- Những người này, đáng chết!
Đoan Mộc Hàn lạnh lùng hộc ra một câu, trong ánh mắt hàn quang lập loè.
- Thiếu chủ, xin ngài hạ lệnh! Ta liền tiến đến giết sạch hết thảy bọn chúng.
Hoàng Kim Chí Tôn Kim Minh, toàn thân Kiếm Ý xông lên trời, tản mát ra một cỗ khí tức cuồng dã, tuy vạn năm trước hắn là một đời Hoàng Kim Chí Tôn, nhưng mà tính tình rất thực, đã tôn Khương Tư Nam làm Thiếu chủ, liền trung thành và tận tâm, giờ phút này cũng muốn thay Khương Tư Nam phân ưu.
- Tiểu sư đệ, giết sạch bọn hắn!
Đám người Dịch Phi cũng cả đám lòng đầy căm phẫn, đằng đằng sát khí nói.
Trong nháy mắt, khí tức mọi người như uyên như biển, khí thế khủng bố mang tất cả thiên địa, tựa như thủy triều mênh mông, để cho người khiếp sợ không thôi.
Cảm nhận được khí tức áp lực cường đại kia, sắc mặt của lão gia tử cùng Khương Tử Thanh hơi có chút trắng bệch, vô cùng chấn động, lúc này bọn hắn mới biết, nguyên lai Tư Nam mang về những người kia tất cả đều là cường giả khủng bố, chỉ là đã ẩn tàng khí tức mà thôi.
- Cướp đoạt Đại Hoang Bí Cảnh, coi Khương tộc ta như nô bộc thay bọn họ làm việc, lại đánh gãy tay chân của gia gia cùng đại bá, thật sự là hung hăng càn quấy a!
Khương Tư Nam giận quá mà cười, trong ánh mắt hàn mang càng ngày càng thịnh.
Trong lòng của hắn tràn đầy sát cơ ngập trời, Đặng Á Lâm cùng hắn có chút ma sát kia, vậy mà đi tới Càn Nguyên vực, còn nhục nhã gia gia cùng đại bá như thế, ở trong nội tâm Khương Tư Nam đã phán quyết tử hình với hắn, lúc này đây lên trời xuống đất ai cũng cứu không được đối phương.
Bất quá Khương Tư Nam cũng suy đoán, chỉ sợ Đặng Á Lâm không biết quan hệ giữa bọn người Khương Vân Thiên và mình, bằng không mà nói dùng tính tình của Đặng Á Lâm, chỉ sợ đám người Đại ca liền lành ít dữ nhiều rồi, trong lòng Khương Tư Nam cũng âm thầm may mắn.
- Đại ca, những người xấu kia đến Càn Nguyên vực rốt cuộc là muốn tìm cái gì?
Giờ phút này tâm tình của Khương Vũ Điệp giống như Khương Tư Nam, tràn đầy phẫn nộ, nhưng nàng vẫn nhạy cảm nhận ra mấu chốt trong đó.
Vạn Tiên Thành hạo hạo đãng đãng, đi tới Càn Nguyên vực vắng vẻ này, rốt cuộc là muốn tìm bảo vật gì?
Thanh âm của Khương Vân Thiên lạnh lùng nói:
- Nghe nói là đang tìm một bảo vật hình tháp chín tầng! Một năm thời gian này, bọn hắn cũng sắp lật toàn bộ Càn Nguyên vực lên mấy lần, nhưng mà như trước không có tìm được đồ vật bọn hắn muốn tìm!
- Cái gì? Bảo vật hình tháp chín tầng?
Thần sắc của tất cả mọi người có chút nghi hoặc, cũng không biết cái tháp này là vật gì.
Nhưng mà Khương Tư Nam nghe được, trong nội tâm lại nhảy dựng, chẳng lẽ bọn hắn muốn tìm là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp?
- Tháp chín tầng? Chẳng lẽ là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp? Nhưng mà kiện chí bảo vô thượng kia, làm sao sẽ ở Càn Nguyên vực nho nhỏ này?
Vừa lúc đó, Thiên Tuyệt lão tổ phát ra một thanh âm để cho trong nội tâm Khương Tư Nam nhảy rộn.
- Cái gì là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp?
Mọi người có chút nghi hoặc, không biết Thiên Tuyệt lão tổ nói là vật gì.
Ngay cả Khương Tư Nam, trong lòng cũng có chút khiếp sợ, thật không ngờ Thiên Tuyệt lão tổ lại biết rõ Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, xem ra hẳn cũng biết rõ lai lịch của nó.
