Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 142: Chương 142: Phiên ngoại 2




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

********

Buổi chiều, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác cùng nhau đến phòng kiểm tra.

Đây là việc đã được xác định trước đó.

Bác sĩ thấy hai người bước vào, lập tức đứng lên cười nói: “ Bệ hạ, Nguyên soái.”

Tiêu Chiến cười gật gật đầu với y: “ Cần chúng ta làm gì sao?”

“ Chính là làm một ít kiểm tra thân thể đơn giản, trước tiên bắt đầu từ Nguyên soái có được không, Bệ hạ?”

“ Đương nhiên.” Tiêu Chiến quay đầu nhìn về phía Vương Nhất Bác, thuận thế nhận lấy quần áo trong tay hắn.

Trong căn phòng rộng lớn như vậy, đặt một thiết bị kiểm tra quang não siêu to.

“ Xin Nguyên soái nằm thẳng lên trên, hai tay đặt ở bụng, mắt nhìn thẳng.”

Theo lời của bác sĩ, hắn nằm trên giường phẳng cơ khí, sau đó cảm thấy có một dòng điện chạy dọc cơ thể, máy bắt đầu vào giây tiếp theo.

Tiêu Chiến ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn số liệu thân thể Vương Nhất Bác trên màn hình lớn.

Năm phút sau, Vương Nhất Bác từ trên cao đi xuống hướng cậu đi tới, lấy quần áo trong ngực cậu.

“ Thế nào, vừa rồi cảm giác thế nào?” Có chút tò mò, Tiêu Chiến lại gần hỏi hắn.

Vương Nhất Bác nhếch khóe môi, ôn nhu mở miệng: “ Ngoại trừ có một chút điện yếu ớt ra, không có cảm giác nào khác.”

Lúc này bác sĩ đến: “ Nguyên soái thân thể rất khỏe mạnh, các chỉ số đều phi thường ưu tú, Bệ hạ tiếp theo đến phiên ngài.”

“ Được.” Tiêu Chiến đứng lên, đi theo bác sĩ, làm theo hướng dẫn nằm trên giường phẳng.

Dòng điện mờ nhạt phủ trên người, máy hoạt động.

Còn Vương Nhất Bác thì ngồi ở vị trí của Tiêu Chiến khi nãy, nhìn số liệu thân thể của đối phương xuất hiện trong màn hình ánh sáng.

“ A!” Bác sĩ ngồi trước máy bỗng nhiên nho nhỏ phát ra một tiếng kinh hô, mặc dù như vậy, cũng không thoát khỏi năm giác siêu cường của Alpha gien cao cấp.

Vương Nhất Bác ngước mắt lên xem qua.

Bác sĩ ngồi đó, trong nháy mắt cảm thấy có cái gì đó giống nhau, trong lòng căng thẳng, vội vàng nói: “ Xin lỗi, Bệ hạ, ta cần xác định lại một lần nữa.”

Nghe thấy giọng nói của bác sĩ, Tiêu Chiến mở miệng: “ Được, không sao đâu.”

Máy hoạt động trở lại.

Lần này bác sĩ ngồi trước máy lập tức nở nụ cười.

Xong hết thảy, Tiêu Chiến đứng dậy, chỉ thấy bác sĩ từ trước dụng cụ đi tới: “ Chúc mừng Bệ hạ, Nguyên soái, hai người đã có bảo bối, nhìn nơi này, chỗ màu đỏ chính là chỗ của thai nhi, phát triển bình thường, trước mắt đã ba tuần tuổi, hơn nữa còn là một đôi song sinh đó!”

Bác sĩ dứt lời, trong lúc nhất thời cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác không ai mở miệng.

Bác sĩ chớp chớp mắt, ngay khi y muốn hỏi có nghe rõ lời y nói hay không, liền nghe Tiêu Chiến nói: “ Ngươi vừa mới nói cái gì, trong bụng ta có bảo bối sao?”

“ Đúng vậy Bệ hạ, ta xác định hai lần, cam đoan sẽ không nhìn lầm.”

