- Xem ra sau khi Hồng Mông Tạo Hóa tháp dung hợp đoạn thân tháp thứ tám và thứ chín thì đã xảy ra biến hóa kỳ dị nào đó, khiến cho toàn bộ bảo vật mà Thái Sơ Thiên đế lưu lại đều xuất hiện!
Khương Tư Nam thầm nghĩ trong lòng, trước kia lúc hắn được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp, tầng thứ nhất tuy cũng là thế giới huyền hoàng, nhưng bên trong lại trụi lủi chẳng có thứ gì, không hề giống hiện tại, khắp nơi toàn là linh dược tiên dược.
Tầng thứ hai thế giới hỏa diễm lại tràn đầy các loại thiên địa chân hỏa cùng với hỏa diễm tiên tinh.
Tầng thứ ba là thế giới hải dương, khắp nơi chứa đầy kỳ vật thiên địa như chân thủy, tiên dịch cùng hải nhãn linh tuyền trân quý.
Tầng thứ tư là thế giới ất mộc, mọc đầy thiên địa linh căn, tỷ như Bàn Đào linh căn, Chu quả linh căn, toàn là chí bảo thuộc tính mộc.
Tầng thứ năm là thế giới canh kim, bên trong ngập tràn các loại thiên địa bảo quáng, tiên kim kỳ dị, có thể luyện chế thành linh tài tiên khí cường đại.
Năm tầng thế giới đầu tiên chính là thế giới Ngũ Hành, chứa đầy các loại bảo vật quý hiếm, khiến chúng nhân nhìn mà hoa cả mắt, đại bộ phận cường giả Chí Tôn cùng với Chí Tôn trở xuống đều ở lại trong thế giới Ngũ Hành, tìm kiếm bảo vật có lợi cho bản thân.
Chỉ có Chân Tiên cùng Thánh Địa muốn giành cho bằng được Hồng Mông Tạo Hóa tháp mới sẽ ngựa không dừng vó tiếp tục lao thẳng tới tiền phương.
Ầm ầm!
Đến tầng thứ sáu liền biến thành thế giới Thái Âm. Khắp nơi quanh đây tràn ngập âm sát chi lực, trước mặt chúng nhân là một mảnh sương mù, không thấy được bảo vật nào, ngược lại bên người tràn đầy sát cơ.
Nhưng âm cực sinh dương, ở trong thế giới Thái Âm lại có rất nhiều Âm Hồn Tinh, có thể trợ giúp Nguyên thần chi lực của người tu hành, công dụng cực kỳ huyền diệu.
Lúc Khương Tư Nam đi tới thế giới Thái Âm liền nhìn thấy đám người Thần Tiêu Cung Lôi Càn Khôn cùng Lôi Chấn đang thu nhặt Âm Hồn Tinh trong khu vực nồng nặc âm sát chi lực.
Thần Tiêu Cung nổi danh với thần thông lôi đạo, mà tu luyện thần công lôi đạo càng cường đại thì càng cần Nguyên thần chi lực cường đại, bởi thế cường giả Thần Tiêu Cung đều rất thèm khát những Âm Hồn Tinh này.
Chân Tiên của Thần Tiêu Cung tiếp tục đi tới, song vẫn không quên dặn dò đám người Lôi Càn Khôn cùng Lôi Chấn ở lại đây thu tập Âm Hồn Tinh.
- Khương Tư Nam? !
Nhãn thần Lôi Càn Khôn và Lôi Chấn đồng thời chợt lóe, sắc mặt trở nên băng lãnh, bọn họ không ngờ sẽ gặp được Khương Tư Nam ở chỗ này.
- Thì ra là hai vị tiền bối của Thần Tiêu Cung, xem ra hai vị tiền bối đã thu tập được không ít Âm Hồn Tinh, vậy giao hết ra đây đi, ta có thể tha cho các ngươi rời khỏi đây!
Khương Tư Nam cũng nhìn thấy Lôi Càn Khôn cùng Lôi Chấn, và cả Âm Hồn Tinh trong tay bọn họ, lập tức cười nhẹ nói.
- Tha cho chúng ta rời đi? ! Tiểu tử, ngươi đúng là không biết chết sống!
Lôi Chấn giận quá hóa cười, hắn không ngờ ngữ khí Khương Tư Nam lại lớn lối đến nhường kia.
Bây giờ không còn Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay, một tên hạ vị Chí Tôn mới vừa đột phá Chí Tôn chi cảnh như hắn, chẳng lẽ vẫn cho là có thể cùng lúc đối phó hai người Lôi Càn Khôn cùng Lôi Chấn?
Phải biết, Lôi Chấn là Chí Tôn viên mãn, Lôi Càn Khôn là Chí Tôn nhất tai, hơn nữa trong tay còn có tiên khí Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm!
- Trong thế giới Thái Âm này chỉ có giết Âm Sát hồn thú mới thu được Âm Hồn Tinh, chỉ là Âm Sát hồn thú không dễ đối phó, hơn nữa được đến Âm Hồn Tinh cũng quá hao phí thời gian! Ta không có nhiều thời gian rảnh rỗi để hao phí ở chỗ này, có điều may nhờ các ngươi thu nhặt giúp ta, giờ giao hết ra đây thôi!
Khóe môi Khương Tư Nam nhếch lên ý cười, một tay vươn về phía Lôi Chấn.
Ở trong Tổ Long cung, Lôi Chấn từng muốn trí Khương Tư Nam vào chỗ chết, hiện nay cừu nhân tương kiến, Khương Tư Nam tự nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp động thủ.
