- Nhật Nguyệt thần giáo Nhật Thần Tử sao?
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, không tránh không né, lập tức xông lên trời, oanh ra một quyền, quyền mang kim sắc bá tuyệt cửu thiên thập địa, mang theo một cỗ khí thế chưa từng có từ trước đến nay, lập tức liền đánh thần dương nổ tung, sau đó thế đi không giảm oanh về phía Hoàng Kim chiến xa.
Phanh!
Tựa như một tinh thần trụy lạc đại địa, lực lượng cuồng bạo oanh kích lên Hoàng Kim chiến xa, khí lãng mênh mông chấn bay chín Giao Long còn có ba mươi sáu thị nữ xinh đẹp.
Ngay cả Hoàng Kim chiến xa cũng bay tứ tung trên trăm trượng.
Ở trên Hoàng Kim chiến xa, xuất hiện một quyền ấn thật sâu, nhưng mà lập tức lóe lên hào quang, liền trở nên hoàn hảo như lúc ban đầu.
Cái này dù sao cũng là một kiện Linh khí Vương phẩm, chẳng những có tốc độ phi hành nhanh đến cực hạn, còn có lực phòng ngự cường đại.
Oanh!
Vừa lúc đó, Hoàng Kim chiến xa ầm ầm mở ra, từ trong bay ra một nam tử mặc Hoàng Kim chiến y, tóc đen rối tung, phong thần như ngọc, dáng người cao to, ẩn chứa lực lượng.
Hắn bao phủ ở trong kim sắc thần hi, sau đầu phảng phất như có một vòng mặt trời sáng chói, để cho diện mục cả người hắn trở nên mơ hồ, chỉ có một đôi con ngươi sáng chói.
- Có thể có chiến lực cường đại như thế, ngươi tuyệt đối không phải hạng người vô danh, hãy xưng tên ra!
Nhật Thần Tử nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, lạnh lùng nói, nhãn quang của hắn phảng phất như ẩn chứa Thái Dương Chân Hỏa, cách hư không, cũng có thể làm làn da người tổn thương.
- Đại La Thiên Tông, Khương Tư Nam!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói.
- Ngươi là Khương Tư Nam?
Ánh mắt Nhật Thần Tử lóe lên, cười lạnh nói:
- Ở trong Thần Ma cổ chiến trường phong ấn Ma Tôn, có thể làm cho phế vật Tinh Thần Tử kia kinh ngạc, hơn nữa chém giết rất nhiều nửa bước Vương giả của Yêu Thần Cung cùng Huyết Ma Tông, làm cho Huyết Ma Tông nhị thái tử chật vật chạy thục mạng, quả nhiên không tệ, đáng giá ta ra tay!
- Ngươi rất cường!
Trong ánh mắt Nhật Thần Tử hiện lên một tia nghiêm túc, đạm mạc hộc ra ba chữ.
- Ngươi cũng không tệ!
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, trên người hắn tản mát ra một cỗ khí tức cường đại, quán thông Thiên Địa, cả người có một loại phong mang làm cho không người nào có thể nhìn gần.
- Nhưng mà ngươi cho rằng như vậy có thể cùng ta chống lại sao? Đại La Thiên Tông Thiên Đạo Phong, tên tuổi thật lớn! Mười mấy năm trước Thiên Đạo Phong Đại sư huynh cũng không phải đối thủ của ta, ngươi tự nhiên cũng không được!
Hai mắt Nhật Thần Tử như hai ngọn Thần Đăng, bắn ra thần mang sáng quắc, rừng rực chói mắt, trong thanh âm có một loại kiêu căng cùng khinh thường.
Đồng thời, trên người hắn có thần quang xích sắc lập loè, khí lành bốc hơi, một vòng mặt trời sáng chói hiện ra ở sau đầu, nổi bật hắn như một Chiến Thần, thần bí mà uy nghiêm, trách không được được xưng Nhật Thần Tử.
- Có phải đối thủ hay không, đánh qua mới có thể biết, chẳng lẽ người Nhật Nguyệt thần giáo ngươi chỉ biết sính miệng lưỡi lợi hại sao?
Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, thản nhiên nói.
Nhưng mà trong lòng của hắn lại hơi động một chút, nghe ý tứ của Nhật Thần Tử, mười mấy năm trước hắn từng cùng Đại sư huynh Mộng Thương Sinh giao thủ? Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của hắn, hẳn là còn hơn Đại sư huynh của mình sao?
