Thần oa lo lắng nhìn Khương Tư Nam, miệng thì thào lẩm bẩm nói:
- Lão cha ngươi nhất định phải thắng a, tiểu tiện nhân Đế Nhất kia nhất định không phải là đối thủ của ngươi!
Đế Nhất này cũng thật ngoan lạt, vì đánh vỡ ma chú vạn năm thọ nguyên, không tiếc chôn giết nhiều Chân Tiên và Chí Tôn như vậy, lần này sợ rằng Thái Sơ đại thế giới sẽ xảy ra một trường đại biến cố! Cũng không biết, đám lão quái vật trên Tiên giới liệu có lần nữa hàng Chân Tiên xuống hay không...
Thỏ gia chậm rãi nói:
- Nguyên thần của hai người Khương Tư Nam và Đế Nhất đang giao chiến trong thức hải, trong thời gian ngắn xem ra khó mà phân ra thắng bại, ta phải trước một bước quan bế Hồng Mông Tạo Hóa tháp, lần nữa ẩn tàng nó vào trong thời gian trường hà, đến lúc đó dù Tiên giới lần nữa hàng xuống Chân Tiên, cũng không tìm ra được! Chúng ta cứ ở đây, đợi Khương Tư Nam triệt để đánh bại Đế Nhất!
- Được!
Thần oa kiên định gật đầu.
...
Ầm ầm!
Trong thức hải Khương Tư Nam như là một mảnh thế giới tinh không hạo hãn, nguyên thần Khương Tư Nam đại chiến kịch liệt cùng nguyên thần Đế Nhất, hung hiểm chí cực.
Nguyên thần giao chiến vốn cực hung hiểm, chỉ cần nhất thời không cẩn thận liền có khả năng rơi đến kết cục hồn phi phách tán.
Ầm ầm!
Đế Nhất được đến đế kinh truyền thừa của Thái Sơ Thiên đế, trong khi Khương Tư Nam lại tu luyện công pháp thần bí nhất trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, Hồng Mông Tạo Hóa kinh.
Hai người một là sinh linh do thời gian bản nguyên hóa thành, một là tuyệt thế thiên tài của Thái Sơ đại thế giới, đây đó tranh phong, không chút tương nhượng.
- Đáng ghét... Không ngờ khí linh mà năm đó ta trấn áp cánh nhiên đào tẩu được một tia phân thần, thừa dịp này giết trở về, phong ấn bản thể ta!
Lúc này Đế Nhất như sắp phát cuồng, sắc mặt trở nên cực kỳ hung tợn.
Hắn cảm giác được, mình thật sự đã phạm vào hai sai lầm trí mạng.
Hắn cánh nhiên xem nhẹ tâm huyết Khoa Phụ cổ thần trong người Khương Tư Nam, hơn nữa còn có Khoa Phụ bảo thuật hoàn chỉnh, cho nên mới khiến hắn không thể không mạo hiểm dùng nguyên thần chi thể tiến vào trong thức hải Khương Tư Nam.
Vốn sau khi phong ấn khí linh, tuy hắn không cách nào hoàn toàn chưởng khống tầng không gian thứ chín này, nhưng Thái Sơ tiên cung là nơi được dựng dục bởi thời gian bản nguyên, ở trong đó hắn chính là thần chưởng khống hết thảy, thế nên hắn lơ là không nghĩ đến có người có thể tiến vào.
Hắn càng không nghĩ đến, khí linh cánh nhiên thoát ra khỏi phong ấn vào lúc này,
Đến đây đúng vào thời khắc then chốt, ra tay phong ấn bản thể hắn lại.
- Đáng ghét, chẳng lẽ ta thật sự không tránh khỏi ma chú vạn năm thọ nguyên? Nhưng ta không cam tâm, ta không cam tâm!
Thần sức Đế Nhất cực hung tợn, dùng nguyên thần chi thể thi triển ra đủ loại thần thông cường đại trong Thái Sơ tiên kinh, đại chiến kịch liệt cùng Khương Tư Nam.
- Đế Nhất, đã không còn thời gian bản nguyên, cuối cùng hai người chúng ta đã có thể đánh một trận công bình! Trận chiến này, không phải ngươi chết, thì là ta mất mạng!
Ánh mắt Khương Tư Nam rất bình tĩnh, nhưng chiến ý trong mắt lại rực lên như mặt trời.
Có thể nói, sau khi bị Đế Nhất tính toán, Khương Tư Nam gần như đã sắp tuyệt vọng, đối mặt với thời gian bản nguyên tưởng chừng như hạo hãn vô tận, hắn biết phải kháng cự thế nào?
Tổ Long bảo thuật vô dụng, Âm Dương Kiếm Hoàn vô dụng, Khoa Phụ bảo thuật cũng vô dụng!
Mắt thấy sắp bị Đế Nhất cắn nuốt triệt để, cuối cùng thỏ gia và thần oa kịp thời chạy tới, khiến hắn tìm được một tia sinh cơ trong tuyệt cảnh.
Toàn bộ biệt khuất khi trước của Khương Tư Nam, giờ đều chuyển hóa thành chiến ý bao la không gì sánh nổi.
