Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 42: Chương 42




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

**********************

Trở về phòng, Tiêu Chiến mới hoàn toàn thả lỏng, nhìn bức ảnh đang nắm trong tay, rụt rè xoa xoa mặt: " Ôi."

Tại sao cậu lại bất cẩn như vậy?

Lén lút giấu ảnh người ta còn bị người trong cuộc bắt được.

Cẩn thận cất ảnh, lần này không dám kẹp vào sách nữa.

Nhìn bức ảnh được cậu cẩn thận nhét vào dưới đệm bàn, Tiêu Chiến cắn môi dưới, sư tử lớn tiên sinh cũng quá bình tĩnh.

Nhẹ nhàng điểm lên mặt người trong ảnh, Tiêu Chiến khẽ thở dài, xoay người vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.

Cùng khoảng thời gian này Tiêu Chinh đã đến biên vực, chờ quan trưởng đóng ở đây đến nghênh đón.

Tùy thị trưởng run rẩy cởi áo choàng áo màu đen cho gã, ánh mắt xong việc đảo qua những huân chương màu vàng treo trước ngực Tiêu Chinh, im lặng lui sang một bên.

Cận vệ trưởng bỗng nhiên giơ tay lên, cận vệ đứng ở phía sau gã bỗng nhiên biến thành hai đội phân biệt đứng ở hai bên Tiêu Chinh.

Một lát sau, cửa khoang mở ra, Thượng tướng mặc đồng phục sĩ quan màu xanh đen, đeo huy chương trước ngực đi giày ngựa màu đen đi vào, con ngươi đen lạnh lùng đảo qua mọi người trong khoang.

Tiêu Chinh khẽ nhíu mày, đối với thái độ của người đột nhiên xuất hiện ngoài cửa khoang như thế rất bất mãn.

" Đại điện hạ đến đây tuần tra, Thượng tướng đại nhân như thế không khỏi quá mức thất lễ đi."

" Đại điện hạ?" Thượng tướng đột nhiên lộ ra cười lạnh, " Cách đây không lâu Đại điện hạ vừa tới, lúc này đang nghỉ ngơi trong doanh trại, các ngươi là Đại điện hạ từ đâu tới? "

Những lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây nhất thời sắc mặt đều biến đổi.

" Lời này của ngươi là có ý gì, Đại điện hạ đứng ở chỗ này, chẳng lẽ ngươi không nhận ra sao? "

" Xin lỗi, quanh năm đóng quân ở biên vực, chỉ nhận văn kiện tuần tra, không nhận người."

Lời lạnh lùng dứt điểm, Thượng tướng nghiêng đầu nói với bộ hạ phía sau: " Mang bọn họ đi."

" Làm càn, các ngươi muốn tạo phản?" Tiêu Chinh nhịn hồi lâu rốt cục bộc phát.

" Mang đi, một người cũng không lưu." Thượng tướng phát hiệu lệnh trực tiếp không để ý đến tiếng kêu gào của Tiêu Chinh, vung tay lên, bộ hạ đi theo tùy thời chờ lệnh phía sau chen chúc mà lên.

Cho dù Tiêu Chinh mang theo đội thân vệ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của những chiến sĩ liếm máu chém giết trên chiến trường, không đến một hiệp, đoàn hai mươi người bọn họ đã bị trói lại, có trật tự mang ra phi thuyền.

Tiêu Chinh bởi vì luôn miệng gào thét mắng người nên bị bịt miệng, chật vật được một chiến sĩ nâng lên. Làm sao còn có quý khí tinh xảo như lúc ở thủ đô Đế Quốc, chỉ còn lại chật vật cùng uất ức.

Được mang lên chiến hạm màu đen, cửa khoang đóng lại phía sau bọn họ.

Tiêu Chinh không cam lòng trừng mắt nhìn nhóm người do trung tướng này cầm đầu.

Đối phương xoay người lạnh lùng liếc gã một cái: " Tên đó giam giữ một mình, những người khác nhốt cùng một chỗ, dỡ bỏ hệ thống thông báo trên người bọn họ. "

Rất nhanh đã có người đem quang não trên người bọn họ đeo giải trừ, trên thực tế từ lúc bọn họ bước vào địa phận tinh vực này, bọn họ đeo quang não cũng chỉ như bài trí.

Sau khi đội thân vệ cùng tùy thị bị mang đi, trong khoang tàu chỉ còn lại trung tướng cùng Tiêu Chinh.

Nhìn người từng bước từng bước đi về phía gã, Tiêu Chinh không phục phóng thích tin tức tố hướng đối phương phát động công kích.

