọt ngào như vậy, cái gì cũng không cần làm, cái gì cũng không cần nói, cứ như vậy đứng chung một chỗ, tôi liền không chịu được!!!!! ]

[ Hy vọng bọn họ vĩnh viễn cứ tiếp tục như vậy, quá tốt đẹp, hình ảnh này quả thực quá đẹp, a a a a a!!!!!! ]

[ Không ai nhớ rõ lúc trước, Tứ điện hạ là thay Ngũ điện hạ gả qua sao, tôi hiện tại thật sự rất muốn biết, Ngũ điện hạ hiện tại có tâm tình gì!!!!!! ]

[ Phía trên nói, tuy rằng tôi cũng có chút tò mò, nhưng không nên bởi vì lòng hiếu kỳ của mình mà chiêu hắc Tứ điện hạ!!!!!! ]

[ Cảm giác hôm nay có thể ăn thêm một chén cơm, quả thực quá ngọt!!!!!! ]

[ Chỉ có tôi cảm thấy cẩu độc thân bốn phương tám hướng trong hình ảnh này có chút đáng thương sao, ha ha ha!!!!!! ]

[ Hiện trường tú ân ái quy mô lớn, tặng không phải cơm, là thức ăn cho chó, ha ha ha!!!!!! ]

[ Tứ điện hạ đây là đang tuyên bố chủ quyền với bên ngoài đi, cứ như vậy, tất cả mọi người đều biết tình cảm của hắn và Nguyên soái, đợt thao tác này thật sự ổn định!!!!!!! ]

......

Người thứ ba được nhắc trong câu chuyện hiện tại đang ngồi xem tin tức, Tiêu Tán nhìn thấy mấy bình luận này thiếu chút nữa tức giận.

Tên tiểu tiện nhân Tiêu Chiến này quả nhiên tâm cơ.

Sau khi phát giận ở tẩm cung, Tiêu Tán nghĩ đến Tiêu Chiến là một Omega bị tổn thương tuyến thể, tức giận trong lòng trong nháy mắt liền tiêu tan, dù sao thì chỉ có thể coi là cuộc sống Beta, cho dù hiện tại nhất thời được Vương Nhất Bác yêu thương thì có cái gì đáng để khoe khoang.

Đó chỉ là hắn chưa gặp được Omega.

Cậu ta không tin Vương Nhất Bác gặp phải Omega phù hợp sẽ không động tâm, sẽ không bị ảnh hưởng.

( Cá: Ý mày là mày phù hợp???)

Cho dù an ủi mình như vậy, nhưng vẫn tức giận, rõ ràng Vương Nhất Bác nên là Alpha của cậu ta, nếu không phải trận chiến Tinh Hải, có thể tiện nghi cho tiện nhân Tiêu Chiến này sao.

Trong lòng tức giận căn bản không định nhịn.

Tiêu Tán chạy tới quang võng, tìm một công ty thủy quân, chuẩn bị mua bản thảo, đem chuyện tuyến thể Tiêu Chiến bị tổn thương công khai ra ngoài, cậu ta cũng không tin không nói chết tiểu tiện nhân này!!!

Trình Ngộ nhìn hệ thống nhắc nhở đơn đặt hàng, sau khi mở ra, mặt trên viết nhân vật mục tiêu: Tiêu Chiến, Tứ điện hạ, điểm công khai, tuyến thể bị tổn thương không xứng với Nguyên soái.

Trình Ngộ nghĩ từ đâu lòi ra một kẻ không sợ chết như thế này, đây không phải là fan não tàn của Nguyên soái chứ???

Trình Ngộ: [ Xin lỗi, loại đơn đặt hàng này quá nguy hiểm, chúng tôi không thể nhận được. ]

Sau khi nhận được câu trả lời, Tiêu Tán không thể tin vào mắt mình: [???? Có tiền các ngươi không kiếm, ngại ít ta có thể thêm!!!!!! ]

Trình Ngộ nhìn tin tức đối phương trả lời, càng thêm chắc chắn đây chính là fan não tàn ngu ngốc tiền nhiều: [ Xin lỗi, không phải vấn đề tiền bạc, là chúng tôi không dám trêu chọc Nguyên soái, đồng thời cá nhân tôi phi thường ủng hộ Tứ điện hạ cùng Nguyên soái bọn họ, cho nên ngài chọn nhà khác hỏi một chút đi, tạm biệt. ]

Sau đó Trình Ngộ trực tiếp đem người kéo đen.

