Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1491: Chương 1491: Cổ Thần viện và Đế Tiên viện




- Đây là Thần Tiên học viện ư?

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, trên mặt cũng hơi có chút chấn động. ,

Phiến sơn mạch bao la trước mặt này, sơn thế hùng kỳ, tiên thiên chi khí tràn khắp, có một loại khí tức thần bí trấn áp chín tầng trời, phảng phất như vật sống, khiến người cảm thấy như đang đối mặt với trung tâm thế giới.

Hơn nữa, Khương Tư Nam còn cảm giác được, quần sơn chung quanh hình thành nên một tòa cổ trận cực kỳ khổng lồ, cổ trận tán phát ra từng luồng khí cơ, phảng phất như muốn xé vụn thiên địa.

E là ngay cả tuyệt thế Tiên Vương dù đến đây cũng không dám xông vào.

Sưu!

Cổ Đạo Nhất bước ra một bước, đạp qua vạn dặm, đi tới trên một mảnh biển mây mênh mông.

- Gặp qua Cổ sư thúc!

Trên nền biển mây, lúc này có một nam một nữ đang đứng, nữ mặc một thân áo trắng phất phới, dung nhan tuyệt thế, nhưng lại có vẻ rất là lãnh diễm, tiên cơ ngọc cốt, xuất trần mà phiêu miểu.

Nam thì nhìn rất khôi ngô tuấn tú, đầu tóc lăng loạn, đôi mắt hổ lấp lánh có thần, vừa nhìn thấy Cổ Đạo Nhất, trong mắt lập tức tràn đầy vẻ mong đợi.

- Hai ngươi đến đây là để nghênh đón học viên mới nhập viện lần này?

Cổ Đạo Nhất nhìn thấy đội nam nữ kia, khẽ cười, trong ánh mắt lộ ra một tia trêu đùa.

- Hồi bẩm Cổ sư thúc tổ, lần này trong viện phái ta và Dương sư đệ tới nghênh tiếp các vị sư đệ sư muội nhập viện, Cổ sư thúc tổ, các ngươi tính là nhóm sau cùng!

Nữ tử thần tình không biến, thanh âm có vẻ rất thanh lãnh, chậm rãi nói.

- Sương nhi, tính tình ngươi vẫn lạnh lùng như thế! Cứ tiếp tục như vậy, e là không bất cứ sư huynh đệ nào dám kề cận ngươi!

Cổ Đạo Nhất ha ha khẽ cười nói.

- Hắc hắc, Cổ sư thúc tổ, Lăng sư tỷ trước giờ vẫn thế, chẳng lẽ ngươi còn không biết? Sư thúc tổ nhanh nói cho ta, trong mấy người bọn họ có đệ tử theo đường Thần Đạo không? Năm nay không biết làm sao, mà trên vạn học viên nhập viện học sinh, cánh nhiên chẳng có ai đi theo đường Thần Đạo cả, cứ tiếp tục thế này Cổ Thần viện bọn ta chắc thành trò cười cho người khác mất!

Thanh niên khôi ngô vừa gấp gáp lại hoang mang nói.

Nữ tử lãnh diễm tên là Lăng Sương, thanh niên khôi ngô tên là Dương Hổ Thần, một người là đệ tử Đế Tiên viện, một người là đệ tử Cổ Thần viện, cả hai đều có được tu vi Đại La Kim Tiên, thập phần cường hãn.

Khương Tư Nam vừa hạ xuống trên nền biển mây, ánh mắt lập tức rơi trên thân Dương Hổ Thần, bởi vì hắn cảm giác được trong người Dương Hổ Thần tán phát ra khí tức tương tự như mình, thuyết minh đối phương cũng đi con đường Thần Đạo.

Chẳng qua Khương Tư Nam vừa nghe Dương Hổ Thần nói, lần chiêu thu này trên vạn đệ tử thiên tài cánh nhiên chẳng có ai đi theo đường Thần Đạo, không lẽ chỉ riêng mỗi mình hắn?

Theo bản năng trong lòng hắn chợt sinh ra cảm giác không ổn.

- Ha ha ha... Hổ tử ngươi yên tâm, lần này ta đã giúp ngươi tìm được một hạt giống tốt, Giang Nam đi chính là đường Thần Đạo, hơn nữa chiến lực siêu tuyệt, chỉ bởi cảnh giới lục tinh cổ thần đã có thể diệt sát Đại La Kim Tiên, hiện nay đột phá đến thất tinh cổ thần, e là đã không kém ngươi bao xa!

Cổ Đạo Nhất chỉ vào Khương Tư Nam, ha ha khẽ cười nói.

- Thật ư?

Tròng mắt Dương Hổ Thần lập tức sáng bừng lên.

- Chẳng lẽ còn giả? Hổ tử, sư thúc tổ giúp ngươi tìm được hạt giống tốt như vậy, Hổ Vương thần tửu của ngươi, lần này có thể đưa thêm cho sư thúc tổ mười vò tám vò được không?

Cổ Đạo Nhất đột nhiên chớp chớp mắt cười nói.

- Mười vò tám vò? Ông mơ đấy à!

Dương Hổ Thần lập tức nhảy dựng lên, hét lớn:

- Sư thúc tổ, ngươi đừng quên, ngươi cũng là người Cổ Thần viện, lần này nếu cả viện bị cạo trọc đầu, mặt ngươi cũng đâu dễ nhìn? Hắc hắc, ngươi yên tâm, Hổ Vương thần tửu mà Hổ tử ta sản xuất, lần này cho ngươi... Hai vò! Tiểu sư đệ ta mang người đi đây!

