Tân Nương Nóng Tính

Chương 30: Chương 30




“Nếu có thể buộc hắn hiện thân, một chút mạo hiểm nhỏ cũng không sao!” Chứ giống như hắn cứ kéo dài đến khi nào ?! Đợi đến khi đối phương giết được nàng, nàng đã trở về thế kỉ 21 a ! Đến lúc đó hắn chẳng còn cơ hội dẫn xà xuất động nào nữa !

“Đáng chết! Ta đã nói chuyện này để ta giải quyết, không cần ngươi mạo hiểm!” Mạc Kính Phong tức giận, hắn nói cho nàng biết là để nàng tự phòng vệ mình, ai ngờ người ta còn chưa ra tay, nàng đã châm dầu vào lửa !

“Biết rồi ~ Mạc suất ca!” Ngọ Lăng Phong đột nhiên đưa tay vào hông hắn, lộ ra tư thái kiều mị nhất có thể

Hắc hắc! Kế hoạch sắc dụ bắt đầu!

Hành động của nàng làm mọi người suýt nữa té ghế !

“Ách ~ Ngọ ~ Ngọ Nhi? !” Mạc Kính Phong khiếp sợ quá độ, không biết nên nói gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn hành động của nàng

“Bận rộn một ngày, không mệt mỏi sao? ! Có muốn ta giúp ngươi một tay không ? Công lực của ta cũng không tồi nha !” Hắc hắc! Quả nhiên hiệu quả rõ rệt a! Ngọ Lăng Phong không ngừng cố gắng Hai tay to gan đi đến cổ của hắn, sau đó dùng sức siết nhẹ

Mạc Kính Phong bị đả kích không nhỏ! Nàng có phải bị bệnh hay không ?!

“Ngọ Nhi ~ có phải ngươi thấy không thoải mái trong người không a ? !”

“Uy ~ có ý gì! Tốt một chút với ngươi cũng không được a!” Ngọ Lăng Phong tiếp tục quệt mồm

Nuốt nước miếng, Mạc Kính Phong thâm trầm suy nghĩ, cố nén không hôn lên môi nàng ! Ách thanh!

“Chúng ta trở về phòng ~” thư phòng!

Rống ~ tên đại sắc lang này ! Trong đầu chỉ suy nghĩ đến những chuyện như vậy ! Trong mắt Ngọ Lăng Phong hiện lên một tia tinh quang

“Tốt!”

Tốt? ! ! ! Mọi người thật sự té ghế ! Đây có gọi là thủ đoạn câu dẫn hay không ?

Mạc Kính Phong bình tĩnh nhìn nàng một lát, cúi sát đầu vào mặt nàng

“Ngươi xác định? !” Hơi thở nhẹ nóng phạt qua môi nàng

Ngọ Lăng Phong có chút mê loạn, cố nén không lùi bước!

“Xác định!”

Mạc Kính Phong cũng mạnh mẽ dùng tay ôm eo nàng, một tay khác chế trụ nàng, hôn lên đôi môi hắn đã mong ước từ lâu ! Biết rõ nàng có chủ ý gì, nhưng thành thật mà nói, hắn cam nguyện trầm mê !

“Khụ khụ ~ Mạc huynh ~ có cần cho ngươi một cái giường không ~!” Nơi này có đến 3 người nha ! Ít ra cũng phải để ý đến cảm xúc của hắn chứ ?! Đáng tiếc, hai người kia vẫn còn mê mang trong nụ hôn, căn bản không nghe hắn nói gì

Thật lâu thật lâu sau, cho đến khi Ngo Lăng Phong không thở được nữa, Mạc Kính Phong mới lưu luyến không rời buông nàng ra! Ngọ Lăng Phong xụi lơ dựa vào hắn, bên tai truyền đến tiếng tim đập mạnh, không biết nên nói như thế nào !

Ông trời a ! Nàng có phải đã đùa với lửa rồi không ?

Mạc Kính Phong hôn nàng , ham muốn trong mắt không giảm mà lại tăng

Hắn quyết định không ẩn nhẫn nữa ! Hắn muốn nàng! Bây giờ!

“Ừ ~ Mạc Kính Phong? !” Đột nhiên bị ôm lấy, Ngọ Lăng Phong sợ hết hồn! Nhưng ngọn lửa trong mắt hắn hiển nhiên doạ người hơn!

“Đừng nghĩ ta sẽ bỏ qua cho ngươi, đây là ngươi tự tìm !” Vừa nói, hắn vừa sải bước đưa nàng về chỗ ở của hai người

Hắn có thể nhịn đến bây giờ đã là cực hạn rồi ! Cùng nàng cùng ở một phòng đã là khiêu chiến lớn, còn đêm đêm ngắm nhìn dung nhan ngủ say của nàng, trời mới biết hắn phải khống chế bao nhiêu để không nhào ăn nàng luôn a !

Hắn biết mục tiêu của nàng là “Đồng hoa kính”, lý trí nói cho hắn biết, nhưng một khắc khi nàng ôm lấy hắn, tất cả tự chủ đều tan hết ! Hắn cũng là nam nhân bình thường, có mỹ nhân trong ngực, làm sao có thể không loạn trong lòng cơ chứ !

Không phải chứ ? ! Lần này chết chắc rồi ! Ngọ Lăng Phong toát mồ hôi lạnh! Trong đầu nhanh chóng tìm lí do chạy trốn

“A ~ Mạc Kính Phong ~ ngươi có đói bụng không ~?”