- Ngươi tìm chết!
Nhãn thần Lôi Chấn chợt lóe, tức thì tóe phát ra sát cơ sâm hàn, chợt quát một tiếng, ngang trời vung chưởng đánh tới Khương Tư Nam.
Một chưởng này bá đạo vô cùng, lôi đình màu tím quanh quẩn nơi chưởng tâm, hình thành từng đạo lôi đình hừng hực, điên cuồng trút về phía Khương Tư Nam.
Đây là thần thông trấn phái của Thần Tiêu Cung, Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, ẩn chứa Lôi Hành đại đạo, lực công kích hạo hãn không gì ngăn được.
Nhưng khiến Lôi Chấn không nghĩ đến là, Khương Tư Nam cánh nhiên không chút né tránh hay phòng ngự gì cả, mà vẫn giơ vuốt chộp tới Lôi Chấn.
- Tìm chết!
Lôi Chấn và Lôi Càn Khôn đồng thời cười lạnh một tiếng, mắt lộ ra sát cơ.
Bọn họ không ngờ Khương Tư Nam cánh nhiên lại khinh địch đến vậy, Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp này dưới sự tri triển của Chí Tôn viên mãn như Lôi Chấn, dù có là Chí Tôn nhất tai cũng không dám ngạnh kháng, thế mà Khương Tư Nam thậm chí không hề tính toán phòng ngự.
Nếu chính ngươi đã muốn tìm chết, vậy cũng đừng trách ta!
Trong mắt Lôi Chấn toát ra thần sắc vô cùng hưng phấn, nếu thương nặng được Khương Tư Nam, đến lúc đó liền có thể giành lấy Lôi Đế Tiên Kinh hoàn chỉnh từ trong người Khương Tư Nam, đó nhất định là một kiện đại công, dù là phi thăng Tiên giới cũng không phải không có khả năng.
Ầm ầm!
Chỉ nháy mắt, lôi đình vô tận đã dìm ngập Khương Tư Nam, ngay lúc Lôi Chấn và Lôi Càn Khôn mắt lộ ra cười lạnh, cho là dưới một kích này Khương Tư Nam dù không chết cũng sẽ trọng thương, thì chợt xuất hiện một cỗ vòng xoáy lực lượng kinh khủng hút lấy thiên địa chi lực chung quanh.
Oanh!
Nháy mắt mà thôi, lôi đình chi lực tung trào đã bị vòng xoáy kia trực tiếp cắn nuốt, từ trong đó lộ ra thân ảnh Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam không tổn hao chút nào, ngay cả đều không chút vết rách, trên mặt vẫn treo lên ý cười nhàn nhạt.
- Cái gì? !
Lôi Chấn và Lôi Càn Khôn đồng thời kinh hãi thở ra một tiếng, bọn họ không thể ngờ, dưới một kích toàn lực của Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, Khương Tư Nam cánh nhiên có thể lông tóc không thương.
- Không hay!
Thần sắc Lôi Càn Khôn chợt biến, nhìn thấy tay Khương Tư Nam trực tiếp chộp tới Lôi Chấn, nghĩ đều không nghĩ, lập tức rút ra Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, chém thẳng về phía Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Kiếm quang chiếu sáng trọn cả thế giới, nương theo đó là lôi quang vô tận cuồn cuộn mà đến, phảng phất muốn chém đôi thế giới Thái Âm thành hai nửa.
Nhưng một kiếm này vẫn quá muộn.
Tay Khương Tư Nam nhanh đến cực trí, nháy mắt đã bóp chặt cổ họng Lôi Chấn, xách Lôi Chấn lên như xách gà con.
Hơn nữa một quyền mà tay kia oanh ra cũng có lôi đình cuộn trào hừng hực, va đập cùng đạo kiếm mang.
Ầm ầm!
Thân hình Khương Tư Nam bất động, y sam vang dậy phần phật, chỉ có Lôi Càn Khôn là bị một quyền kia oanh bắn lên trên Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, cả người bị đánh bay trên trăm trượng, khí huyết toàn thân đều bị chấn đãng.
- Khương Tư Nam, thả con trai ta ra! Nếu không ta đảm bảo ngươi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn! Chân Tiên của Thần Tiêu Cung tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lôi Càn Khôn vừa sợ vừa giận, nhìn Lôi Chấn trong tay Khương Tư Nam, hét lớn.
Lúc này trong mắt Lôi Chấn toàn là thần sắc kinh khủng, hắn cảm giác cực rõ nét về lực lượng khủng bố của Khương Tư Nam, chỉ cần đối phương tâm niệm vừa động liền có thể giết chết mình.
Hắn không nghĩ thông, sao thực lực Khương Tư Nam lại trở nên mạnh đến vậy, giờ gặp phải uy hiếp tử vong, trong mắt hắn bất giác lộ ra vẻ cầu xin.
- Chết đến lâm đầu còn dám uy hiếp ta, chẳng lẽ thật tưởng rằng ta không dám giết ngươi?
Ánh mắt Khương Tư Nam chuyển lạnh, một mảnh thần quang trong tay tuôn trào mà ra, lẫn với một tia lực lượng bản nguyên chi hỏa, hỏa diễm chín màu tràn ngập, Lôi Chấn ngay cả kêu thảm đều không kịp thốt lên, nháy mắt đã hóa thành một mảnh tro bụi.
Tròng mắt Lôi Càn Khôn lập tức đỏ rực như máu!