Nơi xa Vương Bào tay cầm quải trượng, trong mắt cũng lộ ra một tia ngưng trọng, thì thào lẩm bẩm nói:
- Lực lượng thời gian? Dẫn động cấm kỵ, phá diệt nhân quả, toái giác vận mệnh, vô sinh vô lượng, đây là lực lượng của Thần tộc... Đúng là khiến người hâm mộ a...
Nhưng sau khi phát ra một kích này, sắc mặt Khoa Phụ Thần tộc lập tức toát ra vẻ triều hồng không giống bình thường.
Lấy cảnh giới hiện nay của hắn, mạo nhiên thúc giục bản mệnh bảo thuật cũng đã tiêu hao rất nhiều.
Nhưng mà, chỉ cần có thể tiêu diệt được Thái Nguyên chưởng giáo, rồi cướp lấy Thái Sơ tiên cung, Khoa Phụ Trọng Mưu liền có thể dựa vào Thái Sơ tiên cung quét ngang hết thảy, triệt để giải quyết nguy cục trước mặt.
Có điều, hắn vẫn tính lầm.
Bởi vì hắn đã bỏ sót một người, ấy chính là Đế Nhất Thánh Tử!
Ngay lúc trước ngực Khoa Phụ Trọng Mưu tán phát ra thời gian tiên quang, tức thì hắn liền động thủ!
Oanh!
Trong tay Đế Nhất Thánh Tử đột nhiên xuất hiện một đoạn thân tháp, trắng bóng như ngọc, không nhiễm một hạt bụi trần, tán phát ra tiên quang mênh mông, nháy mắt liền ngang trời đánh tới Khoa Phụ Trọng Mưu!
- Đoạn thân tháp thứ tám? !
Ánh mắt Khương Tư Nam khẽ chấn, hắn không ngờ rằng Đế Nhất cánh nhiên lại tế ra đoạn thân tháp thứ tám vào lúc này.
Trong lòng hắn đột nhiên thăng lên cảm giác bất an.
Ầm ầm!
Đoạn thân tháp thứ tám vừa xuất hiện, nháy mắt liền biến lớn vạn trượng ngay trên chín tầng trời, tiên quang bắn ra tứ phía, ba động thần bí chấn động vòm trời, từng mảnh lớn hư không chung quanh bị nứt vỡ.
Một cỗ khí tức tuyên cổ hồng hoang tràn ngập ra, thần bí mà hạo hãn, phảng phất là bản nguyên chi khí lúc thiên địa vừa được mở mang, còn chưa phân âm dương, khiến Khương Tư Nam đột ngột cảm giác được ba động nơi sâu trong huyết mạch.
- Chẳng lẽ trong đoạn thân tháp thứ tám này còn có bản nguyên nào khác?
Trong lòng Khương Tư Nam không khỏi chấn động, nhưng hắn đã không kịp đi tự hỏi nữa rồi.
Bởi vì đoạn thân tháp thứ tám đã hướng Khoa Phụ Thần tộc trấn áp mà đến, cỗ khí tức kinh khủng kia khiến trong mắt Khoa Phụ Thần tộc hiện lên một cỗ thần sắc điên cuồng.
Lúc đoạn thân tháp thứ tám xuất hiện, nháy mắt một đạo pháp tắc chi lực cường liệt liền xông phá trói buộc trời gian trên thân Thái Nguyên chưởng giáo, khiến hắn lần nữa trẻ trung trở lại.
Mà lúc này, ánh mắt Lệnh Hồ Phong chợt lóe, thoáng liếc nhìn Thái Nguyên chưởng giáo trong hư không một cái, đại kỳ xanh đen và Thái Sơ tiên cung, cùng đoạn thân tháp thứ tám hợp thành thế Tam Tài, đồng thời trấn áp về phía Khoa Phụ Trọng Mưu.
Trong đoạn thân tháp thứ tám ẩn ẩn có một mảnh không gian hạo hãn tràn ngập ra, hơn nữa có hư vô chi hỏa lấp lánh, tưởng muốn cuốn Khoa Phụ Trọng Mưu vào trong.
Rầm rầm rầm!
Khoa Phụ Trọng Mưu như phát điên, khí huyết toàn thân cuộn lên tung trào, cả người tức tốc biến lớn vạn trượng, nắm tay khổng lồ như ngọn núi nhỏ, mang theo một cỗ phá diệt chi lực vô địch, điên cuồng nện tới đoạn thân tháp thứ tám.
- Tưởng muốn luyện hóa ta? Đừng hòng!
Nếu giờ mà Khoa Phụ Trọng Mưu còn không biết ý đồ của Đế Nhất thì đúng là hắn quá ngu.
Chính xác mà nói thì đây là một bẫy rập, bẫy rập nhắm vào hắn.
Lấy nguy cơ của Khương Tư Nam nhằm dẫn Khoa Phụ Trọng Mưu đi đến, hơn nữa lại dùng Lệnh Hồ Phong dò xét cảnh giới hiện nay của hắn, sau đó dùng Thái Nguyên chưởng giáo dẫn động Khoa Phụ Trọng Mưu phóng thích thời gian bảo thuật, cuối cùng Đế Nhất mới ra tay, lấy đoạn thân tháp thứ tám để luyện hóa Khoa Phụ Trọng Mưu!
Nhưng Khoa Phụ Trọng Mưu không nghĩ thông, hắn không nghĩ thông vì sao Đế Nhất lại đối phó hắn một cách chu mật như thế.
Chỉ là, hư vô chi hỏa trong đoạn thân tháp thứ tám kia ẩn ẩn dẫn động khí tức thần bí nào đó trong hư vô.
Ầm ầm!