Mạc Kính Phong vung nụ cười tà lên

“Ta đói bụng đã lâu rồi! Ngọ Nhi bảo bối!”

A ~ cho nàng đi chết đi! Tên sắc lang đáng chết kia!

Người ta nói “Tự gây nghiệt không thể sống”, nàng chính là một ví dụ điển hình ! Ban đầu vốn muốn câu dẫn để hắn mơ hồ, sau đó trộm lấy Đồng Hoa kính, ai ngờ trộm gà bất thành còn mất nắm gạo! Gương không vào tay không nói, ngược lại còn bị hắn ăn sạch !

Ngọ Lăng Phong lật người, toàn thân đau nhức cũng đủ biết ngày hôm qua như thế nào ! Nam nhân quả nhiên … là động vật không thể cưỡng nổi hấp dẫn, đặc biệt là nam nhân khát khao đã lâu, hung ác tựa như mãnh hổ đã đói bụng lâu, nhìn thấy con mồi thì không chịu dừng tay, không gặm hết hài cốt con mồi cũng không chịu buông tay !

Theo bản năng ôm lấy “lò sưởi ấm áp” bên cạnh, Ngọ Lăng Phong thoải mái than thở một tiếng, sớm biết vậy nàng đã không ra hạ sách này, hạ sách đúng là hạ sách a ! Quả nhiên không thể áp dụng được ! Xem tình cảnh của nàng bây giờ đi, ngay cả khí lực bước xuống giường cũng không có

Một cánh tay chặn ngang đường eo của nàng, xuẩn xuẩn dục động

“Mạc Kính Phong! Đừng được voi đòi tiên!” Sống ở thế kỉ 21, đặc biệt là nước Mĩ phóng khoáng, Ngọ Lăng Phong đối với chuyện thất thân cũng không có phản ứng gì ! Dù sao mất cũng mất rồi ! Có nghĩ đến cũng không cứu vãn được gì! Huống chi nàng cũng không phải là trinh tiết liệt nữ cái gì, tấm lá mỏng kia cho đến bây giờ nàng vẫn chưa biết cách sử dụng

Nam nhân muốn nhích đến gần nàng đếm không xuể, nhưng vì thân phận đặc thù, cộng thêm tính tình nóng như lửa, cho đến nay vẫn không ai động được nàng. Cho nên mới giữ lại tấm màng kia đến bây giờ , hoàn toàn là thuận theo tự nhiên !

“Ta cho là ngươi vừa chủ động câu dẫn ta!” Mạc Kính Phong khẽ cắn vai nàng, thanh âm khàn khàn tràn đầy ham muốn

Đáng chết ! Hắn phát hiện hắn vẫn chưa thấy đủ !

“Chết đi ~ rõ ràng là bị ngươi coi thường !” Ngọ Lăng Phong đỏ mặt, cắn vào ngực hắn một cái, để lại dấu răng mê người

“Ừ ~ Ngọ Nhi ~!” Mạc Kính Phong lật người, thân thể cao lớn áp về phía nàng

“Ta muốn ngươi!”

“Ừ ~ rống ~ toàn thân ta mệt rã rời rồi !” Ngọ Lăng Phong khẽ đẩy hắn, nhưng thái sơn cũng không động chút nào, Mạc Kính Phong nhìn cặp tuyết phong của nàng, ngọn lửa trong mắt càng cháy bỏng

“Ừ ~ Mạc Kính Phong ~” bị hắn nhìn không được tự nhiên, Ngọ Lăng Phong vặn vẹo thắt lưng

Hành động này không nghi ngờ chính là đổ dầu vào lửa, làm ngọn lửa tình dục trong Mạc Kính Phong càng bốc cao

“Tiểu nữ nhân mê người:

Ngoài phòng tuy nắng muốn chết, nhưng trong phòng lại ấm áp, mây mưa vô cùng

Khi hai người kết thúc đã là giữa trưa, Ngọ Lăng Phong đói muốn chết, nhanh chóng đạp cửa phòng ra ngoài tìm đồ ăn

Tên háo sắc bại hoại ! Không thông cảm cho nàng chút nào, chỉ biết thoả mãn thú tính của mình, hại nàng đói bụng chết mất !

Ngọ Lăng Phong mở cửa ra thì bị tình cảnh trước mắt làm cho hoảng sợ, để đếm xem, 1, 2, 3, … wow, không ngờ Mạc phủ lại có nhiều hạ nhân đến thế a ! Chủ tớ đều tập hợp đầy đủ trước cửa phòng nha !!!

“Ai nha ~ Tiểu Ngọ! Đã dậy rồi sao ~ có đói bụng không? Mẹ đã chuẩn bị cháo tổ yến cho ngươi rồi a !” Ông trời không phụ lòng người ! Rốt cục cũng đợi đến ngày “cây vạn tuế” nở hoa ! Nàng đã tụ tập đầy đủ người của Mạc phủ để bắt gian, nhân chứng vật chứng đều có hết, để xem còn ai ăn quịt được không ?! Mạc phu nhân không tự chủ nhìn về phía bụng Ngọ Lăng Phong, A ha ha ha , không ngờ lại có một tính mạng đang dần trưởng thành trong cái bụng nhỏ này …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.