Trừ khi Lôi Chấn cùng Lôi Anh biết thân phận chân thật của mình !
Khương Tư Nam cả kinh, càng cảm giác hẳn là loại khả năng này!
Mình nhận được Lôi Đế Tiên Kinh, tuy là ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên, nhưng chiến trường Thiên Ngoại Thiên tương thông ngũ đại châu của Thái Sơ Đại Thế Giới, đã qua lâu như vậy, khó tránh khỏi tin tức sẽ không truyền tới.
Nhất là Thần Tiêu Cung là một Đại Thánh Địa, trong môn cường giả Chí Tôn có rất nhiều, rất có thể đã ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên biết được tin tức mình có Lôi Đế Tiên Kinh.
Mà Thần Tiêu Cung lại được xưng là đạo tràng của Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, truyền thừa lôi đạo thần thông vô cùng cường đại, tự nhiên sẽ vô cùng ngấp nghé với Lôi Đế Tiên Kinh.
Khương Tư Nam lại nghĩ tới vừa rồi cùng Lôi Chấn đại chiến, mình vận dụng Lôi Đế Tiên Kinh phá vỡ Lôi Thiên Cương hành quyết của Lôi Chấn, tử nhãn của Lôi Chấn vô cùng thần bí, phảng phất như có thể xem thấu vô căn cứ.
Như thế nói đến, là ở lúc kia, bị Lôi Chấn phát hiện Lôi Đế Tiên Kinh trên người mình, do đó phỏng đoán ra thân phận của mình!
Khương Tư Nam tâm niệm chuyển động, chỉ trong chốc lát, cũng đã đoán được chân tướng.
Nếu thật nói như vậy, vậy đã bị Thần Tiêu Cung theo dõi.
- Ngao Trác huynh, đã như vầy, ta liền mang Hinh Nhi công chúa trở về, sự tình khẩn cấp, ta nghĩ Ngao Trác huynh cũng nên sớm ngày hoàn thành ước định giữa chúng ta, không phải sao?
Lôi Anh nhìn Ngao Trác, khẽ mĩm cười nói, che dấu vẻ kích động ở trong ánh mắt.
- Ha ha ha... Đương nhiên! Lôi Anh huynh là người sảng khoái, đã như vầy, ta liền không lưu các ngươi! Hinh Nhi cùng Long Ngũ hiện tại các ngươi có thể mang đi, nơi này là ta vì lệnh tôn chuẩn bị, mong lệnh tôn có thể sớm ngày thành công!
Ngao Trác cũng cười ha ha, thò tay cong ngón búng ra, một túi gấm xích sắc bay về phía Lôi Anh.
Lôi Anh nhận lấy, thần hồn thăm dò vào, ánh mắt lập tức sáng ngời, lộ ra vẻ hài lòng, cười nói:
- Đa tạ Ngao Trác huynh ban thưởng! Chúng ta cáo từ!
Trong nội tâm Ngao Hinh Nhi sốt ruột, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia lo âu, nhịn không được nhìn Khương Tư Nam.
Hôm nay xem ra, Lôi Chấn cùng Lôi Anh này một khắc đều không muốn ở lâu, muốn phản hồi Thần Tiêu Cung, nàng tự nhiên không muốn đi theo bọn hắn chung một chỗ trở về, nhưng Long Hoàng còn ở trong Hóa Long Trì, không biết lúc nào mới có thể xuất quan.
- Thúc phụ, nhanh như vậy liền đi Thần Tiêu Cung chỉ sợ là quá sốt ruột a? Coi như Tổ Long cung ta cùng Thần Tiêu Cung kết nhân, cũng không thể tùy tiện như thế?
Ngao Hinh Nhi đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười nói.
- Hinh Nhi công chúa yên tâm! Hết thảy Thần Tiêu Cung ta đã chuẩn bị tốt, nhất định sẽ không lãnh đạm công chúa, chỉ cần công chúa trở lại Thần Tiêu Cung, ta sẽ an bài ngươi cùng Chấn nhi kết hôn!
Lôi Anh mắt hàm thâm ý nhìn Ngao Hinh Nhi nói.
Ngao Trác cũng khoát tay chặn lại nói:
- Hinh Nhi, Lôi Chấn hiền chất chính là Nhân tộc thiên kiêu, thiên tư siêu tuyệt, tương lai coi như phi thăng Tiên giới, thành đạo cũng có thể, ngươi gả cho hắn nhất định sẽ không thụ ủy khuất gì! Huống chi, các ngươi lưỡng tình tương duyệt, liền không cần quan tâm đến những lễ nghi phiền phức kia, hôm nay liền đi Thần Tiêu Cung a!
Tuy thanh âm của Ngao Trác tràn đầy quan tâm, nhưng sắc mặt lại vô cùng kiên quyết, phảng phất như ai cũng không thể cải biến quyết định của hắn.
Quy thừa tướng cùng Hắc Thủy Lôi Thần mịt mờ nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ lo lắng trong mắt đối phương.
Bọn hắn cũng biết, hôm nay Long Hoàng không có xuất quan, bọn hắn không cách nào hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bị Ngao Trác phát giác, phá hủy đại kế Long Hoàng cải tạo thân thể, vậy hết thảy đều nước chảy về đông.
