Khương Tư Nam luyện hóa Kiếm Khôi Lỗi, để lại thần hồn ấn ký của mình, theo hắn tâm niệm vừa động, Kiếm Khôi Lỗi liền biến thành bộ dáng của hắn, thoạt nhìn quả thực là giống như đúc, cực kỳ huyền diệu.
Chỉ là hạch tâm của Khôi Lỗi trống trơn, thiếu khuyết năng lượng không cách nào thúc dục, thoạt nhìn là cái thùng rỗng.
Khương Tư Nam thu Kiếm Khôi Lỗi vào, liền chuẩn bị ly khai lòng núi.
Bỗng nhiên, lỗ tai của hắn khẽ động, nghe được bên ngoài lòng núi có động tĩnh, hình như là có người đang nói chuyện.
Khương Tư Nam dừng lại động tác muốn thu hồi Hỗn Nguyên Thanh Thiên Kỳ, lực lượng thần hồn cẩn thận từng li từng tí phát ra, quan sát tình huống bên ngoài lòng núi.
Ở dưới chân núi, mười thanh niên thân mặc hắc bào, sắc mặt lạnh lùng, sát khí xông lên trời, vây quanh năm sáu thiếu niên nam nữ ở chính giữa.
- Giao ra Thất Sắc Thiên Tinh Liên, nói cho ta biết địa chỉ bí địa kia, sau đó tự đoạn hai chân, ta có thể tha cho các ngươi!
Thanh niên áo đen cầm đầu, tu vi bất ngờ đạt đến Anh Thiên Cảnh viên mãn, thoạt nhìn khuôn mặt rất anh tuấn, nhưng mà sắc mặt có một loại tái nhợt bệnh trạng, thanh âm lãnh khốc vô tình.
Mấy người bị bọn hắn vây ở chính giữa, thoạt nhìn tuổi tác không lớn, chỉ có Anh Thiên Cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ, hơn nữa nhìn rất chật vật, trong ánh mắt lóe ra thần sắc sợ hãi cùng phẫn nộ.
Một thiếu nữ thoạt nhìn dung nhan xinh đẹp, thân mặc váy màu vàng ngây thơ, sắc mặt trướng đến đỏ bừng, vẻ mặt phẫn nộ nói:
- Dựa vào cái gì? Thất Sắc Thiên Tinh Liên này là chúng ta tìm được trước, người Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi không khỏi cũng quá bá đạo a? Cướp đoạt đồ vật không nói, còn muốn đoạn hai chân của chúng ta, như vậy cùng Ma đạo có gì bất đồng?
- Bá đạo?
Thanh niên sắc mặt tái nhợt kia cười lạnh nói:
- Muốn trách cũng chỉ có thể trách thực lực các ngươi quá yếu, một đám phế vật Đan Khí Tông, cũng dám đến Thần Ma cổ chiến trường? Nếu không giao ra đây, vậy cũng đừng trách ta giết sạch toàn bộ bọn ngươi!
Đám Hắc y nhân chung quanh, trong ánh mắt đều lộ ra hào quang vô cùng rét lạnh, sát khí ngập trời để cho mấy người ở giữa nhất sắc mặt đại biến.
- Đan Khí Tông?
Nghe được mấy chữ này, trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên khẽ động.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới, ở Càn Nguyên vực gặp được nữ tử thần bí kia… Diệp Tích Quân!
Diệp Tích Quân là đệ tử Đan Khí Tông, hơn nữa muội muội của mình Khương Vũ Điệp cùng Phong Tình Tuyết ngay ở Đan Khí Tông, chỉ là Đan Khí Tông thuộc Ly Hỏa vực, cách Đại La vực quá xa, Khương Tư Nam một mực không có cơ hội, hôm nay gặp đệ tử Đan Khí Tông, nói cái gì cũng phải cứu bọn chúng.
Hơn nữa đám Hắc y nhân kia dĩ nhiên là người Nhật Nguyệt thần giáo, Khương Tư Nam nghĩ tới lần trước, những đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo hung hăng càn quấy kia, trong ánh mắt lộ ra một tia lãnh mang!
Bên cạnh thiếu nữ ngây thơ là một Hồng y nữ tử, thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi, da thịt như ngọc, dáng người thướt tha, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, giờ phút này đôi mi thanh tú cau lại, nhất là đôi mắt to ngập nước, toát ra tí ti đau đớn, cho người một loại cảm giác ta thấy yêu tiếc.
