Lâm Mạch Lộ đã đến hoàn cảnh tuyệt vọng.
Mười lăm phút trước, cô đang mê mẩn đọc loạt truyện tên là “Tận thế đệ nhất sủng” ở Tấn Giang.
Mười lăm phút sau, cô đã bị đưa đến thế giới tận thế này, xuyên thành em gái cùng cha khác mẹ của nữ chính, một pháo hôi vừa mới lên sân khấu thì đã bị tang thi xử lý.
Tác giả: “Người đọc thân mến, vì bạn là một độc giả đáng yêu của bộ truyện này, cho nên tác giả đã đặc biệt tặng bạn chuyến du lịch trải nghiệm tận thế một ngày. Thế nào, có thấy bất ngờ không, vui vẻ không? “
Lâm Mạch Lộ: “Tác giả thân mến, nếu phải xuyên qua thì tôi muốn trở thành vợ trước có được khối tài sản mấy trăm triệu của một vị tổng tài nào đó hơn.”
Cứ coi như nhất định phải xuyên qua tận thế thì ít nhất phải cho cô một chút thời gian chuẩn bị chứ!
Cô không đòi hỏi nhiều, cho cô một không gian thần kỳ giống nữ chính là được rồi, chứ không phải là đưa cô đến thời điểm tang thi vây thành, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy những khuôn mặt thối rữa, đôi mắt đục ngầu và những móng vuốt đầy mủ...
Khi Lâm Mạch Lộ chạy thục mạng vào nhà kho ngầm của một trung tâm mua sắm thì thấy một người đàn ông bị cảm nhiễm đang nằm ở bên trong.
Đúng vậy, một người đàn ông.
Không biết có phải là do virus hay không mà làn da anh ta tái nhợt không có chút máu, môi bắt đầu chuyển sang màu xanh, hốc mắt biến thành đen và trán nổi gân xanh, rõ ràng là đối phương đang chịu đựng nỗi đau lớn rất lớn.
Chỉ mới nhìn thoáng qua thôi thì Lâm Mạch Lộ đã biết người này sắp thi hóa.
Cô lại nhìn xung quanh, hoàn cảnh bịt kín chỉ có một lối ra, một đại đội tang thi đang đợi cô ngoài hàng rào sắt.
Không có đường lên trời, cũng không có cửa xuống đất.
Đây là một lựa chọn, bị cắn bởi một nhóm tang thi hoặc là bị cắn bởi người trước mặt.
Lâm Mạch Lộ cố gắng nhớ lại những gì mà tên tác giả lừa đảo kia đã nói với mình.
“Ding Dong!”
Tinh linh Bang Bang:
“Xin chào Lâm tiểu thư, tôi đã nghe thấy lời kêu gọi phát ra từ đây, tinh linh Bang Bang rất vinh hạnh được phục vụ cô, cô có bất kỳ câu hỏi nào không?”
Lâm Mạch Lộ chỉ vào người đàn ông kia và hỏi:
“Mau nói cho tôi biết, làm thế nào để tôi có thể đập chết người này trước khi anh ta thi hóa hoàn toàn?”
Tinh linh Bang Bang: “...”
Đây là ký chủ tàn nhẫn nhất mà nó từng hợp tác.
Tinh linh Bang Bang:
“Để giết chết một tang thi thì cô cần phải đập nát đầu của nó nha.”
Cho nên bây giờ cô phải dùng tay không để đập đầu một người đàn ông trưởng thành? Cái này cũng quá coi trọng cô rồi!
“Còn có phương pháp nào khác không?”
Tinh linh Bang Bang:
“Cô cũng có thể lựa chọn cứu người nha! Trong Chợ Hệ Thống có bán nước thuốc trị liệu thi hóa, chỉ cần uống nó trước khi thi hóa hoàn toàn thì có thể phục hồi.”
Sao không nói sớm chứ!
Lâm Mạch Lộ lập tức nói: “Bán cho tôi một phần đi, khi nào trở về tôi sẽ trả tiền lại.”
Cho dù bán một trăm nghìn một ống nước thuốc thì cô cũng mua, miễn là cô có thể sống sót qua ngày hôm nay!
Chỉ cần hết hôm nay thì cô sẽ trở về, quay lại trước rồi tính sau!
Tinh linh Bang Bang:
“Ký chủ thân mến, hệ thống không cho thiếu nợ nha.”
“Vậy - thì - mi - muốn - thế - nào - hả?”
Lâm Mạch Lộ nghiến răng hỏi.
Tinh linh Bang Bang:
“Trong thời gian phúc lợi cho người mới, có thể đổi thời gian ở thế giới thật của cô thành đồng vàng. “
Lâm Mạch Lộ sửng sốt:
“Mi... Rốt cuộc thì mi là thứ ác ma gì vậy?!”
Không ngờ nó lại muốn thọ mệnh của cô, quả nhiên hệ thống này không phải là thứ tốt đẹp gì mà!
Tinh linh Bang Bang:
“Lâm tiểu thư đừng hiểu lầm tôi, một đồng vàng ở đây tương đương với một giây ở thế giới thật, một lọ thuốc chống thi hóa có giá ba mươi đồng vàng, cô là người mới cho nên sẽ được giảm giá thêm mười phần trăm, hơn nữa tác giả còn tặng kèm phiếu giảm giá một đồng vàng, cho nên chỉ cần cô thanh toán hai mươi sáu giây thôi, quả là quá có lời rồi!”
“Hơn nữa, khi Lâm tiểu thư quay trở lại thế giới ban đầu thì có thể mua lại thời gian bằng số tiền tương đương trong thế giới của mình nha~”
Nghe có vẻ không đau không nhột nhỉ?
“... Nếu không có hai mươi sáu giây này thì tôi có chết không?”
Tinh linh Bang Bang:
“Ký chủ thân mến, chuyện này thì tôi không rõ ràng lắm đâu, phải hỏi tới thần chết mới biết được.”
Dù sao bọn họ chỉ có nhiệm vụ thu tiền, cũng giống như thanh toán nhanh, không có tiền thì không thu, chỉ cần thu thì sẽ có.
Đột nhiên, người đàn ông nằm trên mặt đất kia khẽ phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ, âm thanh này phát ra từ lồng ngực của đối phương, đã không còn giống con người nữa rồi.
Lâm Mạch Lộ giống như một con mèo bị hoảng sợ, lông tơ dựng đứng, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tôi mua!”
Nếu cô không chịu bỏ qua hai mươi sáu giây này thì e rằng chẳng thể sống nổi qua sáu giây!