Ầm!
Khương Tư Nam phát hiện, Long Hoàng trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, long trảo cực kỳ khổng lồ bỗng nhiên nắm lại, phát ra tiếng nổ lớn, trong ánh mắt lộ ra một tia sát cơ rét lạnh.
Trong lòng Khương Tư Nam dường như suy nghĩ tới điều gì. Thân phận của Long Hoàng sợ rằng đã được miêu tả sinh động. Long Hoàng hẳn là Ngao Liệt của Tổ Long Cung. Chỉ có điều không nghĩ tới, lão tiểu tử này còn là người nắm giữ Tổ Long Cung trong tay. Không trách được tự xưng là Long Hoàng.
- Thần Tiêu Cung các ngươi quả thật là vô sỉ!
Hắc Thủy Lôi Ma hít một tiếng, cười lạnh nói:
- Nếu như không phải là Thần Tiêu Cung các ngươi và Ngao Trác thúc phụ Ngao Liệt cấu kết, mưu đồ bí mật cướp vị trí cung chủ, Ngao Liệt lại làm sao có thể động thủ đối với Thần Tiêu Cung? Các ngươi làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy, lại còn chẳng biết xấu hổ. Đã như vậy, cũng không cần trách ta không khách khí!
Hắc Thủy Lôi Ma ở trong hư không bước ra một bước, dường như một bước đạp ở trong lòng mọi người. Thiên địa ầm ầm vang dội. Tất cả sấm sét toàn thân, dường như hóa thành từng con rồng lớn màu đen dữ tợn, vẩy giáp va chạm leng keng, lôi quang nóng hừng hực, phong tỏa hai người Lôi Càn Khôn và Lôi Anh.
- Hắc Thủy Lôi Ma, chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có thể lấy sức một mình, đối đầu với toàn bộ Thần Tiêu Cung ta sao?
Trong ánh mắt của Lôi Càn Khôn dâng lên một tia ánh sáng lạnh lẽo. Quanh người hắn dường như có kiếm khí mờ nhạt lượn lờ, nhưng lại văng ra tung tóe trong hư không, tản ra khí tức khủng khiếp khiến người ta kinh hồn bạt vía.
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Thần sắc Hắc Thủy Lôi Ma lạnh lùng thản nhiên, nhưng ánh mắt cũng sắc bén không gì sánh được. Hắn ở trong biển sấm sét giẫm chận bước tới. Lôi Long màu đen quay quanh, dâng lên cơn sóng gió động trời, đánh về phía Lôi Càn Khôn và Lôi Anh.
Đó là nơi sâu nhất của màn trời lôi quang, cách hồ sen Bát Bảo rất xa. Nhưng Khương Tư Nam đã cảm giác được áp lực khủng khiếp của khí tức này.
Ầm ầm ầm!
Năm lôi quang vô tận ngang dọc, giống như là biển rộng phẫn nộ, dâng lên sóng lớn ngập trời, che khuất bầu trời.
Khí hỗn độn tràn ngập, mơ hồ có kiếm quang sáng ngời đan vào nhau, vô cùng lớn, che đậy cuộc chiến đấu giữa ba Chí Tôn lớn, khiến cho Khương Tư Nam hoàn toàn không nhìn được rõ lắm.
- Long Hoàng, Hắc Thủy Lôi Ma này có thật sự mạnh như vậy không? Thậm chí ngay cả Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm còn không sợ?
Trong lòng Khương Tư Nam có phần nghĩ không ra. Nếu như dựa theo lời Long Hoàng nói, ngay cả ba đại Chí Tôn cầm ba món tiên khí trong tay, cũng không đỡ nổi một kiếm của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm này, vậy Hắc Thủy Lôi Ma dựa vào cái gì có thể chống lại Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm?
- Hắc Thủy Lôi Ma cũng không phải là nhân tộc và yêu tộc!
Giọng nói của Long Hoàng có chút trầm thấp, chậm rãi nói:
- Bản thể của Hắc Thủy, là mắt biển của Đông Hải, chính là một đoàn tinh hoa nước đen do thiên địa sơ khai lưu lại, trải qua mười vạn vạn năm mới hóa thành hình người. Lúc nhỏ ta bình thường đi tới chỗ mắt biển chơi đùa. Khi đó hai chúng ta liền trở thành bằng hữu tốt...
Long Hoàng dường như có phần không dám nhớ tới những hồi ức tốt đẹp này. Đang nói hắn chợt chuyển đề tài:
- Hắc Thủy trời sinh am hiểu thuộc tính thủy và pháp tắc thuộc tính lôi, đồng thời có hai loại đại đạo hoàn chỉnh. Có thể nói chỉ cần mắt biển Đông Hải không bị diệt, Hắc Thủy lại bất diệt.
- Hắn vừa biến hóa, lại quyết định nắm giữ thiên phú độc nhất vô nhị. Có thể nói toàn bộ đại thế giới Thái Sơ cũng không có người nào có thể giết chết hắn! Nhưng Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm lại khác. Đó cũng không phải tiên khí bình thường, lại ẩn chứa bí mật lớn. Cho dù là không giết được Hắc Thủy, nhưng có khả năng khiến hắn bị thương nặng!
Trong lòng Khương Tư Nam chấn động. Thật không ngờ Hắc Thủy Lôi Ma là tinh hoa hắc thủy tiên thiên biến hóa, bất tử bất diệt. Không trách được cường hãn như vậy.
Chỉ có điều Khương Tư Nam có chút không rõ, chính là Hắc Thủy Lôi Ma tới đây xem ra đã không chỉ một lần. Lần này hắn lại có nắm chắc báo thù cho Ngao Liệt như vậy sao? Hoặc nói, hắn có mưu đồ gì sao?
