Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi

Chương 99: Chương 99: Dùng sự hiếu thảo trăm ngàn lần của ta, đến đổi lấy sự thương hại




"Khuyên cái gì đây?" Cẩm Ngôn không hiểu nói.

"Đương nhiên là khuyên hắn nên ra ngoài nhiều một chút, nương sẽ làm cho hắn mang theo ngươi, cái này gọi là lâu ngày sinh tình, Phi Li tuy rằng đa tình, nhưng cũng trọng tình, ngươi thường ngày ở cùng hắn, thời gian cùng hắn ở chung càng nhiều, hắn liền càng luyến tiếc, không cô phụ ngươi, cứ như vậy, dần dà, hắn liền không thể rời khỏi ngươi ."

"Không rời khỏi ta a ——" Cẩm Ngôn kéo dài âm cuối, bỗng nhiên liền khổ não nói, "Nhưng là phụ thân từ nhỏ dạy ta đạo làm vợ, hắn nói, nam nhân đều có một phen sự nghiệp, làm thê tử , không thể tạo thêm phiền toái cho trượng phu, mà phải làm một người vợ hiền, đem chuyện trong nhà quản lý thỏa đáng, để phu quân bớt lo, thê tử như vậy mới là thê tử tốt. Nhưng phu u nhân vì sao lại nói ta khuyên Phi Li ra ngoài nhiều một chút đây? Trong tay hắn có toàn bộ Quỷ vương phủ cần quản lí, ta nếu năn nỉ hắn mang ta đi ra ngoài, chẳng phải là quấy nhiễu chính sự của hắn sao? Tuy rằng lâu ngày sinh tình, nhưng là, lâu ngày cũng sẽ chán ghét, hắn suốt ngày cùng ta cùng nhau, chỉ sợ sẽ rất nhàm chán. Tuy rằng ta cũng hi vọng hắn có thể lưu lại ở bên người ta, nhưng là nam nhân tam thê tứ thiếp vốn cũng rất bình thường, phụ thân nói, làm thê tử phải có bao dung, tựa như cha ta, cha ta là người thương lão bà có tiếng ở kinh thành, nhưng là, hắn còn không phải cũng cưới vài phòng thiếp thất, sinh một đống lớn nữ nhi, cho nên, phu nhân nói việc này, ta chỉ sợ là làm không được."

Sắc mặt Lí Niệm Nương lúc này liền có chút trầm xuống, nàng nhìn chằm chằm Cẩm Ngôn một lát, bỗng nhiên nói: "Ngươi có phải hay không còn ghi hận ngày đó ta đẩy ngươi vào thạch động? Cho nên mới không chịu giúp ta, cũng không đồng ý kêu ta nương?"

Cẩm Ngôn liên tục lắc đầu, khó xử nói: "Ta không gọi nương, là vì phu nhân ngươi... Thoạt nhìn thật sự là rất trẻ , liền cùng tỷ tỷ giống nhau, để ta gọi mẹ, thật sự là có chút gọi không ra, về chuyện thạch động, Cẩm Ngôn như thế nào dám mang thù, không nói đến ngươi là trưởng bối, ngươi thân là bà bà, nàng dâu vừa vào cửa, lập cái quy củ theo lý thường phải làm, Cẩm Ngôn làm sao lại có thể mang thù?"

Lí Niệm Nương cuối cùng cũng nghe ra, cô gái trước mắt, căn bản là không dễ gạt gẫm , lời nói của nàng đổi tới đổi lui, rõ ràng là vòng vo với mình, nàng lập tức liền vươn tay ra, nhìn về phía móng tay đươc sơn đỏ tươi như máu trên năm ngón tay, sờ sờ đầu ngón tay mới nói: "Ngươi vào Quỷ vương phủ hẳn là chỉ mới có mười ngày thôi? Vậy chắc cũng có nghe qua cách làm người của ta?"

