Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long cũng không có bị bất luận kẻ nào nhìn thấu, thị vệ Bạch Cốt tông đều nhận ra hai vị trưởng lão này, bọn hắn một đường thông suốt đi tới cứ điểm của Bạch Cốt tông.
Đây là một cung điện dùng Hắc Sơn thạch xây, Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long vừa đi vào, liền thấy được trên cung điện ngồi một trung niên nam tử mặc Khô Lâu chiến giáp, đúng là Bạch Cốt tông tông chủ Bạch Sát.
Cả người Bạch Sát tản mát ra một cỗ uy áp khổng lồ, trong cung điện tràn đầy khí tức áp lực, phía dưới có hơn mười cường giả Hoàng đạo, Khương Tư Nam có chút nghi hoặc chính là, số lượng Hoàng giả ở đây không hề giống như Khương Như Phong nói, có hơn năm mươi người.
Chỉ là, Khương Tư Nam không kịp suy nghĩ, liền chứng kiến sắc mặt Bạch Sát âm trầm như nước, trong ánh mắt bắt đầu khởi động lấy sát cơ như thực chất, lửa giận ngập trời, mọi người phía dưới đều câm như hến, cả đám đều không dám lên tiếng.
- Trương Côn, Lý Uy, ta phái hai người các ngươi đi tìm hiểu tin tức, các ngươi tra ra cái gì rồi?
Chứng kiến Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long đến, Bạch Sát không nghi ngờ gì, cũng không có nhìn thấu hai người ngụy trang, ánh mắt âm lãnh rơi vào trên thân hai người, lên tiếng hỏi.
Tuy tu vi của Trương Côn cùng Lý Uy không cao, nhưng cực kỳ trung thành và tận tâm, chính là tâm phúc của Bạch Sát, bởi vậy lúc này bị Bạch Sát phái ra điều tra động tĩnh của Khương tộc, hơn nữa đuổi bắt cá lọt lưới của Hắc Sơn bộ lạc.
Trong nội tâm Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long đều nhẹ nhàng thở ra, Khương Tư Nam sưu hồn Trương Côn, tự nhiên minh bạch Bạch Sát giao nhiệm vụ gì, giờ phút này không chút hoang mang nói:
- Khởi bẩm tông chủ, chúng ta tuần tra chung quanh Hắc Sơn phương viên vài nghìn dặm, nhưng không có phát hiện cá lọt lưới của Hắc Sơn bộ lạc, chắc hẳn đã bị tông chủ một mẻ hốt gọn rồi, nhưng chúng ta lại phát hiện những vật khác. . .
Theo Khương Tư Nam bẩm báo, trên mặt Bạch Sát lộ ra một tia thất vọng, nhưng đến cuối cùng, ánh mắt của hắn lóe lên, lạnh giọng hỏi:
- Các ngươi phát hiện cái gì?
Khương Tư Nam tiếp tục nói:
- Tông chủ, chúng ta phát hiện tung tích của cường giả Thiên Đế Sơn Tổ tộc, bọn hắn ở bên ngoài Hắc Sơn sơn mạch, hình như là đang tìm kiếm cái gì đó!
Khương Tư Nam nói dối, nhưng lại mặt không đổi sắc.
Kết hợp trí nhớ của Trương Côn, trong lòng của hắn có chỗ suy đoán, chỉ sợ Bạch Cốt tông chỉ là pháo hôi của Tổ tộc, về phần Tổ tộc đang tìm kiếm bảo vật gì, Bạch Sát cũng không nhất định biết rõ, cho nên muốn dò xét âm mưu của Tổ tộc, đầu tiên phải tìm được cường giả Tổ tộc.
Mới vừa tới đại điện, Khương Tư Nam đã chứng kiến, tại đây tất cả đều là người Bạch Cốt tông, không có Hoàng giả Tổ tộc, chắc hẳn đã đi ra, áp dụng kế hoạch nào đó, bởi vậy hắn tâm niệm chuyển động, tùy ý nói dối.
- Bên ngoài Hắc Sơn sơn mạch?
Bạch Sát nhướng mày, hắn tự nhủ:
- Không đúng nha, đồ vật Tổ tộc muốn tìm có lẽ ở trong Hắc Sơn sơn mạch mới đúng, cường giả Tổ tộc cũng đã ở các nơi dò xét, nhưng vì sao lại sẽ xuất hiện ở bên ngoài Hắc Sơn sơn mạch? Chẳng lẽ. . .
