17.
A căng thẳng đến nỗi tay đổ mồ hôi.
Hắn có rất nhiều lần hẹn hò, nhưng mà không hề có lần hẹn hò nào như vậy cả.
Ngồi đối diện bàn ăn, hoàn toàn chính là đại mỹ nữ có tiên khí bay bay --------- tóc dài hơi xoăn, lông mày đậm, cổ áo thêu hoa văn của chiếc váy có hình chữ V kéo dài xuống phía dưới, vừa vặn lộ ra xương quai xanh tinh xảo, lộ ra một góc nhỏ của bộ ngực trắng như tuyết mỹ lệ dụ người.
Hàm Hàm mi mắt buông xuống, ánh mắt rơi vào tờ thực đơn trên mặt bàn, gò má trắng nõn lộ ra màu đỏ nhàn nhạt, cũng không biết trước khi ra khỏi cửa có trang điểm hay không, vẫn là ngượng ngùng, nói chung, từ khi ngồi xuống, vẫn luôn cúi đầu, chưa từng cùng A đối mặt.
Sau khi đưa thực đơn cho người phục vụ, Hàm Hàm không có chút tự nhiên sờ soạng mái tóc giả, nhỏ giọng nói: “Có phải là có chút kỳ quái không?”
Lần đầu tiên hắn mặc loại phong cách hằng ngày này, không thể phối hợp với kiểu trang điểm lộng lẫy trong hộp đêm, chỉ có thể tạo chút điểm nhấn, ngũ quan không có trải qua gọt giũa, có chút đặc biệt trung tính, cũng không biết rơi vào mắt người khác, có thể hay không rất khó xem.
A liên tục nhìn chằm chằm vào mặt của hắn nhìn, sững sờ nói: “Không có kỳ quái, rất đẹp.”
Đây là lời nói thật, chính hắn còn bị chính mình hù dọa, bởi vì vốn là đối với nữ nhân một chút cảm giác cũng không có --------- trước khi ra khỏi cửa, nghi đến một ngày sẽ đi cùng Hàm Hàm mặc nữ trang, thậm chí hắn cảm thấy có hơi áp lực. Nhưng bây giờ chân chính mặt đối mặt thấy được, hắn bất ngờ phát hiện Hàm Hàm mặc nữ trang có một loại sức hấp dẫn khác.
Không thuộc về nữ nhân, cũng không thuộc về nam nhân, là một kiểu hòa nhập đi lại ở khu vực trung gian----- giống như là thiên sứ, không có phân biệt giới tính, chỉ có vẻ đẹp thuần kiết.
A quả thực không có cách nào đưa mắt dời đi chỗ khác.
Cho nên đến lúc chia tay, A có ý đồ riêng nói: “Cái kia bạn cùng phòng của em hiện tại có đang ở nhà không? Em mặc như vậy trở về, có phải hay không có chút không tiện?”
Hàm Hàm do dự một chút, nói: “Bình thường hắn đều ở trong gian phòng của chính mình, không thể nào đi ra. Em nhẹ nhàng mở cửa, sau khi trở về nhà liền lập tức thay y phục ra, hẳn là sẽ không bị phát hiện.”
A: “Mỗi lần đều phải làm như vậy sao? Đây chẳng phải là rất phiền phức sao?”
Hàm Hàm: “Nhưng cũng không còn có cách nào nha...”
A nói: “Em có muốn tới ở cùng nhà với anh hay không?”
Hàm Hàm ngẩn người: “A?”
A: “Căn nhà anh đang ở vốn là cùng người yêu cũ của anh cùng thuê chung, bất quá sau khi chúng ta chia tay, hắn liền dời ra ngoài. Hiện tại phòng ở nhà chỉ có một mình anh ở, thời hạn mướn còn nửa năm, còn phòng ở để trống, em có muốn hay không chuyển tới?”
Hàm Hàm do dự.
A đối với hắn dụ dỗ từng bước, cười: “Cũng không cần phải bây giờ quyết định. Anh có thể dẫn em đi nhìn vị trí nhà ở trước, có thích hợp hay không, đến lúc đó em hãy quyết định.”
Hàm Hàm suy nghĩ một chút, quả nhiên nhẹ nhàng gật gật đầu: “Vậy cũng tốt.”
Vì vậy A quay đầu xe, phóng nhanh quay về hướng nhà mình!
Edit: còn 2 chương nữa nè!!!!
Nhớ like cho mình nha