Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 498: Chương 498: Bí cảnh




Hơn nữa Thiên Cương đồng tử nhớ rõ, sau khi mình trốn đi Ngũ Đức Chân Nhân đuổi giết Khương Tư Nam, vậy mà lại để cho hắn và Long Ngưng Tuyết chạy thoát, nếu không phải có Linh khí Vương phẩm, bọn hắn làm sao có thể chạy thoát?

Thiên Cương đồng tử cùng Âu Dương Lâm nhìn nhau, lập tức liền quyết định phải phắt Khương Tư Nam.

Âu Dương Ngọc Thụ nghĩ nghĩ nói:

- Phụ thân đại nhân, sư thúc, ta đã đáp ứng bọn hắn, để cho bọn hắn tiến vào Bí cảnh tu luyện, nói như vậy, ta phải nghĩ biện pháp ngăn chặn bọn hắn!

- Bí cảnh?

Trong nội tâm Âu Dương Lâm khẽ động.

- Bí cảnh một không gian kỳ dị của Tam Tiên Đảo ta, Linh khí dồi dào, hơn nữa ẩn chứa một tia Thuần Dương chi khí, đối với vượt qua ải đột phá có chỗ tốt rất lớn, chỉ có điều trong đó Linh khí cực kỳ cuồng bạo, cũng không thích hợp thời gian dài tu luyện, chỉ có thể dùng làm vượt qua ải, đối với đột phá đến Pháp Thiên Cảnh cùng Anh Thiên Cảnh đều có trợ giúp rất lớn, nhưng mà đối với Anh Thiên Cảnh viên mãn cô đọng Nguyên Thần, sẽ không có tác dụng lớn như vậy rồi!

- Ta xem có thể, dù tiến vào Bí cảnh, ngắn ngủn vài ngày, bọn hắn cũng không thể nhảy ra bọt sóng, ngược lại có thể che dấu thân hình của bọn hắn, đã có thể kéo bọn hắn, lại không cho người Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn phát hiện, như vậy đi, Ngọc Thụ, Bí cảnh nhất định phải có Ngọc Đỉnh lệnh của ta mới có thể mở ra, ngươi cầm Ngọc Đỉnh lệnh của ta, để vào mười viên Linh Thạch Tuyệt phẩm, có lẽ đầy đủ bọn hắn tu luyện nửa tháng thời gian!

Thiên Cương đồng tử cũng ánh mắt sáng ngời, cười lạnh nói:

- Âu Dương đạo hữu biện pháp này tốt, Bí cảnh kia ta cũng đã nghe nói, đối với Tu Chân giả cấp thấp hữu dụng, đối với Anh Thiên Cảnh trở lên, tác dụng liền cực kỳ bé nhỏ, để cho bọn hắn ở bên trong ngốc mười ngày nửa tháng, coi như là biến tướng nhốt lại a!

Âu Dương Ngọc Thụ từ chỗ Âu Dương Lâm đó tiếp nhận một lệnh bài màu trắng, quay người hưng phấn rời đi.

- Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, chậc chậc chậc, hai người bọn họ đã nhất định phải chết, ta có thể cầu phụ thân cùng sư thúc, ban Long Ngưng Tuyết cho ta, nhân gian tuyệt sắc như vậy, toàn bộ Tam Tiên Đảo cũng tìm không thấy một cái, dọc theo con đường này nàng cao ngạo như vậy, nhìn cũng không nhìn bổn thiếu gia, ta ngược lại muốn nhìn đến lúc đó, ngươi làm sao ở dưới thân bổn thiếu gia rên rỉ cầu xin tha thứ. . .

Âu Dương Ngọc Thụ lạnh lùng cười cười, trên mặt lộ ra dâm tà, trước kia hắn còn có chút kiêng kị thân phận của Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết, hôm nay lại không cố kỵ chút nào rồi, ý nghĩ trong lòng lập tức bại lộ ra.

Phượng Lâm Uyển là chỗ Ngọc Đỉnh Môn tiếp khách nhân tôn quý nhất, ở đây trúc lâm đẹp và tĩnh mịch, phi bộc suối chảy, mấy tòa trúc lâu thoạt nhìn vô cùng tinh xảo.

Ánh mắt của Khương Tư Nam mở ra, lộ ra một tia lãnh mang:

- Thiên Cương đồng tử vậy mà ở chỗ này! Các ngươi đã muốn đối phó chúng ta, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!