Đâu chỉ là nghe qua? Cẩm Ngôn nghĩ rằng, đều nói nữ nhân này là lão yêu tinh ngàn năm, người khác căn bản cũng không biết nàng bao nhiêu tuổi, làm việc, từ trước đến giờ đều tâm ngoan thủ lạt. Nàng càng e ngại Tần Phi Li tìm nữ nhân, nghe nói phàm là hắn đối tốt với nữ nhân nào vài phần, Lí Niệm Nương đều sẽ ban thưởng nàng một ly "Rượu nhập môn", từ đây làm cho người nọ chịu đủ tra tấn, cả đời cũng đừng nghĩ rời đi Quỷ vương phủ, cũng cấp quân cờ cho Quỷ vương phủ, sống mà như hoạt tử nhân.

Mà ngày ấy, hai gã tỳ nữ kia ban cho nàng chính là thứ này, chỉ là nàng không uống, tuy rằng bị đẩy vào thạch động, nhưng cũng may Tần Phi Li kịp thời đuổi tới, thế này mới khiến cho nàng bình yên vô sự.

Cẩm Ngôn nghĩ đến đây, liền nở nụ cười nhìn nàng: "Dĩ nhiên là nghe qua, đều nói phu nhân xinh đẹp như hoa, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền."

Lí Niệm Nương nghe vậy, vươn tay đến, cuốn lấy tóc mây, lập tức nói: "Cũng vậy, diện mạo của ngươi cũng không thua kém, thậm chí so với ta càng nhiều hơn vài phần linh khí, khó trách Phi Li sẽ coi trọng ngươi."

Cẩm Ngôn nhẹ nhàng nở nụ cười, lắc lắc đầu nói: "Cẩm Ngôn bất quá là dung mạo bị người hủy thôi, nơi nào có thể so sánh cùng phu nhân?"

Lí Niệm Nương lại nhìn về phía nàng, hơn nữa là sâu sắc liếc mắt một cái, ý tứ hàm xúc không rõ nở nụ cười: "Dung mạo bị hủy , đâu chỉ một mình ngươi?" Bất quá nàng lại không tiếp tục nói nữa, mà là đột nhiên nói sang chuyện khác nói, "Ngươi có từng nghe qua thực cổ?"

Cẩm Ngôn thấy tia cười ý tứ hàm xúc không rõ bên môi nàng kia, trong lòng bỗng nhiên liền dâng lên một cỗ dự cảm không tốt: "Cũng có nghe nói qua."

Lí Niệm Nương cười, lập tức nâng lên ngón tay nàng nói: "Kỳ thực phương pháp hạ thực cổ có trăm ngàn loại, cũng không chỉ có một loại biện pháp là uống rượu. Người có kỹ thuật cao siêu, có thể bất động thanh sắc đem cổ trùng đẩy vào thân thể người khác, có đôi khi, chính là cùng người bị gieo trồng nói nói mấy câu, có đôi khi, lại là vụng trộm đem cổ trùng để vào bên trong thức ăn uống, cũng có, nhanh nhẹn từ bên cạnh người đi qua, hoặc là huých ngươi một cái, cổ trùng kia, kỳ thực đã nhập vào trong cơ thể của ngươi."

Nàng nói đến đây, thủy chung nhìn Cẩm Ngôn, Cẩm Ngôn chỉ cảm thấy cả người một trận sợ hãi, mà ngón tay nàng lại cứ ở lòng bàn tay của nàng dao động, vội vàng rút tay ra. Nàng đây là có ý tứ gì? Muốn uy hiếp nàng, làm cho nàng biết lợi hại đi vào khuôn khổ? Dụ dỗ đe dọa sao? Vậy mục đích của nàng là cái gì? Xem xét phía trước phía sau để lộ ra tin tức, cảm tình, nàng là muốn chưởng quản Quỷ vương phủ? ( Ta nghi ngờ bà này lắm cơ, lúc trước có nói là mẹ Li ca tạo dựng sự nghiệp cho anh thì cớ gì bây giờ lại muốn nắm quyền, chỉ có thể là giả mạo.)

