Enma cúi người xuống cười híp mắt hôn lên trán Lâm Gia: “Enma và Pelle
thì có gì khác nhau chứ? Chỉ cần biết chị là người quan trọng nhất với
em là được rồi.” An Đức còn chưa kịp chào hỏi Lâm Gia thì đã bị Enma kéo ra khỏi phòng.
Enma dặn dò mấy vệ sĩ đi phía sau cô, đưa An Đức vào căn phòng bên cạnh.
Enma đóng cửa phòng lại, kéo An Đức ép chặt anh lên tường, nâng mặt anh
lên, nhanh chóng hôn một cái lên môi anh: “An Đức, anh thật đáng yêu, em rất thích anh. Nếu em có thể thuận lợi trốn khỏi đây thì em hy vọng anh sẽ đồng ý làm bạn đời với em.”
Cô mềm mại nằm trong ngực An Đức, mùi hương như có như không của Pelle
chui vào mũi anh, thấm vào cơ thể anh, khơi mào bản chất nguyên thủy
nhất trong người anh, khóa kéo trước quần nhanh chóng nhô cao lên.
Enma phát giác biến hóa từ cơ thể An Đức, cô khẽ cười, cố ý ngọ nguậy vòng eo ngay nơi đang ngẩng cao lên của anh.
An Đức thở hổn hển, gương mặt tuấn tú cũng đỏ bừng, vội vã cầm lấy cánh
tay Enma đẩy cô ra, khàn giọng nói: “Nữ sĩ Enma, tôi không thể…”
“Tại sao lại không?” Enma dễ dàng tránh được An Đức, cánh tay ôm cổ anh
càng thêm chặt, một cánh tay khác mập mờ khoác lên hông anh, ánh mắt màu vàng càng thêm rực rỡ, đôi môi dán lên yết hầu của anh.
An Đức không tự chủ được giữ chặt lấy eo Enma, lý trí nói rằng anh nên
từ chối cô, nhưng hết lần này đến lần khác cơ thể lại thành thực tham
luyến vuốt ve người cô. Anh đỏ mặt, thẹn thùng không dám nhìn thẳng vào
cô, ấp úng trong cổ họng: “Tôi…tôi là vệ sĩ dự bị của Lâm Gia, trước khi bị cô ấy từ chối thì không thể làm bạn đời với những phụ nữ khác.”
Pelle trừng lớn hai mắt, ngón trỏ xẹt qua gò má anh, khẽ cười nói: “Nếu
như chị ấy từ chối anh?” Dáng người Pelle rất cao, nhưng so với An Đức
thì vẫn thấp hơn một cái đầu, nhưng bình thường đi giày cao gót thì cũng không thấp hơn là mấy, hai người dựa sát vào nhau, gần như mặt đối mặt.
An Đức cau mày nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó không có ý tốt liếc
nhìn Pelle một cái, thành thật nói: “Nếu như nữ sĩ Lâm Gia không muốn
tôi thì tôi…tôi đồng ý.”
Pelle dùng sức hôn lên mặt anh một cái, ánh mắt màu vàng nhạt toát ra sự vui sướng. Cô níu lấy cổ áo An Đức kéo anh lại, cọ cọ chóp mũi rồi
buông anh ra: “Em chính thức báo cho anh biết, từ giờ trở đi, anh là của em, chỉ thuộc về mình em.”
Dick đỡ lấy Lâm Gia dậy tựa vào gối đầu giường: “Có muốn uống chút nước không?”
Lâm Gia gật đầu một cái, một chén nước ấm áp được đưa đến bên tay cô.
Nhìn Lâm Gia uống nước xong, Dick nhận lấy cái ly bỏ lên bàn, ôm cô vào
trong ngực hôn một cái rồi mới nhỏ giọng nói: “Camera giám sát trong
phòng cũng được Enma lấy đi rồi, bây giờ Roddy Elias cũng không rảnh rỗi để ý đến em đâu.”
Enma giơ tay lòn vào tóc Dick, ngón tay chạy dọc theo thái dương khẽ
vuốt hàng lông mày của anh: “Vốn dĩ màu mắt của anh rất đẹp.”
