Đan Khí thi đấu đã qua ba ngày, luyện đan cùng luyện khí năm cửa khảo hạch rốt cục kết thúc, chứng kiến ba người Khương Vũ Điệp trở lại, Khương Tư Nam nhịn không được cười hỏi thành tích của các nàng như thế nào.
Khương Vũ Điệp hưng phấn cười nói:
- Ca ca, ta là Tiên Thiên Hỏa Đức Thánh Thể, ở trong Đan Khí Tông ai có thể so thiên phú với ta? Quán quân luyện khí nhất định là ta không thể nghi ngờ, năm cửa khảo hạch kia quả thực là quá đơn giản, ta luyện chế ra một kiện Linh khí Cửu phẩm, ở trong Anh Thiên Cảnh tuyệt đối là đệ nhất!
Phương Tình Tuyết thì ngượng ngùng cười nói:
- Ta cùng Tử Huyên tuy ở trên đan đạo có chút tạo nghệ, nhưng mà trong Đan Khí Tông thiên tài nhiều lắm, hai người chúng ta không sai biệt lắm có thể tiến vào Top 10!
- Vậy cũng rất tốt!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Lúc này đây Đan Khí thi đấu, ta xem ban thưởng có chút phong phú, chẳng những có Linh Đan Linh khí, còn có danh ngạch vào Bí Cảnh tu luyện, tuy ba người các ngươi không thiếu những tài nguyên tu luyện này, nhưng mà danh ngạch Bí Cảnh tu luyện kia cũng không phải thường có, đối với các ngươi có rất nhiều chỗ tốt!
Ba người Khương Vũ Điệp đều nhẹ gật đầu.
Lúc này đây thí luyện, Top 10 có thể đạt được tư cách tiến vào Xích Hà Bí Cảnh tu luyện, Xích Hà Bí Cảnh được gọi là Tiểu Tiên giới, bên trong Linh khí dồi dào, ba năm mới có thể mở ra một lần, nếu tiến vào trong đó tu luyện, xác thực là cơ duyên rất lớn.
Đan Khí thi đấu một mực giằng co bảy ngày, coi như là trên Càn Khôn ấn mênh mông vô tận, cũng hao phí thời gian rất dài mới hoàn thành Đan Khí thi đấu.
Những năm qua khôi thủ rất gây chú ý ánh mắt của người giờ phút này lại có vẻ ảm đạm thất sắc, bởi vì ánh mắt của mọi người tất cả đều chờ mong, chờ mong Đan Khí Tông thiếu chưởng giáo ra đời.
Nhất là khi Hỏa Nguyên cùng Đặng Á Lâm bị mọi người chúng tinh phủng nguyệt đi đến, tất cả đệ tử Đan Khí Tông đều sôi trào.
Hỏa Nguyên một thân chiến giáp xích sắc, phong thần như ngọc, anh tuấn phi phàm, bao phủ ở trong hào quang hoa mỹ, quanh thân có thanh liên theo hắn cất bước mà rơi, như một trích tiên, có một loại Thần Vận không linh.
Mà Đặng Á Lâm bên cạnh hắn tuy không quá chói mắt, nhưng mà cũng mặt như quan ngọc, vô cùng anh tuấn, trên khuôn mặt mang theo một tia mỉm cười tự đắc.
- Hỏa sư huynh, đó là Hỏa sư huynh! Nếu ta có thể trở thành đạo lữ của Hỏa sư huynh thì tốt rồi!
Một nữ đệ tử xinh đẹp mặt lộ vẻ si mê, vô cùng hưng phấn nói.
- Ngươi suy nghĩ nhiều! Hỏa sư huynh nhất định trở thành thiếu chưởng giáo của Đan Khí Tông ta, muốn trở thành thiếu chưởng giáo phu nhân, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Bên cạnh có người vô tình đả kích nói.
- Vậy cũng không nhất định, nghe nói Đại sư huynh Kim Triết, Tam sư tỷ Diệp Tích Quân thiên phú kinh người không kém gì Hỏa Nguyên, thiếu chưởng giáo vị này đến cùng hoa rơi tay ai, còn chưa biết được a!
- Ngươi đây cũng không biết? Ta nghe nói Đại sư huynh Kim Triết không biết nguyên nhân gì, đã sớm rời đi Đan Khí Tông, cho nên nhất định là không cách nào tranh đoạt thiếu chưởng giáo vị, mà Tam sư tỷ Diệp Tích Quân tuy là con gái của chưởng giáo Chân Nhân, thiên phú siêu phàm, nhưng mà cưỡng ép dung hợp Thiên Hỏa vô thượng của Đan Khí Tông ta… Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, hôm nay sinh tử chưa biết, thiếu chưởng giáo vị này ngoại trừ Hỏa sư huynh còn có thể là ai?
