Nhưng mà Khương Tư Nam không khỏi có chút nhíu mày.
Hắn phát hiện đệ tử Đặng Tuấn kia cùng Đặng Á Lâm phảng phất như là quen biết cũ, hai người vừa thấy mặt đã ở đó nói thầm, lại thỉnh thoảng nhìn sang Khương Tư Nam.
- Ngươi tốt nhất không cần tiếp tục trêu chọc ta, sự kiên nhẫn của ta là có hạn, coi như đây là Đan Khí Tông, ta cũng sẽ không để ý giết nhiều hai người!
Trong nội tâm Khương Tư Nam âm thầm nói, ánh mắt có chút lạnh thấu xương.
Đặng Á Lâm nhiều lần khiêu khích, đã sớm để cho hắn không kiên nhẫn được nữa.
Cũng không biết Đặng Á Lâm cùng Đặng Tuấn nói gì, đến cuối cùng trên mặt Đặng Á Lâm dáng tươi cười đã hiện trở lại, trong ánh mắt mang theo một tia không có hảo ý nhìn Khương Tư Nam.
- Giang huynh, ngươi có phải cùng Đặng Á Lâm từng có quan hệ hay không? Hắn cũng không dễ gây a, chẳng những gia gia là một Vương giả, chính là Vạn Tiên thành tam thành chủ, hơn nữa thúc thúc của hắn là trưởng lão Đan Khí Tông, ngươi tốt nhất cẩn thận một chút!
Chu Minh phảng phất như xem ra điều gì, cẩn thận từng li từng tí cùng Khương Tư Nam nói.
- Trưởng lão Đan Khí Tông? Đặng Tuấn, Đặng Á Lâm, hắc hắc...
Khương Tư Nam nhìn hắn gật đầu ý bảo, tỏ vẻ cảm kích, nhưng mà trên mặt lại chẳng hề để ý, hôm nay đã đến Đan Khí Tông, tâm tư của hắn đã sớm không ở trên này rồi, hận không thể lập tức có thể nhìn thấy muội muội các nàng.
Nhưng mà hắn cũng biết chuyện này gấp không được, chỉ phải kiềm chế tâm tình vội vàng.
Bay qua vài ngọn núi thanh tú, mọi người rơi vào dưới chân một ngọn núi.
Tòa thần nhạc này thoạt nhìn cao vút trong mây, bị rừng rậm xanh tươi bao phủ, trước mặt là một tiểu hồ, chung quanh tiểu hồ kiến tạo mấy trăm tiểu viện rất khác biệt, bao phủ ở trong Xích Hà mịt mờ, lộ ra cực kỳ tường hòa.
- Chư vị khách khanh mới tới!
Đặng Tuấn hắng giọng một cái, quét mắt mọi người, cao giọng nói:
- Nơi này chính là khách khanh biệt viện, cũng là chỗ nội môn của Đan Khí Tông ta, các ngươi tạm thời ở lại đây, rất nhanh sẽ có người mang bọn ngươi làm quen quy củ của Đan Khí Tông, trước đây kính xin mọi người thành thành thật thật ở trong tiểu viện của mình, không nên chạy loạn, nếu không xông ra họa gì hối hận cũng đã muộn!
Thanh âm của Đặng Tuấn rất nhạt, phảng phất như không có để đám người kia vào mắt, ngược lại là nhìn nhiều Khương Tư Nam vài lần, trong ánh mắt lộ ra một tia thâm ý.
- Cuối cùng, hoan nghênh mọi người gia nhập Đan Khí Tông!
Nói xong, Đặng Tuấn trực tiếp mang theo một đám đệ tử nghênh ngang rời đi.
Mọi người cũng đều thành thành thật thật tìm một tòa tiểu viện ở lại, chỉ là Khương Tư Nam cảm giác được có chút kỳ quái, phảng phất như khách khanh vị này ở Đan Khí Tông, cũng không có trọng yếu như trong tưởng tượng.
Hắn không rõ ý tưởng, nhưng cũng không nói thêm gì, đi theo mọi người cùng một chỗ ở lại.
Đợi cho tất cả mọi người an trí xong, Khương Tư Nam lén lút ra khách khanh biệt viện.
Hắn lợi dụng Già Thiên Bí Thuật che đậy thân hình của mình, lặng lẽ bay ra thần nhạc này, muốn dò xét tình hình của Đan Khí Tông thoáng một phát.
Đan Khí Tông tổng cộng có mấy trăm ngọn núi, tất cả đều bao phủ ở trong Xích Hà, Khương Tư Nam có thể cảm giác được sâu trong lòng đất dưới chân, ẩn chứa lực lượng cực kì khủng bố.
Mà ở trung ương ngọn núi, có một ngọn chủ phong, cao tới hơn vạn trượng, thông thiên triệt địa, bị Xích Hà vô tận che lấp, như lơ lửng ở giữa không trung, chính là chủ phong của Đan Khí Tông, cũng là chỗ ở của chưởng giáo Chân Nhân cùng một đám Thái Thượng trưởng lão, Chân Truyền Đệ Tử.
Khương Tư Nam tiềm hành về phía chủ phong.
Thời điểm hắn sắp tới gần chủ phong, bỗng nhiên lỗ tai khẽ động, đã nghe được phía trước truyền đến một ít động tĩnh, hình như là có bóng người thoáng hiện.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cẩn thận tiềm hành tới.
Khi hắn xuyên thấu qua khe hở rừng cây, nhìn về phương hướng thanh âm kia truyền lại, thấy được một thân ảnh để cho hắn cực kỳ quen thuộc, toàn thân lập tức chấn động.
- Tử Huyên?
Trong rừng cây, một thân ảnh mặc áo tím xinh đẹp, tóc dài xõa vai, như tơ lụa phát ra sáng bóng, khuôn mặt tinh xảo, mang theo một loại khí tức tinh khiết, ở trong Xích Hà sáng chói bao phủ, tựa như Tiên Tử.
Chỉ là, nàng hôm nay phảng phất như có phiền toái gì, để cho sắc mặt nàng thoạt nhìn rất khó coi.
- Tử Huyên sư muội, sư huynh ta đối với ngươi một khối tình si, ngươi cự nhân xa ngàn dặm như vậy, cũng quá để cho ta thương tâm đi à nha!
Ở phía trước Tử Huyên có ba đệ tử Đan Khí Tông, trên mặt đều cười dâm đãng nhìn Tử Huyên, nhất là thanh niên cầm đầu, thoạt nhìn loè loẹt, cử chỉ cực kỳ ngả ngớn.
Khuôn mặt Tử Huyên sương lạnh, nhìn thanh niên trước mắt nói:
- Hỏa Phong sư huynh, kính xin ngươi tự trọng!
Nói xong nàng muốn lách qua ba người trước mắt, nhưng mà thân hình ba người kia lóe lên, lại chắn ở trước mặt Tử Huyên.
Hỏa Phong cười mỉm nói:
- Tử Huyên sư muội, ngươi cái này là muốn đi đâu? Không bằng đi động phủ của ta, hai người chúng ta nói chuyện song tu chi đạo như thế nào?
Hỏa Phong càng ngày càng không chịu nổi, trong lời nói khinh bạc chi ý càng đậm, hai thanh niên bên cạnh hắn cũng là một bộ xem kịch vui.
Tử Huyên nhíu mày, trong ánh mắt ẩn chứa một tia lửa giận, thanh âm lạnh lùng nói:
- Hỏa Phong, ngươi cũng không nên khinh người quá đáng! Nếu bị Diệp sư tỷ cùng sư tôn ta biết, ngươi phải hiểu được kết quả của ngươi!
Nụ cười trên mặt Hỏa Phong tiêu tán, trong ánh mắt nhìn Tử Huyên lộ ra một tia cười lạnh nói:
- Diệp Tích Quân? Nàng hôm nay là Nê Bồ Tát sang sông, bản thân khó bảo toàn, chỉ bằng nàng còn vọng tưởng muốn dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, thật sự là không biết sống chết, còn sư tôn ngươi nữa, bọn hắn đều thay Diệp Tích Quân hộ pháp, muốn giúp nàng dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà hỏa, nhưng ta xem ra cũng không quá đáng là si tâm vọng tưởng, Đan Khí Tông này vẫn còn là thiên hạ Hỏa gia ta, ngươi cái tiểu tiện nhân này, cũng không nên rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
Hỏa Phong dần dần tới gần, trong ánh mắt lộ ra một tia cười dâm đãng, duỗi ra một tay muốn đi sờ mặt Tử Huyên.
- Vô sỉ!
Trong ánh mắt Tử Huyên lửa giận càng ngày càng đậm, nàng cũng biết hôm nay bởi vì Diệp Tích Quân cưỡng ép dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà hỏa, trên đường giống như ra vấn đề, làm cho một ít Thái Thượng trưởng lão cùng chưởng giáo Chân Nhân thân cận đều tiến đến hộ pháp, hơn nữa nghĩ biện pháp, nếu không Hỏa Phong này tuyệt đối không có khả năng hung hăng càn quấy như thế.