Trong ánh mắt Nhật Thần Tử lộ ra một tia sát cơ, thanh âm lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, mười mấy năm trước ta có thể đánh bại Mộng Thương Sinh, hôm nay ta đồng dạng có thể giết ngươi, ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Oanh!
Khí tức trên thân Nhật Thần Tử như núi lửa bộc phát, thần quang rừng rực chói mắt nhuộm hồng cả hư không, thần dương phía sau hắn kim quang sáng chói, phát ra hàng tỉ hào quang, hắn tìm hiểu hình thức ban đầu của lĩnh vực, lập tức bao phủ Khương Tư Nam.
Khí tức nóng bỏng để cho người chung quanh đang xem cuộc chiến sắc mặt tái nhợt, tim đập nhanh, đều vội vàng lui về phía sau.
Vừa lúc đó, một thanh âm tùy tiện ở trong hư không vang lên.
- Chó chết không biết xấu hổ, chỉ bằng ngươi cũng dám nói đả bại qua Đại sư huynh? Chẳng biết xấu hổ!
Xa xa một đạo hào quang sáng chói thoáng hiện, càng ngày càng gần, thoáng qua tầm đó liền xuất hiện ở trước mặt mọi người, nguyên lai là một chiến thuyền thanh sắc, bảo quang óng ánh, bất ngờ cũng đạt tới cấp độ Linh khí chuẩn Vương phẩm.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra một tia kinh hỉ, không nghĩ tới trong chiến thuyền tất cả đều là người quen của hắn, bốn người Dịch Phi, Ngư Hóa Long, Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt bất ngờ đều có, còn có một chút đệ tử cùng trưởng lão Đại La Thiên Tông.
Giờ phút này những người kia nhìn về phía Khương Tư Nam cũng đều kích động cùng vẻ vui thích.
Mà vừa rồi nói đúng là Dịch Phi, hắn khinh thường lườm Nhật Thần Tử, sau đó liền cười ha ha lao về phía Khương Tư Nam.
- Tiểu sư đệ, ta còn nói ai dám cùng tên vương bát đản Nhật Thần Tử này đại chiến, không nghĩ tới dĩ nhiên là ngươi, ha ha ha, hôm nay ngươi nhất định phải đánh chết tên vương bát đản này!
Dịch Phi bay đến trước mặt Khương Tư Nam, hai người hung hăng ôm thoáng một phát, sư huynh đệ tương kiến, đều vô cùng vui vẻ.
- Khương sư huynh!
- Khương sư đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!
Ngư Hóa Long cùng Long gia tỷ muội đều đi tới, trên mặt treo dáng tươi cười, giờ phút này tương kiến, tất cả mọi người đều hết sức cao hứng.
- Các ngươi sao sẽ tới nơi này?
Khương Tư Nam cười hỏi, Thượng Cổ di tích này là đột nhiên mở ra, nếu nói biết rõ chỉ có bọn người Ngũ Hành Thánh Tông cùng Yêu Thần Cung sớm biết được, tông môn khác chỉ sợ biết vô cùng muộn, nhưng mà Khương Tư Nam nhìn bộ dáng đám người Dịch Phi, giống như rất sớm liền đi tới nơi này.
- Hắc hắc, cái này may mắn mà có sư tôn, sư tôn tính toán đến Thượng Cổ di tích này mở ra, liền để cho chúng ta tới lịch lãm rèn luyện, bất quá sư tôn có việc chưa tới, chỉ có mấy vị Thái Thượng trưởng lão của tông môn đến mà thôi!
Dịch Phi cười hắc hắc nói, bất quá khóe miệng của hắn khẽ nhúc nhích, âm thầm truyền âm cho Khương Tư Nam nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi cẩn thận một chút, lúc này đây nghe nói Đế Nhất đang bế quan trùng kích Vương Thiên Cảnh, không có tới, nhưng mà Đệ Nhất Thánh lại tới rồi!
Khương Tư Nam như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, Dịch Phi đây là nhắc nhở hắn phòng ngừa Đệ Nhất Thánh ám hạ độc thủ.
Bên này Khương Tư Nam cùng mọi người Đại La Thiên Tông hàn huyên, đối diện Nhật Thần Tử ánh mắt lại càng ngày càng lạnh.&