Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura Lần này ở bên ngoài thật sự đã thu nhận quá nhiều đội ngũ, từ lúc đầu đi ra ngoài chỉ có 2.000 người, đến thành phố H lại tăng thêm 4.000 người, về sau dọc đường đến các loại căn cứ nhỏ ở khắp cả nước lại đi theo 6, 7 ngàn người. Cứ thêm như vậy, khoảng chừng 14 đến 15 vạn người!
Xếp hàng trừ độc, kiểm tra đo lường mẫu máu mất cả một ngày. Một năm thu thập vật tư này khiến cho tất cả công dân ở căn cứ thành phố A đều nổ tung nồi. Hơn mười tấn đồ ăn cùng mấy tấn vàng còn có vô số đạn dược tự nhiên không cần phải nói, mà có thêm dây chuyền sản xuất máy móc trong nhà xưởng, tất cả bọn họ đều thu thập hết. Từng dị năng giả không gian đều bị nhét đồ đạc muốn phát nổ, xe bọc thép một chiếc lại một chiếc mở mang căn cứ khiến cho người ta có muốn đếm cũng đếm không xuể. Ô tô quá nhiều, cũng may trong một năm này căn cứ chỉnh đốn và cải cách mở rộng lớn hơn trước rất nhiều, đậu mấy ngàn chiếc xe cũng không thành vấn đề.
Đoàn đội Tùy Tiện từ gara tầng hầm mới vừa đi đến trên mặt đất đã nghe thấy tiếng mọi người hò hét hoan hô.
– “Chuyện gì xảy ra?” Hồ Hạo Thiên nói: – “Vừa rồi ở cửa Tây không phải đã hoan nghênh rồi sao, như thế nào lại thêm một lần nữa?”
Tuy trước đó bọn họ ngồi lên vị trí đoàn đội đứng đầu căn cứ nhưng cũng không được hoan nghênh một lần rồi lại thêm một lần nữa đấy.
Phan Đại Vĩ nhìn nhìn, cười ha ha một tiếng: – “Hồ đội, cậu già cận thị rồi sao, một đám Fans hâm mộ này rõ ràng khác hẳn đám vừa rồi.” Nói xong, ông còn sửa sang lại cổ áo quần áo rồi hỏi Dư Vạn Lý bên cạnh: – “Lão Dư, cậu nhìn hình tượng tổng thể của anh già tôi xem, chắc không phụ cách gọi thần tượng thế này a?”
– “Ừ.” Dư Vạn Lý liếc mắt nhìn ông, ngược lại đã ở phía sau chải tóc sửa sang lại hình tượng của mình: – “Đối tượng nôn mửa, không có lông bệnh.”
– “Lão Dư, cậu cứ nhắm mắt nói chuyện như vậy thú vị không?! Ngồi ở đáy giếng nhìn người đàn ông xấu xí thú vị không?! Ai không biết năm đó anh già là một cành hoa ở trại lao động cải tạo!”
Đoàn đội Tùy Tiện trở về căn cứ giống như người lãnh đạo quốc gia xuống tìm hiểu chênh lệch ở nông thôn, cũng giống như ngôi sao lớn đi tham gia hoạt động vậy, hấp dẫn hơn vạn Fans hâm mộ trong căn cứ, bọn hắn vây quanh ở hai bên đường, theo đuổi thần tượng trong lòng của mình.
Nhiều người như vậy Hồ Hạo Thiên liên quan cũng thoáng chú ý đến hình tượng của mình. Tuy ở bên ngoài suốt dọc đường trôi qua cũng rất thoải mái, nhưng nhìn qua chắc chắn cũng sẽ có chút phong trần mệt mỏi. Tình hình được ánh mắt vạn người chú ý làm cho anh có cảm giác mình trở lại kỳ họp hằng năm của công ty trước tận thế, dẫn theo mọi người bước trên thảm đỏ, tự nhiên phải chú ý đến hình tượng của mình!