Dick mở lớn hai mắt: “Thuốc đổi màu mắt và màu tóc là của Hoffman cố ý
bảo người đưa đến cho anh, mỗi lần dùng chỉ có hiệu quả trong vòng mười
ngày. Thật ra bọn anh đã sớm có kế hoạch lẻn vào căn cứ cứu em và Enma.
Ngoại trừ anh ra cũng chỉ có Hoffman và thượng tướng Rick biết kế hoạch
này.”
“Chỉ có một mình anh?”
“Không, tổng cộng có năm người. Bởi vì bọn Ngân Hổ còn chưa đủ chững
chạc, hơn nữa quân đội cũng cần phải giữ vững chiến đấu, cho nên chỉ có
một nửa nhóm thú tham gia vào hoạt động xâm nhập lần này.”
Lâm Gia giơ tay lên ôm lấy hông Dick dán sát người vào lồng ngực anh, cọ trán vào mặt anh, nhắm mắt lại thở dài nói: “Bọn họ có khỏe không?”
Dick sửa lại tóc cho cô, dịu dàng nói: “Rất tốt, tất cả mọi người đều
rất nhớ em, nhất là Ngân Hổ. Cậu ấy rất muốn đi cùng anh, nhưng tính
tình cậu ấy quá nóng vội rất dễ bị bại lộ, cho nên anh không cho cậu ấy
đi theo, làm cậu ta tức muốn chết.”
Lâm Gia nghĩ đến bộ dạng ấm ức uất ức của Ngân Hổ, không nhịn được cười
thành tiếng. Cười được một lát, chợt cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vừa rồi
mới được tiêm thuốc tê, trong khoảng thời gian này lại thường xuyên bị
rút máu, cơ thể cô đã sớm vô cùng suy yếu.
Dick cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không thể, cúi người xuống hôn lên môi
cô. Anh thật sự quá nhớ nhung cô, vừa động đến thân thể cô, nghe thấy
hơi thở của cô, căn bản là không có cách nào đè nén được khao khát đối
với cô.
2.
Editor : tyvybutchi.
Chương 76 (tiếp):
Lâm Gia cũng hiểu được nỗi nhớ của Dick, mặc dù thân thể còn suy yếu
nhưng vẫn cố gắng lên tinh thần nhiệt tình đáp lại anh. Hai người miệng
lưỡi quấn quít, thật lâu không muốn tách rời.
Dick nhận ra được Lâm Gia đang khó chịu, miễn cưỡng lấy lại lý trí,
cưỡng bách mình rời khỏi đôi môi mềm mại của cô. Hai người lẳng lặng ôm
lấy nhau, lắng nghe nhịp tim của đối phương, hưởng thụ giây phút ngọt
ngào ngắn ngủi sau khi gặp lại.
Một lát sau, Lâm Gia ngẩng đầu lên, thấp giọng nói: “Roddy Elias đã lấy
rất nhiều máu của em để làm thí nghiệm sinh hóa, em lo rằng trong giai
đoạn này hắn ta đã hoàn thành dị biến hóa thú, các anh cần phải cẩn
thận…”
Dick trấn an nói: “Đừng lo lắng, bọn anh cũng đã vượt qua giai đoạn dị
biến hoàn toàn, sức mạnh cũng không còn chênh lệch như trước nữa. Hơn
nữa, quân đội đã tiến dần đến căn cứ tổng bộ của bọn giặc cướp, rất
nhanh sẽ phát động tấn công. Đến lúc đó trong ngoài kết hợp, nhất định
Roddy Elias sẽ bị chúng ta đánh bại.”
Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng còi
báo động, Enma đẩy cửa xông vào, lo lắng nói: “Căn cứ bị quân đội Liên
Bang tấn công, toàn bộ thú dữ trong đại lao được thả ra tham gia chiến
đấu. Nhất định Roddy Elias sẽ lập tức đến đây đưa Lâm Gia đi, chúng ta
nên chạy nhanh thôi! Toàn bộ tay sai của Roddy Elias em sẽ giải quyết.”
