Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 31: Chương 31




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

**********************

Thanh âm 1500 vạn kia truyền ra, hai tay Tiêu Chiến nắm chặt chậm rãi buông ra, trong con ngươi đen nhánh hiện lên ánh sáng giảo hoạt.

Trông giống như một con cáo nhỏ vừa ăn được một con gà.

" Chủ nhân, đồ của sư tử lớn chúng ta không cần sao?"

Tiêu Chiến duy trì tâm trạng chán nản của mình: " Quá đắt, chúng ta không có tiền, sư tử lớn sẽ hiểu. "

" Ừm, sư tử lớn sẽ hiểu." 0520 nghiên đầu lấy một quả chuối từ túi nhỏ trước ngực ra lột đưa cho Tiêu Chiến: " Chủ nhân, ăn chuối, vui vẻ một chút. "

Nhận lấy quả chuối, Tiêu Chiến sờ sờ đầu của 0520, bày tỏ lòng cảm ơn.

Bên trong phòng khách quý, Tiêu Chinh đem vẻ mặt uể oải mất mát của Tiêu Tán thu hết vào mắt, vết thương trước đó ở chỗ Vương Nhất Bác giờ khắc này đều được chữa khỏi.

" Được, phía dưới là kiện thứ mười hai của chúng ta, linh thực cao cấp quả Sử quân tử, mười lăm quả..." Thanh âm của nhà đấu giá hạ xuống, trong hội trường nhất thời truyền đến thanh âm thổn thức tiếc nuối.

Đúng là mánh lới quảng cáo, cao cấp linh thực cư nhiên chỉ là quả.

Điều này làm cho rất nhiều người mong đợi nó thất vọng.

Yêu cầu về khả năng của Omega trong trồng linh thực cao cấp cũng cao, quả là hạt giống, Sử quân tử là một trong những cây linh thực cao cấp có thể gieo hạt hoặc có thể giâm cành, so với giâm cành, gieo hạt tương đương với bắt đầu lại từ đầu.

Yêu cầu đối với Omega thậm chí còn cao hơn.

Cho dù đó là Omega hay những người đàn ông mua để làm hài lòng Omega, bây giờ đều tỏ ra thất vọng.

Bởi vậy khi nhà đấu giá đưa ra giá đấu giá 300 vạn, hội trường bỗng nhiên yên tĩnh lại.

" Cái quái gì vậy, chờ lâu như vậy, chỉ có vậy??"

Tiêu Tán khó chịu ném cái ly trong tay, Tiêu Chinh lúc này tâm tình rất tốt an ủi nói: " Quả Sử quân tử có chỗ nào không tốt? "

" Đương nhiên rất tốt, chỉ là..." Tiêu Tán còn chưa dứt lời đã thấy Tiêu Chiến lại giơ biển hiệu.

" 300 vạn. " Thanh âm này vừa phát ra, nhất thời lại thu hút một mảng lớn chú ý, Tiêu Chiến có chút sợ hãi nhìn bốn phía, tựa như không nghĩ tới sẽ được chú ý.

" Xuy, không biết tự lượng sức mình." Cho dù là thứ mình chướng mắt, ném đi cũng không thích bị người khác nhớ thương, huống chi là Tiêu Chiến vẫn luôn làm cho cậu ta khinh thường ghét bỏ, ánh mắt trên dưới lật lên bảng trong lòng,

" 400 vạn." Chậm rãi hô ra giá đấu giá Tiêu Tán nhếch khóe môi.

Tiêu Chinh nhìn ra mục đích của cậu ta sủng nịch nói một câu: " Nghịch ngợm. "

Thế nhưng Tiêu Tán vẫn vui vẻ tiếp nhận câu "khen ngợi" này.

Lúc này trong lòng Tiêu Chiến thật sự bắt đầu khẩn trương, hai bàn tay đặt trên đùi toát ra một tầng mồ hôi.

Trước mắt loại cục diện này, cậu chỉ có thể tiến lên không thể lui về phía sau.