Tất cả mọi người đều chú ý đến quần áo cùng dáng vẻ đi đường của chính mình, chỉ có Bạch Thất kéo tay Đường Nhược nhìn không chớp mắt. Thật ra anh hận nhất bộ dạng bị người ta theo đuổi thế này, nhiều người nhìn chằm chằm như vậy anh không thể động tay động chân với Đường Nhược, dọc đường chỉ cần anh ở trước mặt mọi người đối với Đường Nhược thoáng khác người một chút, lập tức sẽ bị cô gái của mình đẩy ra. Không thể thoải mái âu yếm…. Thực mẹ nó không tốt chút nào!
– “Nhìn kìa, người kia chính là Bạch Ngạn!”
– “Người nào người nào? Tôi nhìn thấy rồi, người mặc đồ đen kia, vừa nhìn đã nhìn thấy!”
– “Ah ah ah, đến rồi… đến rồi… đến rồi kìa!”
...
Bạch Thất xuất hiện khiến cho mọi người trên đường giống như cá đông lạnh bỏ vào chảo nóng hổi, hoàn toàn sôi trào.
– “Cực ngầu!”
– “Ah, lớn lên rất đẹp trai!”
– “Bạch Ngạn Bạch Ngạn, em yêu anh!”
– “Đúng, cho dù anh có vợ chúng em đều yêu anh!”
...
Thổ lộ, kích động, hò hét... Loại đãi ngộ của ngôi sao lớn đang hot này Bạch Thất nhìn toàn bộ cũng đã thấy đủ.
Tất cả mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện giật giật bờ môi, thật là đậu đen rau muống, sau đó lại nghĩ nghĩ... căn bản không còn lời nào để nói!
Ặc, người đàn ông thích làm màu chết tiệt! Lớn lên đẹp mắt là có thể đem làm cơm ăn! Đồng ý! Ai bảo anh ta đẹp mắt hơn nhóm người mình, còn một đường bật hack (*) rồi!
Âm thanh từ đường cái Số 2 kéo dài đến đường cái Số 1. Thấy Đường Nhược xấu hổ sau lại nở nụ cười cảm thán: – “Fans hâm mộ của anh nhiều thật, nam nữ không kiêng kị.”
– “Ừ.” Bạch Thất đồng ý với cô, ánh mắt nhu hòa gần như tham luyến: – “Nhưng vợ chỉ có một, trái tim cũng chỉ có một.”
Rất tốt, ngay cả lời tỏ tỉnh cũng tăng cấp theo dị năng rồi!
Ngày đầu tiên ở đại viện đã chuẩn bị tiệc ăn mừng, không chỉ ở trong đại viện đến cả căn cứ cũng làm tiệc ăn mừng. Tất cả mọi người có thể đến đây ăn uống miễn phí, ngay cả dân nghèo dưới đáy căn cứ cũng có thể đến tham gia. Cùng dân chung vui.
Một năm này, tấm PC đã bao phủ toàn bộ khu vực nền tảng trên không trung, vì phòng ngừa côn trùng chuột chui vào, căn cứ dưới mặt đất đều được đả thông, đại công trình trải lên tấm thép, chung quanh lắp đặt chắc chắn các loại đại bác cỡ lớn. Trụ sở này đã hoàn toàn trở thành cát vàng bên trong một tòa thành khổng lồ bao phủ chốn bồng lai tiên cảnh. Nhân viên nghiên cứu khoa học vì giải quyết vấn đề dưỡng khí đã để cho dị năng giả hệ Mộc trong căn cứ bắt đầu gieo trồng hạt giống cây xanh chung quanh căn cứ. Có sự hỗ trợ của dị năng giả hệ Mộc, thực vật lớn lên rất nhanh, vốn chỉ là một vùng vàng xám giờ phút này căn cứ đã có nhiều sự sống hơn rồi. Ở bên trong giải quyết được vấn đề thực vật, nhân viên nghiên cứu khoa học vẫn còn tiếp tục nghiên cứu làm thế nào để gieo trồng thực vật ở bên ngoài.
