Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 13: Chương 13




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

**********************

Tuy rằng Tiêu Chiến nói rất nhỏ nhưng cũng đủ để những người đang xem livestream nghe thấy, hơn nữa mang theo một tiếng cười khẽ kia, giống như là nghĩ đến cái gì đó kìm lòng không đậu phát ra thanh âm, chọc vào khu bình luận một lần nữa xoát lên ——

[ Ba Ba Nhi: Awsl*, tiếng cười của Đào Tử vừa rồi, quả thực quá....tuyệt đối là có gì đó!!! ]

*Awsl là viết tắt của câu A, tôi chết rồi. Một kiểu ngôn ngữ mạng bên Trung.

[ Mao Mao Hùng: Tôi quả nhiên thông minh, ha ha ha, chủ kênh Đào Tử đáng yêu quá, tôi quyết định làm fan hâm mộ của anh!!! ]

[ Đạn Đạn Long: Chủ kênh có chút mềm mại, tuy rằng không nhìn thấy mặt, không biết trông như thế nào, nhưng thanh âm rất dễ nghe!!! ]

【Cỏ Đuôi Heo vừa tặng chủ kênh Đào Tử một chiếc tàu ngầm: Vì cậu tôi dùng nửa năm tiết kiệm, trôi dạt qua biển thăm cậu ~】

[ Điềm Điềm: A a a a, Heo...Heo...Đuôi Heo sao cậu lại tâm cơ như vậy, lại dám tặng quà tìm cảm giác tồn tại, tôi cũng làm!!!!!!!? ]

【Điềm Điềm phát lên một chiếc khí cầu, thổi lên thổi lên, kiêu ngạo phóng túng của tôi ~】

Tiêu Chiến không chú ý trên màn hình, bởi vì cậu lơ đãng cười xong lại tiếp tục làm, lúc này cậu đem bông gòn trên bàn nhét vào trong búp bê sư tử lớn, điều chỉnh vị trí làm cho nó căng đầy lại mềm mại.

Con búp bê sư tử lớn vốn nhìn không ra hình dạng gì, sau khi lấp đầy bông, thì trở nên tròn trĩnh.

Cái đầu to tròn cùng thân thể nhỏ bé đáng yêu.

Tiêu Chiến còn vì sư tử lớn mà may một biểu tình há miệng híp mắt cười, quả thực đáng yêu đến mức phạm quy.

Nhét bông xong, cậu khâu lại chỗ mở miệng.

Một con búp bê sư tử lớn mũm mĩm đáng yêu đã hoàn thành.

Mấy ngón tay thon dài nhéo nhéo mặt con búp bê sư tử lớn, trong đôi mắt đen xinh đẹp của Tiêu Chiến tất cả đều là ý cười, không biết cảm giác khi nhéo má của sư tử lớn tiên sinh có phải như vậy hay không, nhất định so với cái này còn tốt hơn.

" À, con búp bê sư tử lớn này đã làm xong rồi, không cho các bạn sờ đâu."

Vừa dứt lời, cậu liền thấy bình luận xoát lên ——

[ Ba Ba Nhi: Đào Tử thiệt nhỏ mọn, chỉ cho xem mà không cho sờ!!!! ]

[ Mao Mao Hùng: Tôi nói trăm phần trăm là đưa cho người trong lòng, bằng không sao lại không cho sờ, nói thật, tôi thích thú hình của người yêu, cũng không muốn cho bất luận kẻ nào đụng vào!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Thật ra, Đào Tử tôi hiện tại có chút thích anh, ha ha ha!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Cỏ Đuôi Heo bây giờ càng ngày càng thơm!!!! ]. Truyện Cung Đấu

[ Hỏa Thiêu Nhi: Chủ kênh tôi chú ý anh rồi, cầu làm quen!!!!! ]

[ Đạn Đạn Long: Còn có tôi, còn có tôi!!!!!! ]

"Cảm ơn mọi người đã thích, cảm ơn Heo Heo và Điềm Điềm đã tặng quà, không còn sớm nữa, mọi người nghỉ ngơi sớm một chút, chúc ngủ ngon ^ – ^"

[ Ba Ba Nhi: Cứ như vậy mà kết thúc sao, Đào Tử lại không nói lần sau khi nào phát sóng, Đào Tử phát sóng quá Phật tính!!! ]

[ Điềm Điềm: Tùy tâm sở dục, cảm giác cậu ấy siêu lợi hại, cái gì cũng sẽ làm được!!! ]

......

Sau khi thoát khỏi livestream, Tiêu Chiến dọn đồ đạc trên bàn, nhéo nhéo con búp bê sư tử lớn trên tay, nhịn không được nhếch khóe môi, không biết sư tử lớn tiên sinh nhìn thấy nó sẽ phản ứng như thế nào.

Chắc chắn sẽ rất đặc sắc ^ – ^.

Ngay lúc Tiêu Chiến vừa rời khỏi quang võng không lâu, khu tin tức đột nhiên bay ra một đề tài ——

#1 Hắc thành xuất hiện hương liệu cao cấp.

Bên dưới mọi người đều tỏ ra kinh ngạc.

