- Hắc hắc, ta cũng thiếu chút nữa bị lừa, Kính Nguyệt hồ này tròn như vậy, thoạt nhìn không giống như là tấm gương, mà giống như là một con mắt!
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, lên tiếng kinh hô nói:
- Một con mắt?
Hắn lập tức sinh ra một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc, phía dưới Kính Nguyệt hồ vốn yên tĩnh, lập tức trở nên sâu u, phảng phất như có một loại lực lượng kỳ dị, gắt gao nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam.
Nếu Kính Nguyệt hồ là một con mắt, vậy đến cùng là dạng sinh linh gì, mới có con mắt khổng lồ như thế? Ánh mắt chu vi nghìn dặm?
- Ta chỉ là suy đoán, bất quá trong hồ khẳng định có bí mật, chúng ta đi điều tra một phen a?
Long Hoàng cũng có chút hưng phấn nói.
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, cắn răng nói:
- Tốt, vậy thì đi xem!
Có lão quái vật Long Hoàng ở đây, coi như là gặp hung hiểm gì cũng không sợ, Khương Tư Nam đối với đồ vật Long Hoàng nói, cũng cực kỳ hiếu kỳ.
Hắn lập tức từ trên hư không rơi xuống, sau đó một đầu đâm vào trong Kính Nguyệt hồ.
Lạnh, lạnh khắc cốt băng tâm!
Đây là cảm giác đầu tiên khi Khương Tư Nam tiến vào Kính Nguyệt hồ, nhưng mà trừ lần đó ra liền không có gì đặc biệt, trong nước thanh tịnh mà sâu u, chung quanh có một ít cá con du động, rong rêu và nguồn nước chập chờn.
- Kính Nguyệt hồ này thật sâu a, chỉ sợ có mấy trăm trượng!
Khương Tư Nam có chút kinh ngạc, bắt đầu kín đáo đi về phía dưới.
- Hắc hắc, hiện tại ta xác định, trong này khẳng định có một chút đồ vật không bình thường, bất quá ngụy trang quá tốt, đám người Đại La Thiên Tông kia cũng không có phát hiện, đi phía bên trái!
Long Hoàng cạc cạc cười quái dị, chỉ huy Khương Tư Nam đi về phía trước.
Phía dưới Kính Nguyệt hồ vài chục trượng, thanh tịnh như thế, không có một tia gợn sóng, phảng phất như hồ nước đều đọng lại.
Nhưng mà khi Khương Tư Nam càng hướng xuống tiềm hành, phát hiện vậy mà trở nên đen kịt, thấy không rõ đồ vật dưới nước, chỉ có thể cảm giác được có rất nhiều cự thạch, thực vật thủy sinh.
Kính Nguyệt hồ từ bên ngoài đến xem, cho người cảm giác rất bình thường, giống như là một hồ nước rất thông thường.
Nhưng mà khi Khương Tư Nam lẻn vào dưới hồ, giống như một loại cân đối bị đánh vỡ, Kính Nguyệt hồ bắt đầu tràn ngập một loại áp lực mà thần bí.
Hơn nữa theo Khương Tư Nam càng xuống dưới, cảm giác khí tức càng quỷ dị.
Chung quanh một mảnh đen kịt, vô cùng yên tĩnh, phảng phất như miệng lớn của một Hồng Hoang Cự Thú, tản ra chấn động làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Kính Nguyệt hồ này rốt cuộc là hình thành như thế nào?
Trong nội tâm Khương Tư Nam không khỏi sinh ra nghi vấn.
Hắn cảm giác được toàn thân nổi da gà, có một loại cảm giác mát thấu triệt nội tâm.
- Bất kể nhiều như vậy, tiếp tục tiềm hành xuống, mãi cho đến đáy hồ nói sau!
Trong thanh âm của Long Hoàng cũng có một tia ngưng trọng.
Khương Tư Nam lấy ra một viên Dạ Minh Châu lớn cỡ nắm tay, sáng chói chói mắt, miễn cưỡng có thể thấy rõ địa phương chung quanh ba trượng.
Hắn tiềm hành xuống, không biết đã qua bao lâu, đến cuối cùng thủy áp cực lớn coi như là hắn cũng cảm giác có chút cố hết sức, chân của hắn va chạm vào đáy hồ cứng rắn.
