Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura Tốc độ của Bạch Thất và Đường Nhược cũng rất nhanh, dọc đường không có dừng lại, đi thẳng đến chỗ của Phương Thanh Lam. Gần đây Phương Thanh Lam cùng lăn lộn với bọn người Trương Lực, dứt khoát đến ở bên trong biệt thự của bọn hắn. Có điều hiện tại người cũng đã đi đến tiệm hỗ trợ. Hai người đi đến chỗ đường cái số 2.
Buổi sáng tiệm mì nướng buôn bán yên tĩnh, có vài người vội vàng đến mua bánh bao rồi đi ngay, còn có vài dị năng giả đi săn đem chút thịt côn trùng đến đổi bột mì hoặc tinh hạch. Lúc trước, đoàn đội Tùy Tiện đi làm nhiệm vụ Biên Hòa, trọn vẹn hai tháng không có quản lý cửa hàng, cho dù để lại rất nhiều tinh hạch, nhưng cửa hàng phải đối mặt chi tiêu vật tư này nọ chắc chắn không đủ, rất nhiều thứ chỉ có thể thu mua từ trong tay dị năng giả. Tuần hoàn lâu dần nơi đây biến thành cửa hàng trao đổi, thu mua một ít nguyên liệu thịt côn trùng lại bán ra bánh bao cùng các loại bánh thịt đồ ăn thành phẩm khác. Cùng bữa sáng bánh bao hoặc tiệm cơm từ chợ bán thức ăn thu mua vật liệu cũng là theo nguyên tắc đó.
Một đám người trông thấy Bạch Thất cùng Đường Nhược tất nhiên vô cùng vui mừng, nghe nói ngày hôm qua bọn họ ra ngoài là đoàn đội dẫn đầu và duy nhất làm nhiệm vụ mà không có một người thương vong. Nên đám người họ càng thêm kiêu ngạo rồi, nhao nhao chạy qua luôn. Bạch Thất vung tay lên, để mọi người tránh đường, yêu cầu Phương Thanh Lam đến gặp. Đương nhiên, vì chuyện này, ngay cả tắm hắn cũng đều không có tắm rửa, ăn vội hai cái bánh bao rồi chạy đến đây đấy, nơi nào lãng phí thời gian! Gặp Phương Thanh Lam, nói như thế như thế như vậy như vậy, chỉ dùng ngắn ngủn hơn mười phút đem chuyện này từ đầu đến đuôi giảng giải rõ ràng. Dị năng này của Đường Nhược là bí mật của bọn họ không lộ ra ngoài. Chỉ cần yêu cầu đối phương khuếch tán bản thông cáo này cho tất cả mọi người đều biết là được.
Phương Thanh Lam là người biết chuyện, đã biết nguyên nhân trước sau, cũng không hỏi nhiều, chỉ nói câu: – “Bạch đại ca, anh yên tâm, tôi nhất định thay anh làm thỏa đáng.” Có tin tức đi tiết lộ, hắn cũng là người rất chịu khó. Làm những chuyện này, không chỉ có thể làm việc giúp Bạch Thất, chính hắn cũng có thể lấy được không ít chỗ tốt từ bên trong, tiền tài là một phương diện, còn có một phương diện càng quan trọng hơn là Bạch Thất tiết lộ rất nhiều tin tức mới khiến cho hắn hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất tình báo của căn cứ.
Tốc độ của Hồ Hạo Thiên cũng không chậm hơn so với Bạch Thất bao nhiêu, cũng rất nhanh đã đến trong biệt thự của Tiền Kim Hâm, từ đầu đến cuối đem toàn bộ kế hoạch của nhóm mình nói cho ông biết: – “Quả nhiên trên tay Tào Mẫn có vật chiết xuất tinh hạch?” Tiền Kim Hâm nghe xong, loại bỏ những thứ khác đi thẳng vào trọng điểm: – “Chu Thụ Quang thật đúng là dựa vào vật chiết xuất này đánh ngang tay cùng Vệ Lam?”
