- Đao ý vô thượng áp bách cho chúng nhân nơi xa không khỏi tâm kinh đảm chiến, càng không cần nói đến áp lực ghê gớm mà Huyền Vô Mệnh đang phải gánh chịu .
Tranh!
Đao Ma xoải ra một bước, chém ra một đao, đầu bên kia, Huyền Minh lĩnh vực quanh thân Huyền Vô Mệnh nháy mắt liền bị phá mở, trường kiếm trong tay hắn rền vang một tiếng, quang mang tứ xạ.
Huyền Vô Mệnh cảm giác được một cỗ đao ý khó mà ngăn trở tuôn vào trong lục phủ ngũ tạng mình, toàn thân đột nhiên bị đánh bay trên trăm trượng.
- Đây là đao đầu tiên! Nếu ngươi có thể tiếp được ba đao của ta, ta nhận thua!
Ngữ khí Đao Ma có phần khô khốc, nói.
Ánh mắt Huyền Vô Mệnh tức thì đỏ lên, tuy Đao Ma rất khủng bố, khiến hắn cảm thấy hi vọng thắng rất mù mịt, nhưng không ngờ đối phương lại dám xem thường mình như thế, cánh nhiên cuồng ngôn nói Huyền Vô Mệnh thậm chí còn không tiếp được ba đao.
- Được! Ta cũng muốn nhìn xem thử ba đao của Đao Ma huynh rốt cuộc tuyệt thế phong mang đến cỡ nào!
Huyền Vô Mệnh lành lạnh nói, cả người hắn đột nhiên trở nên hư vô phiêu miểu, phảng phất dung làm một thể với Huyền Minh lĩnh vực nồng nặc chung quanh, giữa thiên địa đã không thấy hình bóng Huyền Vô Mệnh đâu nữa.
Trong khi đó cổ kiếm lại khẽ rít lên một tiếng, hư không chung quanh diễn hóa thành trên vạn đạo kiếm mang, vạn kiếm quy tông, mỗi một kiếm đều có lực lượng trảm lạc tinh thần, trút nghiêng về phía Đao Ma.
Bá!
Đao Ma chém ngang một đao ra hư không.
Một đao kia nhìn có vẻ vô cùng bình phàm, thậm chí khiến người cảm thấy rất là mềm yếu, khe khẽ rít lên bổ tới tiền phương.
Chúng nhân cảm thấy tốc độ của một đao kia quá chậm, chậm đến nỗi khiến người cơ hồ nhìn mà muốn ngủ gật.
Nhưng Huyền Vô Mệnh trên lôi đài lại chợt trợn trừng mắt.
Một đao yếu xìu, chậm rì rì như thế, cánh nhiên mang đến cho hắn cảm giác không chỗ né tránh, dù cho hắn phảng phất đã ẩn tàng trong hư không vô tận cũng khó mà ngăn cản phong mang từ một đao kia.
Ầm ầm!
Lúc kiếm mang giữa hư không còn chưa đụng tới một đao kia thì đã ầm vang một tiếng rồi lần lượt nổ tung, Huyền Minh lĩnh vực liên tục phá toái, một đao kia xuyên qua trùng trùng hư không, cuối cùng đột nhiên bổ lên trên lồng ngực Huyền Vô Mệnh.
Huyền Vô Mệnh rõ ràng nhìn thấy một đao kia, lại khăng khăng không cách nào né tránh.
Kiện chiến y phòng ngự cường đại trên thân đột nhiên nứt vỡ, trong hư không Huyền Vô Mệnh phun ra một búng máu tươi, trực tiếp nện thẳng xuống lôi đài, khí tức đã trở nên vô cùng nhỏ yếu.
- Cái gì? !
Lúc này chúng nhân đều như chết lặng.
Bọn họ căn bản không ngờ rằng, Huyền Vô Mệnh thậm chí còn không đỡ được đao thứ hai của Đao Ma thì đã thảm bại như thế.
- Đao Ma quá khủng bố! Các ngươi còn nhớ không? Trước kia Đao Ma ra tay, căn bản chưa hề tung đao!
- Không sai! Theo ta thấy Đao Ma này không chừng sẽ xếp thứ nhất, Giang Nam e là cũng không phải đối thủ của hắn, đạo ý đó quá khủng bố, không ai có thể tiếp tới!
Thần tình chúng nhân đều ngập đầy vẻ chấn kinh, liên tục nghị luận không thôi.
- Không ngờ là nhanh chi đạo ý và chậm chi đạo ý? Đao Ma này, ngộ tính đúng là quá khủng bố!
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, trong mắt chớp qua một tia tán thán, đồng thời cũng có một cỗ chiến ý vọt thăng trong lòng hắn.
Dù sao mình cũng sẽ có một trận chiến với Đao Ma này, đến lúc đó hắn cũng muốn xem thử, rốt cục ai mới có thể bước lên đỉnh phong, đạt được vị trí hạng nhất!
- Ta... Thua!
Trong mắt Huyền Vô Mệnh chớp qua một tia ý cười đắng chát.
Chính hắn cũng không ngờ, ngay cả đao thứ hai của Đao Ma mà mình còn không tiếp được, càng đừng nói tới đao thứ ba.
- Đao Ma thắng!
Thanh âm Cổ Đạo Nhất vừa rơi xuống, toàn trường lập tức sôi trào.
