Tạo Hóa Chi Vương

Chương 58: Chương 58: Nghĩa Dũng Chi Sĩ




Lặng ngắt như tờ!

Toàn bộ hiện trường của Diệp gia tộc hội, lặng ngắt như tờ!

Duy nhất còn dư lại, là tiếng thở hổn hển.

Rất nhiều tộc nhân Diệp gia, Diệp Thiên Thành, thậm chí mấy vị tộc lão khác trên khán đài, bao quát tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ cùng Huyện lệnh Kim Thành Sầm Sơn, đều trợn tròn mắt.

Diệp Chân trực tiếp xử lý hai huynh đệ Diệp Thắng Diệp Siêu, cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn.

Coi như lúc trước Diệp Chân trêu đùa Diệp Hạo, về sau bộc phát ra thực lực Chân Nguyên cảnh, chính diện đánh bại Diệp Hạo, để bọn hắn cực kỳ kinh ngạc, nhưng vẫn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận, cao lắm là giật mình, giật mình tới cực hạn.

Nhưng mà Diệp Chân một quyền đánh bại đại tộc lão Diệp Hải Bình, còn làm Diệp Hải Bình bị thương phun máu, kết quả này, làm cho người khiếp sợ đến không thể nào tiếp thu được.

Quả thực khó có thể tưởng tượng!

Đại tộc lão Diệp Hải Bình, tu vi còn trên tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ, mười mấy năm qua, ỷ vào tu vi hùng hậu, trong Diệp gia, bình thường không người dám tranh phong với hắn!

Bây giờ, lại bị Diệp Chân một quyền đánh bại.

Muốn không há hốc mồm cũng khó a!

Sau khi hết khiếp sợ, tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ lại cuồng hỉ!

Diệp Chân có thể nhẹ nhõm đánh bại Diệp Hạo, lại có thể quyền bại Đại trưởng lão, hơn nữa tuổi tác của Diệp Chân còn nhỏ hơn Diệp Hạo một tuổi, đó chỉ có thể nói một sự kiện, Diệp Chân là thiên tài, còn thiên tài hơn cả Diệp Hạo!

Rơi xuống mặt đất, khuôn mặt của Đại trưởng lão lúc xanh lúc đỏ, khóe miệng chảy ra vết máu, quả thực có loại cảm giác không xuống đài được, lại bị một tiểu bối đánh bại ở trước mặt mọi người, hơn nữa hắn còn có hiềm nghi đánh lén.

Mặt mũi của hắn, quả thực bị đánh không còn gì cả!

Nhìn lại ba cháu trai của mình, chỉ có Diệp Siêu coi như hoàn hảo, một cánh tay của Diệp Thắng uốn éo thành hình bánh quai chèo, về sau không biết có thể khỏi hay không.

Diệp Hạo cũng bị Diệp Chân đánh trọng thương phun máu, có điều, cái này còn không phải nghiêm trọng nhất, nghiêm trọng nhất là Diệp Chân ở trước mặt mọi người trêu đùa hí lộng, Diệp Hạo thảm bại, tạo thành tổn thương to lớn trên tâm lý.

Nhìn lấy Diệp Hạo ủ rũ nằm trên mặt đất, đầu không dám ngẩng lên, đại tộc lão Diệp Hải Bình rõ ràng, cháu trai thiên phú xuất chúng này của hắn, xem như phế đi. Nếu không đi ra khỏi bóng ma của Diệp Chân, cả đời này, liền phế bỏ.

Lại nghĩ tới con thứ ba Diệp Chí An cũng bị phế, đại tộc lão Diệp Hải Bình lên cơn giận dữ, đã thẹn quá hoá giận.

- Người đâu, người đâu, tên nghiệp chướng Diệp Chân này, ngỗ nghịch phạm thượng, liên tiếp giết hại tộc nhân, đuổi ra ngoài cho ta, đuổi ra Diệp gia, bài vị tổ tiên của bọn hắn cũng ném ra, ném ra toàn bộ!

