Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 118: Chương 118




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

*************

Nhận được tin tức của Lý Ân, Tiêu Chiến còn tưởng rằng đối phương trong quá trình sao chép hương liệu của cậu xảy ra vấn đề gì.

Kết quả mở tin tức thì thấy: [ Xin chào Đào Tử, mạo muội quấy rầy một chút, hương liệu này có phải là một trong những chế phẩm của cậu không?

[Hình ảnh]

Kh nhíu mày, Tiêu Chiến nhìn trong ảnh là một viên hương liệu đặt trên một cái bàn sạch sẽ, hương liệu màu xanh lá cây, nếu như cậu nhớ không lầm thì hẳn là hương trà.

Lý Ân hỏi cậu câu hỏi này trong lần kiểm tra tư cách nhận định đầu tiên của hương liệu sư?

Đào Tử: [ Hai bên trái và phải của hương liệu nếu cắt bỏ năm cm, có thể nhìn thấy chữ. ]

Lý Ân nhận được hồi âm của đối phương lập tức bảo Lâm Uyên lấy dao, dựa theo lời nói, ở hai bên hương liệu trái phải khoảng năm cm cắt xuống, nhất thời ba chữ “ Đào Hoa Viên” xuất hiện trước mắt bọn họ.

Logo này ẩn sâu thực sự!

Nếu không phải Tiêu Chiến chủ động mở miệng nói cho bọn họ biết, ai có thể nghĩ đến dấu hiệu sẽ giấu ở bên trong hương liệu có vị trí chính xác.

Dấu hiệu này về cơ bản có thể xác định được có người làm việc không nên làm.

Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, vẻ mặt hai người càng thêm khó coi.

“ Quả thực rớt giá!” Lâm Uyên giận dữ quát một tiếng!

Lý Ân đem hương liệu cất đi: “ Chuyện này tôi sẽ chuẩn bị hai phần giải thích, một phần giao cho Nhị điện hạ, phần còn lại giao cho Nguyên soái quân khu. “

Ông không nói nguyên nhân, nhưng Lâm Uyên rất đồng ý ông làm như vậy, cho dù hoàng thất không làm gì, quân khu bên này cũng có thể nhúng tay vào.

Thấy Lý Ân không trả lời nữa, trong lòng Tiêu Chiến tuy rằng rõ ràng biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Cậu tin tưởng dựa theo nhân phẩm của Lý Ân và Lâm Uyên sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.

Ba ngày trôi qua kể từ ngày nộp hồ sơ đã hoàn thành việc xem xét nhận định tư cách hương liệu, Tiêu Tán trong lòng cũng càng thêm chờ mong, luôn cảm thấy rất nhanh sẽ có người đến phỏng vấn, tin tức cậu ta chế tác hương liệu có thể chữa khỏi thời kỳ xao động, rất nhanh sẽ truyền đến đường lớn ngõ nhỏ của Đế quốc, đến lúc đó hắn không chỉ là Omega tôn quý nhất toàn Đế quốc, cậu ta còn là hương liệu sư lợi hại nhất toàn Đế quốc.

Chỉ nghĩ về nó là thấy vui mừng.

Nhưng đã qua ba ngày, vì sao vẫn không có người tìm?

Cậu ta có cần chủ động hỏi một chút hay không.

Trong lòng đang do dự, liền thấy tùy thị trưởng đi vào, phía sau còn có Nhị điện hạ Tiêu Khải.

Đột nhiên thấy Tiêu Khải đến tẩm cung của mình, Tiêu Tán sửng sốt một chút, sau đó cười đứng lên nghênh đón: “ Nhị hoàng huynh sao có thời gian tới đây... A...”

Bất thình lình bị một cái tát, Tiêu Tán choáng váng, nghiêng đầu, má trắng nõn đỏ lên từ mắt phải, cuối cùng phản chiếu ra một dấu tay vô cùng rõ ràng.

Tùy thị trưởng đứng ở một bên trong lòng run rẩy, nhưng ngại Tiêu Khải ở chỗ này, do dự không dám tiến lên.

Chỉ là yên lặng đứng ở một bên, mắt nhìn mũi mũi nhìn chân, giảm bớt cảm giác tồn tại.

“ Nhị hoàng huynh, ngươi đây là... A...” Thật vất vả mới tìm được thanh âm của mình từ kinh ngạc, vừa mới mở miệng, một cái tát lại rơi xuống.

Cứ như vậy, thêm một bên bị tát ngược lại phi thường cân đối.

Trên mặt nóng rát đau đớn, trong miệng lại tràn ra mùi máu tươi, Tiêu Tán không thể tin được nhìn Tiêu Khải đánh người không nói một câu, vành mắt đỏ lên: “ Nhị hoàng huynh, hôm nay ngươi phải giải thích rõ ràng, không thôi ngươi và ta không xong đâu! “

“ Ta không xong? Ngươi có biết ta hiện tại hận không thể bóp chết ngươi hay không!” Tiêu Khải ngoan độc trừng mắt nhìn đối phương, thật sự hận không thể sau một khắc liền bóp chết đứa em trai ngu ngốc này.

