- Cái cục xương này thật khó gặm, bất quá ta cũng không tin các ngươi một mực ngừng ở chỗ này!
Long Hoàng cười hắc hắc, có chút lưu luyến nhìn những Huyết Liên Hoa kia, lại ẩn dấu đi.
Khương Tư Nam biến ảo trận thế, hôm nay cả đại trận lực công kích chính yếu nhất đều đặt ở trên đầu Bạch Tông Nghĩa cùng đám người Huyết Ma Tông.
Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng mượn nhờ đại trận tiện lợi, ở trong đó xuất quỷ nhập thần, không ngừng chém giết những cường giả lạc đàn kia.
Đến cuối cùng, tất cả mọi người như chim sợ cành cong, đại bộ phận cường giả Anh Thiên Cảnh đều chết ở trong đại trận, bọn hắn cũng không dám đơn giản lộn xộn, dứt khoát ngừng ngay tại chỗ, đau khổ đối kháng trong đại trận diễn biến ra công kích cường đại.
- Mọi người không phải sợ! Bạch gia gia nhất định sẽ nghĩ biện pháp phá vỡ đại trận này, chúng ta nhất định phải bảo toàn thực lực, trước chịu đựng!
Thiếu nữ tóc lam của Bạch Đà phủ khuyên mọi người, nàng thanh lệ xuất trần, tuy sắc mặt cũng rất ngưng trọng, nhưng lại không có vẻ kinh hoảng chút nào.
- Đúng vậy, tòa đại trận này quá kinh khủng, chúng ta không nên tùy tiện xông loạn, ngay ở chỗ này thủ vững trận địa, Bạch gia gia nhất định sẽ tới cứu chúng ta!
Thanh niên tóc bạc cũng có chút ít lo lắng khuyên.
Rất hiển nhiên địa vị của hai người bọn họ ở Bạch Đà phủ rất cao, những đại năng Thông Thiên Cảnh kia cũng bắt đầu bình tĩnh lại, nhận đồng thuyết pháp của bọn hắn.
Đây là một thế giới Cương Phong vô tận, như Thiên Đao gào thét, mỗi một đạo Cương Phong đều tương đương một kích của đại năng Thông Thiên Cảnh, Cương Phong vô biên vô hạn để cho mọi người chèo chống khổ không thể tả.
- Mọi người chịu đựng, ta tin tưởng Bạch lão đệ!
Tráng hán Hắc Long phủ kia cũng hét lớn một tiếng, hắn tế ra một khối Huyền Quy xác màu đen, tản ra bảo huy cường đại, mọi người hợp lực đưa pháp lực vào, Huyền Quy xác bắn ra hào quang sáng chói, một mực bảo vệ đám đông ở bên trong.
Cứ như vậy, hai ngày trôi qua.
Người trong đại trận đều học thông minh, lựa chọn tại nguyên chỗ cố thủ đợi viện binh, không dám lại nếm thử phá trận.
Mà Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng tìm không thấy cơ hội hạ thủ, cũng đều phản hồi trở lại.
Khương Tư Nam tự nhiên mừng rỡ kéo dài thời gian, chỉ cần có thể kéo qua bọn người Cẩu Tam hoàn toàn đột phá, bọn hắn có thể thong dong rời đi.
Đám người Huyết Ma Tông nhị thái tử, ở dưới Huyết Sát kiếm bảo vệ, lại để cho Long Hoàng căn bản không có cơ hội hạ thủ, chỉ có thể trông mong lo lắng suông.
Nhưng mà để cho Khương Tư Nam để ý nhất, vẫn là trận đạo Tông Sư Bạch Tông Nghĩa!
Hai ngày thời gian, Bạch Tông Nghĩa thủy chung không có tiến vào trong tám đạo quang môn, Hỗn Nguyên Huyền Kim kiếm khí cũng không làm gì được hắn, con mắt hắn thần quang càng ngày càng thịnh, xuyên thấu qua trận pháp vô cùng vô tận, thậm chí có thể xem thấu Khương Tư Nam tồn tại.
Hai ngày sau, Bạch Tông Nghĩa phảng phất như thi triển bí thuật nào đó, khuôn mặt càng thêm già nua, nhưng mà lông mày hắn vốn nhíu chặt rốt cục giãn ra.
- Nguyên lai là như vậy! Nguyên lai ta từ vừa bắt đầu liền đi vào chỗ nhầm lẫn, nguyên lai tòa đại trận này không phải cổ trận pháp, mà là có người bố trí xuống!