Trong lòng Cẩm Ngôn nhất thời rùng mình, chỉ cảm thấy tâm tư nữ nhân này quả thực không phải lớn thông thường, ngay cả gia nghiệp của con trai cũng muốn cướp lấy, cũng rất nhẫn tâm. Trong lòng nàng im lặng nửa ngày, ngẩng đầu lên, Lí Niệm Nương đã thay một bộ mặt tựa tiếu phi tiếu, giống như đã định liệu trước, tựa hồ là đoán trước nàng nhất định sẽ đi vào khuôn khổ. Nhưng là Cẩm Ngôn lại lắc lắc đầu nói: "Phu nhân nói này đó, ta đều không hiểu, cho nên cũng không muốn biết, ta đã gả cho Phi Li, đó là thê tử của hắn, cho nên phải hiệp trợ hắn, giúp đỡ hắn. Không làm sự tình mà hắn không thích, cũng không làm sự tình mà hắn không biết, giữa vợ chồng, chỉ có tín nhiệm, có thể cùng chung hoạn nạn, cùng hưởng vinh hoa. Phu nhân ngày xưa từng là sủng phi của tiên đế, có thể trong hậu cung ba ngàn mĩ nữ làm như không có vinh sủng, nghĩ đến, phu nhân so với ta cũng biết chi đạo làm vợ."

Lí Niệm Nương sắc mặt chung quy là không nhịn được . Nàng đen mặt, lại không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi: "Ngươi thật sự không đồng ý?"

Trong tay Cẩm Ngôn có thanh chủy thủ cùng ngọc bội hình bộ xương mà Tần Phi Li cấp cho, trong lòng lo lắng mười phần, lắc đầu nói: "Xin thứ cho Cẩm Ngôn bất lực."

Sắc mặt Lí Niệm Nương lại một lần nữa thay đổi, lúc này một chút ý cười cũng không có, nàng mắt lạnh nhìn Cẩm Ngôn, mâu sắc bỗng nhiên liền trở nên tàn nhẫn, "Ngươi nghe xong bí mật của ta, đã biết tâm tư của ta, đã không thể vì ta mà làm việc, vậy liền không thể lưu ngươi lại, bởi vì chỉ có người chết, mới có thể giữ bí mật! Nếu có trách, thì trách ngươi không biết đúng mực!"

Nàng vừa dứt lời, bỗng nhiên liền phi thân đánh về phía Cẩm Ngôn, Cẩm Ngôn cơ hồ lập tức liền thấy được từ trong tay áo nàng bắn ra đoạn tên, chỉ dài bằng nữa chiếc đũa mà thôi, phi thường ngắn gọn, tốc độ lại cực nhanh, bắn thẳng vào nàng mặt.

Cẩm Ngôn thật sự không dự đoán được Lí Niệm Nương cư nhiên càn rỡ như vậy. Nàng tốt xấu gì cũng là cùng Tần Phi Li tới đây, lại ở trong cung của nàng xảy ra chuyện, Tần Phi Li làm sao có thể không nghi vấn? Hay là nói, nàng căn bản là không sợ Tần Phi Li hỏi trách, bởi vì con trai không có khả năng giết mẫu thân của mình?

Nàng vốn là chuẩn bị tốt cách ứng đối vạn toàn, nàng thậm chí đã đưa tay tham nhập trong ngực, muốn lấy ra thanh chủy thủ ngắn sắc bén, nhưng nàng không phải là người tập võ, động tác không đủ nhanh nhẹn, dĩ nhiên là đấu không lại Lí Niệm Nương, lúc này đây, Cẩm Ngôn đều cho rằng bản thân chắc chắn sẽ trúng tên, bỗng nhiên chỉ nghe "Đinh" một tiếng, giữa đại điện bỗng nhiên bay ra một thanh hàn kiếm, đem ám khí kia đánh rớt, lập tức một hắc y nam tử, vững vàng đứng ở giũa đại điện, hướng tới Lí Niệm Nương đang kinh ngạc ở bên trong, chân sau quỳ xuống đất, hành lễ nói: "Thuộc hạ đắc tội, nhưng Quỷ đế phân phó thuộc hạ bảo hộ quỷ hậu an toàn, không để cho bất luận kẻ nào thương hại đến nàng, cho nên phu nhân, đắc tội !"

