Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 471: Chương 471: Đông Hải Tam Thập Lục Yêu Ma




Đông Hải Tam Thập Lục Yêu Ma hung danh lan xa, hơn nữa treo giải thưởng cực cao, đã từng có rất nhiều cao thủ đi vây quét, nhưng đều có đến mà không có về, có thể thấy được Đông Hải Tam Thập Lục Yêu Ma kia thực lực cường đại, người bình thường căn bản không phải đối thủ, huống chi bọn hắn tất cả đều là vừa đột phá Anh Thiên Cảnh, làm sao có thể đối phó được những người này?

Dù tu vi của Long Ngưng Tuyết vô cùng cường đại, nhưng cũng chỉ là Anh Thiên Cảnh viên mãn, tuy cùng Thông Thiên Cảnh chỉ kém một đường, nhưng mà một đường kia lại ngày đêm khác biệt.

Mấy người bên cạnh cũng đều nhẹ gật đầu, ánh mắt có chút mất tự nhiên, nhất là thiếu nữ dung nhan xinh đẹp kiêu ngạo kia, sắc mặt có chút trắng bệch.

Nhiệm Vụ Đại trưởng lão tựa hồ đã sớm liệu đến phản ứng của bọn hắn, khẽ mĩm cười nói:

- Vấn đề các ngươi nói, ta tự nhiên đều cân nhắc qua, Chân Truyền Đệ Tử Đại La Thiên Tông ta, từng cái đều là thiên chi kiêu tử, có thể lấy một địch mười, thậm chí vượt cấp khiêu chiến, đối phó những ma đầu Anh Thiên Cảnh này, chẳng lẽ liền e sợ sao? Huống chi còn có Long Ngưng Tuyết dẫn đội, nếu gặp phải nguy hiểm, nàng tự nhiên sẽ chiếu cố các ngươi một chút, lúc này đây nhiệm vụ không hạn thời gian, ta tin tưởng lấy năng lực của các ngươi, chỉ cần có thể thu hồi thi thể của Tam Thập Lục Yêu Ma, sau khi các ngươi trở về lập tức có thể trở thành Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông ta!

Nghe được Nhiệm Vụ Đại trưởng lão nói không hạn thời gian, sắc mặt của bọn hắn ngược lại dễ nhìn một ít.

Nếu như thế, hoàn toàn có thể tu luyện vài năm, chờ tu vi chiến lực tăng lên lại đi chém giết ma đầu, hơn nữa bọn hắn tuy nhân số ít, nhưng tính cơ động cao, Tam Thập Lục Yêu Ma kia phân ở trên hòn đảo bất đồng, cũng không có tập trung ở cùng một chỗ, nếu tiêu diệt từng bộ phận, vẫn có khả năng!

Nhưng mà bọn hắn biết, như vậy chỉ là tự mình an ủi mà thôi, dù sao ở địa phương khác tu luyện, làm sao có thể tốt như ở Đại La Thiên Tông, hơn nữa mặc dù nói không hạn chế thời gian, nhưng nếu có thể nhanh chém giết ma đầu, hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên cũng có thể được tông môn coi trọng.

- Lúc này đây nhiệm vụ Chân Truyền thí luyện, tổng cộng có ba đợt người, mỗi một nhiệm vụ đều không đơn giản, nếu không Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông chúng ta làm sao chỉ có hơn 100 vị? Những Chân Truyền Đệ Tử này đại biểu hi vọng của Đại La Thiên Tông, tất cả đều là ở trong sinh tử lịch lãm lớn lên, các ngươi muốn trở thành Chân Truyền Đệ Tử, vậy thì cố gắng đi hoàn thành nhiệm vụ a!

Nhiệm Vụ Đại trưởng lão nhàn nhạt nói, sau đó thân hình hóa thành một đạo quang mang, chậm rãi biến mất ở trong đại điện.

Trong đại điện, lập tức chỉ còn lại có Long Ngưng Tuyết cùng đám người Khương Tư Nam.

Long Ngưng Tuyết dung nhan trong trẻo nhưng lạnh lùng, như Tiên Tử không ăn nhân gian khói lửa, phiêu nhiên rơi xuống, hai mắt rất đẹp, nhưng lại cực lạnh, ngón tay ngọc của nàng phất một cái, lập tức có bảy đạo quang mang bay ra, hóa thành bảy đạo ngọc phù rơi vào trong tay bảy người.

- Trong bảy ngọc phù này, ghi lại địa đồ của Đông Hải Vạn Tinh Quần Đảo, còn có vị trí của Tam Thập Lục Yêu Ma, cùng với một ít tin tức cơ bản của bọn hắn, các ngươi hảo hảo nghiên cứu thoáng một phát, sau đó chúng ta liền lên đường, nhiệm vụ lần này, tuy ta dẫn đội, nhưng mà chỉ cần không gặp cường địch đến các ngươi không cách nào ngăn cản, ta là sẽ không xuất thủ, Tam Thập Lục Yêu Ma do bảy người các ngươi chém giết!