Đầu óc Khoa Phụ Trọng Mưu cấp tốc xoay chuyển, lại vẫn không tìm được manh mối nào, chỉ biết điên cuồng công kích tới ba kiện chí bảo.
Nhưng mà, thế Tam Tài đã hình thành, giữa đại kỳ xanh đen, Thái Sơ tiên cung và đoạn thân tháp thứ tám dường như đã hình thành một loại liên hệ kỳ diệu, trở nên vững không thể phá.
Bất luận Khoa Phụ Trọng Mưu công kích ra sao, vẫn thủy chung không cách nào khiến ba kiện chí bảo kia có một tia một hào run rẩy.
Lúc này, Khương Tư Nam cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ngốc.
Hắn không ngờ Đế Nhất tính toán kỹ càng như vậy là để đối phó Khoa Phụ Trọng Mưu.
- Đế Nhất, có gì thì nhắm vào ta? Vì sao phải mưu đồ đối phó Khoa Phụ Trọng Mưu?
Khương Tư Nam hét lớn với Đế Nhất giữa hư không.
Tuy hắn biết chất vấn của mình thực sự rất vô lực, nhưng trong lòng hắn có rất nhiều nghi hoặc tưởng muốn biết rõ ràng.
- Khương Tư Nam!
Vụ khí quanh người Đế Nhất tiêu tán, lộ ra hình dáng, ánh mắt rơi trên thân Khương Tư Nam.
Đó là một nam tử hoàn mỹ vô khuyết.
Áo trắng hơn tuyết, phong thái như ngọc, trên người tán phát ra khí tức tiên đạo thánh khiết, cả người hắn phảng phất là một tôn tiên vương vô thượng, cúi nhìn tất cả mọi người bên dưới.
Ánh mắt Khương Tư Nam khẽ co rút, hình dạng của Đế Nhất và cái tên Đế Nhất của Đại La thiên tông giống hệt nhau, thì ra đây chính là hình dáng thật của hắn.
- Trong Chân Cương giới, ngươi giết một thế thân của ta, lúc đó ta đã biết, Hồng Mông Tạo Hóa tháp ở ngay trong người ngươi!
Đế Nhất vừa mở miệng, lập tức khiến Khương Tư Nam đột nhiên biến sắc.
- Vậy vì sao ngươi không đến cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Nếu cướp đoạt lúc ta vừa tiến vào Thái Sơ đại thế giới chẳng phải dễ dàng như bỡn?
Nội tâm Khương Tư Nam không khỏi chấn động, thần sắc lại không biến, chậm rãi nói.
- Bởi vì, trong người người chỉ có bảy tầng thân tháp, đối với ta mà nói tịnh không có tác dụng gì quá lớn!
Đế Nhất nhàn nhạt nói, phảng phất bộ dáng hắn vĩnh viễn luôn hờ hững như thế, không có cảm tình ba động gì cả.
- Nếu trong người ngươi có đoạn thân tháp thứ tám, có lẽ ngươi đã sớm chết! Nhưng đáng tiếc, đáng tiếc trong người chỉ có bảy đoạn thân tháp, cho nên mới khiến ngươi sống đến hiện tại! Liệu có phải ngươi hẳn nên cảm tạ ta một tiếng?
Đế Nhất chậm rãi nói:
- Chẳng qua, sau hôm nay, hết thảy đều kết thúc, bởi vì hôm nay, Hồng Mông Tạo Hóa tháp sẽ thực sự hoàn chỉnh, thực sự hoàn mỹ vô khuyết!
Lúc nói đến câu cuối cùng, trong ánh mắt Đế Nhất đột nhiên toát ra thần mang hừng hực, một mạt kích động chợt lóe mà trôi.
- Cái gì? !
Thần sắc tất cả mọi người đều đại biến, bọn họ nhìn lên Đế Nhất trên chín tầng trời, trong lòng bất chợt dâng lên cảm giác không ổn.
Đế Nhất giống như tiên vương chưởng khống hết thảy, cho dù nơi đây có rất nhiều cường giả Chí Tôn, thậm chí là tuyệt thế Chí Tôn ngưng tụ tiên hoa trên đỉnh, nhưng ở trong mắt Đế Nhất vẫn chẳng qua chỉ là kiến hôi thôi.
- Đoạn thân tháp thứ chín? Đế Nhất dám chắc hôm nay Hồng Mông Tạo Hóa tháp sẽ viên mãn ư? Nhưng đoạn thân tháp thứ chín đang ở chỗ nào?
Nội tâm Khương Tư Nam cự chấn.
Sau khi hắn bóc mở bảy tầng Hồng Mông Tạo Hóa tháp, Khương Tư Nam liền biết Hồng Mông Tạo Hóa tháp có tổng cộng chín tầng, nơi này của mình có bảy tầng, ở chỗ Đế Nhất là tầng thứ tám, vậy tầng thứ chín ở đâu?
Khương Tư Nam đột nhiên nhớ ra, từ trong tầng tháp thứ tám hắn cảm giác được bản nguyên thần bí ba động.
- Nếu ta dự liệu không sai, bản nguyên trong đoạn thân tháp thứ tám kia chính là không gian bản nguyên! Tuy nói tu tiên chi lộ có ba ngàn đại đạo, nhưng đều từ chín đại bản nguyên thiên đạo diễn hóa mà ra, phân biệt là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành thiên đạo, Âm Dương thiên đạo, đấy đã là bảy đại Bản Nguyên thiên đạo, nếu cộng thêm cả Không Gian thiên đạo, vậy trong tầng thân tháp thứ chín sẽ là... Thời Gian thiên đạo? !
Ánh mắt Khương Tư Nam đột nhiên co rụt lại, như chợt nghĩ đến điều gì.