Long Hoàng nhìn thấy được dáng vẻ nghi có chút hoặc của Khương Tư Nam, giải thích:
- Xem ra ngươi đã đoán được, ta chính là Ngao Liệt! Mấy chục năm trước phụ thân ta cuối cùng không áp chế được tu vi, sau khi phi thăng tiên giới, lại truyền vị trí cung chủ Tổ Long Cung cho ta, nhưng thúc phụ ta Ngao Trác cấu kết Thần Tiêu Cung, ở trong một lần âm mưu làm phản, cuối cùng chém giết phụ thân ta và tộc nhân của ta không còn một người. Nếu như không phải mấy vị trưởng lão Long tộc liều mạng bảo vệ, mấy chục năm trước ta lại đã chết! Lúc đó Hắc Thủy cũng không biết chuyện này. Ta chưa từng nghĩ tới thời gian dài như vậy, hắn lại còn không thể quên được...
Khương Tư Nam chậm rãi nói:
- Long Hoàng, ngươi có một huynh đệ tốt!
- Không sai, là huynh đệ tốt!
Long Hoàng nặng nề gật đầu một cái nói.
Ầm ầm ầm!
Sâu bên trong màn trời lôi quang, vô số thần quang phát ra ngoài, hư không chảy loạn và lôi quang đan vào nhau. Pháp tắc thiên địa ở đây đều trở nên rối loạn. Sương mù hỗn độn lượn lờ, dường như muốn mở lại hỗn độn. Cuộc đại chiến vô cùng kịch liệt.
- Hắc Thủy Lôi Ma, ngươi tự nhiên cũng bước ra một bước kia?
Giọng nói khiếp sợ không gì sánh được của Lôi Càn Khôn vang lên ở trong hư không.
- Vẫn nhờ phúc của ngươi, lần trước sau khi trọng thương, may mắn đột phá!
Giọng nói lạnh như băng của Hắc Thủy Lôi Ma vang lên. Tỗng nhiên toàn thân hắn đột ngột phát ra ánh sáng. Tiên quang chói mắt tràn ngập thiên địa, thánh khiết vô cùng. Đỉnh đầu Hắc Thủy Lôi Ma bỗng nhiên có một luồng linh khí nhẹ nhàng lao ra, ở đỉnh đầu của hắn hình thành một đóa tiên hoa đại đạo, tản ra khí tức tiên đạo nồng đậm, khiến toàn thân hắn được tôn lên giống như một vị tiên vương.
- Cho dù ngươi bước ra một bước kia lại như thế nào? Đây là ngươi ép ta. Nếu ngươi đâm đầu vào chỗ chết, vậy ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Giọng điệu vô cùng lạnh lùng của Lôi Càn Khôn, đồng thời che giấu một sự đố kị không kìm nén được.
Ầm ầm!
Sâu bên trong biển sấm sét, một mảnh kiếm quang nóng hừng hực loá mắt mang theo tất cả cuốn khắp nơi. Sấm sét lớn màu vàng giống như dây xích thần trật tự, thiên địa dao động, càn khôn chấn động. Một thanh tiên kiếm màu vàng cực lớn, dường như từ sâu bên trong thời không lao đến, mang theo một tia khí tức mờ ảo, xuất hiện ở trong thiên địa.
Đây là Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm!
Trong truyền thuyết, cửu thiên ứng với Nguyên Lôi Thần Phổ hóa ra phối kiếm Thiên Tôn!
Tiên kiếm chói mắt đến cực hạn, lướt ngang qua hư không. Vô tận pháp tắc đại đạo đan vào một chỗ. Đồng thời có cảnh tượng thần ma xuất hiện, đang gầm thét và sôi trào. Sát khí ngập trời dường như có thể khiến nguyên thần của người ta đông cứng lại, trùng trùng điệp điệp, chém về phía Hắc Thủy Lôi Ma chém.
Oong!
Vừa lúc đó, trong ánh mắt của Hắc Thủy Lôi Ma lộ ra một ánh cười quỷ dị. Trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một mai rùa màu đen, khắc hoa văn huyền ảo, ở trong hư không trong nháy mắt lớn lên.
Giống như một lớp màng thai thiên địa, tiếng hô khủng khiếp rung trời động đất, không trung ở trên mai rùa, hiện ra ảo ảnh một vị Huyền Vũ cực lớn, rùa nằm rắn cuộn, khí tức thần thánh tang thương lộ ra.
Răng rắc!
Mặc dù mai rùa Huyền Vũ này thoạt nhìn vô cùng không tầm thường, nhưng ở dưới phong quang của Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, trong nháy mắt rạn nứt ra, phù văn nổ nát vụn. Dây xích thần trật tự xuyên thủng hư không, mắt thấy lại muốn tiêu diệt Hắc Thủy Lôi Ma thành tro bụi.
Nhưng, biến đổi khác thường đột nhiên sinh ra. Khóe miệng Hắc Thủy Lôi Ma lộ ra một nụ cười giễu cợt. Toàn thân hắn còn có tiên hoa đại đạo trên đỉnh đầu, tất cả đều giống như là bọt nước, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Ầm ầm!
Mà cùng lúc đó, âm thanh rung trời động đất vang lên ở phía xa, đồng thời kèm theo tiếng rồng ngâm. Lôi Càn Khôn và Lôi Anh nhìn nhau, sắc mặt đều đại biến.
- Không tốt! Mục đích thực sự của Hắc Thủy Lôi Ma, là Lôi Long!!!