Lâm Gia nhanh chóng mặc quần áo tử tế, Dick lấy chăn bao cô lại. Thấy
còn hơn mười vệ sĩ đứng sau Enma, Dick cảnh giác: “Bọn họ là...”
Enma vội vàng giải thích: “Yên tâm! Bọn họ đều là những vệ sĩ trung
thành của em. Chẳng nhẽ anh cho là em chọn người lung tung hay sao? Đừng dài dòng nữa, em biết đường tắt đi thông qua mặt đất, đi nhanh đi.”
Dick ôm lấy Lâm Gia đi theo sau Enma, những người vệ sĩ cầm súng che chở ở phía sau. Quả nhiên phần lớn tay sai của Roddy Elias đều được đưa đi
chống cự lại quân đội của Liên Bang, dọc đường đi chỉ gặp một đội giặc
cướp. Chiến đấu một lát là kết thúc, Enma đưa mọi người đến nhà kho của
khu căn cứ, chỉ cần có thể mở mã khóa cửa là có thể trốn xuống mặt đất.
Enma đặt tay trái lên bộ phận bảo mật của cửa, sau khi ánh sáng màu lam
quét vân tay, một chiếc kim thật nhỏ chích vào ngón trỏ cô lấy đi một ít máu. Mấy giây sau, cửa đột nhiên lóe lên những tia sáng màu đỏ chói
mắt, ngay sau đó vách tường bằng sắt ở hai bên nhô lên lộ ra mười mấy
nòng súng.
Dick ôm lấy Lâm Gia lui người nhảy về phía sau, Enma lập tức biến thành
hình thú, đưa An Đức và những tay sai khác nhào ra ngoài. Tiếng súng
vang lên dày đặc, hai người vệ sĩ không kịp né tránh bị đạn bắn cho tan
xương nát thịt, chung quanh đều là máu tươi.
Lâm Gia ôm chặt lấy Dick, nhắm mắt lại không dám nhìn. Ở trạng thái nửa
thú thì không sợ đạn nhưng Dick lại đang ôm Lâm Gia nên không thể biến
thành hình thú, anh nhảy đến nơi an toàn, mũi chân vừa chạm đất, liền
nghe thấy tiếng nổ ngay phía sau lưng. Dick liên tiếp nghiêng người
tránh đạn cực nhanh, hai chân đạp lên vách tường lật người nhảy lên. Anh bay giữa không trung, một tay ôm lấy Lâm Gia một tay giơ súng bắn trả,
bắn chết máy tên tay sai xông lên phía trước.
Những tay sai phía sau Enma cũng nổ súng bắn chết những người còn lại,
bọn họ cũng có những người bị trúng đạn ngã xuống đất. Enma nhảy đến
trước mặt một người đàn ông bị thương liếm vết thương của hắn cố gắng
cứu chữa, thế nhưng người đó vẫn nằm im rất nhanh đã hy sinh.
“Enma! Em bảo vệ Lâm Gia! Anh sẽ bắn vỡ cánh cửa kia!” Enma chạy đến,
Dick thả Lâm Gia lên lưng cô, nhét súng và dao găm vào tay Lâm Gia:
“Biết dùng súng tự động chứ?”
Lâm Gia giắt dao găm vào bên hông, nắm chặt súng tự động: “Biết.” Dick
xé toang quần áo biến thành hình một con sư tử trắng dũng mãnh, đón mưa
đạn bay lên vách tường, trong chớp mắt đã phá hủy được vài chiếc súng
máy, nhảy xuống vách tường trước cửa kim loại.
Một tay Dick đánh thủng bộ phận bảo mật cửa, kéo đứt dây điện bên trong, phá hết súng máy trên vách tường gạch vuông, tiếng súng ngưng lại.
Dick lui về phía sau mấy bước, nằm phục người xuống rồi chợt nhảy vọt
đến cửa chính, cánh cửa kim loại vững chắc bị anh đụng trúng lõm một lỗ
to hình vòng cung, mặt ngoài xuất hiện vài cái khe.