Trong con ngươi đen của Đồ Lẫm trào ra một chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị trào phúng thay thế, tựa như hoàn toàn không cảm nhận được công kích của đối phương, nhàn nhã châm một điếu thuốc.

Ánh lửa đỏ tươi làm cho Tiêu Chinh cảm thấy vô cùng chói mắt.

Mùi chua và thối rữa của bùn trong không khí bị pha loãng bởi mùi thuốc lá.

Đồ Lẫm lãnh đạm dựa vào tường, thong dong hút thuốc, lẳng lặng hưởng thụ nhìn Tiêu Chinh biểu diễn hài kịch.

Cho dù là Alpha cấp S cũng không có khả năng vô tận phóng thích tin tức tố.

Không bao lâu sau, Tiêu Chinh liền không chịu nổi, tin tức tố phóng thích mang đến tải trọng lớn, làm cho gã sinh ra thống khổ.

Đồ Lẫm dập tắt một nửa điếu thuốc đang cháy trong tay: " Biểu diễn xong rồi? "

Tiêu Chinh quỳ trên mặt đất rên một tiếng.

Đồ Lẫm chậc chậc mấy tiếng đi tới đưa tay túm lấy cổ áo đối phương, ghét bỏ kéo người đến một gian phòng, sau khi đóng cửa lại, anh lấy khăn mùi xoa ra cẩn thận lau sạch ngón tay.

•••52Hz•••

Lâm Tiêu đợi đến tối, mới đợi Lâm Uyên từ phòng đi ra.

Lâm Uyên lúc này thay đổi khác trước đó, một lần nữa khôi phục chỉnh tề sạch sẽ, nhìn Lâm Tiêu ngồi trong phòng ăn: " Ngươi trở về từ khi nào vậy? "

" Con vẫn luôn ở với tổ mẫu." Đối với Lâm Uyên vừa vào phòng hương liệu đã có thể quên hết thảy, Lâm Tiêu đã thành thói quen.

" Phải không, không chú ý, có thức ăn không, ta đói."

Lâm Tiêu đứng lên, đi vào bếp một lần nữa chuẩn bị một mâm thức ăn đặt ở trước mặt Lâm Uyên: " Tổ mẫu, hôm nay hương liệu đốt trong phòng là tác phẩm mới của ngài sao? "

" Anh đã ngửi thấy?" Đột nhiên nghe thấy Lâm Tiêu hỏi như vậy, Lâm Uyên nheo mắt lại, động tác chuẩn bị ăn cơm dừng lại, hiển nhiên rất chờ mong đáp án này.

" Vâng, cảm giác rất thoải mái, không giống như trước đây."

" Ta cũng cảm thấy không giống, độ tinh khiết cao quả nhiên chính là không giống." Lâm Uyên lẩm bẩm một câu, " Không phải tác phẩm mới của ta, là chú hai của ngươi đưa cho ta, nói là từ cửa hàng hương liệu gì đó, đối với thời kỳ xao động của chú hai anh rất có trợ giúp, bình thường có thể đạt tới loại tình huống này, độ tinh khiết phải trên 90%. Ta đã kiểm tra qua, hương liệu tinh khiết bậc này ở mức 92%, lần đầu tiên ta gặp, hiện tại ta rất muốn gặp vị hương liệu sư này, ta cảm thấy chúng ta nhất định có rất nhiều chuyện để nói. "

Lâm Uyên nói ra những lời này trong mắt mang theo một cỗ điên cuồng.

Lâm Tiêu nhếch khóe môi, ôn hòa nói: " Cơm của tổ mẫu sắp lạnh rồi, ăn cơm trước đi. "

" Ừm, ta ăn đây, không chậm trễ nói chuyện." Lâm Uyên múc một muỗng cơm nhét vào miệng, " Ngươi vừa mới nói, ngươi cảm thấy hương liệu này không giống, xem ra độ tinh khiết cao, đối với Alpha gien cao cũng có lợi. "

" Tổ mẫu, hiện tại cửa hàng này bị người ta nghi ngờ là kẻ lừa đảo..."

" Đánh rắm, là ai?" Lâm Uyên trực tiếp ném thìa, trợn tròn mắt nhìn Lâm Tiêu, tựa như không chiếm được đáp án sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng Lâm Tiêu lại nhìn y không nói gì.

