Tân Nương Nóng Tính

Chương 37: Chương 37




Lại lần nữa, Ngọ Lăng Phong nói hết lai lịch của mình một lần nữa ! Trong đó dĩ nhiên cũng có chút thêm mắm dặm muối. Cái gì xe hơi, máy lạnh, ti vi, … Mạc Kính Phong càng nghe càng hồ đồ, nhưng trọng điểm nhất chính là —

“Ngươi ~ ngươi từ 1 ngàn năm sau đến ? ? !” Mạc Kính Phong thật lâu sau mới dám tin chuyện này là thật

“Xác thực là một ngàn ba trăm tám mươi tám năm sau này!”

Mạc Kính Phong nhìn nàng, giống như muốn nhìn thấu cả người nàng ! Người hắn yêu là người đến từ 1 ngàn năm sau, có nên tin không ?

“Ta biết ngươi ngươi không tin được, cho nên lúc trước mới không nói cho ngươi nghe !” Cũng biết sẽ có kết quả này! Nhưng hắn cũng trấn định hơn mẹ hắn! Ban đầu nàng nói cho nàng ta, đầu tiên nàng ta kinh ngạc, sau đó sửng sốt, cuối cùng là hỏi : “Đùa vui lắm phải không ?”, hoàn toàn bị doạ cho ngây người

“Cho nên ~ ngươi thật sự là người tương lai!” Nghĩ đến những cử chỉ hành động kì lạ của nàng, Mạc Kính Phong bắt đầu tin

“Đúng vậy ~ chúng ta cũng vậy !” Hướng tiểu đần đến gần hắn, lộ ra nụ cười vô cùng “thân thiết”

“Các ngươi ~” Mạc Kính Phong lúc này mới bắt đầu nhìn kĩ ba nữ tử trước mắt ! Trừ cô bé khả ái vừa nói ban nãy, hai người kia thuỷ chung vẫn giữ nụ cười ôn hoà, nhưng từ bản thân lại toả ra một cỗ hàn khí ! Nhưng đều giống nhau ở chỗ rất xinh đẹp, nhất là cô gái toả ra hàn khí kia, xinh đẹp như tiên nữ giáng trần

Ngày thứ hai! Cả Mạc phủ sôi sùng sục! Nha hoàn gia đinh cả phủ đều bàn tán về ba cô gái mới đến ! Cao hứng nhất phải là Mạc phu nhân ! Cả ngày thu xếp cho các nàng “Tẩy trần”, tay trái kéo một đôi, tay phải bắt một đôi lôi kéo các nàng, muốn các nàng nói một chút chuyện về ngàn năm sau ! Không để ý đến người nào đó sắc mặt càng lúc càng đen, khoé miệng càng lúc càng cứng ngắc, chỉ có mình nàng là thao thao bất tuyệt về nhân loại đời sau ! Cái gì mà bay trên trời, còn bay vào vũ trụ …

“Khụ khụ ~” chịu không nổi nữa ! Ngọ Lăng Phong nhìn thoáng qua Diệp Tĩnh Tịch cười đến cứng ngắc cùng Hiên Viên Dạ đang trong mơ ! Một buổi chiều hoàn hảo coi như bị đạp nát

“Khụ khụ khụ ~~” Ngọ Lăng Phong nhấn mạnh âm điệu để xem có người chú ý hay không

“Tiểu Ngọ? Cảm lạnh sao?” Mạc phu nhân rốt cục chịu được liếc nhìn nàng một cái! Nói xong lại mặt mày hớn hở hàn huyên cùng Triêu Hiểu Đồng! Ngọ Lăng Phong cảm giác như có quạ bay qua từ trong đầu

“Cái kia ~ ta đưa hai nàng đi nhà vệ sinh ! Các ngươi cứ từ từ hàn huyên!” Ngọ Lăng Phong nháy mắt với Diệp Tĩnh Tịch một cái, sau đó khẽ đẩy Hiên Viên Dạ một chút, nhưng cũng không dám dùng sức mạnh, Dạ thiếu ngủ chính là khủng bố nhất !

Hiên Viên Dạ cố gắng nâng mí mắt lên ! Cố gắng không tức giận, nữ nhân này sáng sớm đã đánh thức nàng dậy, so với lão đầu tử chỉ có hơn chứ không kém

“Tốt tốt ~~ Mau trở lại”

Hô ~ tự do ~! Nhận được sự chấp thuận, ba người rời đi một cách dễ dàng

“Không hiểu sao ngươi chịu được nàng nữa” Hiên Viên Dạ xoa xoa cái trán, đây chính là hậu quả ngủ không đủ giấc

Ngọ Lăng Phong bất đắc dĩ cười cười!

“Ngươi có tính toán gì không?” Diệp Tĩnh Tịch nói đến trọng điểm!

“Lão đầu tử không phải nói ở đâu cũng có thể phát huy sở trường sao ? Đã lâu cũng chưa “làm việc”, ta muốn thử sức lại một chút!”