Một đêm này, cho dù mọi người trắng đêm ca hát say rượu trong căn cứ cũng không còn lo lắng con muỗi con chuột con kiến quấy rầy nữa.
Ngày hôm sau, trật tự căn cứ vẫn tiến hành như thường lệ.
Bọn người Bạch Thất thu thập thu thập đồ đạc ở các nơi trên cả nước, làm cho nhân viên công tác trong căn cứ làm công tác kiểm kê phải mất trọn một tháng mới đăng ký xong toàn bộ.
Một vài dây chuyền sản xuất của nhà xưởng đều được trang bị lắp ráp lại, như vây có thể chế tạo sản xuất rất nhiều thứ mà căn cứ cần, không cần phải mỗi lần ra ngoài phải tìm kiếm thu thập trở về. Tự cấp tự túc chính là dây chuyền sinh sản, như vậy chính thức giải quyết được vấn đề sống còn.
Lúc mở hội nghị trong phòng họp, bọn người Bạch Thất lại định ra danh sách nhân viên.
Lúc trước làm những nhiệm vụ ngày đội ngũ như thường, còn có đội ngũ mới bị phái ra căn cứ, chính là tiểu đội ‘chiến đấu Zombie’. Những dị năng giả kia ‘phân tán’ ở bên ngoài đã quen cũng không chịu ngồi yên trong căn cứ, vẫn hay đi đánh zombie.
Mục tiêu thứ nhất muốn thu hồi chính là nội thành của thành phố A. Bây giờ căn cứ có lương thực có vũ khí có dị năng, lại thêm bọn hắn đã từng đi qua khắp mọi miền đất nước của nước Việt từ nông thôn đến thành thị, hôm nay thu hồi lại nước Việt chỉ còn là vấn đề thời gian!
Trở lại căn cứ ngày thứ ba, Bạch Thất bắt đầu dẫn đầu đội ngũ, lúc này đây dẫn theo tất cả hai vạn dị năng giả, lúc này đây chính là nam chinh bắc chiến!
Đánh!
Thu hồi thành phố A!
Đánh!
Thu hồi tỉnh B!
Đánh!
Thu hồi nước Hoa!
Trước mắt không thấy có zombie cấp năm, vẫn chỉ có cấp ba đến cấp bốn làm chủ đạo, đối với những dị năng giả tinh anh này mà nói, đánh rất dễ dàng.
Dị năng của Đường Nhược chính là một máy gian lận tự động. Lúc đánh không lại thì khiến cho zombie thối lui, lúc đánh thắng còn có tinh lực thì để cho zombie tập họp để bọn hắn tiêu diệt hết.
Mọi người không biết nguyên nhân thực sự, cho rằng trời cao giúp đỡ bọn họ. Vui sướng cùng khiếp sợ khiến trong lòng tất cả mọi người đều sôi trào!
Thắng lợi ngay trước mắt, chỉ cần dũng cảm tiến tới!
Hừng hực hừng hực hừng hực tiến lên!
Giết giết giết giết giết giết giết!
Cửu Thiên Lãm Nguyệt, ngũ dương tróc miết (ý nói rằng chuyện gì cũng có thể làm được hết)... Nhân loại đã chính thức vùng lên!
Hai tháng sau, dị năng của Đường Nhược tiến cấp lần nữa.
Lần này tiến cấp mất thời gian sáu ngày, nhìn thấy thêm nhiều đồ vật ở ‘Tương lai’, không chỉ có Bạch Thất đấy, còn đem mình trước trước sau sau nhìn rõ ràng rồi.
Sau tận thế, côn trùng sinh sôi nẩy nở nhanh chóng, tiến hóa cũng nhanh, cũng có rất nhiều con chết… nhưng lại có càng nhiều con thích ứng với hoàn cảnh tràn ngập phóng xạ, cũng đã xảy ra biến dị, côn trùng sau khi biến dị sẽ trở thành dị thú. Mà tương lai, con người đánh những dị thú biến dị này!