Trong lòng Tiêu Tán run lên, rất nhanh chớp chớp mắt, trong đầu cố gắng nhớ lại mình rốt cuộc đắc tội gã ở nơi nào.

Đáng tiếc suy nghĩ một vòng cũng không nghĩ ra: “ Ngươi phát bệnh thần kinh hả, ta đắc tội ngươi ở đâu, ngươi đi lên liền đánh người, ta nói cho ngươi biết Tiêu Khải, chuyện ngươi đánh ta, ta nhất định sẽ nói cho phụ hoàng biết. “

“ Ngươi đi đi, để ta xem phụ hoàng biết ngươi giả mạo người khác tham gia khảo hạch hương liệu sư sẽ xử trí ngươi như thế nào, đồ không biết xấu hổ!”

Sắc mặt Tiêu Tán trong nháy mắt trắng bệch, như vậy càng làm nổi bật dấu tay trên mặt.

Cậu ta hoảng sợ nhìn Tiêu Khải, đôi môi vốn hồng nhuận trong nháy mắt cũng mất đi huyết sắc, run rẩy ong ong ra thanh âm: “ Ngươi làm sao biết, rõ ràng...” quy định đều giống như trước kia, làm sao có thể bị phát hiện, cậu ta nghĩ không ra.

Không muốn suy nghĩ sâu sự việc, cậu ta luôn luôn có một cảm giác, nghĩ sâu hơn sẽ là kết quả mình không muốn biết, cũng không đủ khả năng tiếp nhận.

Tiêu Khải trên mặt lộ ra nụ cười khinh miệt, cho tới bây giờ gã biết Tiêu Tán bị nuôi dưỡng, đầu óc không đủ linh quang, lại tùy hứng làm bậy, nhưng chưa từng cảm nhận được nó ngu xuẩn không chịu nổi như vậy.

“ Rõ ràng quy củ đơn giản như vậy, cùng lần trước cũng không có bất kỳ bất đồng gì? Vì vậy, ngươi có thể yên tâm mạnh dạn sử dụng hương liệu của người khác để đăng ký, lại chọn hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên để đăng ký, sợ người ta không biết ngươi sử dụng hương liệu của người khác có phải hay không! “

Chuyện Tiêu Tán không dám nói ra miệng, toàn bộ đều bị Tiêu Khải nói ra, giống như tấm vải che mặt chắn phía trước bị xé mở ra, kinh hoảng khó khăn toàn bộ bày ra trước mặt.

Nhưng còn chưa xong, chỉ là như vậy còn chưa đủ chứng tỏ cậu ta sai rồi, cũng có thể Tiêu Khải đang đổ cho cậu ta.

Cố nén sự bối rối trong lòng, thái độ Tiêu Tán bỗng nhiên cường ngạnh nói: “ Cho dù như vậy các ngươi có chứng cớ sao, cho dù hương liệu trong cửa hàng của người đó đặc thù, như thế nào, bộ không cho phép người khác ngoài người đó chế tạo ra hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động sao, huống chi ta báo danh dự thi dùng tên của mình, ta cũng không có mạo danh... A...”

Tiêu Khải thấy thời điểm này mà Tiêu Tán còn dám ngạo mạn cùng gã kêu gào, lần thứ hai giơ tay lên ba ba hai cái tát, hai cái này so sánh với lúc trước chính là dùng toàn lực.

Lúc trước dấu tay còn chưa tiêu, lần này càng sưng lên, Tiêu Tán ngã ngồi trên mặt đất, phốc một tiếng, từ trong miệng phun ra hai cái răng.

Tiêu Khải nhìn răng của Tiêu Tán rơi ra đất, không hề động đậy chỉ vào cậu ta: “ Ngươi có biết hay không, sau khi cắt ra hai bên hương liệu ngươi đưa, liền có ba chữ Đào Hoa Viên, lão già hội trưởng Công hội hương liệu sư Lý Ân kia tự mình đem tội trạng của ngươi đưa đến trước mặt ta, còn hỏi ta, có phải đã quên chuyện mấy tháng trước của An Liệt Ninh hay không? Ngươi nói xem, ngươi không phải ngu xuẩn sao, vừa ngu xuẩn lại độc ác, chính ngươi muốn chết không nên liên lụy ta có được hay không! “ Tiêu Khải thật sự tức điên rồi, lúc này nếu giết người không phạm pháp, gã thật sự sẽ giết Tiêu Tán.

Khi Lý Ân đem chứng cứ ném lên mặt Tiêu Khải, nói ra những lời kia, gã liền biết gã xong rồi, khổ tâm xây dựng hình tượng trước mặt Quốc Vương, công chúng, toàn bộ đều bị tên ngu xuẩn Tiêu Tán này làm mất.