"Xem ra hắn quả nhiên đã sớm có phòng bị!" Lí Niệm Nương nheo mắt lại, hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Tần Hiên nói, “Nếu hắn đã đề phòng ta, liền đừng trách ta vô tình, hôm nay, nữ nhân này, ngươi để cho ta giết, ta cũng giết, không để ta giết, ta càng muốn giết, ngươi yên tâm, không có người tới cứu các ngươi, bởi vì trước mắt Phi Li có chuyện càng làm cho hắn sứt đầu mẻ trán, hắn tuyệt đối không thể cứu các ngươi! Cho dù sau này hắn có biết, nhưng từ trước tới giờ hắn luôn hiếu thuận, tuyệt sẽ không trách mẫu thân của hắn, cho nên hôm nay, các ngươi chạy trời không khỏi nắng !"

Nàng nói xong, liền hướng không khí phất phất tay, lập tức có hai mươi cái hắc y nhân xuất hiện ở giữa đại điện, đem hai người bao quanh. Nàng lập tức nói: "Không được để người nào còn sống!"

Một đám hắc y nhân nhanh chóng chém kiếm xuống, Tần Hiên vẫn rất bình tĩnh, mặc dù đối mặt nhiều người như vậy, vẫn như trước không nhanh không chậm, bình tĩnh ứng phó. Hắn để Cẩm Ngôn đứng phía sau lưng bản thân, không thể đi xa, Cẩm Ngôn nắm chặt chủy thủ trong tay, chỉ cần có người phạm tới nàng, nàng tất nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình!

Không thể không nói, võ công của các hắc y nhân quả thật rất cao, không bao lâu, Tần Hiên đã ứng phó không được. Cẩm Ngôn cũng biết võ công của Tần Hiên, ngày đó lúc săn bắn, nhiều thích khách như vậy, hắn đều có thể ứng phó được, nhưng là hiện tại, mới không bao lâu, hắn liền yếu thế, có thể nghĩ, võ công của nhóm người này cực kì lợi hại! Hơn nữa, khó khăn hơn là, lần này, hắn còn phải bảo vệ nàng, nếu chỉ có mình hắn ứng phó với nhóm người hắc y nhân này, có lẽ sẽ không phân thắng bại, nhưng là hiện tại, bởi vì một mặt phải nghênh đón công kích của địch nhân, một mặt phải che chở cho nàng, hắn khó tránh khỏi phân tâm, cho nên liền có chút chật vật.

Rất nhanh, nhóm người này liền đã nắm được nhược điểm của hắn, dùng sức công kích Cẩm Ngôn, Cẩm Ngôn chỉ cảm thấy cánh tay nắm chủy thủ đều run lên , có một hắc y nhân, rõ ràng dùng kiếm đâm về phía nàng, Cẩm Ngôn theo bản năng dùng chủy thủ đi ngăn cản, kiếm của người nọ vừa chạm vào chủy thủ trong tay nàng, cư nhiên "Răng rắc" một tiếng, thanh kiếm bị chặt đứt, Cẩm Ngôn tuy rằng biết thanh chủy thủ kia chém sắt như chém bùn, lại không biết lại thật sự lợi hại như vậy.

Tần Hiên thấy vậy, mặt mày vui vẻ nói: "Quỷ hậu cẩn thận, nhóm người này là tử sĩ bên người phu nhân, chỉ nghe mệnh của phu nhân, trước giờ đều tâm ngoan thủ lạt, tuy rằng chủy thủ chém sắt như chém bùn, nhưng phu nhân nếu có thể né, thì nên tận lực tránh ra, bằng không, vạn nhất bị thương, thuộc hạ không biết làm sao giao đãi với Vương gia."

Cẩm Ngôn gật gật đầu, lại sợ hắn nghe không được, lớn tiếng nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt bản thân !"

Nàng dứt lời, liền từ trong lòng lấy ra vô số thuốc bột, hét to một tiếng "Bế khí!" Đồng thời đem hết toàn lực rãi về phía người công kích về phía nàng.