Điên cuồng, đại tộc lão Diệp Hải Bình đã hoàn toàn điên cuồng.

Mấy vị tộc lão, kể cả huyện lệnh Kim Thành cũng âm thầm lắc đầu, quá không có lý trí, quá không có lòng dạ.

Diệp Chân biểu hiện ra thực lực thiên phú như vậy, đừng nói trên thực tế phẩm hạnh không tệ, coi như phẩm hạnh kém, thì vô luận gia tộc nào, cũng sẽ không khu trục thiên tài như Diệp Chân ra khỏi gia tộc.

- Đều choáng váng sao, không nghe được lời của ta sao?

Đại tộc lão Diệp Hải Bình điên cuồng chỉ vào mấy thân tín của hắn gầm lên:

- Điếc sao, nhanh, còn không mau đuổi tên nghiệp chướng Diệp Chân này đi cho ta, đuổi ra?

Tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ sầm mặt lại, thời điểm muốn mở miệng, ngoài cửa tổ trạch, đột nhiên vang lên một tiếng quát lạnh.

- Rất giỏi, uy phong của Diệp gia thật lớn, lại muốn đuổi nghĩa dũng chi sĩ mà bản Thái Thú ngợi khen ra khỏi gia tộc! Hắc, đệ tử ngoại môn xếp thứ nhất trên Địa Bảng của Tề Vân Tông, các ngươi cũng có thể đuổi ra khỏi gia tộc, Diệp gia các ngươi thực trâu bò!

- Thái Thú đại nhân?

Huyện lệnh Sầm Sơn đột nhiên đứng lên, vội vã nghênh đón, tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ ngẩn người, cũng mang theo rất nhiều tộc lão đi ra nghênh đón.

Quận trưởng đại nhân giá lâm, này chính là đại sự, nhưng Diệp Thiên Kỳ vừa mới đi vài bước, lại trợn tròn mắt.

- Diệp Chân là Địa Bảng đệ nhất của Tề Vân Tông?

Nhìn thấy tộc nhân ra ngoài nghênh tiếp, đại tộc lão Diệp Hải Bình đang điên cuồng kêu gào cũng trợn tròn mắt.

- Địa Bảng đệ nhất của Tề Vân Tông? Diệp Chân là Địa Bảng đệ nhất của Tề Vân Tông?

- Diệp Chân, ngươi xếp thứ nhất trên Địa Bảng của Tề Vân Tông... Đây là thực?

Câu nói này, tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ hỏi rất gian nan. Tin tức này, còn rung động hơn bọn hắn tận mắt thấy Diệp Chân đánh bại đại tộc lão.

Thiên Địa Bảng của Tề Vân Tông nổi danh thiên hạ, Diệp gia bọn hắn quanh năm có đệ tử ở trong Tề Vân Tông, há có thể không biết giá trị cùng địa vị của Địa Bảng đệ nhất

- Ây... Đúng!

Diệp Chân nhẹ gật đầu.

Diệp Thiên Thành đã chấn kinh đến chết lặng.

Hắn vốn cho rằng nhi tử mang đến khiếp sợ đã đủ nhiều, nhưng một lần lại một lần phát hiện, nhi tử mang cho hắn khiếp sợ, chỉ là một góc của tảng băng chìm.

Hết thảy người Diệp gia, lần nữa trợn tròn mắt!

Xếp thứ nhất trên Địa Bảng a!

Xếp thứ nhất trên Địa Bảng trong truyền thuyết của Tề Vân Tông, vậy mà xuất hiện ở Diệp gia bọn hắn!

Con bà nó, nếu như Diệp Chân xếp thứ nhất trên Địa Bảng, vậy sự tình lúc trước Diệp Chân đắc tội thứ hai trên Địa Bảng, coi là cái rắm gì?

- Diệp Thắng, Diệp Siêu, các ngươi dám chế tạo tin đồn?

Tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ kịp phản ứng, nhìn hai huynh đệ Diệp Thắng, Diệp Siêu rống giận.