Đang lúc Dick chuẩn bị đụng vào cánh cửa một lần nữa thì Enma đột nhiên
xoay người làm ra tư thế chiến đầu gầm thét về phía cửa hành lang.
Bốn con báo đen khổng lồ từ trong hành lang nhanh như chớp nhảy ra nhào
đến chỗ bọn họ, ánh mắt đỏ ngầu, nanh vuốt sắc nhọn như dao chứng tỏ bọn chúng đều là những thú dữ đã được cải tạo gen.
3.
Editor : tyvybutchi.
Chương 76 (tiếp):
Một vệ sĩ đứng đầu còn không kịp giơ súng lên đã bị bọn chúng nhào tới
quật ngã xuống đất, trong nháy mắt cả người đã bị cắt thành hai mảnh.
Đám người An Đức nhắm vào đám thú điên cuồng nổ súng, tiếng súng hòa lẫn vào tiếng vệ sĩ kêu thảm thiết, máu thịt bắn tung tóe. Dick xông đến,
chém giết kịch liệt với ba con báo. Lâm Gia nhảy từ trên lưng Enma
xuống, ý bảo cô ấy đến giúp Dick, còn mình thì chạy đến trợ giúp đám
người An Đức ngăn cản một con thú dữ khác.
Đạn bắn liên tục lên người báo đen, nhưng chỉ tạo thành vết thương ngoài da chứ không thể làm tổn hại đến tính mạng của nó. May mà trên tay An
Đức có súng hỏa lực cực mạnh, nhất thời con báo đen không thể nhào đến.
Lâm Gia phát hiện khi bắn trúng vào cần cổ gần cuống họng của con báo
đen thì nó lộ ra vẻ mặt đau đớn, thậm chí ánh mắt còn có chút sợ hãi.
Mắt thấy hỏa lực của súng máy đã yếu dần, trong mắt con báo đen hiện lên tia khát máu. Lâm Gia không nghĩ ngợi, lớn tiếng nói: “Nhắm ngay cổ
họng nó mà bắn!” Cô vừa nói vừa nhắm vào cổ họng nó nổ súng.
Con báo đen dường như không hiểu Lâm Gia nói gì, điên cuồng muốn đánh về phía Lâm Gia, lại bị mấy viên đạn bắn trúng vào cần cổ bên trái, đau
đớn khiến nó khàn giọng kêu gào bi thống.
Mọi người đều nhắm vào cổ con báo đen mà bắn, buộc nó không thể không
cúi đầu để bảo vệ cổ, không ngừng nhảy ra sau tránh đạn. Nhóm vệ sĩ thừa thắng xông lên, không cho con thú dữ có cơ hội thở dốc. Một viên đạn
bắn trúng ngay giữa cổ nó, máu tươi từ đó phun ra. Con báo đen kêu gào
thảm thiết, quay đầu chạy thục mạng về phía hành lang.
Dick và Enma cũng vừa vặn giết chết ba con báo đen khác, xong lại cản
nó. Lấy hai địch một, con báo đen căn bản không phải là đối thủ của hai
mãnh thú biến dị. Dick nắm lấy cơ hội cắn một phát vào cổ con báo đen,
móng vuốt đâm vào lồng ngực nó, xé nó thành từng mảnh vụn.
Mọi người còn chưa hoàn hồn thì nghe thấy phía sâu trong hành lang
truyền đến một tiếng cười trầm thấp của đàn ông. Tay chân Enma run rẩy,
lông toàn thân run lên, nhảy dựng trốn phía sau lưng Dick, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm người đàn ông kia, cổ họng phát ra tiếng gầm khàn
khàn.
Một thân ảnh khôi ngô từ trong hành lang đi ra, tất cả mọi người đều có
cảm giác gương mặt kia nhìn như mang theo sát khí muốn giết người.
Lúc Lâm Gia nhìn thấy rõ mặt người đàn ông kia thì cắn răng nắm chặt con dao găm trong tay, dùng toàn bộ tinh thần để cho mình không sợ hãi.
