- Tật Phong Phá Hải triều, Cuồng Lôi Đãng Thiên Yêu, Phong Lôi tương tế, Thiên Ngoại chiến trời cao!
Khương Tư Nam hô to Phong Lôi kiếm pháp, bốn chiêu phát ra cùng một lúc, cả người hóa thành một vòi rồng, phóng lên trời, thay đổi liên tục, thân hình phiêu hốt bất định, không ngừng dùng Phong Lôi kiếm đâm về trung niên sát thủ.
Lực lượng không phải đối thủ của trung niên sát thủ, hắn dứt khoát không đi cứng đối cứng, dựa vào Phong Lôi kiếm pháp và Phong Lôi Bộ cùng trung niên nhân quần nhau, Tiểu Bạch da thô thịt béo là chủ lực công kích, mình ở một bên phụ trợ.
Kể từ đó, trung niên sát thủ ngược lại có chút bó tay bó chân, uy lực của Phong Lôi kiếm hắn đã thấy được, đây tuyệt đối là thần binh lợi khí, chém sắt như chém bùn, hơn nữa thân pháp của Khương Tư Nam giống như quỷ mỵ, phiêu hốt bất định, hắn chỉ có thể phân tâm phòng ngự, không thể để cho Phong Lôi kiếm của Khương Tư Nam cận thân.
Hai người một thú lập tức chiến đấu trên trăm chiêu, người này cũng không làm gì được người kia, nhưng mà Phong Lôi kiếm của Khương Tư Nam vô cùng sắc bén, ở trên người trung niên sát thủ đã lưu lại không ít vết thương.
Mà khí tức của Tiểu Bạch có chút suy yếu, dù sao vừa đột phá đến Hoang Thú Tứ phẩm, cảnh giới không có củng cố, tiếp tục như vậy Tiên Thiên Tông Sư có thể hấp thu thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao, mình cùng Tiểu Bạch nhất định sẽ bị hắn hao tổn chết.
- Nếu như đã là sinh tử cừu địch, vậy cũng đừng trách ta không trượng nghĩa!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cắn răng, âm thầm nói.
Hắn thừa dịp sát thủ bị đánh lui, lặng yên từ trong lòng lấy ra một cái lọ, bôi nọc độc của Bạch Hổ Mang lên Phong Lôi kiếm.
- Phong Lôi kiếm pháp thức thứ tư, Thiên Ngoại chiến trời cao!
Thân thể của Khương Tư Nam phóng lên trời, trường kiếm thế như Bôn Lôi, thân hình tật như tia chớp, đột nhiên chém về phía trung niên sát thủ một kiếm.
Phong Lôi kiếm vô cùng nhanh chóng, vừa lúc ở Tiểu Bạch cùng trung niên sát thủ vừa đối chiến xong, trung niên sát thủ chỉ kịp chuyển dời thân thể một thước, tránh né sát chiêu trí mạng của Phong Lôi kiếm, nhưng vẫn bị mũi kiếm rạch trúng, phía sau lưng để lại một vết máu.
- Tuyết Sư của ngươi kiên trì không được bao lâu a? Đến lúc đó liền là tử kỳ của các ngươi!
Trung niên sát thủ cười lạnh nói.
Trong lòng của hắn cũng cảm giác rất biệt khuất, đường đường Tiên Thiên Tông Sư, lại bị một tiểu bối bức đến nước này, coi như là cuối cùng thắng cũng thắng không vẻ vang.
Bỗng nhiên, trung niên sát thủ cảm giác miệng vết thương sau lưng ngứa khó nhịn, có một mùi hôi thối truyền tới, sắc mặt hắn lập tức đại biến, chỉ vào Khương Tư Nam run rẩy nói:
- Vô sỉ, ngươi vậy mà hạ độc!
Sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt bình tĩnh.
- Không có gì vô sỉ cả, các ngươi tới truy sát ta, dĩ nhiên là sinh tử đại thù, đối đãi sinh tử đại thù không cần giảng nhiều đạo nghĩa như vậy, ngươi chịu chết đi!
Trung niên sát thủ vừa sợ vừa giận, hắn một bên điều động chân khí trong cơ thể ức chế độc rắn phát tác, một bên ngăn cản Khương Tư Nam cùng Tiểu Bạch công kích, lập tức cảm giác vô cùng cố sức.