Tiêu Tán khiếp sợ nhìn câu trả lời này, thiếu chút nữa tức chết.

Trong lòng mắng to đối phương một câu ngốc chết, quay đầu lại liên lạc với “ Gia“.

Hứa Sam nhận được lời nhắc nhở đặt hàng, nhìn tin tức trên, nhíu mày, trực tiếp kéo đen.

Tiêu Tán: “.......”

Mặc kệ sự việc trôi nổi thế nào, ở quân khu không khí vẫn ngọt ngọt ngào ngào.

Sau khi ăn xong Tiêu Chiến một mực ở lại văn phòng Vương Nhất Bác đến giờ tan tầm, hai người mới cùng nhau ra ngoài.

Vừa vặn đụng phải Cảnh Trực từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy anh, Tiêu Chiến cười cùng anh phất phất tay: “ Thượng tướng Cảnh. “

“ Tứ điện hạ.” Cảnh Trực cười đi tới, “ Muốn trở về sao? “

“ Đúng vậy, phải về nhà.”

“ Đi thôi.” Vương Nhất Bác đóng cửa lại, lại nắm lấy tay cậu, kéo cậu đi ra ngoài.

Tiêu Chiến đối Cảnh Trực phất phất tay, xoay người nói với Vương Nhất Bác: “ Trên đường trở về, chúng ta mua một cái bánh ngọt, giống cái loại lần trước anh mua nhé. “

“ Được.”

Đứng ngay phía sau nhìn hai người, Cảnh Trực chỉ cảm thấy có một số việc thật sự là hâm mộ cũng không được. Vương Nhất Bác là một tên gia hỏa tính cách lạnh lùng, ở trước mặt người mình thích cũng có thể cười ôn nhu như vậy.

Anh cảm thấy hạnh phúc thay cho hắn.

Trên đường trở về, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác đến tiệm bánh ngọt, chọn một cái bánh mật đào.

0520 nhìn hai người trở về cùng nhau, bước chân ngắn chào đón: “ Chủ nhân và sư tử lớn hai người lại đi hẹn hò sao?”

Hai má Tiêu Chiến nóng lên, không đợi cậu mở miệng, liền nghe Vương Nhất Bác đã nói: “ Ừm. “

Nói xong còn đưa bánh ngọt trong tay qua, tựa như để cho 0520 biết, bọn họ không chỉ hẹn hò, còn mua bánh ngọt.

0520 cầm bánh ngọt, ngẩng đầu dùng màn hình nhìn Vương Nhất Bác hỏi: “ Hẹn hò có thể làm cho tiểu chủ nhân nhanh đến sao?”

Tiêu Chiến: “........”

Nhìn Tiêu Chiến không nói nên lời, Vương Nhất Bác lại bình thản đáp: “Đúng vậy“.

Tiêu Chiến quả thực không còn mặt mũi nghe tiếp, một người dám hỏi một người dám trả lời, ai chịu nổi.

Nhận được câu trả lời, 0520 nhất thời cao hứng lên, cầm bánh ngọt, dùng âm thanh loli đáng yêu nói: “ 0520 đi cắt bánh ngọt!!!!!”

0520 vừa đi, Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác một cái, sau đó nói: “ Em đi thay quần áo.”

“ Cùng nhau đi.” Đẩy cửa phòng ra, Vương Nhất Bác liền nhìn thấy hoa mai đặt trên bàn.

Tiêu Chiến cười nói: “ Trong phòng bày hoa, có phải cảm giác càng đẹp hay không?”

Nghiêng đầu nhìn cậu, trên mặt tiểu Omega tất cả đều là ý cười, xinh đẹp không chịu được, đối với Vương Nhất Bác mà nói, thế gian này hoa đẹp nhất cũng không bằng Tiêu Chiến cười một cái làm cho hắn kinh diễm: “ Ừ, rất đẹp. “

Nhận được câu trả lời, Tiêu Chiến càng vui vẻ hơn.

•••52Hz••••

Từ lần trước Tô Chu đau đầu phát tác nhắc tới Thích Huy, Quốc Vương gần đây thường xuyên mơ thấy người đó.

Mỗi giấc mơ sẽ thức dậy lại khó ngủ hơn nữa.

Chỉ thấy không như trước, cả người đều có chút nóng nảy.

Tiêu Khải ở thư phòng hỗ trợ, không cẩn thận đụng phải đồ đạc, bị Quốc Vương mắng to một trận.