Long Ngưng Tuyết nhàn nhạt nói, không có một tia tình cảm chấn động, phảng phất như Băng Sơn tuyên cổ bất hóa.

Bảy người nghe vậy đều thần sắc chấn động, vội vàng thu xuống, thần hồn chìm vào trong ngọc phù, bắt đầu xem xét tin tức Đông Hải Vạn Tinh Quần Đảo.

Dù sao lúc này đây nhiệm vụ cực kỳ hung hiểm, nhất định phải cẩn thận, trước phải hiểu địch nhân hư thật, mới có thể có kế sách ứng đối.

Sau một lát, tất cả mọi người chậm rãi mở mắt, theo Long Ngưng Tuyết đi ra Nhiệm Vụ đại điện.

- Đi thôi!

Long Ngưng Tuyết nói, trên người của nàng lóe lên lam quang, xuất hiện một thanh Tiên Kiếm màu xanh da trời, như thu thủy, lóe ra lam quang sáng chói, óng ánh lập lòe, nàng lập tức lăng không đạp lên, Ngự Kiếm bay về phía không trung.

Đám người Khương Tư Nam cũng vội vàng tế ra phi kiếm Linh khí đi theo.

Hai thiếu niên chất phác như là thân huynh đệ kia, tế ra hai thanh phi kiếm trầm trọng màu đen, thoạt nhìn thanh thế long long, nhưng lại cực kỳ linh động, dĩ nhiên là một đôi Linh khí Cửu phẩm, hóa thành một đạo ô quang đuổi theo.

Mà thiếu niên lãnh khốc thì tế ra một thanh Hàn Băng Tiên Kiếm màu trắng, cũng là Linh khí Cửu phẩm, phóng ra hàn mang khủng bố.

Còn lại hai thiếu niên anh tuấn cùng thiếu nữ ngạo kiều kia, cũng có chút không giống người thường, hai thiếu niên anh tuấn đồng thời đứng ở trên một Sơn Hà phiến, trong Sơn Hà phiến sơn hà dậy sóng, phảng phất như cất dấu một phương thiên địa, cũng là một kiện Linh khí Cửu phẩm.

Thiếu nữ ngạo kiều thì dẫm một tấm la vân chướng, tản mát ra khí tức làm cho lòng người mê say, cũng là một kiện Linh khí Cửu phẩm lợi hại.

Dưới chân Khương Tư Nam Phong Lôi đại chấn tại, tử khí xông lên trời, khí thế bàng bạc, hơn nữa có Long uy nhàn nhạt tràn ngập ra, kiếm quang chiến minh như rồng ngâm, dĩ nhiên là Dịch Thiên Cơ luyện chế Phong Lôi Kiếm, Linh khí Tuyệt phẩm.

- Hừ, có cái gì khoe khoang, một tiểu bối Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ, thậm chí có Linh khí Tuyệt phẩm, nếu không phải bái Thiên Đạo Phong môn hạ, làm sao có thể có tư cách tham gia Chân Truyền thí luyện?

Thiếu nữ ngạo kiều kia cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, ngữ khí có chút ghen tị nói.

- Phải, Liễu sư muội nói không sai, tiểu tử này quá không cảm thấy được, thật hung hăng càn quấy, Băng Phách Thần Quang Kiếm của Long sư tỷ cũng không có khí thế như hắn a!

- Ta xem hắn là không biết sống chết, làm ra thanh thế lớn như vậy, nếu bị những ma đầu kia thấy được, khẳng định cũng sẽ bị sát nhân đoạt bảo, mình chết còn chưa tính, chỉ sợ liên lụy chúng ta!

Hai thiếu niên anh tuấn kia, cũng có chút ít như đang nịnh nọt thiếu nữ ngạo kiều, nhỏ giọng thầm nói.

Thanh âm của bọn hắn không lớn, nhưng cũng không nhỏ, Khương Tư Nam tự nhiên nghe được, nhưng mà cười nhạt một tiếng, cũng không thèm để ý, như cũ lái Phong Lôi Kiếm, chậm rì rì theo ở phía sau.

Phong Lôi Kiếm như một tử sắc Chân Long, ở trong mây tung hoành, lóe ra mũi nhọn sáng chói, ánh sáng hư không, nhất là Long uy nhàn nhạt tán phát ra, để cho Long Ngưng Tuyết ở phía trước như có điều cảm giác, quay đầu lại nhìn hắn một cái, thần sắc như có điều suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.