Roddy Elias dừng bước ở cửa ra vào, mái tóc đen vừa quăn vừa óng ánh
dưới ánh đèn, quần áo màu xám tro căng phồng bao quanh bắp thịt vững
chắc, ánh mắt màu xanh đen mơ hồ lóe lên, môi mỏng cong lên châm chọc.
Hắn ta không hề mang bất kỳ vũ khí nào, tay áo cuốn cao lên lộ ra móng
vuốt cứng rắn dưới cánh tay.
Roddy Elias hơi hất hàm ngạo nghễ nhìn mọi người, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Lâm Gia, Lâm Gia cảm thấy máu trong người mình đông lại, không tự chủ được lui về phía sau.
Dick gầm nhẹ một tiếng nhảy đến trước mặt Lâm Gia, lấy cơ thể ngăn cản
tầm mắt của Roddy Elias. An Đức vọt đến bên cạnh Enma, che chở cô ấy
phía sau. Lâm Gia dựa vào tấm lưng ấm áp của Dick, hơi ấm trên người anh truyền đến đánh tan sợ hãi trong lòng cô.
Roddy Elias hép mắt, vươn tay về phía Enma, trầm giọng nói: “Đến đây, em yêu của anh...” Nhưng đáp lại hắn là tiếng rống giận của Enma.
“Pelle, phản bội anh là một quyết định không sáng suốt, nó sẽ đánh đổi
bằng mạng sống của em đấy.” Enma khinh bỉ nhìn hắn, làm ra nét mặt nôn
mửa, Lâm Gia không nhịn được cười ra tiếng, đưa tay sờ sờ lỗ tai đầy
lông của Enma.
Lồng ngực Roddy Elias vì tức giận mà nhanh chóng phập phồng, ánh mắt trở nên hung ác, con người dần dần nhuộm thành màu đỏ, ranh năng đưa ra
khỏi miệng, bắp thịt căng lên phá rách quần áo, làn da nhanh chóng phủ
một màu xanh lá cây, mấy giây sau thân hình hắn đột nhiên trở nên to lớn gấp mấy lần.
Roddy Elias ngẩng đầu rít một tiếng, đôi cánh to lớn phía sau lưng hắn
chợt mở rộng, tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc vang vọng trong đại
sảnh, tác động đến màng nhĩ mọi người, đèn trên tường không chịu được
cũng nổ tung.
Dick lắc đầu một cái, hét lên rồi nhào về phía Roddy Elias. Enma do dự
một chút, quay đầu lại liếm liếm tay Lâm Gia, lấy dũng khí đi theo Dick
gia nhập vào trận chiến.
4.
Editor : tyvybutchi.
Chương 76 (tiếp):
Ba mãnh thú chém giết mãnh liệt, cơ thể to lớn đụng vào vách tường trần
nhà, xi măng bắn ra bốn phía, mặt đất nứt ra một lỗ thật sâu, cả đại
sảnh cũng đung đưa như chấn động địa cầu.
Nhóm vệ sĩ kinh hoàng tránh né, An Đức kéo Lâm Gia chạy đến cửa cánh hợp kim bên cạnh. Một khối bê tông vỡ từ trên trần nhà rớt xuống, An Đức đè Lâm Gia lên tấm cửa hợp kim, lấy thân mình bảo vệ cô.
Khối bê tông rơi vào lưng An Đức, đau nhức trên lưng truyền đến giống
như bị dao bổ. An Đức rên lên một tiếng, cả người lảo đảo, Lâm Gia vội
vàng ôm lấy anh: “An Đức.”
An Đức nhắm chặt hai mắt tựa vào người Lâm Gia, ngậm chặt hàm răng không ngừng hít một hơi thật sâu nhịn đau. Bê tông rơi lưu lại một vết thương dài hơn hai mươi cm trên lưng anh, làm trầy thịt đến lộ ra cả xương bên trong.
Lâm Gia dìu anh dựa vào cánh cửa, vừa định tìm cho anh cái gì để cầm máu thì chợt nghe thấy tiếng kêu đau thảm thiết, Enma bị cái đuôi của Roddy Elias quét trúng đầu, bị hất lăn ra rất xa, ngã xuống đất không dậy
nổi.