Mà Kim Minh thì trong nội tâm khẽ động, hôm nay Hồng Mông Tạo Hóa Tháp ngay ở trên người Thiếu chủ, vì sao người Vạn Tiên Thành lại biết? Chẳng lẽ có tin tức gì bị để lộ ra sao?
Nếu thật như vậy mà nói, vì Thiếu chủ an toàn, người Vạn Tiên Thành một cái cũng không thể lưu!
Nghĩ tới đây, trong ánh mắt Kim Minh hiện lên một tia sát cơ.
- Các ngươi cũng biết đại chiến hơn một vạn năm trước, là Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ngoại Vực Ma tộc đại chiến, cũng không chỉ phát sinh ở Chân Cương giới, chiến hỏa thiêu đốt toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới cùng với 3000 giới chung quanh, mà mục đích duy nhất, chính là vì tìm kiếm Tiên giới chí bảo… Hồng Mông Tạo Hóa Tháp!
Khương Thiên Tuyệt cũng không có giấu diếm, tuy chuyện này ở Chân Cương giới xem như bí mật, nhưng ở Thái Sơ Đại Thế Giới mọi người trên cơ bản đều biết rồi.
- Nghe nói đó là bảo vật vô thượng của Tiên giới, bởi vì có chút nguyên nhân rơi vào hạ giới, đại nhân vật ở Tiên giới muốn đạt được chí bảo này, liền phái Ngoại Vực Ma tộc đến Thái Sơ Đại Thế Giới cướp đoạt, thế cho nên xảy ra đại chiến khủng bố, kéoài trên vạn năm!
Trong nội tâm tất cả mọi người chấn động, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.
Tiên giới chí bảo sao? Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, nhưng mà vì sao lại xuất hiện ở Chân Cương giới? Hơn nữa sẽ ở Càn Nguyên vực nho nhỏ? Đến cùng Vạn Tiên Thành biết cái gì? Đây hết thảy chỉ sợ chỉ có tìm được người Vạn Tiên Thành, mới có thể biết a!
- Gia gia, đại bá, các ngươi yên tâm, Đặng Á Lâm kia ta sẽ đích thân bắt trở lại, để cho hắn nếm thống khổ vô tận! Còn có người Vạn Tiên Thành, giết Khương tộc ta một người, ta liền giết bọn hắn mười người, bọn hắn đã dám đến Càn Nguyên vực, vậy thì không cần trở về nữa!
Khương Tư Nam lạnh lùng nói, trong lòng sát cơ như thực chất.
- Tư Nam, hết thảy cẩn thận!
Lão gia tử cùng Khương Tử Thanh đều ân cần nói, bọn hắn biết rõ Khương Tư Nam là chuẩn bị đi Đại Hoang Bí Cảnh.
- Đại ca, chúng ta cùng đi với ngươi!
- Còn có chúng ta!
Bọn người Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng, Lý Kim Long lập tức lên tiếng, muốn cùng Khương Tư Nam đi Đại Hoang Bí Cảnh.
Khương Tư Nam nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Các ngươi đều ở lại chỗ này, ta một người đi là đủ rồi, thù này, ta muốn đích thân báo!
Mọi người thấy hắn kiên quyết như thế, liền không có cưỡng cầu, bất quá hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt lại khẽ mĩm cười nói:
- Tư Nam, hai lão gia hỏa chúng ta cũng rảnh rỗi, cùng đi với ngươi xem một chút, nghe nói Đại Hoang Bí Cảnh là Thái Hư tộc huynh mở, chúng ta vừa vặn đi nhìn xem!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, biết rõ hai vị lão tổ là muốn đi địa phương lưu lại kỷ niệm của tổ tiên Khương Thái Hư, bởi vậy không có cự tuyệt.
- Ta đi với ngươi!
Hoàng Thiên Y cũng đi tới, bạch y thắng tuyết, dung nhan tuyệt thế, trên mặt mang dáng tươi cười nhàn nhạt, trong ánh mắt có một tia ân cần.
Nàng biết rõ Khương Tư Nam phẫn nộ, bởi vậy đứng dậy, yên lặng đi theo bên cạnh hắn.
Lúc này đây sau khi hóa hình Niết Bàn, thái độ của nàng đối với Khương Tư Nam giống như thoáng cái liền biến hóa rất nhiều, tuy như cũ có chút ngượng ngùng, nhưng mà không hề trốn tránh, đã trải qua những sinh tử hoạn nạn kia, hai trái tim như đã sớm hòa thành một thể.