Lâm Uyên nhíu mày, vẻ mặt lập tức lạnh lùng: " Ngươi hoài nghi là ta, là Hạ Y bảo ngươi tới hỏi? "

Cho dù si mê hương liệu, Lâm Uyên vẫn là trưởng tộc Lâm gia, chỉ cần thoát ly chuyện hương liệu, chỉ số thông minh liền online.

Lâm Tiêu chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của Lâm Uyên, không phủ nhận, bởi vì phủ nhận cũng không có tác dụng gì.

" Hừ, Lâm Cố mượn lá gan của trời cũng không dám nghĩ như vậy, lại không nghĩ tới Hạ Y tiểu tử này ngược lại có vài phần dũng khí, vì phụ thân của mình đứa nhỏ này xem ra cái gì cũng dám làm. Không phải ta, chuyện rớt giá như thế ta làm sao có thể làm, bất quá ta còn muốn cùng hương liệu sư này quen biết, để cho người ta khi dễ người mà ta nhìn trúng như vậy cũng không được."

" Tổ mẫu muốn làm cái gì?"

Lâm Uyên một lần nữa nhặt thìa lên: " Cái này ngươi đừng để ý nữa, không phải ngươi muốn thi vào trường quân đội sao, chuẩn bị thi tuyển đi, thuận tiện tìm chú nhỏ của ngươi, con khỉ con thật không làm cho người ta bớt lo." Nói xong mấy lời này, vài ngụm đem thức ăn trong đĩa ăn sạch Lâm Uyên lại đi đến phòng hương liệu.

Lâm Tiêu nhìn tổ mẫu dứt khoát lưu loát đi không tiếng động nở nụ cười.

Anh biết, tổ mẫu cao ngạo của anh mới khinh thường làm loại chuyện này!

Tiêu Chiến tuy rằng không đem mấy người có nghi ngờ đối với cậu để ở trong lòng, nhưng cũng không quên, sắp xếp mọi việc một cách có trật tự, ăn cơm tối xong, trở lại phòng, chuẩn bị sẵn nguyên liệu hương liệu cấp thấp cần chế tác trong chốc lát.

Đăng nhập vào quang võng, trước tiên tiến vào hậu trường Đào Hoa Viên, treo thông báo lên kệ, sau đó mở khu tin nhắn ra, nhất thời lời nói từ qua bình luận bay ra, giống như cậu dự liệu, tất cả đều là trạng thái một bên bôi đen, ngẫu nhiên xen lẫn tin nhắn giải thích cho cậu, rồi lại rất nhanh bị bao phủ.

Đóng khu vực tin nhắn lại, Tiêu Chiến chú ý tới chỗ tin nhắn riêng của mình xuất hiện gợi ý.

Bởi vì trước đó đã đóng cửa khu vực tin nhắn riêng tư, trừ phi là trả tiền tin nhắn riêng tư còn có một loại khả năng chính thức gửi tới.

Vì thế Tiêu Chiến mở ra, nhảy ra tin nhắn là Hứa Sam gửi cho cậu.

[ Xin chào Đào Tử, rốt cục đợi được ngài online.

Về vấn đề phát sinh trong khoảng thời gian này, tôi muốn hỏi một chút ngài thật sự dự định livestream chế tác hương liệu sao?

—— Hứa Sam chờ mong hồi đáp. ]

Đọc xong, Tiêu Chiến không do dự mà liền trả lời.

[ Xin chào giám đốc Hứa, đêm nay tôi sẽ livestream chế tác hương liệu.

Ảnh hưởng mà khoảng thời gian này mang đến cảm thấy thật có lỗi. ]

[ Đào tử không cần xin lỗi, bởi vì vẫn không liên lạc được với ngài, chúng tôi bên này cũng không làm cái gì.

Hy vọng ngài có thể thông cảm.

Nếu tối nay ngài phát sóng nội dung trực tiếp là chế tác hương liệu, chúng tôi chuẩn bị cung cấp cho ngài phát sóng lên đầu.

Có thể không? ]

[ Cám ơn, tôi không có ý kiến. ]

[ Quá trình phát sóng trực tiếp chúng tôi sẽ phái quản lý đi giúp ngài khống chế, sẽ không để cho ngài bị quấy rầy, xin yên tâm livestream. ]

[ Cảm ơn giám đốc Hứa, tạm thời không cần khống chế. ]

[ Tốt, có nhu cầu có thể tùy thời liên lạc với tôi, tôi luôn ở đây. ]

[ Được rồi, cám ơn^ – ^. ]

Nhắn tin xong với đối phương, Tiêu Chiến rời khỏi cửa hàng, chuyển thành chế độ livestream.

Hết chap 42.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.