Hai người đều là phàm trần Chân Tiên, hai người đều có vô thượng tiên kinh, trận đại chiến này có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân.
- Ta còn có cơ hội! Chỉ cần ta giết nguyên thần hắn, chờ sau khi ta dung hợp chín đại bản nguyên, dù là khí linh cũng tất phải nhận ta làm chủ! Đây là cơ hội sau cùng của ta!
Thần tình Đế Nhất cực sâm nghiêm, thậm chí có phần điên cuồng, đủ loại thần thông công kích cường đại ùn ùn trút tới Khương Tư Nam.
Phải biết, mấy năm nay số thế thân Đế Nhất phân hoá ra đâu chỉ trên vạn? Những thế thân kia toàn là tuyệt thế thiên tài của các thế giới, giành được vô thượng truyền thừa, thế nên thủ đoạn công kích của Đế Nhất đều vô cùng lăng lệ, khiến Khương Tư Nam không khỏi luống cuống tay chân.
Nếu không bởi thức hải nơi đây là chủ chiến trường của Khương Tư Nam, hơn nữa Khương Tư Nam còn tham ngộ ra chút da lông của Tổ Long bảo thuật, chỉ sợ nháy mắt Khương Tư Nam đã bị công kích cường đại đến cực trí của Đế Nhất diệt sát rồi.
Không thể không nói, nếu không tính tới chân tướng bản thể Đế Nhất là thời gian bản nguyên, thì thiên phú Đế Nhất có thể nói là cử thế vô song!
- Ta cũng không thể thua! Đây cũng là cơ hội duy nhất của ta, thắng thì sống, bại tất vong! Giết!
Khương Tư Nam cũng phấn chấn tinh thần, khí thế như rồng, căng sức đại chiến cùng Đế Nhất.
...
Lúc này, Hồng Mông Tạo Hóa tháp run rẩy kịch liệt, thần quang vô tận phun trào lấp lánh.
Cường giả vốn ở trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, lúc này tất cả đều bị một cỗ lực lượng thần bí truyền đưa ra ngoài Hồng Mông Tạo Hóa tháp, xuất hiện trong Thái Sơ đại thế giới.
Hơn nữa, bởi vì Đế Nhất sợ ảnh hưởng tới quá trình dung hợp với nhục thân Khương Tư Nam, thế nên tạm thời không giết đám người Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn, bọn họ cũng đều được thỏ gia giải cứu, đưa ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp.
- Chuyện gì? Vì sao chúng ta lại hiện ra ở bên ngoài Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
- Chẳng lẽ đã có người được đến hạch tâm khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Kẻ đó rốt cục là ai?
- Đáng ghét, thiếu chút nữa là ta đã có thể phá đi cấm chế bao phủ quanh gốc tiên dược kia, vì sao không cho ta thêm chút thời gian?
Chúng nhân đi ra từ trong Từ Hồng Mông Tạo Hóa tháp, ai nấy đều không khỏi kinh nghi bất định, nghị luận liên hồi.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, Hồng Mông Tạo Hóa tháp vốn đang trôi nổi trên chín tầng trời đột nhiên rung động kịch liệt, hà quang vô tận phun trào ra, nháy mắt liền hóa thành một đạo trường hồng thần bí, xung thiên mà lên.
Rất nhanh, Hồng Mông Tạo Hóa tháp đã triệt để tan biến khỏi tầm mắt chúng nhân.
- Đây... Đây là chuyện gì? Hồng Mông Tạo Hóa tháp rốt cục đã bị người được đến hay là vẫn chưa bị người được đến?
Có người ngạc nhiên, không nghĩ thông biến cố đang xảy ra là gì.
- Có năng lực được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp thì chỉ có chư vị Chân Tiên đại nhân, trừ bọn họ ra, phàm trần Chân Tiên Đế Nhất, Khương Tư Nam nghi nắm giữ truyền thừa của Thái Sơ Thiên đế cũng có hi vọng, bọn họ giờ đang ở đâu?
Có người bắt đầu phân tích các loại khả năng, nhưng lúc hắn ngẩng đầu nhìn chúng nhân chung quanh, lập tức không khỏi ngạc nhiên.
- Chuyện gì? ! Vì sao không thấy vị Chân Tiên nào xuất hiện?
Tin tức này giống như một đạo kinh lôi, lập tức khiến đám Chí Tôn, chủ nhân Thánh Địa kinh hãi không thôi, trong mắt hiện đầy thần sắc khó mà tin tưởng.
Phải biết, đó chính là trên trăm vị cường giả Chân Tiên, cứ thế đột nhiên tan biến không thấy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Chẳng lẽ bọn họ đều vẫn lạc trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
- Làm sao có thể, ở trong Thái Sơ đại thế giới này, ai có thể có được năng lượng lớn đến độ cầm giữ nhiều cường giả Chân Tiên như vậy! Không chừng bọn họ đã được đến bảo vật, lần nữa quay về Tiên giới cũng không chừng!
Có người lập tức phản bác nói.
Nhưng mà, thần sắc đám người Vương Vũ Thần, Mộng Thương Sinh, Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng, Long Hoàng đương sơ từng tiến vào tiên cung chín màu lại đều chợt trở nên trầm trọng.