Mọi người đều nhìn ra được, so với Khương Tư Nam và Đao Ma, Xích Lạc Lạc cùng Huyền Vô Mệnh vẫn còn kém một bậc, căn bản không có tư cách vấn đỉnh.
Chẳng qua lúc này chúng nhân đều đang suy đoán, cuối cùng thì trong hai người Khương Tư Nam và Đao Ma, ai mới là kẻ mạnh hơn?
Tổ Long bảo thuật, đao ý vô địch, thứ nào trong hai thứ kia sẽ chiếm thượng phong, chúng nhân tranh cãi không dứt.
- Sợ rằng khả năng thắng của Đao Ma càng cao hơn một chút! Hai đao kia quá khủng bố, dù là Đại La Kim Tiên cũng tiếp không được hai đao kia, trong khi Tổ Long bảo thuật tuy mạnh, nhưng rốt cuộc tu vi Giang Nam quá yếu, còn không cách nào phát huy ra lực lượng tuyệt thế của Tổ Long bảo thuật!
Cuối cùng có người đưa ra định luận, cũng đại biểu cho cách nghĩ trong lòng đại đa số người.
Lúc Đao Ma bước xuống từ trên lôi đài, liếc nhìn Khương Tư Nam một cái, trong ánh mắt lãnh khốc bốc lên chiến ý hừng hực.
Xem ra Đao Ma cũng biết, đối thủ thực sự của mình chính là Khương Tư Nam.
Mấy trường chiến đấu sau đó cũng càng trở nên kịch liệt.
Đao Ma đối chiến cùng Xích Lạc Lạc, vẫn là hai đao với đao ý không ai phá giải được, dễ dàng đánh bại Xích Lạc Lạc.
Khương Tư Nam cũng chiến một trận với Huyền Vô Mệnh, tuy Minh Huyền lĩnh vực và Huyền Minh kiếm ý của Huyền Vô Mệnh đều rất cường đại, nhưng sau mấy chục chiêu, cuối cùng vẫn thua trong tay Khương Tư Nam.
Chỉ là qua đó cũng khiến chúng nhân càng củng cố suy đoán trong lòng, e là Khương Tư Nam cũng không phải đối thủ của Đao Ma.
Đao Ma đánh bại Huyền Vô Mệnh chỉ dùng hai đao, trong khi Khương Tư Nam lại dùng mấy chục chiêu, hiển nhiên sai lệch là rất lớn.
- Giang huynh, đối chiến Đao Ma, ngươi có nắm chắc không?
Trong mắt Yến Thanh Hồng cũng chớp qua một mạt lo lắng.
Hiện nay chỉ có Khương Tư Nam và Đao Ma cùng đạt tới tám trận thắng, trận sau cùng là đối quyết đỉnh phong giữa Khương Tư Nam cùng Đao Ma, người thắng làm vua!
- Không nắm bắt, nhưng ta sẽ toàn lực đánh một trận!
Khương Tư Nam khẽ cười đáp, đao ý nhanh chậm của Đao Ma đúng là kinh diễm, cánh nhiên ngay cả không gian đạo ý đều có thể phá mở, đến nay Khương Tư Nam vẫn chưa nghĩ ra được cách thức phá giải.
Chẳng qua Khương Tư Nam cũng không sợ, tận lực đánh một trận là được, hơn nữa hắn cũng có được lòng tin cực đại vào chính mình.
- Một trận sau cùng, Giang Nam đối chiến Đao Ma!
Tùy theo tiếng tuyên bố của Cổ Đạo Nhất, không khí tại hiện trường lập tức đạt tới đỉnh cao mà trước đó chưa từng có.
Trong mắt chúng nhân đều lộ ra thần sắc hưng phấn và mong đợi, đây chính là đối quyết đỉnh phong giữa hai đại tuyệt thế thiên tài, vô luận là Tổ Long bảo thuật của Khương Tư Nam, hay hai đao kinh diễm của Đao Ma đều khiến chúng nhân sôi trào.
- Giang Nam!
- Giang Nam!
- Giang Nam!
- Đao Ma!
- Đao Ma!
- Đao Ma! .
Huyền Không Thánh Phong, biển mây phiêu miểu, mấy trăm vạn người vây quanh lôi đài, bắt đầu lớn tiếng kêu hét, ai nấy đều rất là kích động.
Trong khi đó Khương Tư Nam và Đao Ma đồng thời bước lên lôi đài, tiến vào trường so đấu cuối cùng.
Vạn chúng chúc mục.
Thần sắc hai người đều rất bình tĩnh, trong con ngươi lộng lẫy quang mang, phảng phất có hoa lửa tóe bắn ra.
Vừa đứng trên lôi đài, trong người Khương Tư Nam và Đao Ma đích liền bạo phát ra hai cỗ khí tức hạo hãn bao la, một cỗ giống như Thái Cổ Tổ Long, cuồng phóng bá đạo, duy ngã độc tôn! Một cỗ phong mang bén nhọn, giống như một kiện tuyệt thế thần đao, muốn phá diệt trời cao.
- Đao Ma!
- Giang Nam!
Hai người dị khẩu đồng thanh thổ ra hai chữ, khí thế trên người vọt thăng kịch liệt, giảo loạn phong vân, thiên địa biến sắc, nháy mắt khí thế đã đạt tới đỉnh phong!