Chỉ là nàng phảng phất như bị trọng thương, tuy tu vi bản thân cũng đạt tới Anh Thiên Cảnh viên mãn, nhưng mà sắc mặt lại rất yếu ớt, không có một tia huyết sắc, khí tức cực kỳ hỗn loạn, ngay cả đứng cũng rất gian nan, bị mấy thiếu niên nam nữ vây ở chính giữa.
Giờ phút này nàng giãy dụa đứng lên, đối với thanh niên cầm đầu của Nhật Nguyệt thần giáo chăm chú nói:
- Vị sư huynh này, mọi người đều là ngũ đại Tiên Tông, các ngươi muốn Thất Sắc Thiên Tinh Liên, chúng ta có thể cho ngươi, ngay cả bí địa đạt được Thất Sắc Thiên Tinh Liên kia cũng có thể nói cho ngươi biết, chỉ hy vọng các vị sư huynh có thể thả chúng ta ly khai!
Nàng biết rõ, giờ phút này tình thế kém người, bản thân mình lại bị trọng thương, mấy sư đệ sư muội bên cạnh tu vi quá yếu, khẳng định không phải đối thủ của những đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo kia, nếu không giao ra, chỉ sợ hôm nay đều bỏ mạng ở đây.
- Đào sư tỷ, Thất Sắc Thiên Tinh Liên này là cho ngươi dùng chữa thương a, sao có thể cho bọn hắn?
Thiếu nữ ngây thơ có chút sốt ruột, vội vàng nói, tuy nàng thoạt nhìn tuổi tác không lớn, khuôn mặt cực kỳ đáng yêu, nhưng mà dáng người rất nóng nảy, nhất là hai tòa cao phong trước ngực, giờ phút này theo nàng lo lắng phập phồng, để cho một đám đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo, con mắt có chút mở to.
Nhất là thanh niên cầm đầu kia, càng tham lam quét qua thân hình của Đào sư tỷ cùng thiếu nữ ngây thơ, trong ánh mắt lộ ra một tia dâm tà.
- Buông tha các ngươi? Ha ha ha... Muốn ta buông tha các ngươi cũng có thể, chỉ cần hai người các ngươi hầu hạ ta thoải mái, dù Thất Sắc Thiên Tinh Liên kia cho ngươi thì như thế nào?
Thanh niên âm hiểm cười nói, chậm rãi tới gần, ánh mắt càng phát ra không kiêng nể gì cả.
Đào sư tỷ có chút chán ghét nhìn hắn một cái, giờ phút này tâm cũng chậm rãi trầm xuống, nhưng vẫn lạnh giọng nói:
- Ngươi không nên quá phận! Hỏa Tông Đạo sư huynh của Đan Khí Tông chúng ta cũng tới, nếu ngươi dám ra tay với chúng ta, hắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
- Hỏa Tông Đạo? Chính là quái thai Tiên Thiên Ly Hỏa thể kia, ha ha ha... Tinh Thần Tử đại nhân chúng ta cũng tới, nếu bị Tinh Thần Tử đại nhân của chúng ta gặp được, phế vật Hỏa Tông Đạo kia cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thanh niên chậm rãi tới gần, trên người phát ra khí tức cường đại, lượn lờ lấy tinh quang sáng chói, lộ ra cực kỳ mênh mông mà thần bí.
- Ngươi... Ngươi vô sỉ?
Thiếu nữ ngây thơ gấp đến độ sắc mặt đỏ bừng, trước ngực phập phồng càng thêm kịch liệt, để cho mắt người Nhật Nguyệt thần giáo sáng hơn, đều lộ ra dáng tươi cười không có hảo ý.
- Nếu ngươi dám ra tay với chúng ta, ta liền hủy diệt Thất Sắc Thiên Tinh Liên, cùng lắm thì cùng các ngươi đồng quy vu tận, đệ tử Đan Khí Tông ta, tuyệt đối sẽ không khuất phục các ngươi!
Sắc mặt Đào sư tỷ càng ngày càng lạnh, trong ánh mắt lộ ra một tia quyết tuyệt, phảng phất như muốn bộc phát ra công kích mãnh liệt nhất.
Thanh niên kia cười lạnh một tiếng nói:
- Đồng quy vu tận? Chỉ bằng những phế vật các ngươi? Đợi lát nữa bắt giữ các ngươi, ta có rất nhiều biện pháp cho các ngươi nhả ra!
Chung quanh đệ tử Nhật Nguyệt thần giáo đều xông tới, một hồi đại chiến lập tức muốn bộc phát.
Đúng lúc này, một đạo kim quang sáng chói bỗng nhiên từ trong núi hoang bắn ra, như một mảnh tia chớp kim sắc, rừng rực chói mắt.