Khương Tư Nam tiến lên một bước tiếp tục nói:
- Tông chủ, ta nghĩ Tổ tộc nói trong Hắc Sơn sơn mạch có bảo vật, sẽ không phải chỉ là nguỵ trang chứ? Còn bảo vật chân chính có lẽ ở chỗ khác? Nếu nói như vậy, chúng ta vây khốn Hắc Sơn bộ lạc liền nguy hiểm, như vậy chúng ta ở ngoài sáng, một khi Thiên Đế Sơn Khương tộc rảnh tay, chỉ sợ cái thứ nhất sẽ cầm chúng ta khai đao!
- Ngươi nói là, Tổ tộc có khả năng muốn để cho chúng ta làm người chịu tội thay?
Trong thanh âm của Bạch Sát mang theo vẻ kinh nghi, nhưng trong lòng hắn đã tin hơn phân nửa, dù sao những ngày này hắn vốn tưởng rằng đã đầu phục Tổ tộc, nhưng người Tổ tộc kiêu căng, đối với hắn vênh mặt hất hàm sai khiến, an bài hắn vây khốn Hắc Sơn bộ lạc, nhưng cho tới bây giờ lại không cho hắn biết trong Hắc Sơn sơn mạch có bảo vật gì.
- Tông chủ, tuy nói cái này không nhất định, nhưng chúng ta không thể không phòng!
Lý Kim Long cũng giả vờ giả vịt nói.
- Các ngươi phát hiện cường giả Tổ tộc xuất hiện ở nơi nào? Tổng cộng có bao nhiêu người?
Bạch Sát bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, thanh âm lạnh lùng nói.
Trên mặt Khương Tư Nam vừa đúng xuất hiện một tia kính sợ, cung kính nói:
- Khởi bẩm tông chủ, ta cùng Lý Uy tu vi thấp kém, chúng ta chỉ phát hiện bọn hắn xuất hiện ở một sơn mạch bên ngoài Hắc Sơn sơn mạch ba nghìn dặm, đi về phía phương bắc, nhưng cụ thể muốn đi đâu, chúng ta lại không rõ ràng!
Bạch Sát nhẹ gật đầu, tuy hắn tín nhiệm Trương Côn cùng Lý Uy, nhưng trời sinh tính đa nghi, vẫn vô ý thức lừa dối Khương Tư Nam thoáng một phát, Khương Tư Nam trả lời mơ hồ, ngược lại tiêu trừ lòng nghi ngờ của hắn.
Dù sao tu vi của Trương Côn cùng Lý Uy quá yếu, nếu có thể tinh tường phát hiện địa phương mà người Tổ tộc đi, chỉ sợ như vậy mới giả.
- Việc này tạm thời không đề cập tới, nhưng hôm nay có một đại sự muốn nói cho mọi người!
Trong ánh mắt Bạch Sát âm tình bất định, cuối cùng hít sâu một hơi, trong thanh âm đằng đằng sát khí.
- Ngọc bài của con ta Bạch Vũ, cùng với hai Hoàng giả thị vệ nát tan! Hơn nữa tám Vương giả đuổi giết cá lọt lưới của Hắc Sơn bộ lạc đến bây giờ vẫn chưa về, ta nghĩ có lẽ đã chết!
Bạch Sát vừa nói xong, tất cả mọi người trong đại điện biến sắc, ngay cả Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long, trong nội tâm cũng nhảy dựng.
Thật không ngờ sự tình Bạch Vũ bị Bạch Sát biết nhanh như vậy, còn có tám Vương giả đuổi giết Khương Như Phong cùng Khương Linh San mất tích, cũng đưa tới hắn hoài nghi.
Trong nội tâm Khương Tư Nam có chút bận tâm, nếu Trương Côn cùng Lý Uy chết bị phát hiện, mình ngụy trang khả năng liền không tạo nên tác dụng gì rồi.
Đồng thời, Khương Tư Nam cũng âm thầm quyết định, nếu Bạch Sát thật sự hoài nghi, vậy mình liền tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp triệu hồi ra Kiếm Hoàng Khôi Lỗi, làm thịt đám người kia rồi nói sau.
Nhưng như vậy khẳng định sẽ kinh động người Tổ tộc, không phải vạn bất đắc dĩ, Khương Tư Nam sẽ không làm như vậy.
Phía dưới là hơn mười Hoàng giả, đều là nòng cốt của Bạch Cốt tông, giờ phút này trong nội tâm run lên, con trai độc nhất của Bạch Sát lại bị người giết chết, chỉ sợ Bạch Sát muốn nổi điên rồi.