Bọn họ cũng luôn luôn hoài nghi vấn đề dị năng của Chu Thụ Quang đột nhiên mạnh lên, nhưng nhà họ Chu che dấu vô cùng tốt. Bọn hắn đều là người ở địa vị cao như vậy cũng không thể giống như lưu manh vô lại, không biết xấu hổ quấn lấy không buông. Cho nên cho dù có suy đoán cũng chỉ là suy đoán mà thôi, lại không có chứng cớ.
Hồ Hạo Thiên khẳng định không giấu diếm: – “Chắc chắn 100%, khi đó ở ven biển thành phố H, lúc cứu tiến sĩ Lâm, Tiểu Đường đã cho cô ta vài viên tinh hạch cấp hai, sau đó chính miệng cô ta nói với Tiểu Đường, cô ta pha loãng năng lượng tinh hạch cấp hai để cho chính mình tiến cấp. Nếu như tinh hạch cấp hai có thể pha loãng thì việc chiết xuất tinh hạch cũng rất có khả năng!”
Tiền Kim Hâm đứng lên, nói với thư ký: – “Chuẩn bị xe, chúng ta đi đại viện một chuyến.”
Nếu việc chiết xuất tinh hạch có thể trực tiếp nâng cao dị năng thì căn cứ tuyệt đối không thể để người khác giấu diếm thành quả thí nghiệm này làm của riêng. Việc dị năng tiến cấp có quan hệ đến căn cứ cường đại, một người giấu diếm làm sao căn cứ có thể cường đại? Hai tháng trước, zombie cấp ba đã xuất hiện, bây giờ đã qua hai tháng, trong nội thành địa ngục nhân gian còn không biết đã biến thành dạng gì. Nếu có phương pháp nâng cao dị năng của con người, chắc chắn ông phải buộc tiến sĩ Tào đem phương pháp lấy ra.
Ba người trở lại trong đại viện, nghênh đón giọng nói đầy cao hứng của Phan Hiểu Huyên:
– “Thành công thành công rồi, Lưu Binh đã là dị năng giả cấp ba rồi!”
Ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy Lưu Binh đang biểu diễn “Lăng Ba Vi Bộ” trong nội viện, tốc độ kia chỉ để mọi người nhìn thấy bóng dáng mơ hồ mà thôi. Đường Nhược thấy anh chạy trốn rất nhanh, dứt khoát ném thẳng về phía anh một quả cầu nước cỡ lớn.
Lưu Binh nhìn thấy quả cầu nước lao đến, hướng phía trước lóe lên, nhưng quả cầu nước nhanh hơn đấy, trực tiếp va chạm làm cho cả người Lưu Binh ướt đẫm.
– “Ha ha, xem ra cấp ba cũng không giỏi gì nha.”
– “Tiểu Lưu, cậu còn phải rèn luyện thêm ah.”
– “Tốc độ vẫn còn chưa đủ đây này.”
Mọi người được dịp cười rộ lên, ngược lại vì tối hôm qua mãi cho đến sáng nay không khí ngngưng trọng mới tiêu tan không ít.
– “Biến thái, đại biến thái!” Lưu Binh giũ giũ quần áo của mình mắng: – “Tinh thần lực đúng là dị năng biến thái, còn nhanh hơn so với dị năng tốc độ!”
– “Cảm ơn, cảm ơn.” Đường Nhược cũng cười. Thật ra dị năng Lưu Binh vừa tiến cấp, vẫn còn chưa đủ quen thuộc, bằng không thì chắc chắn đã có thể tránh quả cầu nước này.
Lưu Binh đã tiến cấp, mọi người lại tiếp tục bàn luận kế hoạch cụ thể trong buổi chiều, như vậy buổi trưa có thể thăm dò phòng thí nghiệm rồi!
