Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 20: Chương 20: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (3)




Mồ hôi lạnh lập tức tươm ra thấm ướt cái áo, trốn ở gầm giường dưới nhìn lén nhân gia rửa ráy, lại bị bắt tại trận! Cũng…nhục thật..

Giả như là người bình thường thì cũng không nói gì, ghê gớm chính là vừa rồi hắn khóc bát nháo, náo loạn một hồi, còn xin đi theo phụ giúp chân tay cho người…

Đại Ỷ Ty không phải là người bình thường, mà là Tử Sam Long Vương ở Trung Nguyên, thánh nữ tổng giáo Minh giáo Ba Tư, lòng dạ độc ác tuy rằng không bằng Diệt Tuyệt sư thái của phái Nga Mi, nhưng tuyệt đối cũng không thua kém gì.

Trương Siêu Quần thân thể run lên, hắn là thằng lính đặc công, chứ không phải là siêu nhân, làm cách nào đi nữa cũng đánh không lại Tử Sam Long Vương.

Bất đắc dĩ, Trương Siêu Quần mặt trắng môi xanh chui ra, trên khuôn mặt biểu hiện phức tạp sự sợ hãi và xấu hổ đan xen lại với nhau, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nếu như Đại Ỷ Ty muốn giết mình, chắc chắn là trốn không thoát, trước mắt chỉ có…

“Cạch..!”

Trương Siêu Quần chân chưa đứng vững, lập tức liền quì trên đất, run giọng nói︰

– Bà bà, xin tiến bối tha thứ cho vãn bối đi, lần sau tuyệt đối không dám.

Đại Ỷ Ty toàn thân là đầy nước, ** đứng im lìm ở nơi đó, trên người chỉ phủ một cái áo choàng, bên trong, toàn thân trần truồng không có kịp mặc gì, cái áo choàng đơn bạc ở ngoài bị thấm nước, cùng trong suốt cũng không khác gì là không mặc, càng tôn thêm đường cong lồi lõm trên người, trái lại càng thêm tràn ngập mê hoặc khác thường, cái áo chòang miễn cưỡng che khuất nửa người trên, bờ vai trắng như tuyết cùng cặp đùi thon dài xinh đẹp vẫn còn lộ ở một bên ngoài, chỉ che lại được nữa phần cái mông căng tròn, thấp thoáng một phần đám lông đen ở cái âm hộ dính đẩm nước, nên đen nhánh long lanh cứ xuất hiện như làm khó ánh mắt người, Trương Siêu Quần lần thứ hai nhìn thấy lại: sững sờ!

– Tiểu tặc! Ngươi… ngươi quay mặt vào trong…!

Đại Ỷ Ty tu phẫn nộ quát.

Nàng làm sao cũng không nghĩ ra, tên tiểu tử này lớn mật, dám lén lút trốn ở dưới đáy giường trong phòng nhìn lén mình!

– Xin…

Trương Siêu Quần thấy Đại Ỷ Ty không có lập tức giết mình, trong lòng hơi an tâm một chút, lật đật xoay người lại…

Thật ra Đại Ỷ Ty đâu có thiện nhân đến mức không lập tức giết hắn ngay, chẳng qua là tại cái áo choàng kia, nếu chuyển động thân mình thì bất tiện, nếu chỉ cần động tác nhúc nhích, ở bên dưới cái âm hộ sẽ liền lộ liễu toàn bộ không che giấu được…

Phía sau lưng truyền đến tiếng sột soạt, Trương Siêu Quần biết nàng đang mặc lại vào quần áo, trong lòng bỗng nhiên thất lạc, vừa rồi Đại Ỷ Ty thân mang áo ướt, vóc người linh lung lồi lõm tuyệt mỹ, vòng eo thướt tha uyển chuyển, hai chân thon dài tràn ngập co dãn, trước đôi bầu vú, hai đầu núm vú đỏ bừng tươi rói, đừng nói là hắn, thời khắc này ngay cả Liễu Hạ Huệ* có mặt, cũng không thể bảo trì cái gì …đàn bà ngồi trong lòng mà vẫn không loạn!

*( Liễu Hạ Huệ (720 TCN- 621 TCN), tên thật là Triển Cầm, tên tự là Quý, người đất Liễu Hạ, nước Lỗ, thời Xuân Thu, nổi tiếng là một chính nhân quân tử. Liễu Hạ Huệ một hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thành, có một phụ nữ cũng đến trú chân. Trời lạnh người phụ nữ này bị cảm lạnh rét cóng, Liễu Hạ Huệ liền cởi áo mình ra khoác lên người cô ta rồi ôm vào lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không hề có một chút tà tâm.

Lại có lần Liễu Hạ Huệ ngồi xe ngựa với đàn bà, đi cả quãng đường dài mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không hề liếc ngang liếc dọc lần nào.)..