Chờ Quốc Vương phát tiết xong, Tiêu Khải nhìn quầng thâm trước mắt ông, nhịn không được mở miệng: “ Phụ hoàng, đến gần Thú sinh, thân thể ngài có phải cũng nên hay không...”

“ Thân thể ta rất tốt, trong thời gian ngắn không chết được, không nên nhớ đến vị trí của ta sớm như vậy!”

“ Con đã biết, phụ hoàng. “

“ Ngươi đi trước đi.”

Tựa hồ ý thức được mình thất thố, Quốc Vương hướng gã phất phất tay.

Chờ Tiêu Khải rời đi, Quốc Vương sụp mặt ngồi trên ghế, đưa tay đè lại cái trán sưng đau, tinh thần của ông nhảy dựng lên.

Cánh cửa vốn đang khép hờ, lần nữa bị đẩy ra, Quốc Vương cho rằng Tiêu Khải đã trở lại, vừa muốn nổi giận, liền nhìn thấy Tiêu Đỉnh mang một chén canh tiến vào.

Quốc Vương trợn mắt mà nhìn, dọa Tiêu Đỉnh giật nảy mình thiếu chút nữa đem canh trong tay đánh rơi: “ Phụ hoàng? “

“ Là ngươi à!” Quốc Vương thu liễm cảm xúc, “ Lại đây làm gì? “

“ Hôm nay con học được một món canh ở livestream trên mạng, muốn cho phụ hoàng nếm thử một chút.”

“ Canh gì?”

“ Canh gà hoa mai, xương con đều loại bỏ rồi.”

Tiêu Đỉnh nói xong đem canh gà đặt ở trước mặt Quốc Vương, mở nắp bên trên ra, ông cũng không ngửi thấy mùi tanh trong canh gà, ngược lại mang theo chút hương hoa mai.

Làm cho Quốc Vương gần đây chán ăn đột nhiên xuất hiện thèm ăn.

Cầm lấy thìa múc một muỗng, nhẹ nhàng thổi qua, trong nháy mắt vào miệng, liền làm cho ông thích hương vị này.

Thấy ông uống, trong lòng Tiêu Đỉnh dâng ra kích động, lại rất cao thỏm không biết ông có thích hay không.

“ Hương vị rất tốt, ngươi có tâm rồi.”

“ Phụ hoàng thích là được rồi.”

“ Ngươi vừa nói canh gà này là ngươi học từ ai?”

Uống canh gà, làm cho Quốc Vương thoải mái hơn rất nhiều, ngay cả tâm tình xao động cũng tựa hồ bình ổn lại.

“ Là học theo một người dẫn chương trình, con đã thử thật lâu, còn có chút lo lắng sẽ không hợp khẩu vị phụ hoàng.”

“ Không. Hương vị này rất tốt, ngươi có tâm rồi, gần đây mẫu hậu ngươi bên kia còn cần ngươi bận tâm chăm sóc. “

“ Phụ hoàng con đã biết, ngài yên tâm con nhất định sẽ chăm sóc tốt mẫu hậu.”

“ Ừm, ngươi là một đứa trẻ ngoan.”

Tiêu Đỉnh nghe vậy lộ ra nụ cười vui mừng, chỉ là không đợi hắn nói chuyện, chợt nghe Quốc Vương nói: “ Vị người dẫn chương trình kia ngươi gửi sang cho ta đi, lúc ta không có việc gì cũng nhìn thử xem. “

Tiêu Đỉnh không nghĩ tới phụ hoàng sẽ cảm thấy hứng thú với người dẫn chương trình trong miệng gã, nhưng nếu đã đề xuất, gã lại không có khả năng không cho.

Sau khi đem ID livestream của đối phương báo cho Quốc Vương, Tiêu Đỉnh nói: “ Phụ hoàng phải bảo trọng thân thể nhiều hơn, con sẽ không quấy rầy công việc của ngài.”

“ Đi đi.”

Tiêu Đỉnh rời khỏi, ánh mắt Quốc Vương dừng lại trên canh gà, nhịn không được lại bưng lên uống một ngụm.

Sau đó dựa theo ID Tiêu Đỉnh nói tìm được vị người dẫn chương trình phát sóng trực tiếp kia, bất quá cũng không tìm được thời gian phát sóng trực tiếp, đi dạo một vòng, liền mất đi hứng thú.

Hết chap 107.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.