– “Đại tướng Tiền đã đi đại viện quân đội rồi, đoán chừng chút nữa sẽ có người gọi chúng ta qua đó.” Hồ Hạo Thiên nói: – “Cho nên đến lúc đó cũng là lúc bắt đầu nhiệm vụ!”
Về phần người được chọn lựa, trừ mấy người Chu Minh Hiền cùng Hà bảo tiêu còn có Phan Hiểu Huyên, Dương Lê, tất cả những người khác quyết định đi qua. Tính toán, tham gia nhiệm vụ điều tra là sáu người Đường Nhược, Lưu Binh, Điền Hải, Phan Đại Vĩ, La Tự Cường và Dư Vạn Lý. Tiếp tục bàn định kế hoạch chi tiết, tỉ mĩ. Sau khi ăn cơm trưa xong, quả nhiên có binh sĩ bên đại viện vội vàng đến mời người:
– “Hồ đội, cấp trên tổ chức hội nghị tạm thời, mời hai thiếu úy nữa giờ sau tập trung ở phòng họp tòa biệt thự số 18.”
Đến cùng, trong căn cứ, vẫn là Đại tướng Tiền này nhất mạch nhất thế đại. Bởi vì Bạch Thất ở nhiệm vụ Biên Hòa cùng chung hoạn nạn mà thuần phục mấy ngàn dị năng giả cũng đều về dưới tay Đại tướng Tiền rồi. Nếu ông nói trong tay Tào Mẫn có bí mật, mấy lão già tầng trên chắc chắn cũng động dung, nhất là nhà họ Diệp. Hôm nay trận so tài sắp tới là nỗi lo trong lòng bọn hắn. Chắc chắn bọn hắn cũng muốn dị năng cường đại nên dĩ nhiên giờ phút này cũng đứng về phía Đại tướng Tiền Tướng, yêu cầu Tào Mẫn đến báo cáo tác dụng của chiết xuất tinh hạch. Lúc này mấy người đi ra đại viện, Bạch Thất ôm lấy Đường Nhược không quan tâm đến bất kỳ ai, một ngụm hôn xuống, từ tốn nói: – “Chính mình phải cẩn thận một chút, đáp án bên trong không có quan trọng lắm. Hôm nay tìm không thấy có thể lần sau tìm, không thể lấy bản thân mạo hiểm…” Phòng thí nghiệm của Tào Mẫn đã có nghiên cứu cơ thể con người, trong đó chắc chắn có người có dị năng. Lúc trước anh đã chứng kiến Đổng Cầm Cầm, không loại trừ sẽ có thêm nữa… người giống như Đổng Cầm Cầm tồn tại. Cho nên Bạch Thất cảm thấy lo lắng của mình có chút dư thừa. Nếu không phải ở bên trên ngăn chặn tiến sĩ Tào để phòng ngừa cô ta giết con tin thì anh thật sự không muốn để Đường Nhược rời khỏi mình đi qua đó.
Đường Nhược vòng tay qua ôm lấy anh, an ủi: – “Chúng em đi qua đó nhiều người như vậy, cho dù bên kia có người có dị năng cũng sẽ không phải tất cả bọn họ đều hơn dị năng cấp ba đấy, chúng em không có việc gì đâu, anh yên tâm.”
Lúc mấy người đến biệt thự tòa nhà số 18, mỗi người đi một ngả. Bọn người Đường Nhược tận mắt nhìn thấy tiến sĩ Tào đi qua rất xa, mới đi về hướng phòng thí nghiệm của cô ta.
Ở cửa ra vào phòng thí nghiệm có binh sĩ đứng canh gác. Bây giờ xông vào, ban ngày ban mặt tự tiện xông vào, bởi vậy cơ bản cũng không cần cái gì gọi là tiên lễ hậu binh rồi. Trực tiếp bảo nhân viên tuần tra của căn cứ mở cửa, đi qua đánh ngất xỉu binh sĩ canh gác.