Bạch Tông Nghĩa mới mở miệng, liền để cho Khương Tư Nam cảm giác được trong nội tâm chấn động.
- Người bày trận, ta biết rõ ngươi có thể nghe thấy, có thể tham diễn ngũ hành bát quái đến cảnh giới như thế, hơn nữa sáp nhập vào phù văn cổ tự để cho người tưởng lầm là Thượng Cổ chi trận, tu vi trận đạo như vậy lão phu cực kỳ bội phục!
Ánh mắt Bạch Tông Nghĩa thâm thúy, chậm rãi lên tiếng nói:
- Nếu như không phải lão phu còn có chút thần thông, có thể nhìn ra nơi đây mấy ngày trước bất quá là một mảnh núi hoang, thiếu chút nữa đã bị ngươi lừa gạt! Ta hiếu kỳ chính là, tại sao ngươi lại bố trí một tòa sát trận như vậy? Là vì ngăn cản người khác điều tra bên trong phiến Lôi quang kia che dấu đồ vật gì sao?
- Hoặc là ngươi tu luyện đến khẩn cấp trước mắt, bởi vì một ít nguyên nhân không hiểu cần độ kiếp? Hay ngươi thật sự ở chỗ này đã nhận được một kiện dị bảo, đã đến thời khắc luyện hóa mấu chốt?
- Nhưng mà lão phu có thể khẳng định chính là, tu vi của ngươi tuyệt đối không cao, hơn nữa hiện tại cũng không cách nào ly khai nơi đây, cho nên muốn mượn nhờ tòa đại trận này đến kéo dài thời gian, lão phu thật đúng là càng ngày càng hiếu kỳ, vị trận đạo Tông Sư nào của Chân Cương giới ở đây, có thể lộ ra diện mục thật của ngươi để cho lão phu gặp mặt một lần hay không?
Thanh âm của Bạch Tông Nghĩa ở trong đại trận vang lên, nhưng mà nghe vào trong tai Khương Tư Nam, lại như một mảnh kinh lôi, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Quả nhiên không thể xem thường thiên hạ anh hùng a! Bạch Tông Nghĩa này không hổ là trận đạo Tông Sư, dựa vào dấu vết để lại nhìn ra nhiều như vậy.
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, cải biến thanh âm của mình thoáng một phát, lập tức liền trở nên vô cùng già nua, trực tiếp ở bên tai Bạch Tông Nghĩa vang lên.
- Bạch Tông Sư không hổ là Trận Pháp đại gia, bổn tọa bội phục! Bất quá nơi đây cũng không có dị bảo gì, cũng không có động phủ cường giả, chỉ là bởi vì bổn tọa bế quan không muốn làm cho người quấy rầy, vì vậy bố trí xuống sát trận, nếu Bạch Tông Sư nguyện ý rời khỏi, bổn tọa thả các ngươi ly khai!
- Quả nhiên là ngươi đang âm thầm giở trò, thả chúng ta ly khai? Ha ha ha ha...
Bạch Tông Nghĩa lập tức phá lên cười, nhưng mà dáng tươi cười lại lạnh như băng, hơn nữa để lộ ra tí ti sát cơ.
- Ta tại sao phải đi? Không nói hai ngày qua ngươi dùng sát trận này chém giết nhiều người như vậy, hơn nữa càng làm cho lão phu khiếp sợ chính là, ngươi vậy mà ở trong trận sáp nhập vào mấy chục phù văn cổ tự, lão phu rất thích những phù văn này của ngươi, phải biết rằng ở trong Thần Ma cổ chiến trường nhiều ngày như vậy, ta cũng không quá đáng là gặt hái được mấy viên phù văn cổ tự, đừng tưởng rằng ta phá không được đại trận của ngươi, lão phu thật đúng là muốn gặp diện mục thật của ngươi! Phù văn cổ tự của ngươi, lão phu muốn định rồi!
Dã tâm của Bạch Tông Nghĩa lập tức bạo lộ ra!
- Nguyên lai là vừa ý phù văn cổ tự của ta sao?
Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong ánh mắt lộ ra một tia trào phúng, hắn và bọn người Bạch Đà phủ không cừu không oán, chỉ là vì ngăn cản bọn hắn quấy rầy đám người Cẩu Tam đột phá, mới bày sát trận, chỉ là không nghĩ đến khẩu vị của Bạch Tông Nghĩa lớn như vậy.