- Khốn kiếp, rốt cuộc các ngươi che giấu cái gì? Diệp Chân là xếp thứ nhất trên Địa Bảng, vì cái gì không nói cho ta?

Lần này, ngay cả đại tộc lão Diệp Hải Bình bị đả kích cũng nổi giận, đi lên vả miệng liên tục, ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho bọn hắn.

Điểm này, là oan uổng Diệp Thắng Diệp Siêu, bởi vì lúc bọn hắn trở lại, Diệp Chân còn chưa xếp thứ nhất trên Địa Bảng.

- Hồ đồ!

Tức giận mắng một tiếng, Diệp Thiên Kỳ liền vượt qua các tộc nhân nghênh đón Thái Thú đại nhân, Diệp Chân thì không quỳ, trực tiếp nghênh đón.

Vô luận là ở Chân Huyền đại lục hay Hắc Thủy Quốc, võ giả đều có đãi ngộ đặc thù, tồn tại như Chân Nguyên cảnh, đều có thể gặp quan không bái.

- Thái Thú đại nhân, ngươi đã hiểu lầm, đã hiểu lầm, chúng ta làm sao dám đuổi nghĩa dũng chi sĩ như Diệp Chân, trọng điểm bồi dưỡng còn không kịp a.

Tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ vội vàng nói.

- Lời nói mới rồi, chẳng lẽ là Thái Thú đại nhân nghe lầm?

Quận phủ Đô Úy Quan Bình lạnh như băng chất vấn.

- Diệp Chân huynh đệ sinh tử của ta, không nghĩ tới, ở Diệp gia các ngươi, lại bị đối đãi như thế.

Nghe xong lời này, trên ót tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ chảy ra mồ hôi lạnh, hai đại cự đầu của quận Vũ An vậy mà cùng nhau cho Diệp Chân chỗ dựa.

Nhất là Đô Úy Quan Bình chưởng quản binh quyền, vậy mà ở trước mặt mọi người xưng là huynh đệ sinh tử với Diệp Chân, trời ạ, khiến Diệp Thiên Kỳ có cảm giác mê man.

Diệp Chân là xếp thứ nhất trên Địa Bảng hay có hai đại cự đầu của quận phủ làm chỗ dựa, chỉ cần có một sự tình tuôn ra, cho đại tộc lão Diệp Hải Bình mười lá gan, cũng không dám làm gì Diệp Chân.

Hiện tại, trong lúc nhất thời toàn bộ tuôn đến!

Trên diễn võ trường, đại tộc lão Diệp Hải Bình trực tiếp choáng váng!

Hắn vốn cho rằng, Diệp Chân là châu chấu tiện tay có thể đập chết, về sau phát hiện, con châu chấu này rất hung, có chút cường tráng, lại về sau, hắn phát hiện con châu chấu Diệp Chân này cường tráng đến quá mức, vậy mà có thể đả thương hắn.

Nhưng mà hiện tại, đại tộc lão Diệp Hải Bình phát hiện, hắn sai, Diệp Chân không phải châu chấu mà hắn có thể một cước giết chết, hắn mới là châu chấu!

- Là một vị tộc lão của chúng ta hồ ngôn loạn ngữ, bởi vì bị chút kích thích, nên mới hồ ngôn loạn ngữ.

Diệp Thiên Kỳ miễn cưỡng tìm một lý do.

- Người hồ ngôn loạn ngữ, không phân rõ trắng đen như thế, còn có thể làm tộc lão?

Thái Thú quận Vũ An nói một câu, liền quyết định vận mệnh của đại tộc lão Diệp Hải Bình.

Nghe vậy, thân thể của đại tộc lão Diệp Hải Bình mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã quỵ.

Vốn là, coi như hắn làm việc hồ đồ một chút, tộc trưởng Diệp Thiên Kỳ cũng không dám làm gì hắn, cao lắm là thu chút ít quyền hành trong tộc, nhưng mà quận trưởng đại nhân mở miệng, vậy hắn liền xong đời.