Nhanh chóng Đại Ỷ Ty mặc xong quần áo, hắn chỉ nghe bên tai phong thanh vù vù, trên lưng bị căng cứng, thì ra đã bị nàng xách lên, thân thể theo sát người hắn giống như cưỡi mây đạp gió, bay ra ngoài về phía cái thùng tắm bằng gỗ.

“ Tủm..”

Một tiếng vang lên, cả người hắn bị quăng lọt vào bên trong thùng nước tắm.

“Ặc..ặc.. khục…”

Trương Siêu Quần uống hết mấy ngụm nước, cuống quít bò ra, hắn cũng không biết, từ trong ngực áo của hắn, có một cái bình nhỏ mà hắn lượm được từ trong cái miếu đổ nát, đồ vật của tên hái hoa đạo tặc lúc bỏ chạy còn để rơi lại, văng ra rơi vào trong đáy thùng nước tắm.

– Bà bà tha mạng a! Vãn bối là vô tình..chỉ là vô tình….

Trương Siêu Quần trên mặt bị ngẹn nước đến đỏ chót, lên tiếng xin tha mạng.

Ngoài cửa Ân Ly đang ngoan ngoãn đang canh chừng cẩn mật, chợt nghe được trong phòng có động tĩnh, lớn tiếng hỏi vọng và︰

– Bà bà, phát sinh ra chuyện gì vậy?

Đại Ỷ Ty đáp︰

– Không có chuyện gì, ta đụng cái ghế, con cứ bảo vệ ở bên ngoài là được.

– Há, con biết rồi… bà bà!

Đại Ỷ Ty căm tức vô cùng Trương Siêu Quần đang thật là nhếch nhác chật vật trước mắt, nhỏ giọng quát lên︰

– Tiểu tặc… ta vốn còn muốn tìm cho ngươi một cao thủ ngoại công thu ngươi làm đồ đệ, để sau này vì người nhà báo thù, nhưng ngươi hôm nay lại dám làm ra chuyện vô sỉ như vậy, ta phải giết ngươi, miễn hậu hoạn sau này trong chốn võ lâm lại sản sinh thêm một thứ đồ vô sỉ bất lương!

Nói xong Đại Ỷ Ty bước nhanh về phía trước, thân hình mạnh mẽ, hoàn toàn không có dáng vẻ lụ khụ vẻ già nua, lòng bàn tay hướng về trên đỉnh đầu Trương Siêu Quần chộp tới.

Trương Siêu Quần thấy nàng thật sự muốn giết, sợ đến hồn phi phách tán, từ trên mặt đất nhảy lên, sử dụng Tiệt quyền đạo chống trả, nhưng hắn ngoại công tuy mạnh, nhưng làm sao đấu thắng nội công cao thủ, Đại Ỷ Ty cho dù không cần sử dụng đến tuyệt học, mười tênTrương Siêu Quần cũng không phải là đối thủ…

” Cụp…!”

Đại Ỷ Ty một chưởng chụp xuống, cánh tay Trương Siêu Quần đón đỡ, lập tức cánh tay hắn tê rần đau như là trật khớp, hắn đau đến mức cổ họng muốn la to lên, Đại Ỷ Ty đã tính tới điều này, dáng người quỷ mị nghiêng người phóng tới, một bàn tay lạnh lẽo đã bịt lại miệng của hắn, đồng thời một bàn tay khác đã điểm vào huyệt đạo ở trước ngực hắn.

Trương Siêu Quần liền cảm giác được có một luồng sức mạnh như kim đâm từ bên ngoài cơ thể tiến vào bên trong, chớp mắt liền giống như trúng độc khuếch tán lan tràn ra, toàn thân đau nhức, không thể động đậy chân tay được.

Này! Này…cái này đúng chính là trong truyền thuyết võ hiệp là công phu điểm huyệt rồi! Trương Siêu Quần trước giờ chỉ có xem trong ti vi phim võ thuật mới biết là có tuyệt chiêu kỳ diệu như thế, vạn lần không nghĩ tới chính mình xuyên qua đi tới thế giới võ hiệp, mới có mấy ngày liền đã nhìn thấy, hơn nữa còn là bị áp dụng ngay trên thân thể của mình mới ác…

– Đại Ỷ Ty! Xin tỷ tỷ đừng động thủ, tiểu đệ có lời muốn nói!

Lo cho tính mạng của mình, Trương Siêu Quần cũng không kịp suy nghĩ nhiều như vậy, kiên quyết không thể để bản thân mình vừa mới mới vừa xuyên qua thế giới Ỷ Thiên mới mấy ngày, liền bị người ta lấy mạng, nếu không nói ra chuyện kinh thế hãi tục mà hắn biết trước, thì làm sao trấn áp được này nữ nhân Ba Tư này!

Bàn tay của Đại Ỷ Ty dừng ngay lại ở giữa không trung, khó mà tin nổi nhìn tên tiểu tặc này…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.