Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 64: Chương 64: Hiểu rõ chân tướng (1)




Phương Vũ có chút cảm khái nhìn thoáng qua Khương Tư Nam, sau khi hắn tỉnh lại chân khí trong cơ thể tự động vận chuyển, linh dịch Thiên Thanh Mộc bắt đầu bị hắn nhanh chóng luyện hóa, tứ chi bách hải lưu lại hàn băng chân khí đều thu nạp vào trong tạng phủ, hắn quẩy người một cái chậm rãi ngồi dậy.

- Thiếu gia, lần này thật sự là đa tạ ngươi, hôm nay ngươi khí huyết tràn đầy, mới mười lăm tuổi, liền đã đạt đến Hậu Thiên Cửu Trọng luyện tâm, đợi một thời gian, Tiên Thiên Tông Sư có thể đụng tay đến, nếu Đại tướng quân cùng phu nhân dưới suối vàng có biết, nhất định sẽ vô cùng vui mừng!

Phương Vũ nhìn Khương Tư Nam càng thêm thoả mãn, hôm nay Khương Tư Nam vẫn chưa tới mười sáu tuổi, nhưng mà khuôn mặt hình dáng cùng Bạch Mã Tướng Quân năm đó vô cùng giống, hơn nữa loại khí độ cùng tự tin kia, quả thực là giống như đúc, áo trắng trường kiếm, phong độ nhẹ nhàng.

- Phương thúc thúc, ta bất quá là tiện tay mà thôi, chính yếu nhất vẫn là Tình Tuyết ở trong Đại Hoang Sơn tìm được Thiên Thanh Mộc, bằng không thì ta cũng không có biện pháp gì đối phó hàn băng chân khí trong cơ thể ngươi!

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói, đem sự tình mình là như thế nào ở Đại Hoang Sơn cùng Phương Tình Tuyết gặp nhau nói một lần.

- Là ác tặc Lý Kim Long kia?

Phương Vũ không giận mà uy, vô cùng phẫn nộ.

- Ta tất sát hắn!

Hắn quay đầu trìu mến nhìn Phương Tình Tuyết, trong nội tâm tràn đầy áy náy, hắn làm sao không biết những năm này, nữ nhi của mình đã ăn bao nhiêu khổ?

Phải biết rằng, hiện tại Phương Tình Tuyết cũng không quá đáng tương tự Khương Tư Nam, mười lăm mười sáu tuổi mà thôi!

- Tình Tuyết, những năm này khổ ngươi rồi!

Phương Vũ thở dài một hơi nói.

Phương Tình Tuyết mỉm cười, ánh mắt loan thành trăng lưỡi liềm, lắc đầu nói:

- Phụ thân, không khổ cực, chỉ cần có thể chữa tốt thương thế của phụ thân, Tình Tuyết liền không biết vất vả!

Khương Tư Nam cùng Phương Tình Tuyết một trái một phải, dìu lấy Phương Vũ đi ra gian phòng.

Bên ngoài ánh nắng tươi sáng, tâm tình của Phương Vũ rất tốt, ốm đau nhiều năm như vậy, hôm nay lần thứ nhất có thể không chỗ cố kỵ đi ra, tuy hàn băng chân khí như giòi trong xương kia tra tấn hắn nhiều năm, hơn nữa hiện tại còn chiếm giữ ở trong tạng phủ, nhưng mà hôm nay hắn điều động chân khí trong cơ thể trói buộc Hàn Băng chi lực ở trong tạng phủ, tứ chi của hắn đã có thể hoạt động bình thường.

Ba người ở trong sân ngồi xuống, Phương Tình Tuyết pha một bình trà nóng, Khương Tư Nam nói sự tình của mình cùng với Võ Thành Vương phủ năm năm này một lần, cũng nói vài ngày sau cùng Hoàng Thiên Hoa ước chiến.

- Thiếu gia, ngươi cùng với Hoàng Thiên Hoa sinh tử chiến? Tốt, tốt, tốt, ngươi giết Hoàng Thiên Hoa coi như là vì Đại tướng quân cùng phu nhân ra một ngụm ác khí!

Phương Vũ nghe đến đó, sắc mặt lập tức biến đổi, nhịn không được một chưởng vỗ vào trên bàn, trong thanh âm mang theo cừu hận thấu xương.

- Cái gì?

Toàn thân Khương Tư Nam bỗng nhiên rung mạnh, chén trà trong tay lập tức bị hắn bóp nát, hô hấp có chút dồn dập, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, bàn tay của hắn cầm thật chặt, thanh âm mang theo băng hàn thấu xương.