[ Tôi đệt, hương liệu cao cấp lại xuất hiện ở Hắc thành, là ai? ]

[ Lại có một vị đại lão không muốn tiết lộ tên tuổi xuống giúp đỡ người nghèo!!! ]

[ Xóa đói giảm nghèo? Ai mà không biết giá ở Hắc thành so với giá thị trường cao hơn rất nhiều, bạn nói đại lão xuống giúp đỡ người nghèo, tôi thật là mắc cười!!!!! ]

[ Không phải đại lão giúp đỡ người nghèo? Cậu đi thương hành cùng nhà đấu giá xem thử đi, đến tột cùng có hương liệu cao cấp bán ra hay không, chỉ cần xuất hiện, những thế gia kia sẽ ra tay, còn đến phiên sao, tôi cũng thật mắc cười!!!! ]

[ Thật sự là một người dám mua một người dám bán, phỏng chừng trong khoảng thời gian này Hắc thành lại phải giới nghiêm!!!!! ]

[ So với người bán, tôi càng tò mò người mua, hương liệu cao cấp dù sao cũng không phải ai cũng có thể dùng được, người bình thường mua về cũng thuần túy là lãng phí, Alpha cao cấp có Đế quốc trợ cấp, ai còn phí tâm tư mua từ chợ đen, khẳng định là người không thể quang minh chính đại, người này sẽ là ai??? ]

[ Hắc thành, loại địa phương này cũng quái lạ, tồn tại hoàn toàn ngoài pháp luật là có ý gì, tôi thật sự tò mò, chủ hệ thống bên kia thật sự không nhìn thấy tin tức người mua và người bán sao? ]

[ Không có văn hóa thật đáng sợ, Hắc thành sở dĩ là chợ đen bởi vì nó là một BUG không thể sửa chữa, có phải cậu chưa từng đi học hay không, trở về đọc sách giáo khoa mầm non cho tốt đi!!!! ]

[ Hắc thành là hệ thống BUG không thể sửa chữa không thể kiểm tra, nhiều năm như vậy, Đế quốc đều không có cách nào liền để cho một số người rảnh rỗi, nhưng cũng may Đế quốc cũng không phải hoàn toàn vô năng, ít nhất hiện tại có thể biết bọn họ ở Hắc thành giao dịch cái gì!!!!! ]

[ Tôi khuyên trong khoảng thời gian này, các anh em ở Hắc thành cẩn thận, hương liệu cao cấp vừa ra, những người của Viện điều tra kia khẳng định sẽ đi qua bên kia bắt người, đối với tôi mà nói chính là cởi quần phóng rắm, đến lúc này mới hành động, phỏng chừng hương liệu cao cấp người ta đã hít xong, đi có ích lợi gì, huống chi người đi vào đều giống nhau như đúc, lãng phí thời gian, không bằng tìm thêm người lợi hại nhanh chóng sửa chữa BUG!!!! ]

[ Tôi đệt, các người nghe nói chưa, Omega Lâm gia kia chạy rồi!! ]

[ !!!! Tình huống gì đây!!!!? ]

......

Sáng sớm, Tiêu Chiến tỉnh lại đi sang phòng Vương Nhất Bác một chuyến giúp hắn đổi hương liệu đã cháy cạn thành cái mới, cuối cùng cẩn thận đặt con búp bê sư tử lớn trong tay ở bên cạnh gối đầu hắn.

Sau khi làm xong, cậu hơi có chút khẩn trương nhìn vị Alpha đang ngủ say, rón rén ra khỏi phòng.

Không lâu sau khi cửa đóng lại, Vương Nhất Bác liền mở mắt ra, hơi nghiêng đầu nhìn về phía con búp bê sư tử lớn bên cạnh.

Một lúc lâu sau hắn đứng dậy đem nó đến trước mặt mình, trong đôi mắt màu hổ phách mang theo kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị vui vẻ thay thế.

Vương Nhất Bác nhẹ nhàng nhéo nhéo bốn chân con búp bê sư tử lớn, mềm nhũn nằm sấp, cảm thấy hoàn toàn không giống hắn tí nào.

Chẳng lẽ ở trong lòng tiểu omega hắn là... cái dạng này sao?

Đột nhiên Tiêu Chiến đẩy cửa tiến vào, liền nhìn thấy Vương Nhất Bác dùng móng vuốt nắm lấy bốn chân mềm mại của con búp bê sư tử lớn yên lặng ngồi ở chỗ đó, tim cậu lại đập thình thịch.

Chẳng qua chỉ là muốn tới đây xem 0520 có chuyện gì không, hoàn toàn không nghĩ tới: "Chào buổi sáng..."

Vương Nhất Bác chậm rãi ngẩng đầu nhìn cậu, biểu tình trông vẫn rất bình thường, duy chỉ có đầu lỗ tai ẩn giấu dưới tóc có chút đỏ: "Chào buổi sáng."

"À, tôi đi xem 0520." Nói xong giống như sợ Vương Nhất Bác không tin, Tiêu Chiến bước thật nhanh đến bên cạnh 0520.

"Nó còn cần một lúc nữa, ngày hôm qua nâng cấp chương trình, nên cần bổ sung điện."

"Nâng cấp chương trình có thể thực hiện được không?"

"Ừm, trong phạm vi nó có thể thừa nhận được thì vẫn ổn..."

"Thì ra là như vậy, cám ơn anh." Tiêu Chiến cong hai mắt, cười với hắn vừa đáng yêu lại vừa ấm áp.

Yết hầu Vương Nhất Bác lên lên xuống xuống, nhưng vẫn ra vẻ cứng rắn nói: "Không có việc gì, cậu đã đáp lễ rồi."

Hắn ra hiệu con búp bê sư tử lớn trong tay.

Nụ cười trên mặt Tiêu Chiến lại sáng thêm một phần: "Vậy anh thích cái này sao?"

Lần này đổi lại là vành tay của Vương Nhất Bác nong nóng, ngay cả trái tim cũng bắt đầu nổi lên tê dại xa lạ, thanh âm có chút khàn khàn, nhưng lộ ra một chút dịu dàng không biết: "Ừm, tôi thích nó."

Hết chap 13.

Cá: Mới thấy có một chap ngắn à 55555

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.