Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1181: Chương 1181: Hồng Phát Hoàng Thiên Y




Giờ phút này, dưới trời sao Chí Tôn đại chiến, tuy Ma La Thiên là người mạnh nhất một đời trẻ tuổi của Tu La tộc, nhưng bất nhập Chí Tôn cảnh, thủy chung không được cường giả Chí Tôn coi trọng, bởi vậy hắn và đại quân Tu La tộc, cứ như vậy bị xem nhẹ rồi.

Cũng có khi ở trong mắt cường giả Chí Tôn, tranh đoạt Lôi Đế Tiên Kinh mới là trọng yếu nhất, về phần Ma La Thiên cùng đại quân Tu La tộc, trở tay là có thể diệt.

Ngay thời điểm Khương Thái Xung, Cơ Kiếm Nho cùng các cường giả Chí Tôn đại chiến kịch liệt, Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung lặng lẽ trốn ở một bên nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên Lôi Đế Tiên Kinh, trong ánh mắt hào quang rừng rực!

Oanh!

Một đạo thần hồng tung hoành mà đến, Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung thừa dịp Khương Thái Xung, Cơ Kiếm Nho cùng các Chí Tôn đại chiến, lao về phía Khương Tư Nam.

Ông!

Sư Chung xuất thủ trước, hắn tế ra một tấm lưới màu đen, phù văn tràn ngập, ẩn chứa Đạo Vận hư không, bảo vệ ba người, phòng ngừa Chí Tôn khác tập kích.

Tổ Vân nhãn quang lạnh thấu xương, một đao bổ về phía Khương Tư Nam, phảng phất như muốn trảm hắn thành phấn vụn.

Cuối cùng toàn thân Mộ Dung Quán tản mát ra tử khí mênh mông, tung hoành mấy vạn trượng, Kỳ Lân trên áo bào tím phảng phất như sống lại, lân giáp lợi hại, Tiên quang vạn đạo, như một đạo tử quang, lập tức đến trước mặt Khương Tư Nam, mở ra miệng lớn dính máu, một ngụm nuốt về phía Lôi Đế Tiên Kinh vào.

Đây hết thảy đều phát sinh ở trong nháy mắt, chờ Khương Thái Xung cùng Cơ Kiếm Nho phát giác, ba người đã đến trước mặt Khương Tư Nam.

- Các ngươi muốn chết?

Khương Thái Xung nổi giận gầm lên một tiếng, tựa như một sư tử bạo phát, trong ánh mắt tràn đầy sát khí, hắn há có thể nhìn không ra, đám người Mộ Dung Quán chẳng những muốn cướp Lôi Đế Tiên Kinh, hơn nữa một đao kia của Tổ Vân còn muốn tánh mạng của Khương Tư Nam.

Tất cả mọi người cũng không nghĩ tới đám người Mộ Dung Quán vậy mà cùng lúc ra tay, hơn nữa ăn ý như thế, coi như Khương Thái Xung một mực phòng bị bọn hắn, cũng phản ứng không kịp.

Khương Tư Nam ở trong Cửu Dương Huyết trì ngây người thời gian lâu như vậy, thiên phú của hắn có thể so với Khương Ngọc Hoàng lão tổ, có thể nói là người trọng yếu nhất của Khương tộc hôm nay!

Để cho Khương Tư Nam đến chiến trường Thiên Ngoại Thiên thí luyện, là vì chỉ có ở sống chết tầm đó, mới có thể nhanh phát triển, tiềm lực mới có thể được đến kích phát lớn nhất, có thể nói trên người Khương Tư Nam ký thác tất cả hi vọng của mấy vị Chí Tôn Khương tộc.

Hôm nay, Tổ Vân muốn đoạn hi vọng của Khương tộc, cái này để cho Khương Thái Xung làm sao không phẫn nộ?

Ầm ầm!

Hư không đột nhiên tạc vỡ ra, trên người Khương Thái Xung bắn ra vạn đạo kiếm khí, che khuất bầu trời, phong mang vô tận, hắn tựa như điên cuồng, lao về phía Khương Tư Nam, mà những Chí Tôn cùng hắn chiến đấu kia, ánh mắt đều vô cùng kiêng kị tránh ra.

Nói giỡn, hôm nay Khương Thái Xung quả thực là tên điên, ai dám ngăn cản hắn, chỉ sợ hắn sẽ cùng ai dốc sức liều mạng.

Oanh!

Cơ Kiếm Nho tự nhiên minh bạch tâm ý của lão hữu, giờ phút này kiệt lực thúc dục Hạo Thiên tháp, khí lành lượn lờ, khí tức Tiên đạo tràn ngập, tựa như một Thần Sơn, chắn ở trước mặt tất cả cường giả Chí Tôn, sáng tạo cho Khương Thái Xung cơ hội xông ra lớp lớp vòng vây.