“Enma!” An Đức đau lòng kêu lên, giãy giụa muốn đứng lên đi đến bên cô
ấy, lại bị Lâm Gia gắt gao đè lại: “Không thể đi qua đấy được! Anh nhẫn
nại một chút đi! Enma không sao đâu!”
An Đức chợt đẩy Lâm Gia ra, đứng lên lảo đảo chạy đến bên Enma. Lâm Gia
cũng bò dậy đuổi theo, vừa mới chạy được vài bước, lại nhìn thấy một
bóng đen từ góc tối xông đến đánh ngã An Đức, rồi nhào đến cô.
Lâm Gia giơ súng lên càn quét về phía nó, làm nó không thể nào lại gần,
nó có đầu người nhưng toàn thân lại là hình thú khắp nơi đều có vết
thương. Gương mặt, chân tay, bụng, sống lưng, khắp nơi đều mọc ra vảy
trắng, chỉ có ngực là còn sót lại chút da, hiển nhiên là vừa mới hóa thú không lâu.
Nó nhìn chằm chằm Lâm Gia, không cam lòng lui về phía sau, móng nhọn
không ngừng quơ quơ, trong miệng phát ra tiếng gầm rú. Mấy hộ vệ chạy
đến trợ giúp Lâm Gia, bắn trúng vào cổ họng nơi yếu ớt nhất của nó, máu
như suối phun ra. Con thú dữ ngã xuống đất co quắp kịch liệt, nhưng mắt
vẫn nhìn Lâm Gia như cũ. Khi nó chết đi, những bộ phận hóa thú trên
người nó cũng dần dần mất đi.
Lâm Gia nhìn nó khôi phục dáng vẻ con người, kinh ngạc nhỏ giọng hô:
“Mike...” Mike nằm đó thở dốc từng ngụm từng ngụm, sắc mặt tái nhợt, cả
người kịch liệt co rút. Hắn khó khăn ngẩng đầu phẫn hận nhìn Lâm Gia,
trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, hắn vươn tay về phía Lâm Gia
giống như muốn cùng kéo cô xuống địa ngục.
Lâm Gia có chút không đành lòng, quay mặt đi không nhìn, toàn bộ lực chú ý đặt vào cuộc chiến của Dick và Roddy Elias.
Kể từ sau khi Roddy Elias hút máu cô thì những virus trong cơ thể đã
được loại bỏ sạch sẽ, sức mạnh sau khi hóa thú đã tăng gấp đôi. Trên
người Dick đầy vết thương, máu mơ hồ chảy trên má trái, ba vết máu chảy
dài từ khóe mắt đến má, máu tươi nhiễm đỏ cả lông mao màu trắng muốt.
Roddy Elias đánh Dick đập vào tường, móng nhọn sắc bén cắm vào chân
trước sư tử trắng, đôi cánh khổng lồ bỗng nhiên thu hẹp, cánh nhọn đâm
thật mạnh vào người Dick.
“Dick!” Lâm Gia kinh hãi kêu lên, không để ý đến nguy hiểm nổ súng về phía Roddy Elias.
Dick điên cuồng hét lên một tiếng, há miệng cắn vào bả vai Roddy Elias,
ranh nanh cắn vào da hắn giống như đang cắn vào kim loại cứng rắn, làm
hắn phải buông móng vuốt. Dick nhân cơ hội dùng sức tránh thoát nhảy đến trước mặt Lâm Gia, dùng đuôi quấn lấy eo cô, ném cô đến chỗ nhóm vệ sĩ. Vết thương không ngừng chảy máu tươi, tầm mắt Dick dần trở nên mơ hồ,
anh cố gắng gượng dùng sức vẩy mạnh đầu. Đến khi anh phát hiện được vết
thương trên bả vai Roddy Elias đang nhanh chóng khép miệng lại thì vô
cùng tức giận phát ra tiếng gầm nhẹ.
Roddy Elias liếc thấy Enma đang lảo đảo đứng lên, con ngươi chợt co rút
lại, giương cánh xông về phía cô. Dick cũng nhảy sát theo sau, ở giữa
không trung ngăn hắn lại, hai con thú lại một lần nữa cắn giết. Một
người hộ vệ đi vòng qua sau lưng Roddy Elias, nhắm vào cổ hắn nổ súng.
