Tận Thế Song Sủng

Chương 264: Chương 264: Muốn trở thành niềm kiêu ngạo của anh




Edit: Trang Hồng

Beta: Sakura

Lần này Tiền Kim Hâm đến cũng không quanh co lòng vòng, ông cũng là người hết sức bận rộn nên ngắn gọn nói nhanh: – “Có lẽ mọi người cũng biết rồi. Ngày hôm qua, hơn mười giờ xuất hiện zombie cấp ba, tổng cộng xuất hiện mười tám con, theo thống kê sơ lược ngày hôm qua số người tử vong hơn 2.000 người. Nếu như không phải căn cứ sớm có chuẩn bị, dùng súng ống đạn pháo oanh tạc xuống dưới, thì số người chết ngày hôm qua không chừng sẽ còn tăng thêm nữa….”

Tuy tất cả mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện sớm đã biết chuyện nhưng vừa nghe nói vậy trong lòng cũng rét run một trận. Chỉ mười tám con cấp ba cũng đã giết chết 2.000 người của căn cứ. Lúc trước những hình ảnh trên video… zombie cấp ba trèo tường kia có ít nhất mấy trăm con. Theo như phép tính này, lần sau phải chết bao nhiêu người nữa đây? Nếu như mấy trăm con cùng đến một lúc thì sao?

Bạch Thất cũng hỏi thẳng: – “Chú Tiền, như vậy hôm nay căn cứ có sách lược ứng phó mới chưa?” Nếu như không có chuyện gì, chắc chắn Tiền Kim Hâm sẽ không đến nơi này. Tiền Kim Hâm thở dài: – “Cũng không thể xem là sách lược mới, trước đó giấu diếm tin tức về zombie cấp ba, hôm nay đã bùng nổ khiến cho ý chí chiến đấu của rất nhiều dị năng giả lại tụt xuống lần nữa. Bởi vậy, bên trên có thể làm chỉ là không ngừng duy trì ý chí chiến đấu của nhân viên thủ thành mà thôi.”

Bạch Thất gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Tiền Kim Hâm đứng trong sân trong chốc lát, nửa ngày nhìn Đường Nhược, có chút xấu hổ nói: – “Lần này căn cứ dùng một tấm ảnh của Tiểu Đường để tuyên truyền, đến lúc đó các cháu đến cửa Tây, sau khi nhìn thấy cũng đừng quá kinh ngạc.” Sau khi nói xong lời này ông lại nói với Bạch Thất: – “Đến lúc đó căn cứ cũng sẽ yêu cầu cháu sử dụng dị năng hệ Băng đứng trên tường thành làm diễn luyện chuyên môn, khiến cho nhóm dị năng giả hiểu rõ lúc phát huy dị năng có độ mạnh yếu khác biệt, do đó kích phát ý chí chiến đấu tiềm ẩn trong người bọn họ. Tiểu Thất lần này vì quốc gia, cháu không thể cự tuyệt diễn luyện này.”

Lúc thuyết phục Bạch Thất, thái độ Tiền Kim Hâm hoàn toàn là một bộ dạng công thức hoá rồi. Việc sàng chọn (sàng lọc + lựa chọn) dị năng giả cũng có nguyên nhân đấy, bởi vì lần trước Bạch Thất cùng Đường Nhược ở trên tường thành biểu hiện kỹ xảo mới của dị năng khắc sâu ấn tượng trong lòng mọi người. Đương nhiên lần này muốn sàng chọn hai người cũng dựa vào việc phân tích tư cách điển hình của bọn họ.

Đường Nhược thoáng sửng sốt, nhìn qua Bạch Thất, cô bèn hỏi Đại tướng Tiền để xác nhận lần nữa: – “Chú Tiền, chú nói người trong căn cứ sử dụng hình ảnh của cháu để tuyên truyền?”

Tiền Kim Hâm gật đầu: – “Đúng vậy.”

– “Là hình chụp trước khi lên thành tường?”

– “Ừ, đúng vậy.”

Phan Hiểu Huyên hiếu kỳ hỏi: – “Bây giờ ảnh chụp được treo ở nơi nào?”

Trong kịch truyền hình, người xuất hiện trong tấm hình, luôn được đặt ở một số cửa hàng, sau đó… ở bên trên đặt ba cây nhang cùng hai ngọn nến, mỗi sáng sớm còn để người ta lạy mấy cái đấy…. Được rồi, vẫn đừng nên bổ não nữa!

Dương Lê cũng biết hẳn là căn cứ trưng bày hình ảnh của cô ở những nơi dễ gây sự chú ý với người khác để khích lệ lòng người, càng để cho mọi người tăng thêm ý chí chiến đấu nâng cao dị năng. Thực lực dị năng giả càng cao, càng nắm chắc đối kháng với zombie. Góc độ tư tưởng của cô và Phan Hiểu Huyên chắc chắn không cùng nằm trên một đường thẳng, đối với chuyện hình ảnh lần này, cô duy trì thái độ tán thành. Vì vậy cô nói với Phan Hiểu Huyên: – “Đã là vì khích lệ dị năng giả, hình ảnh của Tiểu Nhược chắc chắn ở bốn cửa đều có.”

Tiền Kim Hâm nói: – “Ừ, trước mắt là đều treo ở bốn cửa, chú cũng nói cho bọn họ biết rồi, các người không thích quá nổi bật, lựa chọn hình ảnh cũng chỉ để lộ một bên mặt của Tiểu Đường mà thôi, bình thường đi ra ngoài mang mũ che lại một chút, có lẽ không có người nhận ra cháu. Cho dù có người nhận ra cháu, cháu chính là vợ tương lai của tiểu Thất, cũng không cần phải sợ sệt.” Ông chịu bày mưu tính kế người khác như vậy, thật ra còn có một nguyên nhân khác.

