Hai mắt Ngao Vân đỏ thẫm, trong ánh mắt bắt đầu khởi động lấy sát cơ mãnh liệt, ở đó tê tâm liệt phế điên cuồng hét lên .
Trong nội tâm Khương Tư Nam cũng thở dài, tuy Ngao Vân là nhi tử của Ngao Trác, nhưng chỉ là hoàn khố, thiếu niên khí phách chút ít mà thôi, nhưng tâm tính vẫn không tệ, chỉ sợ hắn cũng không biết phụ thân mình đã làm những chuyện kia.
Nhưng làm sai là làm sai, coi như hiện tại nói cho hắn biết, khó tránh khỏi là vung muối lên vết thương, nhưng cũng phải nói cho hắn biết.
Trong ánh mắt Long Hoàng lộ ra một tia phức tạp, hắn trầm mặc một lát, chậm rãi nói:
- Ngao Vân, ngươi còn nhận ra ta không? Mặc dù có chút sự tình ta không muốn hiện tại nói cho ngươi biết, nhưng ta lại không thể không nói...
Thanh âm của Long Hoàng rất nhạt, nhưng nghe vào trong tai Ngao Vân lại như tiếng sấm.
Ngao Vân đột nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra một tia chấn kinh, nói:
- Ngao Liệt? Thế nào lại là huynh? Huynh không phải ở mười mấy năm trước, đã bị cường giả Ma tộc giết chết sao?
Trong lòng của hắn run rẩy, ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin, phải biết rằng, lúc Ngao Vân còn nhỏ, thích nhất là đi theo phía sau cái mông của Ngao Liệt, hơn nữa sùng bái nhất cũng là Ngao Liệt, chỉ là hắn một mực đều cho rằng Ngao Liệt đã chết ở mười mấy năm trước, lại thật không ngờ Ngao Liệt còn sống sờ sờ xuất hiện ở trước mắt mình.
- Đây hết thảy đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Trong nội tâm Ngao Vân tràn đầy nghi hoặc.
- Mười mấy năm trước, ta thực sự không phải là bị cường giả Ma tộc giết chết, mà là bị phụ thân ngươi cùng cường giả Thần Tiêu cung đuổi giết!
Long Hoàng nhẹ nhàng thở dài, chậm rãi giảng thuật sự tình mười mấy năm trước một lần.
- Cái gì? Điều này sao có thể? Phụ thân ta làm sao có thể cấu kết với người Thần Tiêu cung? Đó căn bản không có khả năng...
Nghe Long Hoàng giảng thuật, Ngao Vân phản ứng đầu tiên là không thể nào, hắn luôn miệng nói, nhưng đến cuối cùng thanh âm dần dần nhỏ xuống, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Hắn cũng là người thông minh, tuy về mặt cảm tình không muốn tin tưởng, nhưng cuối cùng vẫn là lý trí chiếm thượng phong, để cho hắn không thể không bi ai tin tưởng, phụ thân của mình nguyên lai là một người như vậy.
- Vì cái gì? Tại sao phụ thân phải làm như vậy? Đây hết thảy rốt cuộc là vì cái gì...
Trong miệng Ngao Vân thì thào tự nói, đầu đầy sợi tóc rối tung, trên mặt tràn đầy ngốc trệ cùng bi thương, để cho người nhịn không được có chút đau lòng.
Lúc này, Ngao Liệt mới đột nhiên nhớ tới, Ngao Vân lúc này chỉ có 170 tuổi mà thôi, đối với Nhân tộc mà nói, chỉ là mười sáu mười bảy tuổi, nói cho cùng chỉ là một thiếu niên.
Long Hoàng trầm mặc, hắn không biết nên nói cái gì, bởi vậy theo Ngao Trác vì hắn ngăn cản một kiếm kia, hắn cũng không biết nên nói cái gì rồi.
Phảng phất như vài chục năm như một ngày cừu hận, nhất niệm hóa không.
- Phụ thân của ta là bị Lôi Càn Khôn giết chết?
Đột nhiên Ngao Vân ngẩng đầu lên, ánh mắt nguyên bản có chút tan rã dần dần có thần thái, nhìn chằm chằm vào Ngao Liệt hỏi.
- Đúng vậy, phụ thân ngươi ngăn cản cho ta một kiếm, chết ở dưới Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm! Nhưng cái này cũng là bởi vì trước đó ta cùng hắn quyết chiến, để cho hắn bị trọng thương, cho nên nói đến cùng, cái chết của phụ thân ngươi, cũng có phần của ta, hơn nữa hôm nay ta đến, vốn chính là muốn giết chết hắn, cho nên nếu ngươi muốn báo thù, tùy thời có thể tới tìm ta!
Thần sắc của Long Hoàng bình tĩnh, chậm rãi nói, không có mảy may giấu diếm.
- Ta sẽ tìm ngươi, ta nhất định sẽ tìm ngươi!
Ngao Vân nhìn chằm chằm vào Long Hoàng, có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhưng trước đó, ta muốn giết lão thất phu Lôi Càn Khôn kia, vì phụ thân ta báo thù! Về sau, ta nhất định sẽ đường đường chính chính khiêu chiến, đả bại ngươi!