Nói xong, không quản Cổ Đạo Nhất đồng ý không đồng ý, cứ thế tiến lại thân thiết ôm lấy bả vai Khương Tư Nam, kéo hắn đi tới nơi xa.

Khóe miệng Lăng Sương thoáng co quắp lại, hiển nhiên cũng là hết cách với hai gia hỏa lạ đời như Dương Hổ Thần và Cổ Đạo Nhất.

- Thật nhỏ mọn! Một đứa như Giang Nam, cánh nhiên chỉ đổi hai vò Hổ Vương thần tửu, lão tử lỗ lớn!

Cổ Đạo Nhất lẩm bẩm nói, chẳng qua trong tròng mắt lại mang theo ý cười nhàn nhạt.

- Sương nhi nha đầu, tám tiểu tử này giao hết cho ngươi, tính là người Đế Tiên viện các ngươi, ngươi nhớ dặn dò quy củ cho bọn họ, ta đi đây!

Nói xong Cổ Đạo Nhất khoát khoát tay, nghêng ngang đạp mây mà đi, bỏ lại đám người Yến Thanh Hồng trợn mắt há mồm đứng trơ trên biển mây.

- Cung tiễn sư thúc tổ!

Lăng Sương hành lễ với lưng ảnh Cổ Đạo Nhất, sau đó quay sang nói một câu với đám người Yến Thanh Hồng, rồi dẫn bọn họ bay tới một hướng khác.

Mà lúc này, Khương Tư Nam bị Dương Hổ Thần mang đi vẫn như lọt vào trong sương mù, cái gì cũng chưa biết.

Hắn bị Dương Hổ Thần ôm lấy bả vai, cảm giác cực kỳ khó chịu, gắng sức động đậy, cánh nhiên phát hiện tay Dương Hổ Thần như là kìm sắt, khiến hắn căn bản không cách nào cựa quậy.

Oanh!

Huyết khí trong người Khương Tư Nam chợt tung trào, thần lực hạo hãn bạo phát ra, đồng thời thân hình hắn cũng trở nên có phần phiêu miểu, vận chuyển một ít pháp môn không gian đạo ý, nháy mắt liền giãy thoát khỏi bàn tay Dương Hổ Thần.

- Gặp qua Dương sư huynh!

Khương Tư Nam chắp tay khẽ cười nói.

- Ai nha, tiểu sư đệ, lực lượng ngươi mạnh thật đấy, tới tới tới, chúng ta đại chiến ba trăm hồi!

Khương Tư Nam giãy thoát ra, Dương Hổ Thần chẳng những không tức giận, ngược lại tròng mắt chợt sáng rực lên, nhìn chằm chằm Khương Tư Nam, trên mặt đầy vẻ hưng phấn.

- Dương sư huynh thực lực cường đại, sư đệ cam bái hạ phong! Chẳng qua mong Dương sư huynh nói cho sư đệ vài lời về Thần Tiên học viện?

Khóe môi Khương Tư Nam lộ ra một tia cười khổ.

- Gọi Dương sư huynh làm gì, tự nhiên thêm phần xa lạ! Nếu lực lượng của ngươi đã được đến thừa nhận từ ta, vậy ngươi chính là huynh đệ của Hổ tử, sau này kêu ta Hổ tử là được! Thiếu chút thì quên mất, tiểu sư đệ ngươi vừa tới Thần Tiên học viện, rất nhiều chuyện còn không biết. Ừ... Đúng, ta thiếu chút thì quên mình còn là tiếp dẫn sử, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện!

Dương Hổ Thần đột nhiên vỗ vỗ đầu, hắc hắc cười nói.

Khóe miệng Khương Tư Nam thoáng nhếch lên, lại hiểu thêm phần nào về vị sư huynh quên trước quên sau này.

- Tiểu sư đệ, Thần Tiên học viện chúng ta chiếm cứ phiến động thiên phúc địa phương viên trăm vạn dặm này, có thể nói là một trong những Thánh Địa cường đại nhất ở Thái Tiêu Thiên! Thần Tiên học viện chia làm Cổ Thần viện và Đế Tiên viện, nghe tên là biết, trong Cổ Thần viện toàn là cường giả đi theo đường Thần Đạo, còn trong Đế Tiên viện là cường giả đi theo đường Tiên Đạo. Chẳng qua ta phải nói trước với ngươi, ngày thường Cổ Thần viện và Đế Tiên viện nhìn nhau không mấy thuận mắt, đám hỗn trướng Đế Tiên viện kia suốt ngày ra vẻ cao cao tại thượng, thật mẹ nó rất gợi đòn, lúc ta không việc gì làm thường đều tới bên Đế Tiên viện dạo một vòng, bắt mấy gia hỏa ngứa mắt đánh cho một trận...

Hổ tử lải nhải một thôi một hồi, Khương Tư Nam phải nhắc nhở mấy lần, cuối cùng mới giới thiệu sơ qua về tình hình đại khái của Thần Tiên học viện.

- Ai, ta nói với ngươi nhiều vậy làm gì nhỉ, lại quên nữa, tiểu sư đệ, đây là thần tiên ngọc phù, ngươi xem xong nội dung bên trong liền rõ ràng!

Đến sau cùng, Dương Hổ Thần đang bắn nước bọt tung bay bỗng đột nhiên dừng lại, đưa tay vỗ vỗ đầu, móc túi ném cho Khương Tư Nam một chiếc ngọc phù hai màu đen trắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.