“Chết tiệt ngươi! Ai cho phép ngươi tự tiện quyết định ?!” Mạc Kính Phong không biết nên tức giận hay lo lắng, tia máu trong mắt ngay cả bóng tối cũng không thể che lấp! Ngọ Lăng Phong thầm nuốt nuốt nước miếng! Xong! Bị bắt quả tang! Nghĩ vậy, nàng nhắm mắt lại tìm kế sách, không ngờ lại để Mạc Kính Phong hiểu lầm
“Ngọ Nhi ~ ngươi làm sao vậy? ! Không được làm ta sợ! Không được” Khi thấy nàng nhắm mắt lại, trong nháy mắt, khuôn mặt Mạc Kính Phong trở nên trắng bệch
Rống ~! Có cần quan trọng hoá vậy không ? Ngọ Lăng Phong quyết định đổ dầu vào lửa, thành công làm Mạc Kính Phong lo lắng không ngừng
“Ngọ Nhi ~ “
“Mạc ~ Mạc Kính Phong ~ ta sắp không được ~ “
“Ngọ! Đừng nói chuyện!” Diệp Tĩnh Tịch nhướng mày đến kiểm tra vết thương giùm nàng! Ngọ Lăng Phong vươn ngón tay ra len lén ngắt nàng một cái. Diệp Tĩnh Tịch sửng sốt bắt đầu hiểu được ý tứ của nàng, tuy thân thể Ngọ mềm mại nhưng vết thương cũng không đến mức trí mạng !
“Không! Không được, có nghe không ?! Ta không cho!” Mạc Kính Phong bối rối ôm chặt nàng! Hoàn toàn rối loạn !
“Ừ ~” nếu nàng chết, hắn nhất định là hung thủ ! Bị hắn ôm chặt đến nỗi nàng suýt ngạt thở rồi ! “Khụ khụ ~” Ngọ Lăng Phong xoay người, cử động trong đau đớn! Nhất thời trong lòng kêu khổ thấu trời! Nhưng vì sau này, nàng đành phải kiên trì !
“Khụ khụ ~ trừ phi ngươi đáp ứng ta một điều kiện!”
“Ngươi nói ~ cái gì ta cũng đáp ứng ngươi!” Mạc Kính Phong trầm thống hôn mặt nàng! Chỉ cần nàng không mất đi, hắn nguyên ý đưa ra cả tính mạng ! Dù sao nếu không có nàng, tính mạng hắn cũng không còn ý nghĩa nữa
“Sau này ngươi không được rống với ta nữa !”
“Không ! Ta nhất định không rống với ngươi nữa ! Ta yêu ngươi a!”
A nga! Ngọ Lăng Phong có chút chột dạ ! Lợi dụng lừa gạt hắn có phải hơi quá đáng khôngt ? ! Nhưng ~ dù sao nàng cũng không có chuyện gì, tự lo cho mình trước thì hơn ! Hắc hắc!
“Ngươi không đươc tuỳ tiện cấm cửa ta!” Điểm này rất trọng yếu! Nàng đến Đường triều lâu như vậy, còn chưa du sơn ngoạn thuỷ a !
“Ta chỉ muốn bảo vệ ngươi a …”
“Đáp ứng ta!”
“Tốt! Ta đáp ứng! Chỉ cần sau này…” Biết điều một chút, đừng để hắn lo lắng ! Nhưng Mạc Kính Phong còn chưa nói hết, nàng lại nói thêm điều kiện —
“Sau này ta muốn đi chơi ngươi không được nổi giận!” Đặc biệt là du sơn ngoạn thủy! Hắc hắc!
“Tốt! Ta mặc kệ!”
“Còn nữa …” Ngọ Lăng Phong nghiêng đầu suy nghĩ xem còn bỏ sót cái gì không
“Còn cái gì? Cái gì ta cũng đáp ứng!” Mạc Kính Phong thâm tình nhìn nàng, nhưng không phát hiện khẩu khí nàng càng lúc càng cao hứng (không giống người sắp chết)
“Ách ~ hình như hết rồi ~ đợi sau này ta nghĩ ra rồi hãy nói ! Bây giờ, ngươi mau đi báo thù thay ta a !” Ngọ Lăng Phong ngồi dậy, hít thở không khí mát mẻ
“Ách ~ Ngọ Nhi ~” Mạc Kính Phong lăng lăng nhìn nàng, nhất thời không kịp phản ứng!”Ngươi ~ không có chuyện gì? !”
“Ai nói ? Ta cũng bị hắn đánh a!” Ngực nàng bây giờ vẫn còn đau
“Chết tiệt ~ ta còn nghĩ ngươi sắp chết!” Phát giác mình bị chơi xỏ, Mạc Kính Phong nhất thời không biết nên tức giận đánh nàng thật đau hay hung hăng hôn nàng một phen ! Hắn sắp bị nàng hù chết, còn nàng lại ngồi đó nói giỡn! Càng nghĩ càng giận! Đánh nàng hắn không nỡ, cho nên hắn quyết định dùng vế sau!
“Ta ~ ngô ~ hô ~ hôn xong nhanh đi giúp đi ~ Tên kia rất khó đối phó a !” Ngọ Lăng Phong khẽ đẩy hắn một phen!
“Trở về ta mới tính sổ với ngươi” Nói xong Mạc Kính Phong xoay đầu ra nhập vào cuộc chiến ba người! Hiên Viên Dạ, Lâm Gia Hưng và Ngô vạn lợi !
“Ngọ ~ ngươi thật không sao chứ!” Diệp Tĩnh Tịch đ đến
“Hoàn hảo ~ không chết được!” Nhưng phải nghỉ ngơi một chút !
“Sách sách ~ làm nam nhân của ngươi thật không dễ dàng!” Đáng thương! Nhất định bị nàng ăn đến sít sao !