- Dĩ nhiên là như vậy! Đây chẳng phải là nói tuyển bạt thiếu chưởng giáo, chỉ là một hình thức?
- Hư, chớ có lên tiếng! Loại chuyện này không phải chúng ta có khả năng nghị luận, đợi lát nữa kết quả xem xét liền biết!
Mọi người nghị luận nhao nhao, trong ánh mắt mang theo thần sắc khác nhau, căn bản không có người đi chú ý kết quả Đan Khí thi đấu, toàn bộ đều nhìn về Hỏa Nguyên cùng với các Thái Thượng trưởng lão trên hư không.
Đây là thịnh hội quyết định tương lai của Đan Khí Tông, tác động tâm từng đệ tử của Đan Khí Tông.
Hỏa Nguyên cùng Đặng Á Lâm tự nhiên cũng nhìn thấy Khương Tư Nam, thần sắc Hỏa Nguyên ngược lại không có chút biến hóa nào, phảng phất như không có chứng kiến hắn, mà Đặng Á Lâm thì làm ra một động tác cắt cổ, trong ánh mắt lộ ra một tia sát cơ nhàn nhạt.
Thần sắc của Khương Tư Nam lạnh nhạt, căn bản không có để ý tới Đặng Á Lâm khiêu khích.
- Hừ, thật đúng là ngu ngốc! Ngay cả ca ca ta cũng đánh không lại, còn có mặt mũi cùng Tích Quân sư tỷ tranh đoạt vị trí thiếu chưởng giáo?
Khương Vũ Điệp rất không quen nhìn bộ dáng kia của Hỏa Nguyên, hừ lạnh một tiếng nói.
- Đúng a, bất quá tên bên cạnh hắn là ai? Chẳng lẽ là viện thủ hắn mời đến, trên người của hắn thậm chí có khí tức thiên địa linh hỏa, xem ra là một cường địch a, Tư Nam ca ca, ngươi lúc này đây khả năng gặp một kình địch a!
Ánh mắt Tử Huyên lóe lên, thấy được Đặng Á Lâm bên người Hỏa Nguyên, còn có khí tức thiên địa linh nóng trên người hắn không che dấu chút nào, trong ánh mắt lộ ra một tia ngưng trọng, chậm rãi nói.
Các nàng cũng biết Khương Tư Nam là cùng với Diệp Tích Quân tham gia thiếu chưởng giáo tuyển bạt, hơn nữa là tỷ thí trên luyện đan, nhưng mà Khương Tư Nam căn bản không có thiên địa linh hỏa, mà Hỏa Nguyên cùng Đặng Á Lâm đều có thiên địa linh hỏa.
Dùng Địa Hỏa cùng thiên địa linh hỏa bình thường luyện chế Linh Đan Linh khí, hiệu quả là cách biệt một trời, nhất là đã đến Thông Thiên Cảnh, cô đọng Nguyên Thần có thể lớn nhất hạn độ phát huy ra lực lượng thiên địa linh hỏa.
Có thể nói, sau khi Đặng Á Lâm đạt đến Thông Thiên Cảnh, trình độ đan đạo so với trước đâu chỉ tăng lên gấp 10 lần?
Bởi vậy coi như là mấy người Tử Huyên đối với Khương Tư Nam rất có lòng tin, cũng nhịn không được nữa có chút lo lắng.
Khương Tư Nam tự nhiên cũng nhận ra Đặng Á Lâm, tuy khinh thường cách làm người của hắn, nhưng mà đối với thiên phú luyện đan của Đặng Á Lâm vẫn có chút tán thưởng, nếu không phải hắn đột nhiên xuất hiện ở Đan Khí Tiên Duyên Hội, vậy khôi thủ luyện đan khẳng định là Đặng Á Lâm không thể nghi ngờ.
Nhưng mà, Đặng Á Lâm này sao sẽ trong thời gian ngắn như vậy đạt đến Thông Thiên Cảnh?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia nghi hoặc, bất quá lập tức liền hiểu rõ.
- Không nghĩ tới Hỏa gia vậy mà lựa chọn Đặng Á Lâm với tư cách viện thủ của Hỏa Nguyên, còn không tiếc ở trong thời gian ngắn tăng hắn lên tới Thông Thiên Cảnh, mục đích đúng là vì để cho hắn ở trên đan đạo áp chế tất cả mọi người?