Nhưng là cần nâng giá lên bao nhiêu?

Đối phương đấu giá 400 vạn, đây là một cái giá thăm dò.

Kế tiếp bất luận cậu hô ra bao nhiêu, đối phương hoặc là sẽ tiếp tục thăm dò, hoặc là sẽ trực tiếp tăng giá, đương nhiên cậu cũng có thể tự mình nâng giá, nhưng đối phương sau khi ra giá, cậu có thể thừa nhận giá cả hay không vẫn chưa biết.

Nhưng Tiêu Chiến thật sự không cam lòng cứ như vậy buông tha.

" 600 vạn."

Tiêu Chiến lần thứ hai giơ bảng, lúc này cái giá này hoàn toàn cao hơn giá bán bình thường của quả Sử quân tử, nhưng đối với cậu mà nói lại là một cái giá có thể tiến lên.

Nói chung loại quả linh thực cao cấp này, giá cả so với rễ cây linh thực cao cấp rẻ hơn rất nhiều, linh thực cao cấp trung bình khoảng 300 – 500 vạn, giá của quả nhiều nhất chỉ phân nửa.

Lần đấu giá Huy Diệu này là 300 vạn, cũng là bởi vì số lượng tương đối nhiều.

Có 15 quả cùng một lúc, có nghĩa là có 15 cơ hội để thử.

Tiêu Tán đôi mắt sáng lên: " Anh ta muốn trở thành Omega đến điên rồi, 600 vạn mua thứ rách nát này, thích thì lấy đi. " Giống với sự lo lắng Tiêu Chiến, Tiêu Tán cũng như vậy, sợ mình lại gọi tiếp đối phương bỗng nhiên không ra giá, vậy cậu ta chẳng phải làm một tên ngu ngốc sao.

Cậu ta không muốn.

Chỉ là...

" Ta không đấu nữa, Đại hoàng huynh vậy có ổn không? Anh ta mua cái này không phải là vì Nguyên soái chứ?"

Tiêu Chinh khẽ nhíu mày, nếu không có chuyện lúc trước gã cũng hoài nghi Vương Nhất Bác thật sự bị thương tinh thần trì, nhưng đã tự mình nghiệm chứng, như thế nào cũng cảm thấy không có khả năng.

Hẳn là Tứ đệ của gã đối với chuyện Omega còn canh cánh trong lòng đi.

Vừa mới có được động cơ của Tinh Huân, lúc này tâm tình Tiêu Chinh rất tốt, gã cũng nhịn không được muốn nhìn Vương Nhất Bác sẽ như thế nào khi biết động cơ Tinh Huân ở trong tay gã.

Thế nên Tiêu Chinh vẫy tay: " Ngươi tự quyết định đi."

" Vậy để cho anh ta cầm đi, 600 vạn mua một cái hiu quạnh."

Chờ đợi một hồi, Tiêu Chiến không nghe thấy thanh âm nâng giá nữa trong lòng nhịn không được lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

600 vạn lấy được 15 quả, chỉ cần cậu có thể bồi dưỡng ra một quả, việc trị liệu của Vương Nhất Bác sẽ không bị chậm trễ.

Mục đích đạt được, Tiêu Chiến trong lòng rất cao hứng nhưng trên mặt cũng không dám có nửa phần biểu cảm.

Theo kiện thứ mười hai chấm dứt, phía sau còn có ba kiện, chỉ là lúc này Tiêu Chiến đã không còn quan tâm đến những thứ khác.

Sau khi kết thúc, Tiêu Chiến nhận lấy một hộp gỗ từ trong tay quản gia Huy Diệu, đưa cho 0520 thu vào chuẩn bị rời đi, chợt nghe đối phương nói: " Điện hạ chờ một chút, lầu hai có khách quý muốn gặp ngài một lần."

Mặc dù không nói rõ khách quý là ai nhưng Tiêu Chiến vừa rồi đã nhìn thấy Tiêu Chinh.