Roddy Elias hung hăng đánh Dick rồi bắt lấy người vệ sĩ kia xé ra làm
hai mảnh ném vào không trung.
Xác người vệ sĩ bị xé thành hai mảnh rơi xuống trước mặt Enma, cô bi
phẫn rống giận, liều mạng một lần nữa đánh về phía Roddy Elias, lại bị
móng vuốt của hắn làm rách một vết thương lớn trước ngực. Enma ngã xuống đất ngất đi, cơ thể hiện về hình người, An Đức bò đến ôm lấy cô ấy vào
lòng.
Dick bị thương rất nặng, bị Roddy Elias đánh ngã trên mặt đất, trong nhất thời không cách nào đứng lên được.
Roddy Elias ngẩng cao đầu rống lên, từ bả vai trở lên chợt biến thành
hình người. Hắn nhìn Lâm Gia, tia máu trong mắt như đang thiêu đốt:
“Tình yêu của anh, em và cô ta đừng nghĩ là sẽ trốn thoát được.” Lời còn chưa dứt Lâm Gia đã bị hắn nắm vào trong tay.
Roddy Elias xoay ngược cô lại siết cô thật chặt vào trong ngực, móng
nhọn vuốt ve cổ cô, trên làn da mịn màng ngay lập tức xuất hiện mấy vết
máu.
Lâm Gia cắn môi cố để cho mình không phát ra tiến rên rỉ, đôi mắt trợn
tròn căm tức nhìn hắn, Roddy Elias cúi đầu, duỗi lưỡi ra liếm vết thương của cô, giọng nói lạnh lẽo: “Em thuộc về anh, chỉ thuộc về anh!”
Ngoài cửa lớn chợt truyền đến tiếng rống giận dữ của mãnh thú, sau đó
cánh cửa hợp kim bị phá nát, Ngân Hổ và Timo dẫn đầu nhảy vào đại sảnh, Dương Kiện và Lannok cũng dẫn một đội quân theo sát phía sau.
Thấy Roddy Elias đang ép buộc Lâm Gia, Ngân Hổ tức giận nhe răng nhỏ
giọng gầm thét, bắp thịt toàn thân nổi lên thành từng cục như khối sắt.
Roddy Elias thu hết dáng vẻ của nhóm nửa thú vào trong mắt, trên mặt
hiện ra vẻ đắc ý. Hắn cố ý làm cho nửa người trên biến thành hình người, chỉ có cánh tay vẫn giữ nguyên hình thú trong tình trạng khống chế Lâm
Gia.
Hắn liếm vào vành tai và cần cổ Lâm Gia, cười nhẹ nói: “Máu của cô ấy có mùi vị rất ngọt ngào, nhất định là các ngươi chưa từng được thử qua
đúng chứ?”
Dương Kiện lạnh lùng nói: “Roddy Elias, căn cứ của ngươi đã bị quân đội phá hủy, đừng ngoan cố chống cự nữa.”
Cả người Lâm Gia chợt căng cứng, máu đỏ theo cần cổ chảy xuống. Roddy Elias ngẩn đầu, đôi môi dính đầy máu tươi.
Dương Kiện kéo Lannok đang phẫn nộ lại, cố nén lửa giận nói: “Ngươi muốn thế nào mới đồng ý bỏ qua cho Tiểu Gia?”
Roddy Elias liếm liếm khóe miệng, buông cánh tay đang kiềm chế Lâm Gia
ra, chỉ vào Dick nói: Chỉ cần giết chết thủ lĩnh nhóm nửa thú, ta sẽ suy nghĩ đến chuyện bỏ qua cho người phụ nữ này.”
Nhóm nửa thú im lặng nhìn Dick, Ngân Hổ thở hổn hển, ánh mắt màu lam
tràn đầy bi thương. Dick tập tễnh đi đến, toàn bộ lông ngực anh đều đã
bị nhuốm thành màu đỏ.
