- Điều này sao có thể? Khương Tư Nam không phải đệ tử Đại La Thiên Tông sao? Nghe nói còn là đồ đệ của Thiên Cơ Trận Vương, nếu hắn là gian tế của Ma tộc, sớm đã bị Thiên Cơ Trận Vương một chưởng chụp chết rồi!
Có người nghi hoặc nói.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra vẻ trào phúng, muốn xem xem Kỷ Vân Thâm có thể biên ra cái bịp bợm gì.
Khương Tư Nam không nói gì, nhưng mà tiểu hòa thượng lại không chịu được, trừng to mắt, rất có khí thế Kim Cương nổi giận, nói:
- A Di Đà Phật, Ngũ Hành Thánh Tông luôn không biết xấu hổ sao? Muốn giội nước bẩn lên người Khương đại ca, ngươi lấy chứng cứ ra, hèn hạ thủ đoạn vu oan vô sỉ như vậy, Ngũ Hành Thánh Tông ngươi cũng có thể dùng ra?
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, một bộ tính trước nói:
- Chư vị đạo hữu, ta nói như vậy, khẳng định có chứng cớ. Vừa rồi Khương Tư Nam ở trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng mấy chục hơn trăm lần, chư vị nghe nói qua Chân Cương giới có thần thông khủng bố như vậy sao?
- Phải biết rằng tiên, ma, yêu tam môn nhất định là không có thần thông như thế, coi như là Ma Tông lẫy Thiên Ma giải thể tiếng tăm lừng, cũng không quá đáng là liều mạng hao tổn pháp lực thần hồn, trước khi chết liều mạng, cũng chỉ có thể bộc phát ra vài lần lực lượng, nhưng mà gấp mấy chục hơn trăm lần lực lượng các ngươi ai nghe nói qua? Ở Chân Cương giới có thần thông như thế, chỉ sợ chỉ có quần ma dư nghiệt đi à nha?
Kỷ Vân Thâm chậm rãi nói:
- Hơn một vạn năm trước trận đại chiến kia, coi như chư vị không có kinh nghiệm bản thân, nhưng mà thông qua tông môn điển tịch ghi lại, khẳng định cũng biết trận chiến ấy kịch liệt đến cỡ nào, mà lúc ấy Ma tộc liều mạng hao tổn thọ nguyên, thần hồn, tinh huyết bộc phát ra lực lượng thần thông cường hãn có rất nhiều, tuy không thể bền bỉ, đánh xong một trận lập tức bỏ mình, nhưng mà tạo thành thương vong rất lớn cho Chân Cương giới chúng ta, trong đó có Ám Ma tộc Thiên Ma giải thể thuật, Huyết Ma tộc Huyết Hải Phần Thiên thuật...
Nói đến đây, Kỷ Vân Thâm hơi có thâm ý nhìn Khương Tư Nam.
Ánh mắt mọi người cũng dần dần sáng lên, đúng vậy, nghe nói Khương Tư Nam ở thời điểm tiến vào Thần Ma cổ chiến trường, bị cường giả Huyết Ma tộc cường đại nhập vào thân, hẳn là hôm nay Khương Tư Nam đã không phải là bản thân? Mà là cường giả Huyết Ma tộc?
Mọi người nghĩ đến đây, lập tức tâm lạnh, cực kỳ cảnh giác cùng tràn ngập địch ý nhìn Khương Tư Nam.
- Chư vị đạo hữu cùng ta nghĩ không sai, dù Khương Tư Nam trước kia không phải Ma tộc, nhưng mà ai có thể bảo chứng hắn sẽ không bị Huyết Ma đoạt xá? Có thể thi triển thần thông cường đại như thế, ngoại trừ Ma tộc? Xin hỏi Chân Cương giới ta còn có thần thông gì có thể có uy lực như thế?
Kỷ Vân Thâm chậm rãi nói, lập tức để lực chú ý của mọi người, dẫn tới sự tình Khương Tư Nam bị cường giả Huyết Ma tộc đoạt xá.
Trải qua hắn suy luận, mọi người lập tức tin tưởng, hôm nay Khương Tư Nam tám chín phần mười, đã không phải là bản thân hắn rồi!
