Khương Tư Nam mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra mỏi mệt, chậm rãi nói:
- Lần này chém chỉ là Đế Nhất linh thân, hơn nữa coi như là linh thân của hắn, ta thắng cũng cực kỳ miễn cưỡng, đường ta phải đi còn rất xa!
Dịch Phi quái kêu một tiếng nói:
- Hắc hắc, tiểu sư đệ, lần này chém giết Đế Nhất linh thân, lần sau trực tiếp chém chân thân của hắn, để cho thầy trò bọn hắn rớt xuống thần đàn, dám cùng sư tôn đấu, kết cục là tìm tai vạ a!
- Đúng vậy, sư tôn thâm bất khả trắc, lần này Đệ Nhất Thánh cũng không quá đáng là tự mình chuốc lấy cực khổ!
Ngư Hóa Long cũng đi tới, trong ánh mắt kim quang sáng chói, có chiến ý rất cường đại, nhìn Khương Tư Nam cười nói:
- Tam sư huynh, không nghĩ tới ta và ngươi chênh lệch lại càng ngày càng xa rồi, nhưng mà ta sẽ không buông tha, sớm muộn gì có một ngày, ta sẽ đường đường chính chính cùng ngươi chiến một trận!
Tuy trong nội tâm Ngư Hóa Long đã không có khúc mắc gì, hơn nữa Khương Tư Nam cho hắn một Đại Tạo Hóa, hắn đã sớm đối với Khương Tư Nam vô cùng bội phục cùng cảm kích, nhưng mà tâm trở nên mạnh mẽ ngược lại càng mãnh liệt.
Khương Tư Nam mỉm cười, không nói gì, chỉ cổ vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Mọi người hàn huyên một hồi, chứng kiến Khương Tư Nam lộ ra rất mệt mỏi, biết rõ hắn ở trong chiến đấu khẳng định cũng nhận được một tí thương thế, đều đi ra, tìm chỗ tu luyện đi.
Lúc này Khương Tư Nam đột nhiên buông lỏng xuống, mới cảm giác được toàn thân đau đớn, pháp lực trong cơ thể bị rút lấy không còn một mảnh, tạng phủ chấn động, kinh mạch tổn hại, nếu không dựa vào nghị lực chống đỡ, chỉ sợ sớm đã từ không trung rơi xuống.
Dù sao Lục Như Thương Long Quyết cắn trả quá mạnh mẽ, một quyền kia của hắn tuy kinh thiên động địa, nhưng mà bản thân bị phụ tải cũng thật lớn.
- Xem ra Lục Như Thương Long Quyết này về sau không đến sống chết trước mắt, vẫn là dùng một phần nhỏ thì tốt hơn!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam nở nụ cười khổ, cố hết sức lấy ra mấy chục khối Linh Thạch Tuyệt phẩm, hấp thu Linh khí tinh thuần bên trong, mới cảm giác được trong cơ thể khôi phục một tia pháp lực.
- Ta hiện tại thật đúng là cái động không đáy, Linh Thạch Tuyệt phẩm đối với đại năng Thông Thiên Cảnh cũng cực kỳ hữu dụng, đến chỗ ta hiệu quả liền cực kỳ bé nhỏ, xem ra phải đi Dương Giới một phen rồi!
Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, lập tức bay về phía phương xa.
Dương Giới, chính là Thuần Dương chi giới.
Ở trong Cửu Trọng Đại La Thiên, Phong Lôi Hỏa Sơn Tứ Giới tuy kỳ dị, nhưng đều là không gian một năng lượng, Âm Giới có thể gọi là Ngũ Hành giới, ẩn chứa năng lượng Ngũ Hành, cũng là địa phương đệ tử Đại La Thiên Tông đi tối đa.
Nhưng Dương Giới liền không giống, ở vào đệ lục trọng không gian, khắp nơi đều là linh dịch hóa thành sông nhỏ, trong hư không Linh khí dồi dào, hơn nữa còn có một tia thần hồng xích sắc, như Hỏa Long cỡ nhỏ, vô cùng có linh tính.
Những thần hồng xích sắc này là Thuần Dương chi khí, chính là năng lượng đẳng cấp cao tiếp cận Tiên khí nhất, chỉ có đến Vương Thiên Cảnh, mới có thể không kiêng nể gì cả hấp thu cùng luyện hóa.