Nghe vậy, Tiêu Chiến theo bản năng nhìn về phía sư tử lớn trầm mặc, vẻ mặt thoạt nhìn đặc biệt căng thẳng: “ Anh nghe thấy không?”

Vương Nhất Bác gật gật đầu, một giây sau đưa tay ôm Tiêu Chiến vào trong ngực: “ Tôi nghe thấy rồi, bác sĩ nói chúng ta có bảo bối, tôi sắp làm phụ thân!”

Trong một khắc này, Tiêu Chiến cảm giác được Vương Nhất Bác khẩn trương, không cười hắn, bởi vì trong lòng bàn tay cậu cũng toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Bác sĩ thức thời rời khỏi phòng, để lại khoảnh khắc này cho hai người.

“ Làm sao bây giờ, hiện tại em có chút khẩn trương.” Tiêu Chiến ngửa đầu nhìn hắn, trong con ngươi đen tràn đầy ỷ lại.

“ Đừng sợ, tôi ở đây, sẽ không có vấn đề gì.”

“ Vậy thì dựa vào anh nha!”

“ Được.”

Chuyện Tiêu Chiến mang thai bảo bối, cũng không có tuyên truyền trắng trợn ra ngoài, chỉ nói cho Thích Vụ Đồ Lẫm còn có bọn Lâm Âu.

Sau khi nghe được tin tức, Thích Vụ cùng Lâm Âu cùng nhau tới thăm cậu.

Hiện tại thân thể Tiêu Chiến còn không có thay đổi gì, người cũng không có triệu chứng gì.

Nhìn thấy hai người mang theo một đống đồ ăn mang thai, Tiêu Chiến khóc dở cười nói: “ Các người cũng quá khoa trương rồi.”

Bao lớn bao nhỏ chất đống trên mặt đất, Tiêu Chiến cảm thấy chính là cậu dùng sức ăn, toàn bộ thai kỳ kết thúc cũng chưa chắc có thể ăn xong.

“ Cũng không biết bây giờ cậu phản ứng như thế nào, mỗi thứ mua một ít, tôi biết hiện tại cậu cái gì cũng không thiếu, nhưng đây là chúng tôi tự tay lựa chọn, ít nhiều vẫn không giống.” Lâm Âu nói xong cười hắc hắc với Tiêu Chiến, “ Nói cho cậu một tin tức tốt, gần đây tôi dựa theo phương pháp của cậu, nâng độ tinh khiết lên tới 80%, đã bước đầu có được hiệu quả trị liệu thời kỳ xao động.”

“ Thật sao, cậu đã làm được rồi?” Thích Vụ kinh ngạc nhìn Lâm Âu, trong mắt đầy không thể tin được.

Tiêu Chiến cười nói: “ Đây thật sự là một chuyện tốt, bất quá đều nói chuyện tốt thành đôi, anh cùng Cảnh thượng tướng khi nào kết hôn?”

Không nghĩ tới đề tài này, trực tiếp thành thúc giục hôn nhân, hai má Lâm Âu nóng lên: “ Nhanh thôi, sắp tới rồi, hai người đừng thúc giục nữa, tôi và Cảnh Trực đã thương lượng xong rồi, thứ sáu này anh ấy xin nghỉ chúng tôi cùng nhau đến Đền Thần Thú đăng ký, hôn lễ chúng tôi không muốn làm nữa, muốn đi du lịch, vừa vặn anh ấy có ngày nghỉ.”

“ Nhìn cậu không một tiếng động, thì ra là vụng trộm đem mọi chuyện an bài xong.”

Nghe thấy Thích Vụ trêu ghẹo, Lâm Âu cười hắc hắc, quay đầu nhìn về phía Tiêu Chiến: “ Bệ hạ nghe nói là song sinh, cho nên tôi có thể đặt trước một chút không?”

Lời này của hắn vừa ra khỏi miệng, Tiêu Chiến còn chưa kịp phản ứng, Thích Vụ nói trước: “ Tâm cơ này của cậu, quả nhiên là không có ai bằng, chính cậu còn chưa có động tĩnh, trước tiên nhớ thương chúng tôi bên này, chậc, Tiêu Chiến cự tuyệt cậu ta đi!”