Hơn nữa để cho hắn vô cùng hoảng sợ chính là, Khương Tư Nam cũng không biết dùng độc gì, vậy mà vô cùng bá đạo, hắn chỉ hơi vận chuyển chân khí, độc khí cũng đã bắt đầu lan tràn toàn thân, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng sắc mặt hắn cũng bắt đầu biến thành màu đen.
Chỉ có tâm tạng bị hắn dùng chân khí một mực bảo vệ, nhưng cũng tràn đầy nguy cơ, chỉ sợ không được bao lâu sẽ độc khí công tâm mà chết.
- Ngươi muốn ta chết, ta cũng không cho ngươi sống! Cùng đi chết đi!
Trung niên sát thủ biết rõ đã lâm vào cục diện hẳn phải chết, sắc mặt lập tức điên cuồng, hắn buông tha cho cùng Tiểu Bạch chiến đấu, liều mạng bị Tiểu Bạch vỗ một chưởng, chân khí toàn thân không hề ức chế độc khí, mà toàn bộ bộc phát, đánh về phía Khương Tư Nam.
- Rầm rầm rầm!
Trong ánh mắt của hắn để lộ ra điên cuồng, mỗi một quyền đều ẩn chứa chân khí khổng lồ, Khương Tư Nam lập tức cảm giác được áp lực tăng mạnh, hắn không thể không vận chuyển Phong Lôi Bộ, tránh né trung niên sát thủ công kích.
- Chết đi!
Độc rắn đã tràn ngập kinh mạch toàn thân hắn, hắn cũng không để ý chút nào, bộc phát ra lực công kích tuyệt cường, song chưởng như bài sơn đảo hải oanh về phía Khương Tư Nam.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, một chưởng này tránh cũng không thể tránh, là một kích toàn lực của trung niên sát thủ, hắn chỉ có thể điều động lực lượng toàn thân, chuẩn bị đón đỡ một chưởng này.
- Rống rống!
Tiểu Bạch cũng trở nên vô cùng lo lắng, đột nhiên chạy tới, nhưng lại bởi vì rời đi quá xa, không cách nào lập tức chạy tới.
- Phanh!
Ánh mắt của Khương Tư Nam sững sờ, công kích mưa to gió lớn trong tưởng tượng không có phát sinh, trong ánh mắt trung niên sát thủ kia bỗng nhiên thần quang tan rã, lập tức từ không trung rơi xuống, ngã xuống đất bỏ mình.
- Độc khí công tâm chết?
Lúc này Khương Tư Nam mới cảm giác được có chút nghĩ mà sợ, nếu như vừa rồi thật sự bị một chưởng kia đánh trúng, chỉ sợ không chết cũng trọng thương.
Cách đó không xa, trên một đại thụ che trời, một lão giả gầy yếu đạp không mà đứng, vậy mà trực tiếp phiêu phù ở trên không trung!
Hắn chậm rãi thu tay về, nhìn thoáng qua Khương Tư Nam mỉm cười, thân thể lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh đi xa.
- Mạng của ta vậy mà giá trị 200 vạn lượng Bạch Ngân?
Khương Tư Nam tìm thân thể trung niên nhân, phát hiện một triệu lượng ngân phiếu cùng một phong thư, phía trên dĩ nhiên nói một triệu lượng này chỉ là tiền đặt cọc, chỉ cần giết Khương Tư Nam, sẽ nhận một triệu lượng ngân phiếu khác.
Ngoại trừ ngân phiếu, Khương Tư Nam còn phát hiện ba viên đan dược màu xanh lá, hương thơm xông vào mũi, dĩ nhiên là Linh Đan Nhất phẩm Tụ Khí Đan!
- Cái này phát!
Hai mắt Khương Tư Nam tỏa ánh sáng, lập tức lại đi trên người một ít cao thủ Hậu Thiên Cửu Trọng khác tìm tòi, cuối cùng tìm được hơn hai mươi vạn lượng ngân phiếu.
- Thật sự là nghèo kiết xác!
Khương Tư Nam thu vào tất cả ngân phiếu, quay người ngồi xuống trên lưng Tiểu Bạch, chỉ về phía một vách núi cách đó không xa nói:
- Tiểu Bạch, vừa rồi chỗ đó giống như có một tia sát khí, chúng ta qua đi xem!
Thần hồn của hắn cường đại, vừa rồi lão giả kia diệt sát hai mươi mốt Hắc y nhân, vẫn có một tia khí tức để lộ ra bị hắn cảm giác đến.
Bọn hắn cẩn thận từng li từng tí lách qua, kết quả phát hiện hai mươi một thi thể, lập tức hít một hơi khí lạnh.