Cũng không cảm thấy bất ngờ trước yêu cầu này, Tiêu Chiến đành gật gật đầu: " Có thể dẫn đường."

Đi lên lầu hai, liền nhìn thấy bốn vị tùy thị đứng ở cửa, nhìn thấy Tiêu Chiến bốn cung kính nhưng không để ý: " Tứ điện hạ, xin hãy để người máy ở ngoài cửa. "

" Xin lỗi, 0520 không thể tách rời khỏi tôi."

" Điện hạ." Tùy thị đứng ở cửa thấy Tiêu Chiến cự tuyệt lại mở miệng, trong thanh âm lộ ra vài phần cảnh cáo.

Tiêu Chiến đứng ở trước mặt tên thị tuỳ kia, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không bị những lời này dọa sợ: " Không nghe rõ lời của ta sao, ta không thể tách ra khỏi người máy của ta, nếu như Đại hoàng huynh không hy vọng ta mang người máy đi vào, vậy lần sau gặp lại, ta đều có thời gian."

Nói xong cậu liền mang 0520 rời đi.

Không nghĩ tới Tiêu Chiến sẽ phản kháng như vậy, tùy thị trưởng biểu tình có chút sững sờ, không đợi tên tuỳ thị này làm ra phản ứng, liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng mở cửa.

" Tứ ca, ngươi vừa mới nói cái gì, lớn tiếng như vậy a ~ đều ầm ĩ đến chúng ta nghỉ ngơi. " Tiêu Tán cười hì hì nhìn đối phương, bộ dáng ngây thơ không có tâm cơ ác ý.

Tùy thị trưởng nghe tiếng vội vàng lui sang một bên, lại theo bản năng liếc mắt nhìn Tiêu Chiến một cái, trực giác nói cho gã biết, vị này đã không còn là Tứ điện hạ lúc trước có thể tùy tiện ức hiếp.

Đúng vậy, Tiêu Chiến hiện tại là bạn đời của Nguyên soái Đế quốc.

Dừng bước rời đi, Tiêu Chiến quay đầu nhìn Tiêu Tán đang đứng ở cửa: " Nếu Đại hoàng huynh đang nghỉ ngơi, vậy ngày khác gặp lại đi, ta còn vội trở về. "

" Tứ ca, đến đây cũng không cùng huynh đệ chúng ta tụ tập vậy sao được, vừa mới nhìn thấy Tứ ca ngươi mua hạt giống linh thực cao cấp, chẳng lẽ Tứ ca còn muốn thử lại một chút sao? A, nói đến cũng đúng, Tứ ca nếu ngươi thật sự có thể khôi phục thành Omega chắc hẳn phụ hoàng và mẫu hậu cũng sẽ rất vui vẻ."

" Vậy đến lúc đó hy vọng có thể cho phụ hoàng một kinh hỉ."

" Tứ ca ngươi thật đúng là dám nói, sau khi kết hôn với Nguyên soái, lá gan của ngươi cũng lớn lên!" Tiêu Tán nói xong quay đầu nhìn về phía Tiêu Chinh ngồi trên sô pha phía sau thủy chung không đứng dậy, nhận ra được ý muốn của Tiêu Chinh, cậu ta mở cửa ra lui sang một bên, nói với Tiêu Chiến:" Tiến vào đi, Đại hoàng huynh có chuyện muốn nói với ngươi. "

Tiêu Chiến đứng ở ngoài cửa cùng Tiêu Chinh bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đối phương dừng trên người cậu, mặc dù không giống Tiêu Tán thẳng thắn ghét bỏ, nhưng đồng dạng cũng lộ ra khinh thường.

Tiêu Chiến luôn luôn như vậy trong lòng bọn họ.

Lúc này Tiêu Chiến đã đi đến cửa, chợt nghe Tiêu Chinh đột nhiên mở miệng: " Người máy ở ngoài cửa. "

Hiển nhiên tất cả những gì đã xảy ra trước đó ở cửa, trong phòng đều rõ ràng.