Trong ánh mắt Ngao Hinh Nhi lộ ra một tia tức giận, hắn thật không ngờ thúc thúc của mình quyết tuyệt như vậy, trong nội tâm vừa phẫn nộ vừa thấy thất vọng.
- Thúc phụ, nếu ta không muốn gả cho Lôi Chấn thì sao?
Ngao Hinh Nhi nhịn không được lên tiếng nói.
Sắc mặt của Ngao Trác lập tức trầm xuống, hắn nhìn Ngao Hinh Nhi, nhàn nhạt nói:
- Hinh Nhi, phụ thân mẫu thân ngươi phi thăng Tiên giới, ca ca của ngươi cũng không biết tung tích, ta với tư cách thúc phụ, tự nhiên phải vì chung thân đại sự của ngươi cân nhắc, Lôi Chấn chính là Nhân tộc thiên kiêu, cùng ngươi đúng là ông trời tác hợp, ngươi cũng đừng có tùy hứng như vậy! Tốc tốc về Thần Tiêu Cung đi!
Vẻ thất vọng trong ánh mắt Ngao Hinh Nhi càng ngày càng đậm, Khương Tư Nam chứng kiến ánh mắt của nàng có chút không đúng, còn không có truyền âm nói cái gì, chỉ nghe Ngao Hinh Nhi nói:
- Thúc phụ, thúc phụ tốt của ta, ca ca của ta Ngao Liệt thật sự mất tích sao?
Ngao Hinh Nhi vừa nói ra, giống như long trời lở đất, hào khí ở trong cả đại điện đều phảng phất như đọng lại.
Ánh mắt của Lôi Anh cùng Lôi Chấn đều co rụt lại, có chút khiếp sợ nhìn Ngao Hinh Nhi.
Mà sắc mặt của Ngao Trác trầm xuống, nhưng lập tức lại khôi phục như thường, chậm rãi nói:
- Hinh Nhi, ngươi nói lời này là có ý gì? Mười mấy năm trước cường giả Ma tộc đánh lén Tổ Long cung ta, làm cho Tổ Long cung ta tổn thất thảm trọng, ca ca ngươi cũng là ở trong trận chiến ấy mất tích, việc này mọi người đều biết!
- Ha ha ha ha...
Ngao Hinh Nhi chợt cười to một tiếng, trong ánh mắt lộ ra bi phẫn nói:
- Tốt một cái Ma tộc đánh lén! Tốt một cái mọi người đều biết! Ngao Trác, ngươi mưu hại cháu ruột của mình, ngay cả một chút lòng áy náy cũng không có sao?
Ngao Hinh Nhi nói giống như lăng không sinh ra một tiếng sấm, lập tức chấn cả đại điện ông ông tác hưởng, tất cả mọi người trong đại điện đột nhiên biến sắc.
- Lớn mật!
Ngao Trác biến sắc, ánh mắt cũng trở nên vô cùng âm trầm, nhìn Ngao Hinh Nhi thanh âm lạnh lùng nói:
- Hinh Nhi, niệm tình ngươi trẻ người non dạ, thúc phụ không trách tội ngươi! Nhưng ca ca ngươi mất tích cùng ta không có vấn đề gì, những năm này ta cũng một mực đang tìm kiếm cường giả Ma tộc năm đó đánh lén Tổ Long cung ta, vì hắn báo thù, ngươi không nên ở chỗ này thêm phiền, nhanh đi Thần Tiêu Cung a!
Nói xong, Ngao Trác nhìn Lôi Chấn cho một cái ánh mắt.
Lôi Chấn lập tức hiểu ý, đi về phía Ngao Hinh Nhi, khẽ cười nói:
- Hinh Nhi công chúa, chúng ta về Thần Tiêu Cung a!
Nói xong mặc kệ Ngao Hinh Nhi có đồng ý hay không, lập tức chộp tới cánh tay của Ngao Hinh Nhi.
- Dừng tay!
Một thanh âm quát lạnh truyền đến, ánh mắt của Khương Tư Nam trở nên vô cùng sắc bén, một quyền oanh về phía Lôi Chấn.
Thần sắc Lôi Chấn lóe lên, đồng dạng hóa chưởng thành quyền, cùng Khương Tư Nam ở trong hư không hung hăng va chạm một cái, lập tức khí lãng khủng bố mang tất cả tứ phương, Khương Tư Nam cùng Lôi Chấn đều đồng thời chấn động, lui lại mấy bước.
- Long Ngũ, ngươi đây là muốn làm gì?
Ngao Trác lập tức giận dữ, Long Ngũ là thị vệ hắn đưa cho Ngao Hinh Nhi, mục đích chủ yếu là vì giám sát Ngao Hinh Nhi, nhưng hắn thật không ngờ giờ phút này Long Ngũ lại cãi mệnh lệnh của hắn.
Nhưng một kích này, lập tức để cho Ngao Trác thưởng thức ra trong đó không đúng.
Long Ngũ rõ ràng chỉ là Hoàng giả sơ kỳ, nhưng một quyền này lại có thể cùng Lôi Chấn cân sức ngang tài, cơ hồ đạt đến Hoàng giả đỉnh phong.
Mà Long Ngũ không có khả năng có chiến lực cường đại như thế, vậy người trước mặt này rốt cuộc là ai?