Khương Tư Nam lơ đễnh nói:
- Yên tâm đi, chúng ta là trước vào xem, có tiện nghi không chiếm là vương bát đản, bảo vật ở đây cũng không thể tiện nghi cho đám vương bát đản Ngọc Đỉnh Môn kia! Long Hoàng, ngươi có thể khôi phục nguyên trạng phong ấn hay không, để cho bọn hắn không phát hiện được?
- Hắc hắc, cái này còn cần ngươi nói sao? Ta không có phá hư phong ấn kia, chỉ mở ra một thông đạo mà thôi, ngươi yên tâm đi, những người kia khẳng định phát hiện không được, hơn nữa ta còn hơi động tay chân, nếu vạn nhất bọn hắn phát hiện thông đạo nơi đây, cường công tiến đến, hậu quả kia. . . Khặc khặc. . .
Long Hoàng lộ ra dáng tươi cười vô cùng gian trá, thoạt nhìn cực kỳ hèn mọn bỉ ổi.
Lúc này Khương Tư Nam mới yên lòng, cùng Long Ngưng Tuyết xuyên qua thông đạo, đi tới một thế giới khác.
Trời rất cao, rất bao la.
Đây là một thế giới âm u, tràn đầy khí tức âm hàn lạnh như băng, đại địa bao la, xa xa có vài đoạn núi, còn có cung điện lầu các đổ nát thê lương, phảng phất như đã trải qua một hồi đại chiến, thổ nhưỡng dưới chân đều là màu đỏ sậm, có một tia sát khí huyết tinh.
Trên bầu trời, một vòng Huyết Nguyệt tản mát ra hào quang sâu kín, lộ ra cực kỳ quỷ dị.
- Cót két!
Khương Tư Nam một cước phóng ra, một tiếng giòn vang truyền đến, dưới chân của hắn có một bộ xương khô hóa thành bột phấn, lúc này hắn mới phát hiện, đầy đất đều là thi cốt, còn có một chút binh khí hỏng, đao thương kiếm kích rơi đầy đất, thoạt nhìn đều là Linh khí rất cường đại, nhưng mà cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, tất cả đều bị tuế nguyệt mài mòn, linh tính mất hết, hóa thành bụi đất.
- Đây rốt cuộc là địa phương nào? Sao giống một mộ địa cự đại vậy?
Khương Tư Nam cảm giác được một hồi sởn hết cả gai ốc, phảng phất như có một hồi gió lạnh đánh úp lại, để cho trong lòng hắn ác hàn.
Long Ngưng Tuyết cũng sắc mặt ngưng trọng, đi vài bước nhìn xem những xương khô kia, chậm rãi nói:
- Tại đây hẳn là một chiến trường! Ngươi xem những thi cốt này, có Nhân tộc, có Yêu tộc, nhưng mà càng nhiều hơn là thi cốt Ma tộc, đây là Bát Tí Ma tộc, đây là Đường Lang tộc, đây là Thiết Giáp tộc. . .
Những thi cốt kia thoạt nhìn rất thảm, có chút không đầu, có chút không tay, những binh khí pha tạp kia, cắm ở trên người thi cốt, vẫn đang để lại tí ti vết máu màu đỏ sậm, không một không tỏ rõ lấy đại chiến thảm thiết.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, chậm rãi nói:
- Nghe nói mấy vạn năm trước, Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc dưới mặt đất tầm đó đã xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên, vô số cường giả vẫn lạc, trận chiến ấy Thiên Băng Địa Liệt, tử thương vô số, cuối cùng nhất làm cho Chân Cương Đại Lục Tu Chân giả thực lực đại giảm, Ma tộc cũng bị đuổi xuống dưới đất, mới có mấy vạn năm hòa bình này, cái này hẳn là một trong mấy chiến trường năm đó?
- Rất có thể!
Long Ngưng Tuyết gật đầu nói:
- Nhưng mà ta không nghĩ ra chính là, là ai phong ấn phiến Không Gian Bí Cảnh này? Lại ở Tam Tiên Đảo xây xong ba tòa Không Gian Chi Môn? Tam Tiên Đảo này cùng nơi đây lại có liên hệ gì?