Dick biến thành hình người đứng trước mặt nhóm nửa thú, mắt nhìn chằm
chằm Ngân Hổ: “Làm theo lời hắn đi.” Ngân Hổ lắc đầu một cái.
Roddy Elias hừ lạnh một tiếng, móng nhọn nắm bên hông Lâm Gia đâm vào da thịt cô. Lâm Gia đau đến run rẩy cả người, mềm nhũn nằm trong tay hắn
như muốn ngất đi. Nhóm nửa thú kinh sợ nhìn Rodd Elias, hận không thể
xé hắn ra thành từng mảnh.
Dick cả giận nói: “Không được làm cô ấy bị thương!”
Roddy Elias nâng khoé miệng, rút móng vuốt đang đâm vào người Lâm Gia
ra: “Chỉ cần ngươi giết chết anh em của ngươi, ta đảm bảo sẽ không làm
tổn thương cô ấy.”
Dick xoay người đánh một cái lên người Ngân Hổ, quát lên: “Đánh đi! “
Anh chợt biến thành hình thú đánh ngã Timo. Ngân Hổ bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng nhào vào Dick.
Thừa dịp lực chú ý của Roddy Elias đang dồn vào nhóm nửa thú, một người
lính đặc biệt từ bên kia lặng lẽ đến gần Roddy Elias, đâm một nhát vào
lưng hắn.
Thấy nhóm nửa thú tàn sát lẫn nhau, vẻ mặt Roddy Elias bởi vì hưng phấn
mà vặn vẹo. Chính lúc hắn đang vui mừng như điên thì vùng bụng lại đột
nhiên đau nhức kịch liệt, hắn kinh hãi cúi đầu, chống lại hắn là một đôi con ngươi trong trẻo.
Một con dao găm cắm vào phần bụng yếu ớt nhất của hắn, Lâm Gia cắn răng nói: “Ngươi đi chết đi!’
Mỗi đêm trong đầu Lâm Gia đều nhớ lại hình ảnh lúc cô bị Roddy Elias
cướp đi, cô đã nổ súng vào hắn như thế nào, từ đó nhớ được nhược điểm
chí mạng trên người hắn. Cô cố ý để Roddy Elias bắt được mình, để cho
hắn hả hê mà buồng lỏng cảnh giác phía dưới, rốt cuộc cô cũng đã tìm
được cơ hội đâm hắn một dao.
Roddy Elias rút con dao găm ra, trong nháy mắt hoàn toàn hóa thú, vuốt
nhọn nắm chặt lấy cổ Lâm Gia, cười gằn nói: “Sợ rằng sẽ không được như
cô mong muốn…” Lời còn chưa dứt, một bóng đen đã nhanh như chớp bổ về
phía hắn. Con ưng khổng lồ bắt cánh tay hắn lại, mỏ ưng sắc bén xé rách
cánh của hắn.
Lâm Gia bị Roddy Elias ném mạnh ra ngoài, sau lưng đụng vào cây cột rồi
ngã xuống đất. Cô phun ra một ngụm máu lớn, không nhịn được ngất đi.
Một tuần sau, ở sở y tế phán quan của phủ đô.
Trong ngực Dick là một đống đồ ăn vặt cao cấp hào hứng đi đến phòng bệnh đặc biệt ở tầng ba. Anh giơ tay định gõ cửa thì chợt phát hiện cửa
không đóng.
Dick đẩy mạnh cửa phát hiện Lâm Gia cũng không ở trong phòng, bất đắc dĩ thở dài; “Tên Tia Chớp này cũng thật muốn chết, có cần phải làm phiền
người khác ngày ngày coi chừng hắn như vậy không?” Anh vừa mới đặt đồ
ăn vặt lên bàn liền ngửi thấy một mùi hương quen thuộc thơm mát. Anh
quay người quả nhiên thấy Lâm Gia tủm tỉm đứng ở cửa.
Bị nụ cười sáng lạn của cô cảm hóa, Dick cũng cười với cô. Sau đó anh
giang rộng hai tay, Lâm Gia lao vào ngực anh hôn lên môi anh.
--- ----Hoàn chính văn---- ---