Bởi vì hắn làm quận trưởng đại nhân khó chịu, chân chân chính chính thành tổn hại lợi ích của tộc nhân Diệp gia!

- Diệp Chân, ngươi phối hợp Quan đô úy tiêu diệt tặc có công, bản Thái Thú đặc biệt ban cho ngươi danh hào nghĩa dũng chi sĩ! Bằng danh hào này, hết thảy thuế má, giao dịch điền sản ruộng đất của nhà ngươi đều được miễn trừ!

Nói đến đây, Thái Thú đại nhân lại cường điệu một câu.

- Giới hạn phụ tử Diệp gia các ngươi, mà không bao gồm Diệp gia, các ngươi hiểu chưa?

Câu nói sau cùng, là nói cho huyện lệnh Kim Thành.

Rất nhiều tộc nhân Diệp gia nghe vậy, lại cực kỳ phiền muộn, có người thậm chí oán hận đại tộc lão.

Nếu không phải đối phương gây chuyện như thế, danh xưng nghĩa dũng chi sĩ kia ban thưởng, tộc nhân Diệp gia có thể đi theo Diệp Chân dính bao nhiêu ánh sáng?

Nhưng bây giờ, mất sạch.

Sau đó quận trưởng đại nhân ở trước mặt người Diệp gia, trao cho Diệp Chân năm ngàn lượng bạc giải thưởng. Năm ngàn lượng bạc này, Diệp Chân cũng không quá để ý, nhưng cơ hồ tất cả người Diệp gia đều nhìn đỏ mắt.

Năm ngàn lượng, rất nhiều người vài chục năm cũng không kiếm được năm ngàn lượng bạc, mà Diệp Chân dễ dàng liền kiếm được.

Tìm một cơ hội, Diệp Chân và Đô Úy Quan Bình thoáng trao đổi một chút mới biết, hóa ra quận trưởng đại nhân nghe nói Diệp Chân tự tay chém giết Quá Sơn Phong, mà Diệp Chân lại là Tề Vân Tông Địa Bảng đệ nhất, liền tự mình chạy tới Diệp gia, phát ban thưởng cho Diệp Chân, mới có sự tình quận trưởng đại nhân xuất hiện ở hôm nay.

Đã có quận trưởng đại nhân đến, Diệp gia tộc hội tiến hành càng thêm long trọng, diễn võ đại hội cũng cử hành lần nữa.

Thế nhưng trải qua trận chiến lúc trước của Diệp Chân, diễn võ đại hội không có bất kỳ bất ngờ gì, các thiếu niên lúc trước còn không phục Diệp Chân, trong nháy mắt, đã phục Diệp Chân đến sát đất.

Trong lúc nhất thời, Diệp Chân liền thay thế Diệp Hạo, thành thần tượng trẻ tuổi trong gia tộc.

Không chút bất ngờ, Diệp Chân lấy được diễn võ thứ nhất, đại tộc lão Diệp Hải Bình phí hết tâm tư vì cháu trai Diệp Hạo của mình chuẩn bị một bình Ngưng Chân Đan, cũng rơi vào túi Diệp Chân, xem như giúp tu vi của Diệp Chân tiến thêm một chút, tu vi bước vào Chân Nguyên cảnh, ai cũng sẽ không ngại Ngưng Chân Đan nhiều.

Có quận trưởng và quận phủ Đô Úy Quan Bình, Diệp gia tộc hội tiến hành cực kỳ thuận lợi, địa vị của phụ tử Diệp Chân cùng Diệp Thiên Thành ở Diệp gia, cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Sau khi tộc hội chấm dứt, tộc trưởng trực tiếp mở từ đường, tuyên bố hai sự tình trọng yếu của Diệp gia.

- Diệp gia đại tộc lão Diệp Hải Bình làm người ngu ngốc, không còn tư cách làm tộc lão, thu hồi tất cả quyền lực ở trong gia tộc.

- Vị trí Đại tộc lão của Diệp Hải Bình, do Diệp Thiên Thành thay thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.