“Hắc hắc! Nhân bất do kỷ a!”
Nàng đúng là cái gì cũng dám nói ! Diệp Tĩnh Tịch cười cười không nói thêm gì nữa, tầm mắt chuyển về phía ba người đang đánh nhau! Ba đối một, dù cường đại đến mấy cũng không địch nổi! Huống chi ba người này võ công cũng không thua hắn! Ngô vạn lợi rõ ràng đang ở hạ phong!
Huống chi khi vừa bắt đầu, Ngô Vạn Lợi đã tấn công Ngọ Lăng Phong, Hiên Viên Dạ không ngồi xem nữa, khi quan sát nàng mới hiểu ra chiêu thức của hắn, không phải đi đến hướng chính diện mà phản kích từ hai bên, để phía chính diện trống không làm người ta không phòng thủ được, đây chính là chỗ cao minh của hắn ! Vừa tiết kiệm thể lực lại có thể dễ dàng hóa giải công kích của đối phương! Vì nhìn thấu được chiêu thức của hắn, Hiên Viên Dạ cũng không đánh chính diện, ngược lại đánh từ bốn phía, mặc dù có tiêu hao thể lực nhưng kết quả cũng không tồi! Ít nhất làm cho Ngô vạn lợi phải toàn lực ứng đối! Dù sao Hiên Viên Dạ cũng là thiên tài võ học, lại có thêm hai cao thủ như Mạc Kính Phong và Lâm Gia Hưng, Ngô Vạn Lợi không muốn thua cũng khó
Mắt thấy sắp bị thua, Ngô vạn lợi quýnh lên, đột nhiên nhớ tới vật trong ngựvc ! Cho nên hắn tránh ra sự công kích của ba người, nhanh chóng ném quyển sổ ra, nhanh chóng tấn công về phía Ngọ Lăng Phong ! Mạc Kính Phong cùng Lâm Gia Hưng cả kinh vừa định xông qua nhưng lại có người nhanh hơn một bước! Hiên Viên Dạ kịp thời chụp lại tay hắn! Ngô vạn lợi tức giận trở tay muốn mở nàng ra, không nghĩ tới lại vô tình xé ra khăn che mặt của nàng! Trong nháy mắt, một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành hiện ra trước mặt hắn
Ngô vạn lợi ngơ ngác nhìn nàng, căn bản đã quên tình cảnh của mình! Hiên Viên Dạ không chút do dự, nhấc chân dùng mười phần công lực đá vào bụng hắn ! Chiến tranh kết thúc! Ngô vạn lợi bay ra, miệng phun máu tươi, căn bản dậy không nổi! Ánh mắt mở to không thể tin mình lại bai dưới tay một nữ nhân, hơn nữa lại là một nữ nhân đẹp như thiên tiên
“Ha ha ~ Bại dưới tay nữ nhân có phải thê thảm lắm không ? ? ? Ách ~ Mạc Kính Phong… Ngô…” Cũng phải cho nàng ám hiệu để nàng biết mà chuẩn bị chứ !
“Bây giờ chúng ta trở về để còn tính sổ một chút !” Mạc Kính Phong nghiến răng nghiến lợi!
Sách sách! Ngọ Lăng Phong cảm giác da đầu có chút tê dại! Hoàn hảo trước đó nàng đã có “chuẩn bị”
“Ngươi đã nói sau này không rống ta!”
“Đó là sau này, còn bây giờ vẫn chỉ là bây giờ mà thôi”
“Két ~? !” Có chuyện vô lí như vậy sao ?
“Chẳng lẽ ngươi thật muốn ta chết mới cam tâm a!” Ngọ Lăng Phong lại làm ra bộ dạng mềm nhũn
“Câm miệng! Chiêu này mất hiệu lực !” Mạc Kính Phong giận đến ôm chặt nàng vào lòng, “chết” đã trở thành từ cấm kị của hắn
“Rống ~ ngươi ~” buông một chút a! Sắp ngạt thở chết rồi ! Nhưng Ngọ Lăng Phong còn chưa nói xong —
“Câm miệng! Không cho nói chuyện!” Mạc Kính Phong dao động một chút, vì tức giận nên cánh tay lại buộc chặt hơn ! Sau đó, hắn nhìn thấy Ngọ Lăng Phong biết điều không nói nữa mới buông nàng ra
“Chết tiệt! Đã nói dùng chiêu này ~ ta nói rồi ~ Ngọ Nhi? !” Cảm thấy có điều kì lạ, Mạc Kính Phong gọi một tiếng!
Không có phản ứng!
“Không cho giả bộ ! Đứng lên!” Mạc Kính Phong lắc lắc nàng
Vẫn không có phản ứng ! Hắn bắt đầu thấy sợ !
“Ngọ Nhi! Đứng lên! Ta không trách ngươi là được!” Mạc Kính Phong la lớn ! Nhưng người trong ngực vẫn nhắm hai mắt không nói tiếng nào, chẳng lẽ ….
“Ngọ Nhi ~” tiếng kêu vang dội cả Ngô phủ ! Những người khác không nhịn được che kín lỗ tai!
Không nhịn được nữa, Diệp Tĩnh Tịch đứng ra —
“Đừng rống nữa, nếu ta không đoán sai, nàng chỉ ngất một chút thôi!” Nếu không thì thử xem còn thở không là biết liền, đúng là tình yêu làm người ta mù quáng
Không sai! Ngọ Lăng Phong chỉ mệt môt chút ! Cộng thêm bị ngạt thở !
Ngất đi… ; Trong đầu Mạc Kính Phong quanh quẩn mãi những lời này, thật lâu sau mới hoàn hồn, sau đó lao như bay ra Ngô phủ, đúng là làm người ta quá bực mình !