Tiêu Chinh ghét bỏ nhìn lướt qua 0520 đi theo bên cạnh Tiêu Chiến nói: " Tứ ca sao còn đang dùng người máy cũ như vậy, còn tưởng rằng Nguyên soái sẽ đổi cho ngươi một cái mới, không bằng hôm khác ta tặng Tứ ca một cái tốt hơn, cái này liền ném đi, cho dù Tứ ca không ngại, cũng phải vì mặt mũi của Nguyên soái mà suy nghĩ, có phải hay không?"

" Không cần Ngũ đệ phí tâm, ta là người hoài niệm, tương đối thích những thứ cũ kỹ. Nếu Đại hoàng huynh để ý ta mang theo 0520, không bằng ngày khác gặp lại, hôm nay trước..."

" Làm càn!" Tiêu Chinh đột nhiên đứng dậy, thanh âm nghiêm khắc từ trong phòng khách quý truyền ra, vang vọng cả hội trường đấu giá.

Những người đi ngang qua ngoài cửa đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, một bộ dáng mình không tồn tại.

Tiêu Tán đưnhs một bên cười tủm tỉm xem kịch vui.

Còn Tiêu Chiến thì khẽ nhíu mày, cũng không vì hai chữ này mà lộ ra biểu tình sợ hãi gì.

Vì thế Tiêu Chinh có chút thất vọng, nhưng cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, từ lần trước tới phủ Nguyên soái, gã liền cảm thấy Tứ đệ này của gã đã không giống trong hiểu biết của chính mình nữa rồi.

Trước kia Tiêu Chinh đối với đứa con tiền Vương hậu để lại này không hề có cảm giác tồn tại cũng không có hứng thú quá lớn, dù sao một Omega tuyến thể bị phế bỏ đối với ngai vàng của gã không chỉ không có uy hiếp mà cũng chẳng có bất kỳ giá trị lợi dụng nào.

Hoàn toàn không xứng đáng có được sự chú ý nhiều hơn của gã.

" Tứ đệ không cần quên bản thân, ngươi thủy chung đều là hoàng thất Tứ hoàng tử, điểm này hẳn là không cần ta nhắc nhở ngươi chứ?"

Tiêu Chiến hơi nâng cằm, rũ mắt nhìn về phía Tiêu Chinh, nhiễm nhiên là một bộ mặt bố thí cao quý.

" Đại hoàng huynh có phải đã quên hay không, từ ngày ta rời khỏi hoàng cung thay Ngũ đệ gả đi, ta đã không còn là thành viên của hoàng thất nữa, trên gia phả hoàng thất cũng sẽ không có tên của ta. Sau khi ta kết hôn với Nguyên soái Đế quốc, về sau đều cùng hắn vinh nhục một đôi, điểm này Ngũ đệ cũng rất rõ ràng. Dù sao vừa rồi còn muốn vì thể diện Nguyên soái tặng ta một người máy mới, lần nữa cảm tạ ý tốt của Ngũ đệ." Cậu nói xong, đối với Tiêu Tán tươi cười đã cứng đờ trên mặt ở một bên gật gật đầu, sau đó ánh mắt lần thứ hai nhìn về phía Tiêu Chinh, " Nếu Đại hoành huynh muốn giáo huấn ta, xin hỏi qua bạn đời của ta có cho phép hay không trước. "

Bầu không khí bỗng dưng yên tĩnh đến đáng sợ.

Ngay cả ánh mắt Tiêu Tán xem náo nhiệt nhìn về phía Tiêu Chiến cũng có chút bất đồng.

Hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Chinh sẽ bị khiêu khích như vậy, sợi dây gọi là lý trí trong đầu bị chặt đứt: " Vậy ngươi cứ nhìn kỹ một chút, ta mặc dù giáo huấn ngươi, hắn có thể làm cái gì! "

Trong chớp mắt Tiêu Chinh đi tới trước người cậu, tay đã giơ lên, trong nháy mắt sắp hạ xuống, có người không đành lòng nhìn lại liền đã nhắm mắt lại.

Hết chap 31.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.