Bởi vì đám người kia mãnh liệt công kích về phía nàng, toàn bộ tụ tập ở trước mặt của nàng, cho nên lần này, vậy mà có thể gạ gục hai người, Cẩm Ngôn cực kì vui mừng, liền lại lấy ra một bao nữa, gắt gao nắm ở trong lòng bàn tay. Bất quá nhóm tử sĩ này cũng không phải ngồi không, thấy có người trúng chiêu, liền không tới gần Cẩm Ngôn nữa, ngược lại lại đi công kích Tần Hiên.

Cứ như vậy, Tần Hiên đối phó, lại dễ dàng rất nhiều.

Thạch thất dưới lòng đất, hiệu quả cách âm rất tốt, mặc kệ bên trong chém giết chiến đấu như thế nào, bên ngoài vẫn không có động tĩnh gì, tất nhiên là nghe không được tiếng vang , hơn nữa Lí Niệm Nương giảo hoạt như thế, chắc chắn đã để các thủ vệ rời đi.

Cẩm Ngôn vốn muốn lấy ra khối ngọc bội bằng bộ xương kia xem có hiệu quả hay không, nhưng lập tức lại nghĩ đến, Tần Hiên nói qua, đây là tử sĩ của Lí Niệm Nương, đã là tử sĩ của nàng tự nhiên là sẽ không nghe lời bản thân , nhất là, nếu nàng lấy ra ngọc bội kia, bị nhóm người này đoạt đi, chẳng phải là tạo điều kiện cho họ chiếm lấy Quỷ vương phủ ?

Lại nghĩ đến nàng thậm chí có thể hiệu lệnh mọi người giết chết Tần Phi Li, Cẩm Ngôn liền kiên quyết sẽ không đem ngọc bội kia lấy ra!

Thời gian càng dài, Tần Hiên liền càng kiệt lực, mà đám hắc y nhân kia giống như khí lực không giảm, Cẩm Ngôn nghĩ nếu cứ như vậy căn bản không phải là biện pháp hay, nàng không thể chết ở chỗ này, trong đầu nàng cấp tốc vận chuyển, bỗng nhiên liền nhìn về phía chủy thủ trong tay.

Tần Phi Li nói qua, bên trong cái chuôi chủy thủ này có yên hỏa tín hiệu, mà thấy chủy thủ như thấy chính hắn, vậy yên hỏa tín hiệu ở trong này phóng ra, có phải hay không có thể làm người bên ngoài nghe được? Tiến vào cứu các nàng?

Tuy rằng, nghĩ như vậy cũng cảm thấy vài phần không có khả năng, nhưng là, trước mắt hai người đều không thể chống đỡ được, nếu không thử một lần, liền càng không có hi vọng !

Cẩm Ngôn quyết đoán vặn mở tay cầm, một phen nắm căn dây nhỏ trong khe hở kia, sau đó liền mạnh mẽ kéo ra! Cơ hồ là đồng thời , một trận khói nhẹ từ khe hở kia bay ra, bỗng nhiên liền bắn ra, "Ầm vang" một tiếng đánh vào cửa đá, mà cùng lúc đó, cửa đá lại trở nên chấn động.

Cẩm Ngôn thấy tình hình này, nhất thời mừng rỡ, Tần Hiên không dự kiến được, trong tay nàng cư nhiên sẽ có vật như vậy. Chủy thủ trước giờ là vật bên người Tần Phi Li, hắn cũng không biết trong đó có diệu dụng khác. Mà cùng lúc đó, đám hắc y nhân kia cũng biến sắc, Lí Niệm Nương cũng thay đổi sắc mặt, một cái ly rơi trên mặt đất, cả giận nói: "Đều là một đám phế vật, còn không mau giết cho ta!"

Đám người kia lập tức liền biến mất ở trong bóng đêm, mà nàng cũng lập tức chạy về phía sau điện, đúng tại đây, cửa đá mở ra, từ bên ngoài rất nhiều hắc y dũng mãnh tiến vào, trong hai người có lượng quỷ mà lúc trước Cẩm Ngôn gặp qua, nhìn thấy chủy thủ trong tay Cẩm Ngôn, lập tức quỳ xuống đất hô to: "Bọn thuộc hạ đến chậm, để quỷ hậu bị sợ hãi!"