Những lời này tiến vào trong tai Tiêu Tán, làm cho cậu ta hoàn toàn hoảng hốt.

Không để ý mặt đau, Tiêu Tán mãnh liệt ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Khải lửa giận ngút trời: “ Sao lại như vậy, trên hương liệu rõ ràng không có gì cả, dấu hiệu như thế nào ở bên trong, rõ ràng ta đã xem qua.”

“ Hiện tại biết sợ rồi, hết thảy đều đã muộn, ngươi tự lo cho mình đi!” Tiêu Khải nói xong, cũng không có ý định cùng Tiêu Tán nói nhảm nữa, còn phải nghĩ biện pháp đem mình từ chuyện này kéo ra ngoài.

Nhưng Tiêu Tán làm sao có thể để cho Tiêu Khải cứ như vậy đi, trực tiếp nhào tới ôm lấy chân gã: “ Nhị hoàng huynh, Nhị hoàng huynh ngươi đừng đi, ngươi giúp ta, không phải lần này ngươi là người phụ trách khảo hạch hương liệu sư sao, ngươi giúp ta đi, ta rõ ràng đã xem qua quy tắc cùng trước kia giống nhau, làm sao có thể như vậy? Ngươi giúp ta đem tin tức đè xuống, được không, ngươi nghĩ đi chỉ cần ta thuận lợi trở thành hương liệu sư, đối với hoàng thất không phải cũng là chuyện tốt sao, Nhị hoàng huynh ngươi ngẫm lại đi! “

Tiêu Khải nhìn Tiêu Tán đến lúc này còn chưa hết hy vọng, bỗng nhiên nở nụ cười: “ Ngươi thật sự không có đầu óc, Tiêu Khải ta làm sao có thể có đệ đệ ngu xuẩn như ngươi, nhìn thấy quy củ khảo hạch thứ nhất cùng lần trước đều giống nhau, thì sẽ giống sao? Ngươi có biết đây chính là bày ra để đề phòng người có ý nghĩ như các ngươi không, bắt đầu từ trận khảo hạch thứ hai, tất cả thí sinh một chọi một với giám khảo, tất cả giám sát cùng duy trì trật tự phòng thi toàn bộ do quân đội một tay tiếp quản? Nói cách khác ngay cả ta cũng không có quyền can thiệp, dưới tình huống như vậy, đệ đệ tốt của ta, ngươi nói cho ta biết ngươi muốn chế tạo ra hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động như thế nào, chính là dùng thân phận của ngươi, tiền của ngươi đi hối lộ sao, ngươi chuẩn bị hối lộ ai? “

Một tiếng la hét cuối cùng, Tiêu Tán trực tiếp bị dọa buông tay ra.

“ Làm sao có thể như vậy, làm sao có thể như vậy, ta không biết sẽ như vậy...”

Tiêu Khải đã lười nói nhảm với cậu ta nữa, trực tiếp rời khỏi tẩm cung của Tiêu Tán.

Gã vừa đi, tùy thị đứng ở một bên nhanh chóng tới: “ Điện hạ ngài thế nào rồi, ta hiện tại lập tức trị liệu cho ngài, trên mặt... A...”

“ Ngươi bớt ở chỗ này giả mù sa mưa lo lắng cho ta! “

Tùy thị bị đẩy ra không dám trì hoãn, đứng lên liền bỏ chạy, sợ chậm Tiêu Tán sẽ làm gì ông.

Tùy thị rời đi không lâu, Tiêu Đỉnh liền bước nhanh vào.

Nhìn thấy Tiêu Tán ngồi trên đất gò má sưng đỏ không chịu nổi, Tiêu Đỉnh lập tức nhào tới ôm lấy đối phương: “ Ngũ đệ ngươi làm sao vậy, sao lại chật vật như vậy? “

Tiêu Đỉnh đột nhiên xuất hiện, làm cho Tiêu Tán giống như trong nháy mắt tìm được cọng rơm.

“ Tam hoàng huynh, ngươi cứu ta, hu hu, ngươi cứu ta!”

“ Ngũ đệ đừng khóc có chuyện chậm rãi nói, Tam hoàng huynh giúp ngươi nghĩ biện pháp.”

“ Tam ca ta biết ngươi đối với ta là tốt nhất, Nhị hoàng huynh là không trông cậy vào được, không chỉ trông cậy vào gã còn đánh ta thành như vậy, hu hu, Tam hoàng huynh ta thật đau nha!”

“ Ngũ đệ đừng sợ, ta trước tiên trị khỏi mặt cho đệ.”

Sau khi nhìn thấy Tiêu Đỉnh bối rối, trong lòng Tiêu Tán ổn định một chút.

Chờ tùy thị đem máy trị liệu đẩy tới, Tiêu Đỉnh giúp Tiêu Tán trị liệu tốt hai gò má, chỉ là răng trong miệng cậu ta có chút khó làm, nhưng cũng không nóng lòng nhất thời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.