- Phương thúc thúc, ngươi nói cha mẹ ta chết cùng Hoàng Thiên Hoa có quan hệ?

Trong ánh mắt Phương Vũ lộ ra thần sắc sầu não, thanh âm của hắn có chút khàn giọng.

- Xác thực mà nói, là cùng Hoàng Lễ Nghiêm Hoàng Thái sư có quan hệ!

- Hoàng Lễ Nghiêm?

- Đúng vậy!

Trong thanh âm của Phương Vũ tràn đầy cừu hận, sắc mặt mang theo một loại ửng hồng không bình thường.

- Năm năm trước, vợ chồng Đại tướng quân cùng Tứ huynh đệ ta chinh phạt Man tộc, Đại tướng quân dụng binh như thần, liền phá Man tộc mười tám thành, cuối cùng binh lâm Man tộc đô thành Bạch Mã Thành, nhưng trong một đêm, trăm vạn đại quân tan tác, vợ chồng Đại tướng quân cùng bốn người chúng ta bị giết mất tích, thế nhân đều cho rằng chúng ta là bị cao thủ Man tộc ám sát, nhưng mà chân tướng căn bản không phải như vậy...

Khương Tư Nam hít sâu một hơi gật đầu nói:

- Đúng vậy, Phương thúc thúc, thế nhân đều cho rằng phụ thân ta là bị cao thủ Man tộc giết chết, ta cũng một mực cố gắng tu luyện, nguyện vọng lớn nhất của ta là có một ngày tu vi tuyệt đỉnh, sát nhập Bạch Mã Thành, vì phụ mẫu ta, mấy vị thúc thúc còn có vô số tướng sĩ báo thù! Nhưng mà thẳng đến gặp được Tình Tuyết, đã nghe được nàng nói, ta mới hiểu được!

Khương Tư Nam cảm kích nhìn thoáng qua Tình Tuyết, Tình Tuyết đỏ mặt lên, cúi đầu.

- Ngươi nói tiếp, nói ra suy đoán của ngươi.

Phương Vũ mặt lộ vẻ vẻ tán thưởng, ý bảo Khương Tư Nam tiếp tục.

- Trước kia tu vi ta nhỏ yếu, không cách nào lý giải ý nghĩa tu vi cường đại, chỉ biết Hậu Thiên cảnh Luyện Thể luyện huyết, Tiên Thiên cảnh Luyện Khí ngưng binh, đã từng nghe nói trên Tiên Thiên cảnh có Tu Chân cảnh giới, ngự kiếm phi hành, ở ngoài ngàn dặm lấy đầu người, Xan Hà thực khí, niệm động thì đất rung núi chuyển, đó là cảnh giới ta không cách nào tưởng tượng.

- Nhưng mà những Thần Tiên kia ở trong Vương Triều thế tục như chúng ta nội hẳn là không có, đều ở trong những Tiên gia tông môn, bởi vậy mạnh nhất cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh đỉnh cao, theo ta được biết, cường giả Tiên Thiên cảnh đỉnh cao nếu hãm sâu trăm vạn đại quân, đó cũng là kết cục hữu tử vô sinh, căn bản không đạt đến trình độ lấy một địch quốc.

Khương Tư Nam nói ra một ít tâm đắc mà mình trong khoảng thời gian này tham diễn Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, vẻ tán thưởng trên mặt Phương Vũ càng ngày càng đậm.

- Nghe gia gia của ta nói, thiên phú của cha ta siêu tuyệt, năm năm trước thời điểm chinh phạt Man tộc đã đạt đến Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Tu Chân chi cảnh, mẫu thân của ta tu vi cũng không yếu, bốn vị thúc thúc cũng là chiến lực siêu tuyệt, chỉ yếu hơn cha ta một đường, cộng thêm trăm vạn đại quân, chiến lực như vậy ở trong vương triều thế tục, tuyệt đối là không thể chiến thắng!

- Tuy cường giả Tiên Thiên cảnh của Man tộc nhiều, nhưng mà cũng chỉ tương đương Đại Càn Vương Triều ta, có thể ở trong trăm vạn đại quân, lặng yên không một tiếng động ám sát phụ mẫu ta cùng bốn vị thúc thúc nhất định phải làm được hai điểm:

- Một là phải biết chỗ soái doanh, nhất định phải có người trong quân mật báo. Hai là, tu vi nhất định phải siêu việt Tiên Thiên cảnh, cũng chính là Tu Chân giả!

- Nói hay lắm!

Khương Tư Nam một hơi nói xong, Phương Vũ liền vô cùng kích động lên, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc vô cùng kích động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.