Thời điểm Âu Dương Ngọc Thụ đi gặp Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ Âu Dương Lâm, lúc ấy trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, lại để cho Long Hoàng dùng một tia Nguyên Thần bám vào trên người Âu Dương Ngọc Thụ, dùng cảnh giới của Long Hoàng, bọn hắn căn bản phát hiện không được, cho nên tự nhiên liền gặp được Thiên Cương đồng tử cùng Âu Dương Lâm, cũng đã nghe được bọn hắn mưu đồ bí mật.

Nhất là cuối cùng nghe được cách nghĩ của Âu Dương Ngọc Thụ, muốn mưu đồ Long Ngưng Tuyết, càng làm cho trong lòng của hắn sinh ra một tia sát cơ.

- Sư tỷ, người quen biết cũ của chúng ta Thiên Cương đồng tử, cũng ở trên Tam Tiên Đảo. . .

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói, đối diện Long Ngưng Tuyết xếp bằng ở trên bồ đoàn, nghe được Khương Tư Nam nói xong, trong ánh mắt đột nhiên bắn ra một đạo hàn quang lạnh như băng, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên hạ thấp.

- Chúng ta trực tiếp đi giết Thiên Cương đồng tử, sau đó rời nơi đây, chỉ bằng một Thông Thiên Cảnh sơ kỳ Âu Dương Lâm, ngăn không được chúng ta!

Thanh âm của Long Ngưng Tuyết đằng đằng sát khí, dù tính cách nàng đạm mạc, giờ phút này cũng nhịn không được phẫn nộ, bất kể như thế nào hai người bọn họ cuối cùng là cứu được Âu Dương Ngọc Thụ, nhưng mà đôi phụ tử này lang tâm cẩu phế, trong nháy mắt liền quên tất cả, còn muốn mưu đồ hai người bọn họ.

Khương Tư Nam vội vàng ngăn cản nàng, cười nhạt nói:

- Sư tỷ, hiện tại còn không phải lúc, vừa rồi nghe bọn hắn nói, trên Tam Tiên Đảo còn có một Tam Tiên lão tổ, rất có thể là một đại năng tuyệt đỉnh, dù không phải Vương giả, cũng khẳng định hết sức lợi hại, giết Thiên Cương đồng tử không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không ngay cả chúng ta cũng chết chỗ này.

- A? Vậy Khương sư đệ có biện pháp nào?

- Sư tỷ, Bí cảnh kia hình như là một không gian nguyên khí, ta xem chúng ta không bằng tương kế tựu kế, trước giả ý tiến vào Bí cảnh, chờ bọn hắn buông lỏng cảnh giác, sau đó thừa dịp Thiên Cương đồng tử chữa thương, giết hắn trở tay không kịp, giết hắn xong, chúng ta liền ly khai nơi đây, như thế nào?

Khương Tư Nam nói ý nghĩ của mình, hơn nữa hắn đối với Bí cảnh kia cũng rất tò mò, Long Hoàng cũng nói cho hắn biết, có thể đi loại không gian bí cảnh này nhìn, nói không chừng có thể tìm được cơ duyên nào đó.

Long Ngưng Tuyết trầm ngâm một chút, cũng gật đầu đáp ứng.

Quả nhiên không lâu lắm, Âu Dương Ngọc Thụ vẻ mặt mỉm cười đi tới trong Phượng Lâm Uyển.

- Khương huynh đệ, Long cô nương, vì báo đáp ân cứu mạng của các ngươi, cha ta đã đáp ứng cho các ngươi tiến vào Bí cảnh tu luyện, chỉ là hắn bây giờ còn đang bế quan, để cho ta trước mang bọn ngươi đi Bí cảnh, chờ sau khi đi ra lại cùng các ngươi tương kiến!

Âu Dương Ngọc Thụ nói rõ ý đồ đến, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra một tia thâm ý.

Tuy trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh, nhưng mà biểu hiện vẫn treo nụ cười ôn hòa, lộ ra rất kinh hỉ, vội vàng nói:

- Chúng ta cứu ngươi chỉ là tiện tay mà thôi, Bí cảnh này trân quý như thế, chúng ta làm sao không biết xấu hổ đoạt cơ duyên của Ngọc Đỉnh Môn các ngươi? Bất quá nhìn Âu Dương huynh một mảnh thành ý, hai người chúng ta liền từ chối thì bất kính rồi, đa tạ!

- Đâu có đâu có! So sánh với ân cứu mạng, Bí cảnh này lại không coi vào đâu, hiện tại ta liền mang hai vị đi?

Nghe được Khương Tư Nam đáp ứng, trong nội tâm Âu Dương Ngọc Thụ vui vẻ, cười nở hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.