Tiểu hòa thượng tức giận, trừng mắt tròn căng, nhìn Kỷ Vân Thâm chửi ầm lên:
- Ngươi còn có xấu hổ hay không? Chỉ bằng ngươi phỏng đoán liền cho rằng Khương đại ca là người Huyết Ma tộc? Ta nói ngươi cũng là gian tế của Ma tộc? Không phải là ngấp nghé bảo tàng Tây Linh Thú Sơn trên người chúng ta sao? Ta nhổ vào, chỉ bằng ngươi? Ngươi cũng xứng? A Di Đà Phật, lão tử bây giờ là càng ngày càng chán ghét Ngũ Hành Thánh Tông các ngươi, ngươi cẩn thận đừng rơi vào trong tay của ta! Ta giết chết ngươi!
Đoan Mộc Hàn cũng lạnh lùng cười nói:
- Thật sự là buồn cười, các ngươi tìm không thấy thần thông cường đại như thế, chẳng lẽ thần thông như vậy liền không tồn tại sao? Chỉ có thể nói là chính các ngươi cô lậu quả văn, Kỷ Vân Thâm, ta tất trảm ngươi!
Khương Tư Nam như cũ rất lạnh nhạt, cũng không có giải thích, hắn âm thầm phục dụng một cây Linh Dược Tuyệt phẩm, chậm rãi chữa trị thương thế trong cơ thể.
Sau đó phải đại chiến một hồi, cần gì phải tốn miệng lưỡi?
Chỉ cần chém Kỷ Vân Thâm, đến lúc đó trở lại Đại La Thiên Tông, cái gọi là cường giả Huyết Ma tộc gì đó, tự nhiên sẽ sụp đổ.
Kỷ Vân Thâm nghe tiểu hòa thượng cùng Đoan Mộc Hàn nói, cũng không có tức giận, cười nhạt một tiếng nói:
- Hai người các ngươi một vị là Tịch Diệt Ma Môn Thái tử, một vị là Thiên Duyên Tông truyền nhân, vì sao cùng Khương Tư Nam là Huyết Ma hỗn chung một chỗ? Nếu như các ngươi gian ngoan mất linh, vậy cũng đừng trách chúng ta hạ sát thủ, trực tiếp tru sát toàn bộ bọn ngươi!
Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Kỷ Vân Thâm lạnh dần, trong thanh âm để lộ ra một tia sát cơ.
Sở dĩ hắn nói như vậy, cũng không phải hắn cho rằng Khương Tư Nam đã bị Huyết Ma đoạt xá.
Trái lại, hắn quyết không tin Khương Tư Nam bị Huyết Ma đoạt xá, bởi vì nếu là cường giả Huyết Ma tộc, căn bản sẽ không giống Khương Tư Nam bây giờ, chỉ sợ sớm đã thống hạ sát thủ với mọi người rồi, phải biết người Huyết Ma tộc là sẽ thông qua hấp thu máu tươi của cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc, đến đề thăng mình.
Hắn sở dĩ họa thủy đông dẫn như vậy, một là sợ mọi người bị Khương Tư Nam chấn nhiếp, không dám tiếp tục động thủ. Mà nguyên nhân càng lớn là, hắn đối với thần thông của Khương Tư Nam, nổi lên ngấp nghé chi tâm!
Thời điểm Anh Thiên Cảnh, phát huy ra gấp trăm lần lực lượng, liền có thể so với Thông Thiên Cảnh cực hạn?
Như vậy nếu đạt đến Vương giả, một khi nhận được loại thần thông này, hắn chẳng phải là có thể xưng bá toàn bộ Chân Cương giới?
Chỉ sợ đến lúc đó coi như là đi Đại Thiên Thế Giới, cũng có thể trở thành một phương cường giả!
Cho nên, Khương Tư Nam cái chủng loại kia thần thông, nhất định phải đem tới tay!
Đoan Mộc Hàn lạnh lùng nói:
- Không cần nói đường hoàng như vậy, muốn đánh thì đánh, chả lẽ chúng ta lại sợ ngươi?
Tám tượng đá xếp thành một hàng, tản mát ra khí tức lạnh thấu xương, sát khí xông lên trời, phảng phất như sau một khắc theo ba người phát ra mệnh lệnh, sẽ phóng tới mọi người.
Tuy một đám cường giả cho rằng Khương Tư Nam rất có thể là cường giả Huyết Ma tộc, hơn nữa vậy mà lẫn vào trong Thanh Long Điện, nói không chừng chính là vì trợ giúp Ma Tôn phá vỡ phong ấn, nhưng mà nhìn tám tượng đá khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn lại lộ vẻ do dự.
Ai cũng không muốn động thủ trước.
Ngay thời điểm Kỷ Vân Thâm cảm giác có chút không kiên nhẫn, một tiếng vang thật lớn vang vọng toàn bộ Tinh Không.