Ngày hôm qua, rõ ràng Chủ tịch Nguyên cố ý khen ngợi Bạch Thất trước mặt ông, nói anh tuấn tú lịch sự, về sau tiền đồ rộng mở. Sau đó, thoáng chốc còn bàn luận vấn đề chức vụ sau này trong căn cứ. Tiền Kim Hâm có thể leo lên đến vị trí này, làm bồi dưỡng tham mưu, ngoài sự cố gắng của bản thân ông, còn nguyên nhân chính ông thật sự cũng không có ngu. Chủ tịch Nguyên hữu ý hay vô tình đều biểu hiện ra ngoài ông ta muốn cùng mình liên thủ, sau đó trong tương lai có thể đem quyền lực của ông ta giao cho Bạch Thất. Biểu lộ gieo trồng hạt giống này, Chủ tịch Nguyên không thể hiện rõ, Tiền Kim Hâm cũng thấy rất rõ ràng. Ông nghĩ tới con gái bảo bối của Chủ tịch Nguyên Nguyên Khoản Khoản, nhìn lại hiện tại Bạch Thất nổi bật hơn người, Tiền Kim Hâm âm thầm kinh hãi đồng thời cũng nghĩ đến Đường Nhược.

Trên quan trường, thủ đoạn lén lút cùng đen tối, ông cũng đã thấy rất nhiều. Chủ tịch Nguyên có thể lên làm người lãnh đạo của một quốc gia, chẳng lẽ thật sự dựa vào việc ăn chay niệm phật có được sao?!

Hôm nay nhìn hình ảnh hai người tay trong tay, Tiền Kim Hâm ngầm thở dài, ông thật sự không muốn chia rẻ hai vợ chồng nhỏ này. Cho dù ông không tiếp xúc nhiều với Đường Nhược, nhưng mỗi lần gặp ấn tượng cũng không tồi. Ông tin tưởng vào ánh mắt của Bạch Thất, cô gái có thể để anh đi đến đâu cũng muốn mang theo bên người, thái độ hận không thể đem người thắt ở dây lưng mình, nếu bên trong không có tình cảm sâu sắc, chắc chắn là không thể nào. Cho nên, Tiền Tướng đồng ý đem Đường Nhược đặt trước ánh mắt của công chúng. Ít nhất sau khi cô trở thành thần trượng trong mắt công chúng, cho dù Chủ tịch Nguyên có muốn lén lút giở trò gì đó, cũng sẽ xem xét lại hậu quả có thể khiến dị năng giả xúc động phẫn nộ hay không. Tiền Kim Hâm người chân thật nói lời thẳng thắn, nói xong cũng đi. Phòng họp bên kia cũng bận đến bốc hơi, ông có thể đến đây một chuyến đã vô cùng không dễ dàng ah. Không chỉ đám người dị năng giả hận không thể có ba đầu sáu tay đánh zombie, người lãnh đạo cũng hận không thể có ba đầu sáu tay để xử lý công việc của căn cứ.

Lúc Đường Nhược nghe được câu cuối cùng: ‘Cháu chính là vợ tương lai của Tiểu Thất, cũng không cần sợ sệt’, có một chút hiểu dụng ý của Tiền Kim Hâm. Cô yên lặng nhìn về phía Bạch Thất. Người đàn ông như vậy, có sức mạnh dị năng cường đại, có Tiền Kim Hâm ở địa vị cao như vậy nâng đỡ, còn mang theo kinh nghiệm ba năm ở tận thế nhiều hơn người khác, ở kiếp này tất nhiên sẽ không mai một.

Như thế anh tất nhiên sẽ trở thành người vĩ đại, chính mình muốn danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh của anh, trở thành người xứng đôi với anh. Người không quyền không thế lại không có bối cảnh như cô, ngoài việc tăng cường thực lực của chính mình đồng thời tự nhiên cũng phải xây dựng cho chính mình một “quyền thế” như Nguyên Khoản Khoản vậy!

Bạch Thất thấy cô mím môi, môi hồng như hoa anh đáo, ánh mắt nhìn mình cũng không chớp mắt, chân mày nhíu lại, nhẹ nói: – “Làm sao vậy?” Đúng là hình ảnh của Đường Nhược treo trên tường thành khiến anh hận không thể một ngụm đem cô nuốt vào thân thể anh, đương nhiên anh cũng không muốn làm như thế. Chuyện đã xảy ra như vậy rồi, nếu như Đường Nhược cũng không muốn, anh nhất định sẽ nhượng Tiền Kim Hâm hủy bỏ, cho dù tốn công tốn sức, anh cũng sẽ không tiếc.

Có lẽ Tiền Kim Hâm cũng biết bàn luận với Bạch Thất sẽ gặp phải vấn đề này, vì vậy dứt khoát thay anh quyết định.

– “Không có gì.” Đường Nhược nắm lấy bàn tay của anh, bờ môi khẽ nhúc nhích, giọng nói nhẹ nhàng đầy kiên định: – “Em muốn trở thành niềm kiêu ngạo của anh.”

– “A.” Bạch Thất đưa tay vuốt ve trên trán cô, ánh mắt ôn nhu đến tận xương tủy: – “Bây giờ em đã là niềm kiêu ngạo của anh, cô gái của anh đã trở thành bướm rồi.”

Hai người không coi ai ra gì nói chuyện yêu đương, ở bên cạnh đồng đội từng người đều run rẩy, ngây ngốc, sửng sốt. Vẫn còn chưa khai mở Buff… thức ăn cho chó đột ngột đến như thế khiến họ trở tay không kịp…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.