Cẩm Ngôn gật gật đầu, Tần Hiên tiến lên một bước nói: "Chuyện này tạm thời không cần để Quỷ đế biết, các ngươi sai người đem nơi này vây quanh, không cho phép bất luận kẻ nào ra vào, đợi Quỷ đế trở về, giao cho Quỷ đế tự mình xử lý."

Cẩm Ngôn nghe hắn nói như vậy, cũng gật gật đầu, như vậy không thể nghi ngờ là biện pháp tốt nhất, dù sao người ở bên trong, là mẫu thân của Tần Phi Li.

Hai người thật vất vả xuất ra, Tần Hiên một lần nữa ẩn vào chỗ tối, mà Cẩm Ngôn trở lại phòng, nhớ tới lời nói của Lí Niệm Nương, Tần Phi Li có việc không thể thoát thân, liền tìm vài cái tỳ nữ truy vấn tình huống, nhưng không có một người biết. Cẩm Ngôn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đối với trong phòng hỏi: "Tần Hiên, ngươi có biết Quỷ đế có chuyện gì sao?"

Nàng kỳ thực cũng không biết Tần Hiên đến cùng có hay không ở trong phòng, nhưng nàng nhớ tới tứ đại hộ pháp mà Tần Phi Li nói, liền cảm thấy Tần Hiên hẳn là cũng giống như bọn họ, ẩn nấp trong bóng tối. Quả nhiên, sau khi nàng hỏi, trong hư không rất nhanh liền truyền đến thanh âm trầm ổn của Tần Hiên: "Từ sau cuộc săn bắn, Hoàng thượng liền gắng sức tiêu diệt sát thủ môn. Hôm qua Hoàng thượng đột nhiên nhận được tin tức, đã biết sát thủ môn ẩn thân ở đâu , liền sai người vây diệt, sát thủ môn cùng Quỷ vương phủ, tuy rằng nước giếng không phạm nước sông, nhưng Quỷ đế cùng sát thủ môn lúc trước có ước định, về phần cụ thể vì sao mà có ước định, nguyên nhân thuộc hạ không thể nói, chỉ biết là chuyện này vô cùng trọng yếu, Quỷ vương phủ phải bảo vệ sát thủ môn an toàn, bằng không, Quỷ vương phủ sẽ bị liên lụy."

Nguyên lai là như vậy!

Sát thủ môn sao? Đó là đám thích khách lúc săn bắn? Cẩm Ngôn bỗng nhiên liền nhớ tới, lúc trước săn bắn trong rừng, Tần Phi Li rõ ràng bị thương cũng không có viện binh, liền giống như cố ý diễn giả thành thực, biết được chân tướng sự việc, biết được hắn hoàn toàn có biện pháp thoát thân, Cẩm Ngôn liền hoài nghi hắn cùng với sát thủ môn có liên quan, chẳng qua, lại cũng không có liên tưởng nhiều lắm, hiện tại như vậy xem ra, chỉ sợ, quan hệ không phải là ít a!

Đã trải qua một hồi sinh tử đại chiến, nàng tự nhiên là ra một thân mồ hôi. Cẩm Ngôn một chút cũng không lo lắng Tần Phi Li giải quyết không được sự tình trong Quỷ vương phủ, dù sao hắn thân là quỷ đế, không có khả năng yếu đuối như vậy, một chút vấn đề nhỏ như vậy cũng giải quyết không xong, bằng không, hắn cũng sẽ không thể sống đến bây giờ!

Nàng yên tâm thoải mái tắm nước ấm tẩy sạch thân thể, thư thư phục phục , bất quá trước khi tắm rửa, nàng còn không quên phân phó Tần Hiên: "Tần Hiên, ngươi nếu ở trong phòng liền đi ra ngoài, ta không thích thời điểm tắm rửa mà có người ở đây!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.