Tiêu Chiến dở khóc dở cười lắc đầu: “ Tôi rất thoải mái, bọn nhỏ nếu thích, tôi tự nhiên không có ý kiến, nhưng sắp xếp thì thôi!”

“ Vậy tôi tranh thủ sau này đem bảo bối nhà tôi sinh ra đẹp mắt một chút!”

“ Thật không giống nhau, trước kia mỗi ngày đều la hét mình không có người thích, hiện tại đã bắt đầu nghĩ đến bảo bối rồi!”

“ Như thế nào, không được sao?”

Nhìn vẻ mặt ngạo kiều của Lâm Âu, chọc cho mọi người cười không ngừng.

Cùng lúc này ở quân khu, Vương Nhất Bác nhìn Cảnh Trực tiến vào, động tác tra cứu tư liệu trên tay không ngừng lại.

Cảnh Trực thấy thế tiến lại gần nói: “ Anh xem cái gì đó? Tôi vừa mới thấy anh đang điều tra cái gì đó, cần tôi hỗ trợ không?”

“ Không cần, cậu không hiểu.” Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vào màn hình ánh sáng.

Lúc này Cảnh Trực đã nhìn thấy văn tự xuất hiện trên màn hình ánh sáng: Những điều cần lưu ý khi mang thai, những điều cần lưu ý trong thời kỳ con nhỏ...

Quay đầu lại: “ Tôi thực sự không hiểu.”

“ Ừm, không trách cậu.” Vương Nhất Bác nghe thấy anh thừa nhận, mới ngước mắt lên nhìn anh một cái: “ Có chuyện gì vậy?”

“ Chiều thứ sáu, tôi muốn nghỉ phép!” Nói đến đây, Cảnh Trực ngẩng đầu, khóe môi cũng cong lên, bộ dáng nóng lòng muốn được hỏi.

“ Được.” Vương Nhất Bác nhàn nhạt đáp một tiếng.

Cảnh Trực đứng bên cạnh nửa ngày, kết quả cũng không đợi được đáp lại mà anh muốn, rốt cục không chịu nổi nói: “ Anh cũng không hỏi tôi làm gì?”

Cũng quá không quan tâm đến cấp dưới rồi!

“ Làm gì?”

“ Đăng ký kết hôn!” Cảnh Trực nâng cằm lên, bộ dáng không kiềm chế được cao hứng.

Nghe vậy Vương Nhất Bác cười rộ lên, gật đầu nói: “ Chúc mừng, nửa ngày có đủ không?”

Nghe được những lời này của hắn, Cảnh Trực lập tức tiến lại gần cười nói: “ Nửa ngày là đủ rồi, nhưng sau này tôi phải dùng kỳ nghỉ, tôi và Lâm Âu thương lượng xong, du lịch tân hôn!”

“ Đến lúc đó trực tiếp nộp đơn, phê duyệt cho cậu.”

“ Được rồi!”

Cảnh Trực cao hứng đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau Đồ Lẫm đi vào, anh đã là Thượng tướng, ở quân khu cũng có văn phòng độc lập của mình.

Gõ cửa đi vào, Vương Nhất Bác nhìn anh: “ Hôm nay là ngày gì, các cậu từng người một đến đây!”

“ Cảnh Trực vừa mới tới sao?”

“ Ừm, vừa mới đi, thứ sáu xin nghỉ muốn đi kết khế, sau đó còn có du lịch tân hôn.”

Đồ Lẫm nghe vậy cười ngồi xuống đối diện hắn: “ Anh đang nhìn cái gì vậy?”

Cùng một vấn đề, Vương Nhất Bác ngước mắt nhìn anh một cái: “ Chuyện bây giờ anh không cần biết.”

“ Tôi không cần phải biết bây giờ?” Đồ Lẫm đứng lên nhìn lên màn hình ánh sáng một cái, trong nháy mắt không muốn nói chuyện nữa, hắn thật sự là nhàn rỗi vô sự tới tìm ngược!

Vương Nhất Bác thấy Đồ Lẫm không nói lời nào, cười khẽ một tiếng, thể xác và tinh thần sung sướng.