Trong Dương Giới, khắp nơi đều là thần nhạc cao vút trong mây, cả vùng đất cổ thụ che trời, lão đằng bảo dược tùy ý có thể thấy được, tất cả đều là Linh Dược Cửu phẩm trở lên, lại có dấu thần tàng của các tiền bối Đại La Thiên Tông, cực kỳ thần dị.
Nhưng mà ở đây áp lực cũng rất lớn, nếu là đệ tử Anh Thiên Cảnh, ở chỗ này đứng cũng không vững, từng sợi Thuần Dương chi khí như từng tòa Đại Sơn, có thể trực tiếp áp sụp người, chỉ có cường giả Thông Thiên Cảnh mới có thể ở chỗ này bình thường tu luyện.
Khương Tư Nam vừa mới đi vào Dương Giới, cũng cảm giác được một cỗ trọng lực gấp mấy chục lần bên ngoài, dưới chân cũng không khỏi trầm xuống.
Nhưng mà đối với thân thể vô cùng cường hãn của hắn mà nói, những áp lực này không đáng kể chút nào, sau khi quen thuộc hoàn cảnh nơi này, hắn có thể ở chỗ này hành tẩu như gió, thậm chí hóa thành tia chớp phi hành.
Nếu để cho đại năng Thông Thiên Cảnh khác chứng kiến, con mắt nhất định sẽ trừng thật lớn, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Ở dưới trọng lực cường đại như vậy, đại năng Thông Thiên Cảnh cũng cực kỳ miễn cưỡng, tuyệt đối làm không được nhẹ nhàng thoải mái như Khương Tư Nam.
Bay qua vài toà thần nhạc, Khương Tư Nam ngừng lại ở trước một tiểu hồ xanh biếc.
Đây là một sơn cốc đẹp và tĩnh mịch, bốn phía đều là núi cao, Khương Tư Nam trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu chữa thương.
Ông!
Vừa vận chuyển kinh văn, Linh khí vô cùng tinh thuần chung quanh, bắt đầu vọt về phía toàn thân hắn, hắn như một Đại Giang khô cạn, bắt đầu thôn phệ Linh khí chung quanh, ai đến cũng không cự tuyệt.
Những Linh khí kia bị hắn hấp thu, ở trong kinh mạch vận chuyển hóa thành pháp lực kim sắc, đổ vào trong không gian huyệt khiếu, hơn nữa cơ bắp, kinh mạch, tạng phủ bị hao tổn của hắn cũng nhận được thoải mái, bắt đầu chậm rãi được chữa trị.
Oanh!
Có vài đạo Thuần Dương chi khí xích sắc, cũng bị hắn hấp dẫn tới, chui vào trong thân thể.
Khương Tư Nam lập tức cảm giác được một cỗ khí tức bàng bạc tản ra trong thân thể, ôn nhuận mà tinh khiết, ẩn chứa Chí Dương chi khí khổng lồ, lập tức bị thân thể của hắn hấp thu, hóa thành pháp lực bàng bạc.
- Thuần Dương chi khí này đối với hiệu quả tu luyện, dĩ nhiên là gấp trăm lần thậm chí nghìn lần Linh khí!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện ra một tia sợ hãi thán phục, chậm rãi nhắm mắt lại, quanh thân rất nhanh đã bị Thuần Dương chi khí vô tận bao phủ.
Hắn như một cái động không đáy, cuồn cuộn không dứt thôn phệ Thuần Dương chi khí chung quanh, thậm chí nhấc lên một hồi Linh khí phong bạo, mang tất cả chung quanh hơn vạn trượng.
Mãi cho đến hai ngày sau, Khương Tư Nam mới hoàn toàn khôi phục thương thế, hơn nữa pháp lực cũng khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, trong nội tâm khẽ động, liền phảng phất như có Đại Giang Đại Hải hô hấp mãnh liệt.
Toàn thân Khương Tư Nam bao phủ quang mang kim sắc nhàn nhạt, tóc đen tung bay, ánh mắt sáng chói, khuôn mặt vô cùng thanh tú, có một loại khí chất thần bí, tựa như một tuyệt đại Chân Tiên.
Hắn cảm giác được mình đã đạt đến Anh Thiên Cảnh cực hạn, loáng thoáng đụng chạm đến một cánh cửa, chỉ cần đẩy cánh cửa kia ra, có thể thông thiên triệt địa, cô đọng Nguyên Thần, tấn thăng đến Thông Thiên Cảnh.
Nhưng chính là một tia này, liền như thiên địa khác biệt, hắn có dự cảm, muốn đẩy ra cánh cửa kia, đối với mình mà nói chỉ sợ là cực kỳ gian nan.