“Khi nào động thủ!” Vừa nói đến liền làm nàng chịu không được ! Nếu cứ ngơ ngác ngồi đây suốt hai ngày chắc chắn sẽ điên mất ! Huống chi nàng cũng không thể ngốc quá lâu, “người nào đó” đã bảo nàng phải mau trở về! Hiên Viên Dạ đột nhiên nghĩ đến nụ cười tựa tiếu phi tiếu của ai kia, tim không tự chủ được đập gia tốc lên ! Đáng chết ! Sao lại nhớ đến tên vô lại kia ! Vì giúp Ngọ mượn Đồng Hoa kính nên nàng mới cầu xin hắn thôi! Nhưng hắn lại không giữ lời hứa, cứ kéo dài mãi, còn bảo động thủ động cước được là tự nhiên – do hắn nói !

“Trở về sớm vậy sao ?” Ngọ Lăng Phong nhìn nàng

Hiên Viên Dạ trợn mắt trở về nhìn nàng

“Đồng hoa kính không phải của ta!”

“Nhưng ngươi muốn có cũng không khó”

“Ta không muốn nợ nhân tình!” Hiên Viên Dạ tìm một lí do tuyệt hảo

“Ngươi biết hắn?” Đây mới là trọng điểm nàng muốn biết! Dạ rất ít ~ không ~ chưa từng “theo” một người lâu như vậy ! Đặc biệt là nam nhân!

“Có thể!” Cũng không tính là quen thuộc, ít nhất theo suy nghĩ của nàng là như thế ! Hiên Viên Dạ nhanh chóng chuyển đề tài, “Mau mau động thủ đi, bà bà ngươi thật đáng ghét quá”

“Khụ khụ ~ ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi !” Ngọ Lăng Phong mất tự nhiên nói, Hiên Viên Dạ nhún nhún vai, nàng ta có khó chịu hay không thì nàng biết rõ

Diệp Tĩnh Tịch lại cười cười

“Ngươi đã tìm hiểu được rồi sao ?” Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, câu nói này không thể khinh thường

“Ừ!”

Chỗ tốt khi có tiền là gì ? Tùy tiện đến đầu đường tìm tên khất cái, cho chút tiền, ăn chút đồ ăn ngon là có thể lấy được thứ ngươi muốn! Cái Bang sao ~ ở trên ti vi thấy còn tưởng rằng là hư cấu, không nghĩ tới cổ đại thật sự có, hơn nữa tin mạng lưới tin tức còn lớn hơn cả ti vi! Nếu như vừa lúc đụng với “Có bối phận” hiểu rõ nói, mà nàng tốt xảo bất xảo đụng phải thứ X ( lão khất cái vẻ mặt tự hào giới thiệu Cái Bang lịch sử khởi nguyên, cuối cùng để cho chính nàng coi là coi là hắn thuộc về kia một đời, chắc hẳn phải vậy luôn luôn có thể không dùng não cũng không cần nàng dĩ nhiên tự động mang quá, dù sao biết hắn thuộc về “Đời cấp” là được rồi sao! ) đời trưởng lão! Đeo Mạc Kính Phong len lén chuồn đi cùng lão khất cái ở trong ngôi miếu đổ nát ăn bỗng nhiên thịt chó, cá tính không câu nệ tiểu tiết nàng không có mấy cái tựu cùng hắn kết thành anh em kết nghĩa! Trở lại bị Mạc Kính Phong đau huấn một bữa lấy được thu hoạch chính là muốn tin tức không một bỏ sót!

Nói đến đối phương, trách nhiệm của nàng là lớn nhất! Nói ngày đó, nàng thật sự hại Lưu Phúc quá tham! Suốt nửa tháng không thể hành động, lại càng không thể ngồi lên nhà vệ sinh ! Hắn vốn không muốn nhanh hạ thủ như vậy, nhưng bị nàng chọc tức nên hắn nổi điên muốn lấy mạng nàng ! Cùng với sát thủ Ngô Vạn Lợi liên kết hại nàng! Ai ngờ Mạc Kính Phong đã nhanh chóng bảo vệ nàng, làm bọn họ không có cơ hội hạ thủ, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, chính là trận hoả hoạn ngày đó ! Chỉ là bọn hắn không ngờ tới hai người bọn họ đột nhiên gây lộn, Mạc Kính Phong may mắn thoát chế không nói , nhưng ngay cả nàng cũng thoát khỏi số kiếp ! Lưu phúc vốn tưởng rằng mọi chuyện đại công cáo thành, mừng rỡ chạy đến thư phòng muốn trộm khế ước thương nhân của Mạc gia, ai ngờ người định không bằng trời định, Mạc Kính Phong đã sớm dời hết đồ đạc đi ! Không thể tìm được thứ mình muốn, hắn biết mọi chuyện bại lộ, cho nên vội vàng rời đi, đến Ngô phủ tìm kiếm che chở! Bây giờ vẫn núp trong Ngô phủ không dám ra ngoài ! Nhưng để xem hắn có thể trốn được bao lâu, chậm nhất là ngày mai, nàng có thể buộc hắn ra cửa! Mà Ngô vạn lợi… Nàng tuyệt đối sẽ cho hắn để lại ấn tượng khó quên với nàng

Đầu tháng, ban đêm, gió đêm nhẹ xao động nhành cây, làm tăng thêm bầu không khí quỷ dị! Ba bóng dáng yểu điệu nhanh chóng nhảy ra khỏi tường rào của Mạc phủ, thoăn thoắt như mèo hoang, vô thanh vô tức rời đi, người mê ngủ như Dạ còn tưởng chưa có chuyện gì xảy ra, dĩ nhiên là trừ 2 người đằng sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.