Bỗng nhiên, ở phía trước bỗng nhiên truyền ra chút ánh sáng.
Đó là một loại nhan sắc quỷ dị, u lam, lúc sáng lúc tối, ở trong hồ nước hắc ám chìm nổi.
- Theo quang điểm kia đi, ta cảm giác đã sắp tới rồi!
Thanh âm của Long Hoàng có chút kích động.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, đi theo đoàn quang điểm kia, về phía phía trước bước nhanh đi đến, đáy hồ thoạt nhìn đều là nham thạch cứng rắn, cơ hồ không có bùn cát gì, có một ít rong rêu và nguồn nước ở trong khe nham thạch lay động.
- Vô số năm đã qua... Ai có thể cứu ta... Cứu ta...
Bỗng nhiên tầm đó, một thanh âm mông lung, bi thương lẩm bẩm vang lên ở bên tai Khương Tư Nam.
Trong nội tâm Khương Tư Nam lập tức chấn động, trong ánh mắt dần hiện ra thần sắc không thể tin, vãnh tai cẩn thận lắng nghe, lại phát hiện cái thanh âm kia dần dần xa, đã hơi không thể tra.
- Long Hoàng, ngươi có nghe được thanh âm kỳ quái kia không?
Khương Tư Nam nhẹ giọng hỏi.
- Thanh âm? Thanh âm gì?
Long Hoàng có chút kỳ quái nói.
Khương Tư Nam nói sự tình đã qua một lần, Long Hoàng trầm mặc thoáng một phát, thản nhiên nói với Khương Tư Nam:
- Tiếp tục đi thôi, chờ đạt tới địa phương, có lẽ đều rõ ràng!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nhưng vẫn đang cảm giác được có một ít thanh âm mơ mơ hồ hồ, đứt quãng vang lên bên tai.
Hắn dứt khoát không để ý tới, tiếp tục đi về phía trước.
Đạo lam quang kia cực kỳ quỷ dị, một hồi trở nên rất gần, một hồi lại trở nên rất xa, nhưng lại kiên định dẫn dắt về phía một phương hướng.
Khương Tư Nam đi mấy canh giờ, cũng không biết đi bao xa, rốt cục thấy được phía trước xuất hiện một hành lang, thông hướng sâu trong lòng đất.
- Ồ? Thiệt nhiều rắn!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lập tức phát hiện ở cửa ra vào, có rất nhiều rắn nước dài đến một xích, thậm chí một trượng, lớn cỡ cánh tay, ở đó quay quanh cùng nhúc nhích, hơn nữa phụt lên lưỡi rắn, ánh mắt tản ra ánh sáng âm u.
Những rắn nước kia khoảng chừng hơn một ngàn con, tất cả đều quay chung quanh hành lang, thoạt nhìn để cho người toàn thân sợ hãi, trong hành lang phảng phất như có đồ vật cực kỳ hấp dẫn những rắn nước này, nhưng mà chúng không dám đi vào.
- Vô số năm qua đi... Ai có thể cứu ta... Cứu ta...
Lúc này Khương Tư Nam phát hiện, thanh âm kia càng thêm rõ ràng, phảng phất như từ trong hành lang truyền tới.
- Chúng ta đi vào!
Thanh âm của Long Hoàng có một chút run rẩy.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, đánh ra một chưởng, hào quang sáng chói lập loè, thần lực quét ngang tứ phương, đẩy những rắn nước kia ra, sau đó cất bước đi vào hành lang.
Hành lang không hề dài, xem giống như là bị người tận lực tạc ra, đi lên phía trước trên trăm trượng, Khương Tư Nam liền thấy được một kết giới kim sắc.
Như ba văn, lóe ra phù văn sáng chói, thoạt nhìn vô cùng huyền ảo, hơn nữa có quang mang lam sắc nhàn nhạt lộ ra.
Mà những lam quang kia lại để cho Khương Tư Nam cảm thấy một loại cảm giác băng hàn khắc cốt, phảng phất như kết giới kim sắc này, chính là vì ngăn cản lam quang tràn ra.
- Cái này... Đây là Già Thiên Bí Thuật của Long tộc ta? Bên trong đến cùng có đồ vật gì?
Ánh mắt Long Hoàng lóe lên, mang theo thần sắc khiếp sợ cùng kích động, gắt gao nhìn chằm chằm phù văn cùng kết giới kim sắc phía trước.