- Cái này quả thật có chút để cho người không nghĩ ra! Ta nguyên lai tưởng rằng tiến nhập một bảo tàng Không Gian Bí Cảnh, không nghĩ tới dĩ nhiên là một cổ chiến trường!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng.
Hắn dõi mắt trông về phía xa, phát hiện phiến Không Gian Bí Cảnh này cực kỳ lớn, có thể nói vô biên vô hạn, tràn đầy đổ nát thê lương, xương khô thi hài, huyết sắc thổ nhưỡng, nhưng mà trừ lần đó ra căn bản không có đồ vật gì.
Tất cả binh khí hỏng đã sớm hóa thành tro bụi, cho nên Khương Tư Nam tới đây, có thể nói thật là không thu hoạch được gì.
- Tiểu tử, ta cuối cùng cảm giác Huyết Nguyệt kia không tầm thường, hình như là một con mắt, cùng phiến Không Gian Bí Cảnh này có một loại liên hệ không hiểu thấu, nhưng mà cái này đã vượt qua phạm vi cảm giác của ta, ta cũng không biết ở đây là chuyện gì phát sinh, nhưng mà duy nhất có thể xác định chính là, nơi đây không nên ở lâu, hay là nhanh ly khai thì tốt hơn!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, cũng rốt cuộc hiểu rõ vì sao bên ngoài Bí cảnh sẽ có nhiều Linh khí cuồng bạo hỗn tạp như vậy, ở đây chết nhiều cường giả như thế, cường giả các tộc đều có, trong hư không tràn ngập năng lượng khổng lồ, có lẽ là từ nơi này dật tràn ra.
Nhưng chẳng biết tại sao, hắn tổng cảm giác được một tâm thần có chút không tập trung, cảm giác cực kỳ khó chịu, một phút đồng hồ cũng không muốn ở chỗ này.
- Sư tỷ, chúng ta đi thôi!
Trên Tam Tiên Đảo có ba đại tông môn, Kim Đỉnh Môn, Ngân Đỉnh Môn cùng Ngọc Đỉnh Môn .
Những năm gần đây, Ngọc Đỉnh Môn phát triển càng lúc càng nhanh, trong hàng đệ tử thiên tài tầng tầng lớp lớp, thực lực càng ngày càng mạnh, cơ hồ có xu thế muốn xơi tái Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn.
Bởi vậy tam môn tầm đó tuy thuộc về một Kiếm đạo truyền thừa thời kỳ Thượng Cổ, hơn nữa ở dưới Tam Tiên lão tổ ước thúc, ba đại tông môn tầm đó không có khả năng phát sinh đại xung đột, nhưng lại tránh không được ma sát.
Tựa như Âu Dương Ngọc Thụ mang theo Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết mới vừa gia nhập Tam Tiên Đảo, đã bị thám tử của Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn phát hiện.
Kim Đỉnh Môn, trong một đại điện hùng vĩ.
Kim Đỉnh Môn Môn Chủ Nam Tầm Thiết đứng lên, khí tức vô cùng cuồng bạo, dáng người cực kỳ khôi ngô, như một Bạo Long, trên người cơ bắp từng cục, hiển lộ ra lực lượng như Cuồng Sư, trong ánh mắt lộ ra hào quang sắc bén.
- Ngươi xác định đôi nam nữ kia là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng?
Phía dưới một lão giả râu dê, xấu xí, trên mặt tràn đầy nụ cười lấy lòng, giờ phút này như gà con mổ thóc liên tục gật đầu.
- Đúng vậy, Môn Chủ đại nhân, chính là bọn họ! Mấy ngày nay nhi tử của Âu Dương Lâm Âu Dương Ngọc Thụ, khắp nơi sưu tập Linh Dược trân quý, thậm chí còn ra biển một chuyến, bởi vậy thuộc hạ liền tăng cường giám sát hắn, quả nhiên phát hiện hắn mang về Tam Tiên Đảo hai thân ảnh khả nghi, về sau trải qua gian tế trong Ngọc Đỉnh Môn, xác định tướng mạo của hai người bọn hắn, có chín thành nắm chắc là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng kia!
Nam Tầm Thiết vỗ chỗ ngồi đứng lên, cười ha hả.