•••52Hz•••

Phản ứng mang thai của Tiêu Chiến đến ba tháng cuối mới có, tham ngủ lại tham ăn, chua cay quả thực ăn không đủ. Nhưng người lại không mập ra, Vương Nhất Bác muốn cho cậu ăn mập một chút cũng không làm được.

Buổi tối Tiêu Chiến nâng tô phở chua cay mình nấu trong phòng, vẻ mặt thỏa mãn phở dài.

Vương Nhất Bác ngồi một bên nhìn cậu ăn thỏa mãn, trong lòng cũng vui vẻ, rất săn sóc, đôi khi giúp cậu lau miệng: “ Ăn nhiều như vậy, cũng không thấy có miếng thịt nào, ăn để đâu hết rồi?”

“ Đều để cho bảo bối hấp thu, chủ yếu là bảo bối muốn ăn.” Tuyệt đối không có khả năng thừa nhận là mình tham ăn, đối với điểm này Tiêu Chiến hoàn toàn không có áp lực.

Vương Nhất Bác nghe vậy cười rộ lên, đưa tay sờ sờ bụng Tiêu Chiến đã lộ ra, tuy rằng lộ ra nhưng cũng không phải rất lớn, trên bụng tiểu thư tính giống như là một quả banh nhỏ chống lên, tròn trịa rất đáng yêu.

Bị sờ bụng có chút ngứa ngáy, Tiêu Chiến né tránh, kết quả tay Vương Nhất Bác còn chưa kịp lấy ra, chỉ thấy bụng tiểu Omega nhà hắn phồng lên một chút, chân nhỏ nhắn bên trong hiện ra, đá Vương Nhất Bác một cước còn chưa tính hết, tiếp theo lại đá cước thứ hai.

Ánh mắt màu vàng nâu của Vương Nhất Bác giờ khắc này trở nên đặc biệt ôn nhu.

Tiêu chiến cười đưa tay chọc chọc bàn chân nhỏ bé, cười nói: “ Bảo bối bây giờ sờ con là phụ thân nha, sau này nhớ phải nghe lời phụ thân, có biết hay không!”

Giống như nghe thấy cậu nói, chân nhỏ lại đá hai cái.

Vì thế Tiêu Chiến cong hai mắt, nói với Vương Nhất Bác: “ Bảo bối nói nó biết rồi.”

Vương Nhất Bác đưa tay giúp cậu lau sạch ớt bên miệng: “ Ừm, biết rồi.”

Hai người nhìn nhau cười, đều bị bộ dáng đối phương ngây thơ chọc cười.

“ Khi nào chúng ta công bố tin tức của em bé?” Tiêu Chiến ăn một miếng cuối cùng hỏi.

“ Chờ bọn nhỏ đi ra đi, đến lúc đó hình ảnh ba chiều của một nhà bốn người chúng ta công bố ra ngoài, mọi người đều biết.” Vương Nhất Bác nói trực tiếp, biện pháp cũng tương đối đơn giản thô bạo.

“ Em đã có thể dự đoán đến lúc đó mọi người sẽ phản ứng như thế nào.”

“ Như vậy không tốt sao?”

Tiêu Chiến cười rộ lên, đưa tay xoa mái tóc màu bạch kim của Vương Nhất Bác, sư tử lớn của cậu càng thêm có sức sống, không giống lúc trước lãnh đạm xa cách có bộ dáng khắc chế.

“ Đương nhiên là tốt rồi!”

Hài lòng với câu trả lời của cậu, Vương Nhất Bác tay ôm lấy cổ Tiêu Chiến, tiến đến bên môi cậu hạ xuống một nụ hôn, sau đó chợt nghe Tiêu Chiến khẽ cười, nhẹ nhàng liếm môi: “ Em còn chưa lau miệng đâu, cay không hả?”

Vương Nhất Bác nhếch khóe môi, lần nữa kéo đầu cậu xuống, lần này không phải khóe môi, mà là thật sự hôn lên, một lát sau nói: “ Rất ngọt!”

Hết phiên ngoại 2.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.