Ánh mắt của Ngao Hinh Nhi vốn giận dữ, nhịn không được muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn đến sắc mặt tái nhợt của Ngao Vân, không khỏi thở dài một tiếng.
- Ngao Vân ca ca, việc này cũng không phải bởi vì ca ca ta, hơn nữa bây giờ ngươi muốn báo thù căn bản không có khả năng, có Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, Lôi Càn Khôn đã đứng ở đỉnh phong của Thái Sơ Đại Thế Giới, ta hi vọng ngươi không nên xúc động như vậy, ca ca ta nhất định sẽ giết Lôi Càn Khôn!
Ngao Vân nghe được Ngao Hinh Nhi nói, sắc mặt phức tạp nhìn nàng một cái, nhưng trong ánh mắt thiếu niên như trước rất quật cường, thanh âm hắn lạnh lùng nói:
- Không cần, thù giết phụ thân ta nhất định sẽ tự tay báo lại! Nhưng sớm muộn gì có một ngày, ta nhất định sẽ tự mình đả bại Ngao Liệt!
Sau khi nói xong, Ngao Vân trực tiếp ôm lấy thi thể của Ngao Trác, từng bước một đi về phía bên ngoài đại điện.
Không có bất kỳ người ngăn cản hắn, coi như là ba vị lão tổ, cũng đều bất đắc dĩ lắc đầu, phát ra một tiếng thở dài.
Chuyện cho tới hôm nay, cuối cùng cũng xem như có một kết thúc.
Hơn nữa vừa nghĩ tới bảy trảo huyết mạch của Ngao Liệt, cùng với thân có thần thông chí cao của Long tộc Lục Như Thương Long Quyết, ba vị lão tổ cũng có chút ít kích động không kiềm chế được.
Quy thừa tướng đi tới, nói với Long Hoàng:
- Cung chủ, ta cảm thấy hôm nay việc cấp bách nhất, là giết đến tận Thần Tiêu cung, cứu Lôi Long Ngao Trạch ra! Hôm nay Lôi Càn Khôn đã nhận được Huyết Long quả, nếu như động tác của chúng ta quá chậm, bị hắn rút ra Lôi Long chi hồn, triệt để luyện hóa được Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, như vậy cục diện sẽ trở nên cực kỳ không xong!
Hắc Thủy Lôi Thần cũng gật đầu nói:
- Quy thừa tướng nói đúng, Ngao Liệt, bây giờ là thời cơ tiến công Thần Tiêu cung tốt nhất, chúng ta nhất định phải đuổi ở trước khi Lôi Càn Khôn luyện hóa Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, cứu ra Ngao Trạch!
Long Hoàng nhẹ gật đầu, quay đầu nhìn về phía ba vị lão tổ Thiên Địa Nhân nói:
- Ba vị lão tổ, các ngươi cảm thấy nên làm như thế nào?
Ba vị lão tổ Thiên Địa Nhân nhìn nhau, cuối cùng Ngao Thiên khẽ mĩm cười nói:
- Cung chủ, hôm nay xác thực là thời cơ giết đến tận Thần Tiêu cung tốt nhất! Tuy Ngao Trác đáng chết, nhưng cũng không phải Lôi Càn Khôn hắn có thể giết, Thần Tiêu cung này dám khi nhục Tổ Long cung ta như thế, có thể nhẫn nại không có thể nhẫn nhục, không thể nói trước ba lão gia hỏa chúng ta cũng phải hoạt động một chút!
Ánh mắt Long Hoàng chấn động, lộ ra một tia kinh hỉ.
Hắn đang đợi, là thái độ của ba vị lão tổ.
Ba vị lão tổ lánh đời nhiều năm, một mực tìm hiểu Đại Đạo, không để ý tới tục sự, nhưng không thể nghi ngờ, thực lực chính là ba người mạnh nhất trong Tổ Long cung, hơn nữa khống chế Tiên Khí Thiên Long đài, nếu bọn họ ra tay, vậy công kích Thần Tiêu cung nắm chắc lại lớn hơn rất nhiều.
Giờ phút này, trong đại điện khoảng chừng hơn mấy chục người, tất cả cường giả Chí Tôn đều ngoan ngoãn đến nơi này triều bái cung chủ mới… Ngao Liệt.
Trong đó, có mười Chí Tôn vốn đầu nhập vào Ngao Trác, ví dụ như Sư Báo Nhị Nguyên soái, Ngao Lôi cùng Ngao Điện, giờ phút này trên mặt tràn đầy tâm thần bất định, sợ Long Hoàng sẽ thanh toán bọn hắn.
Ánh mắt Long Hoàng lạnh nhạt đảo qua bọn hắn, để cho bọn họ đều toàn thân chấn động, trong lòng có chút sợ hãi.
- Các ngươi đầu nhập vào Ngao Trác, mười mấy năm trước từng đuổi giết ta, vốn là tội không thể thứ, nhưng hôm nay đầu đảng tội ác đã chết, niệm tình các ngươi đã từng vì Tổ Long cung lập được công lao hãn mã, hôm nay ta cho phép các ngươi lập công chuộc tội, chỉ cần công phá Thần Tiêu cung, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ!