Xích Diễm Tước liên tục gật đầu, nó không nghĩ tới dùng lửa nướng thịt vậy mà thơm như vậy.
Khương Tư Nam ném thịt nướng cho Xích Diễm Tước, nó vội vàng tiếp được, chậc chậc chậc chậc, chỉ cảm thấy miệng đầy mùi thịt, cái loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, ánh mắt hào quang tỏa sáng, lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn.
Tròng mắt Xích Diễm Tước xoay lòng vòng, chạy đến một bên, nắm lên một khối thịt Thủy Viên, trên người tràn ngập Linh khí, lập tức phóng ra một đoàn hỏa diễm, nhưng mà đoàn hỏa diễm kia khẽ dựa gần vào thịt Thủy Viên, thịt Thủy Viên lập tức biến thành một mảnh cháy đen, Xích Diễm Tước trợn tròn mắt.
- Ha ha ha, thịt nướng cũng không dễ dàng học như vậy, đón lấy!
Khương Tư Nam cảm giác vô cùng buồn cười, lắc đầu, ném một cái đùi tới.
Xích Diễm Tước có chút nhụt chí, dứt khoát không quan tâm, đón lấy thịt nướng ném tới liền ăn, sau đó trơ mắt nhìn Khương Tư Nam tiếp tục nướng.
Cuối cùng nhất, thi thể Thủy Viên như núi nhỏ, ngoại trừ Khương Tư Nam ăn một ít, đại bộ phận đều tiến nhập trong bụng Xích Diễm Tước.
Khương Tư Nam cảm giác được, khí tức của Xích Diễm Tước thời gian dần trôi qua tăng cường, cánh chim ảm đạm một lần nữa dâng lên Xích Hà, chói lọi, Xích Diễm Tước một bên hấp thu Linh khí, một bên tiêu hóa Thủy Viên tinh khí khổng lồ trong cơ thể, khí thế không ngừng tăng cường.
- Như vậy còn chưa đủ, để cho ta lại giúp ngươi một tay!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, Phong Lôi kiếm ở trên cánh tay nhẹ nhàng vẽ một cái, máu tươi chảy ra, cuối cùng nhất chảy ra một bát to, miệng vết thương ở dưới khống chế của hắn, mới bắt đầu chậm rãi khép lại.
Một bát to máu tươi, tươi đẹp vô cùng, có một mùi thơm ngát, hơn nữa hiện ra Huyền Hoàng sắc nhàn nhạt, đó là Thổ Chi Bản Nguyên lưu lại khí tức, ẩn chứa sinh cơ cùng vật chất linh tính vô cùng khổng lồ.
Khương Tư Nam muốn trợ giúp Xích Diễm Tước mau chóng hồi phục thương thế, hơn nữa đánh giá hình thể của Xích Diễm Tước, chỉ sợ một hai giọt máu khẳng định không đủ, liền cắn răng thả một chén.
Xích Diễm Tước lập tức cảm giác được một chén máu tươi kia, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khát vọng, phảng phất như chén máu tươi này đối với nó lực hấp dẫn cực lớn.
- Ta lấy Tử Diệp Huyết Sâm của ngươi, cũng cứu được ngươi một mạng, cộng thêm chén Bảo huyết này cho ngươi, hai ta liền tính toán huề nhau!
Khương Tư Nam cảm giác đầu có chút chóng mặt, nói với Xích Diễm Tước.
Xích Diễm Tước hưng phấn nhẹ gật đầu, trong ánh mắt vậy mà lộ ra vẻ nịnh hót, liếm mặt nịnh nọt Khương Tư Nam.
Sau khi Xích Diễm Tước uống một chén Bảo huyết vào, lập tức xảy ra dị biến.
Toàn thân nó đột nhiên dâng lên hỏa diễm màu hồng đỏ thẫm, mang theo nhiệt độ cao vô cùng khủng bố, bao vây nó lại.
Từng sợi hào quang hiển hiện, cánh chim tươi đẹp ướt át, thần hi lưu chuyển, toàn thân dâng lên một loại khí thế cuồng bạo mà sôi trào, vô cùng bá khí.
- Tiểu Hồng, chờ một lát chỉ sợ ngươi có thể đột phá trở thành Hoang Thú Lục phẩm rồi, ta liền cáo từ trước!
Khương Tư Nam cảm thụ khí tức của Xích Diễm Tước dần dần tăng cường, yên lòng, biết rõ đây là biến hóa tốt, nhẹ nhàng nói một câu, quay người bay vút đi.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bỗng nhiên sinh ra dự cảm bất hảo, vừa rồi đụng phải Kim Long bang để cho hắn cảm giác được, trong Đại Hoang Sơn này, cũng không chỉ có Hoang Thú cường đại, còn có nhân loại thám hiểm tu vi cao thâm, Tiểu Bạch tự mình rời đi, nếu như đụng phải những nhân loại săn giết Hoang Thú kia, chỉ sợ liền nguy hiểm.
Trong lòng của hắn lo lắng, toàn lực thi triển Phong Lôi Bộ, như một đạo thiểm điện, bay nhanh về phía trước.
Trong lòng của hắn đánh giá tính toán một chút, nơi này cách lúc trước hắn ẩn thân chỉ sợ không dưới trăm dặm, dùng tốc độ của hắn, cũng cần một hồi lâu mới có thể chạy trở về.
- Tiểu Bạch, ngươi ngàn vạn lần không nên gặp chuyện không may!
Trong nội tâm Khương Tư Nam lầm bầm lầu bầu, loại cảm giác xấu kia càng ngày càng mãnh liệt.
- Tíu tíu!
Bỗng nhiên, một tiếng kêu to quen thuộc vạch phá Thương Khung, xuyên kim liệt thạch, mang theo khí tức ngập trời phi tốc tới gần Khương Tư Nam, toàn thân như như lửa, Xích Hà ngập trời, Khương Tư Nam lập tức liền nhận ra.
Dĩ nhiên là Xích Diễm Tước!
Thần sắc của Khương Tư Nam hơi đổi, quả nhiên không ra bản thân sở liệu, ở dưới sự trợ giúp của Bảo huyết, Xích Diễm Tước chẳng những thương thế khỏi hẳn, hơn nữa thừa cơ đột phá đến Hoang Thú Lục phẩm!
Hoang Thú Lục phẩm, đây chính là đối ứng Tiên Thiên đỉnh phong.
- Không phải là đến truy sát ta chứ?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút không dám xác định, mặc dù mình cứu Xích Diễm Tước một mạng, còn giúp nó chữa thương, nhưng mà mình xác thực trộm bảo bối của người ta.
- Tíu tíu!
Không chờ Khương Tư Nam đa tưởng, Xích Diễm Tước cũng đã ánh vào trước mắt, để cho Khương Tư Nam thoáng an tâm chính là, trong thanh âm của Xích Diễm Tước mang theo vui sướng, ánh mắt cũng thập phần nhu hòa, không có sát khí cùng phẫn nộ muốn đuổi giết hắn.
- Ầm ầm!
Thân hình khổng lồ của Xích Diễm Tước rơi trên mặt đất, hai cánh có chút vỗ, lập tức cuồng phong đột khởi, cát bay đá chạy, vô số cổ thụ che trời kịch liệt lay động, chạc cây cùng lá rụng bay tán loạn.
Nó dùng đầu cọ xát Khương Tư Nam, hết sức thân mật cùng hưng phấn.
- Sao ngươi đuổi theo tới? Hẳn là ngươi muốn đi theo ta?
Lúc này Khương Tư Nam mới hoàn toàn yên lòng, thăm dò hỏi.
- Ọt ọt ọt ọt!
Xích Diễm Tước phát ra một tiếng thấp minh, nhẹ gật đầu, sau đó thân thể nằm sấp trên mặt đất, ý bảo Khương Tư Nam leo lên.
Khương Tư Nam đại hỉ.
Không nghĩ tới mình nhất thời mềm lòng cứu Xích Diễm Tước, ngược lại ở trong lúc vô tình thu phục được nó.
Xích Diễm Tước này cực kỳ xinh đẹp, toàn thân hỏa hồng sắc, phát ra Xích Hà, như tiên ngọc vô cùng tinh xảo, mà khí tức lại vô cùng cường đại, vừa vặn mang về đưa cho muội muội.
Khương Tư Nam không có hảo ý cười hắc hắc, cũng không khách khí, thả người nhảy lên trên lưng Xích Diễm Tước.
- Tíu tíu!
Một tiếng tê minh hưng phấn bén nhọn, Xích Diễm Tước ở dưới Khương Tư Nam chỉ huy, như tên rời cung bắn thẳng đến trời cao, về phía xa xa bay đi.
Khương Tư Nam ngồi ở trên lưng Xích Diễm Tước, nhìn xem dãy núi vạn khe, cổ thụ che trời ở dưới chân phi tốc lui bước, chung quanh mây trắng quanh quẩn, bầu trời Bích Lam như giặt rửa, xa xa Đại Nhật nhô lên cao, kim quang sáng chói, không khỏi cảm giác được một hồi vui vẻ thoải mái.
Bay qua một ngọn núi, xuất hiện hai tòa Song Tử phong, bị cổ thụ che trời bao trùm, gốc cây vờn quanh, có Hoang Thú cường đại gào rú qua lại.