- Nhanh đoạt Lôi Đế Tiên Kinh!

Có người rống lớn một tiếng, con mắt của các Chí Tôn đỏ bừng lên, chứng kiến Mộ Dung Quán muốn nuốt Lôi Đế Tiên Kinh vào, bọn hắn cũng không ham chiến, đều điên cuồng vọt lên.

Rầm rầm rầm!

Thần thông khủng bố, Linh khí oanh kích ở trên Hạo Thiên tháp, để cho Hạo Thiên tháp run rẩy kịch liệt, Tiên quang tạc toái, hơn mười vị Chí Tôn đồng thời công kích, phảng phất như ngay cả phiến tinh không cũng muốn đánh nát, để cho Cơ Kiếm Nho nhận lấy cắn trả cực lớn, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy xuống tí ti vết máu.

Mà Khương Thái Xung cắn xé nhau đánh tới, giờ phút này trên người máu tươi điểm điểm, cũng bị thần thông cường đại đánh trúng, nhận lấy thương thế không nhẹ.

- Dừng tay cho ta! Tổ Vân, nếu ngươi dám giết hắn, ta thề phải tru tuyệt Tổ tộc nhất mạch ngươi!

Trong ánh mắt của Khương Thái Xung tràn đầy vẻ lo lắng, một bên ngang trời bay tới, một bên giận dữ hét.

Nhưng thần sắc của Tổ Vân không thay đổi, vô cùng lãnh khốc, trong ánh mắt tràn đầy sát khí lạnh như băng, sau khi Kỳ Lân nuốt vào Lôi Đế Tiên Kinh, đao cương khủng bố lập tức bao phủ Khương Tư Nam, thần quang vô tận bắn về phía tứ phương, đao mang tuyệt diệt tràn ngập hư không.

Ánh mắt của Khương Thái Xung lập tức bịt kín một tầng huyết sắc.

- Tư Nam?

Khương Vô Địch, đám người Khương Ngọc Khanh lo lắng hô lớn một tiếng, trong ánh mắt vô tràn đầy thần sắc lo lắng.

Oanh!

Vừa lúc đó, trong ánh mắt Hoàng Thiên Y hào quang rực rỡ tươi đẹp, một cỗ khí tức lạnh lùng mà rừng rực xông lên trời, cả người nàng lập tức như thay đổi một người, quần trắng trên người lập tức biến thành quần đỏ như liệt hỏa.

Hồng y lăng không mà lên, trong ánh mắt tràn đầy phong mang lạnh lùng, cả người bao phủ trong biển lửa, sau lưng tiếng nhẹ minh vang lên, từng đạo Tiên Hoàng hư ảnh từ trong biển lửa lao ra, uy áp khủng bố lập tức tràn ngập ở giữa thiên địa.

Hoàng Thiên Y ngang trời mà đến, tốc độ nhanh đến cực hạn, cả người như Tiên Tử trên chín tầng trời rơi xuống, phong hoa tuyệt đại, nhưng lại có một loại khí chất lạnh lùng cự nhân xa ngoài ngàn dặm.

Oanh!

Hoàng Thiên Y một chưởng lăng không đánh ra, khí lãng mênh mông cuồn cuộn, hư không phảng phất như bị áp súc ở trong một chưởng này, khí tức khủng bố bao phủ về phía Tổ Vân.

- Cái gì?

Tổ Vân biến sắc, cảm nhận được lực lượng kinh khủng kia, không dám vô lễ, chiến đao trong tay vội vàng quét ngang ra, Long uy tràn ngập, đao cương cuồn cuộn, cùng một chưởng kia đụng vào nhau, bắn ra thần quang ngập trời.

Loong coong!

Thần sắc của Hoàng Thiên Y đạm mạc, ánh mắt lạnh như băng, phảng phất như đang nhìn một người chết, Hỏa Chi Đại Đạo mênh mông tràn ngập, như một tấm lụa, đồng thời đánh về phía Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung.

Thần quang tứ xạ, ngón tay ngọc thon dài của nàng bay múa, phảng phất như có mấy đạo hỏa diễm lưu động, phù văn tràn ngập, Tiên Hoàng hoành kích Cửu Trọng Thiên, có một loại khí tức đốt cháy thiên địa khủng bố, dùng sức một mình độc chiến Tam Đại cường giả Chí Tôn!

- Cái này... Đệ muội làm sao có thể mạnh như vậy?

Khương Vô Địch cùng Khương Ngọc Khanh nhìn nhau, trong ánh mắt đều là thần sắc không dám tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.